Đóa hoa trên không bay trung bay xuống tiếp xúc từng người, chạm đến mặt lập tức tan biến, nhưng càng ngày, càng nhiều ruy băng từ trên trời rơi xuống, trang điểm cho toàn bộ thế giới thêm xinh đẹp.
Tiếp đến là pháo hoa từ máy tính trung ương, chỉ xuất hiện khi Nhược Á đế quốc có hỷ sự mới dùng đến mà thôi.
Nhưng hỷ sự đó có thể là gì? Tất cả mọi người đều hết sức tò mò, vô số người dò tra trên tin tức, hòng tìm ra manh mối.
Phải biết rằng, lần cuối bắn pháo hoa đã là 300 năm trước rồi a! Người khác còn đang ngạc nhiên, Triệu Lăng Vũ nhìn thoáng qua không trung, đăng thoát.
Crow biết ngay hắn sẽ làm vậy, nắm chắc cánh tay hắn: “Chỉ có trên mạng mới thấy được phản ứng chân thật nhất của người khác mà thôi, ngươi không tính ở lại xem sao?”
“Không cần, ta nghĩ ngươi sẽ chú ý cẩn thận mọi tình huống xảy ra.” Triệu Lăng Vũ đáp, giờ mới chỉ bắt đầu mà thôi, hắn chưa cần phải như lâm vào đại dịch làm gì, so với việc nhàm chán đó, hắn thà đi gặp Nhậm còn hơn.
“Đây rõ ràng là trọng sắc khinh bạn!” Crow phát hiện mình hoàn toàn không thể lôi kéo được Triệu Lăng Vũ, thở dài, ngồi trong thính phòng không buồn nhúc nhích. Cùng lúc đó, toàn bộ thế giới mô phỏng đều xuât hiện đủ
các loại pháo hoa, đồng thời một tin tức hiện ra, mà còn được gửi tới từng máy liên lạc.
Hoàng hậu Nhược Á có thai, hơn nữa là song sinh.
Trước rất nhiều người suy đoán đây là chuyện tốt gì, lại không ngờ đến kéo dài một giờ sau, nhất thời đều bị kinh sợ.
Nhược Á đế quốc bình dân thực lực kém còn có thể mang thai, nhưng đã qua mấy ngàn năm không có ai có tin vui, còn giới cấp cao… Biết bao quý tộc đã biến mất trong lịch sử, không phải chỉ vì tranh đấu, mà còn vì bọn họ không có con nối dòng.
Mà ngay cả Quốc vương, kỳ thật nguyên bản cũng không tránh khỏi điều đó.
Tuổi tác đã cao, mọi người đều cho là Quốc vương không thể có hài tử, vì vậy, Chapman thân vương mấy năm nay trên chính đàn thượng đã ngày càng thêm lấn lướt.
Nhưng bây giờ Hoàng hậu đã có thai rồi.
Nhìn tin tức này xong, đa số đều không tin nổi, nhưng Quốc vương tất nhiên không bao giờ gạt người.
Cuối cùng tất cả đều im lặng, chờ đợi tin tức kế tiếp từ hoàng thất.
Trên mạng đã như vậy, hiện thực cũng bất đắc dĩ theo, nhiều người đang làm việc nhận được tin này xong, theo bản năng dừng công tác, không ai chỉ trích bọn họ.
Nhậm Sinh đương nhiên cũng nhận được tin này, tuy cảm thấy giọng nói đầu kia có chút
khác thường, cũng không rảnh để tâm, bởi vì cậu đột nhiên phát hiện Đại oa và Nhị oa đang đánh nhau, hoặc là nói, là Nhị oa đuổi theo Đại oa mà đánh, còn Đại oa đang tránh trái tránh phải.
Lúc Nhậm Sinh ra tới nơi, Đại oa vừa thoát khỏi Nhị oa, sau đó chạy đến bên cậu.
“Oa oa!” Nhị oa hô, hướng bên này đi tới, cũng không biết có phải thiên phú dị bẩm gì không, nó đi bằng bốn chân nhỏ xíu đi rất nhanh, còn hơn cả Đại oa chạy hay chân nữa (–|||), cuối cùng dùng sức một phát liền ôm lấy không buông một chân Đại oa.
Đại oa gian nan lết đệ đệ đi được vài bước, rốt cuộc từ bỏ ý nghĩ dựa vào hai chân chính mình mà rời đi, có lẽ bị đệ đệ đeo bám phiền phức, nó liền đặt mông an vị luôn trên đầu Nhị oa, Nhị oa cuối cùng buông tay, giãy giụa đứng lên, Đại oa nhân cơ hội này thoát thân, sau đó phía sau nó lại có một “loài bò sát”.
“Có chuyện gì vậy?” Nhậm Sinh tò mò hỏi.
“Đệ đệ muốn đồ vật của con.” Đại oa nghiêm túc mà nói, vừa dừng lại liền bị Nhị oa ôm lấy chân.
“Hắn muốn cái gì?” Nhậm Sinh lại hỏi.
“Muốn máu của ba ba.”), Đại oa vỗ vỗ túi đựng trước ngực.
Nhìn động tác này của Đại oa, Nhậm Sinh mới nhớ tới mình có cho Đại oa vài thứ kia: “Con còn chưa hấp thu? Nó rất có lợi cho
thân thể của con.” Đại oa lớn quá nhanh, là bị nuông chiều sinh hư, thân thể cũng tồn tại vấn đề nhất định, mà huyết dịch giúp điều hòa rất tốt.
“Con có hấp thu, nhưng để lại một chút.” Đại oa đáp.
“Cho em!” Nhị oa thốt lên, mở to đôi mắt đáng thương hề hề nhìn Đại oa: “Ca, cho em, oa oa, cho em đi…”
Bộ dạng này của Nhị oa thoạt nhìn còn có chút đáng thương… Bất quá muốn lấy đi đồ vật của huynh đệ thật không đáng khen chút nào!
Trên mặt Đại oa hiện lên một tia chần chờ: “Không được, đây là ca để dành cho Tonia.”
Nhậm Sinh vốn tưởng rằng hai hài tử này chỉ là giành nhau đồ vật mà thôi, còn muốn giáo huấn Nhị oa một hồi, không ngờ Đại oa lại nhắc tới Tonia.
Trí nhớ của cậu khá tốt, nhớ ngay tới người vợ của McCarthy đã từng nuôi dưỡng cưu mang Đại oa. Đại oa sau khi trở về cũng không đề cập McCarthy, người vẫn luôn ngóng chờ nó, cậu còn tưởng nó không quan tâm mấy người này, không ngờ giờ lại nghe được tên Tonia từ miệng Đại oa.
“Tại sao vậy?” Nhậm Sinh hỏi.
“Tonia bị bệnh, ăn cái này sẽ khá hơn,” lại tiếp “Ba ba dẫn con đi gặp dì được không?” Trở lại bên cạnh Nhậm Sinh xong, nó rất vui sướng, Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ đối xử với nó rất tốt, đệ đệ cũng thật đáng yêu, nhưng nó vẫn nhớ
tới McCarthy, hai ngày nay phát hiện hiệu quả máu của Nhậm Sinh nên để lại một ít.
Kết quả nó nói muốn để máu cho Tonia, đệ đệ liền không đồng ý, sống chết quấn lấy nó đòi máu.
“Ba ba có thể mang con đi gặp nàng, nhưng máu này… Con phải đi hỏi papa trước, xem có thể cho hay không.”
“Con muốn Tonia khỏe lên, vốn không cần dùng máu của baba, chỉ cần Dưỡng nhan đan là đủ rồi, chờ chút chúng ta cùng đi một chuyến.” Triệu Lăng Vũ đi ra, ánh mắt phức tạp nhìn túi đựng đồ của Đại oa.
Đó là máu của Nhậm Sinh… Hắn đã từng thề sẽ không bao giờ để Nhậm Sinh bị thương nữa, lúc ấy Nhậm Sinh lại chảy rất nhiều máu…
Máu Nhậm Sinh hiệu quả hơn Dưỡng nhan đan nhiều, Triệu Lăng Vũ rất rõ điều đó, nhưng vẫn không thể đồng ý người mình yêu thương rơi máu vào tay kẻ khác được.
“Dạ được.” Đại oa lập tức liền nở nụ cười, Nhị oa cũng an phận, Đại oa muốn đem đồ vật cho người khác nó không đồng ý, nhưng nếu để lại dùng thì nó sẽ không đòi, đương nhiên, nếu Đại oa không muốn ăn, nó sẽ không để ý mà giúp Đại oa tiêu diệt đâu!
Chỉ là sẽ không có chuyện Đại oa không ăn… Nghĩ vậy một hồi, Nhị oa có chút bi thương nuốt nước miếng, sau này chỉ e cũng phải làm vậy dài dài…
Giải quyết
chuyện của Đại oa và Nhị oa xong, Triệu Lăng Vũ mới nhìn về hướng Nhậm Sinh: “Em có xem tin tức Nhược Á đế quốc gửi đến rồi sao?”
“Không có, cái gì vậy?” Nhậm Sinh vừa hỏi vừa mở máy liên lạc.
Bên trong là tin Hoàng hậu có song sinh, tin thứ hai là ảnh chụp phôi thai, chỉ là hai cái phôi thôi, còn chưa phân biệt nổi giới tính.
“Bước đầu kế hoạch hoàn thành, em thấy thế nào?” Triệu Lăng Vũ lại hỏi.
“Chúng ta quên chưa đặt tên cho tụi nhỏ!” (thật là liên quan) Nhậm Sinh đột nhiên nói, cậu rõ ràng định đặt tên rồi, thế mà lại quên mất!
Đề tài bị kéo trật, Triệu Lăng Vũ lại tươi cười: “Anh đã nghi ra rất nhiều tên rồi, chờ chút cho em xem, rồi chọn ra 4 cái!”
“Được.” Nhậm Sinh gật đầu.
“Bước tiếp theo, Uẩn dưỡng dược tề và Dựng tử đan, phải nhờ tới em ra tay rồi.” Triệu Lăng Vũ lại nói.
“Em biết.”
Lúc này ảnh chụp phôi thai vừa phát ra xong, Nhược Á đế quốc đã bắt đầu thảo luận bàn tán chuyện hoàng hậu mang thai rồi.
“Đến tuổi này rồi sao Hoàng hậu vẫn có thai được vậy?”
“Mang thai thôi chưa nói, còn là song sinh?”
“Hoàng hậu mang thai có phải dùng đến phương pháp đặc biệt nào không?”
“Có phải đã có biện pháp tăng khả năng sinh sản cho chúng ta rồi không?”
…
Crow ngồi trên ghế, mặt không đổi sắc nghe người xung quanh nói, âm thầm thở dài.
Nếu như không có phái cấp tiến nhúng tay vào, những người này có thể biết tin tức sớm hơn nữa kìa…
Người thường nghị luận sôi nổi, cực kỳ tò mò, giới cấp cao Nhược Á càng khồng cần phải nói.
Hoàng hậu thân thể không tốt, trước kia rất lâu không thấy người xuất hiện, bọn họ còn tưởng nàng sinh đã tận, kết quả không có việc gì, còn mang thai!
Rất nhiều người nghĩ tới đột nhiên không có tin tức gì từ nhân loại liên bang, cũng nghĩ tới Uẩn dưỡng dược tề.
Lần trướ rất nhiều người muốn Uẩn dưỡng dược tề, sau lại bởi vì có người thủ đoạn quá khích, cho nên cái gì cũng không có được…
Lần đó, Quốc vương liền răn đe bọn họ, để không ai được động thủ với nhân loại nữa, hiện tại Hoàng hậu có hài tử… Chuyện này có liên quan gì không đây?
Uẩn dưỡng dược tề này thật sự thần kỳ như thế? Bọn họ dùng phương pháp gì mà làm ra được vậy?
Nhiều người ngày càng nóng ruột, đúng lúc này những ai biết tin tức về liên bang nhân loại đều nhận được lời mời tham gia yến hội.
Ngoài bọn họ còn có người từ liên bang đến, toàn bộ giới cấp cao Nhược Á gần như đều được mời tới hoàng cung dự tiệc.
=================
Tiếp đến là pháo hoa từ máy tính trung ương, chỉ xuất hiện khi Nhược Á đế quốc có hỷ sự mới dùng đến mà thôi.
Nhưng hỷ sự đó có thể là gì? Tất cả mọi người đều hết sức tò mò, vô số người dò tra trên tin tức, hòng tìm ra manh mối.
Phải biết rằng, lần cuối bắn pháo hoa đã là 300 năm trước rồi a! Người khác còn đang ngạc nhiên, Triệu Lăng Vũ nhìn thoáng qua không trung, đăng thoát.
Crow biết ngay hắn sẽ làm vậy, nắm chắc cánh tay hắn: “Chỉ có trên mạng mới thấy được phản ứng chân thật nhất của người khác mà thôi, ngươi không tính ở lại xem sao?”
“Không cần, ta nghĩ ngươi sẽ chú ý cẩn thận mọi tình huống xảy ra.” Triệu Lăng Vũ đáp, giờ mới chỉ bắt đầu mà thôi, hắn chưa cần phải như lâm vào đại dịch làm gì, so với việc nhàm chán đó, hắn thà đi gặp Nhậm còn hơn.
“Đây rõ ràng là trọng sắc khinh bạn!” Crow phát hiện mình hoàn toàn không thể lôi kéo được Triệu Lăng Vũ, thở dài, ngồi trong thính phòng không buồn nhúc nhích. Cùng lúc đó, toàn bộ thế giới mô phỏng đều xuât hiện đủ
các loại pháo hoa, đồng thời một tin tức hiện ra, mà còn được gửi tới từng máy liên lạc.
Hoàng hậu Nhược Á có thai, hơn nữa là song sinh.
Trước rất nhiều người suy đoán đây là chuyện tốt gì, lại không ngờ đến kéo dài một giờ sau, nhất thời đều bị kinh sợ.
Nhược Á đế quốc bình dân thực lực kém còn có thể mang thai, nhưng đã qua mấy ngàn năm không có ai có tin vui, còn giới cấp cao… Biết bao quý tộc đã biến mất trong lịch sử, không phải chỉ vì tranh đấu, mà còn vì bọn họ không có con nối dòng.
Mà ngay cả Quốc vương, kỳ thật nguyên bản cũng không tránh khỏi điều đó.
Tuổi tác đã cao, mọi người đều cho là Quốc vương không thể có hài tử, vì vậy, Chapman thân vương mấy năm nay trên chính đàn thượng đã ngày càng thêm lấn lướt.
Nhưng bây giờ Hoàng hậu đã có thai rồi.
Nhìn tin tức này xong, đa số đều không tin nổi, nhưng Quốc vương tất nhiên không bao giờ gạt người.
Cuối cùng tất cả đều im lặng, chờ đợi tin tức kế tiếp từ hoàng thất.
Trên mạng đã như vậy, hiện thực cũng bất đắc dĩ theo, nhiều người đang làm việc nhận được tin này xong, theo bản năng dừng công tác, không ai chỉ trích bọn họ.
Nhậm Sinh đương nhiên cũng nhận được tin này, tuy cảm thấy giọng nói đầu kia có chút
khác thường, cũng không rảnh để tâm, bởi vì cậu đột nhiên phát hiện Đại oa và Nhị oa đang đánh nhau, hoặc là nói, là Nhị oa đuổi theo Đại oa mà đánh, còn Đại oa đang tránh trái tránh phải.
Lúc Nhậm Sinh ra tới nơi, Đại oa vừa thoát khỏi Nhị oa, sau đó chạy đến bên cậu.
“Oa oa!” Nhị oa hô, hướng bên này đi tới, cũng không biết có phải thiên phú dị bẩm gì không, nó đi bằng bốn chân nhỏ xíu đi rất nhanh, còn hơn cả Đại oa chạy hay chân nữa (–|||), cuối cùng dùng sức một phát liền ôm lấy không buông một chân Đại oa.
Đại oa gian nan lết đệ đệ đi được vài bước, rốt cuộc từ bỏ ý nghĩ dựa vào hai chân chính mình mà rời đi, có lẽ bị đệ đệ đeo bám phiền phức, nó liền đặt mông an vị luôn trên đầu Nhị oa, Nhị oa cuối cùng buông tay, giãy giụa đứng lên, Đại oa nhân cơ hội này thoát thân, sau đó phía sau nó lại có một “loài bò sát”.
“Có chuyện gì vậy?” Nhậm Sinh tò mò hỏi.
“Đệ đệ muốn đồ vật của con.” Đại oa nghiêm túc mà nói, vừa dừng lại liền bị Nhị oa ôm lấy chân.
“Hắn muốn cái gì?” Nhậm Sinh lại hỏi.
“Muốn máu của ba ba.”), Đại oa vỗ vỗ túi đựng trước ngực.
Nhìn động tác này của Đại oa, Nhậm Sinh mới nhớ tới mình có cho Đại oa vài thứ kia: “Con còn chưa hấp thu? Nó rất có lợi cho
thân thể của con.” Đại oa lớn quá nhanh, là bị nuông chiều sinh hư, thân thể cũng tồn tại vấn đề nhất định, mà huyết dịch giúp điều hòa rất tốt.
“Con có hấp thu, nhưng để lại một chút.” Đại oa đáp.
“Cho em!” Nhị oa thốt lên, mở to đôi mắt đáng thương hề hề nhìn Đại oa: “Ca, cho em, oa oa, cho em đi…”
Bộ dạng này của Nhị oa thoạt nhìn còn có chút đáng thương… Bất quá muốn lấy đi đồ vật của huynh đệ thật không đáng khen chút nào!
Trên mặt Đại oa hiện lên một tia chần chờ: “Không được, đây là ca để dành cho Tonia.”
Nhậm Sinh vốn tưởng rằng hai hài tử này chỉ là giành nhau đồ vật mà thôi, còn muốn giáo huấn Nhị oa một hồi, không ngờ Đại oa lại nhắc tới Tonia.
Trí nhớ của cậu khá tốt, nhớ ngay tới người vợ của McCarthy đã từng nuôi dưỡng cưu mang Đại oa. Đại oa sau khi trở về cũng không đề cập McCarthy, người vẫn luôn ngóng chờ nó, cậu còn tưởng nó không quan tâm mấy người này, không ngờ giờ lại nghe được tên Tonia từ miệng Đại oa.
“Tại sao vậy?” Nhậm Sinh hỏi.
“Tonia bị bệnh, ăn cái này sẽ khá hơn,” lại tiếp “Ba ba dẫn con đi gặp dì được không?” Trở lại bên cạnh Nhậm Sinh xong, nó rất vui sướng, Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ đối xử với nó rất tốt, đệ đệ cũng thật đáng yêu, nhưng nó vẫn nhớ
tới McCarthy, hai ngày nay phát hiện hiệu quả máu của Nhậm Sinh nên để lại một ít.
Kết quả nó nói muốn để máu cho Tonia, đệ đệ liền không đồng ý, sống chết quấn lấy nó đòi máu.
“Ba ba có thể mang con đi gặp nàng, nhưng máu này… Con phải đi hỏi papa trước, xem có thể cho hay không.”
“Con muốn Tonia khỏe lên, vốn không cần dùng máu của baba, chỉ cần Dưỡng nhan đan là đủ rồi, chờ chút chúng ta cùng đi một chuyến.” Triệu Lăng Vũ đi ra, ánh mắt phức tạp nhìn túi đựng đồ của Đại oa.
Đó là máu của Nhậm Sinh… Hắn đã từng thề sẽ không bao giờ để Nhậm Sinh bị thương nữa, lúc ấy Nhậm Sinh lại chảy rất nhiều máu…
Máu Nhậm Sinh hiệu quả hơn Dưỡng nhan đan nhiều, Triệu Lăng Vũ rất rõ điều đó, nhưng vẫn không thể đồng ý người mình yêu thương rơi máu vào tay kẻ khác được.
“Dạ được.” Đại oa lập tức liền nở nụ cười, Nhị oa cũng an phận, Đại oa muốn đem đồ vật cho người khác nó không đồng ý, nhưng nếu để lại dùng thì nó sẽ không đòi, đương nhiên, nếu Đại oa không muốn ăn, nó sẽ không để ý mà giúp Đại oa tiêu diệt đâu!
Chỉ là sẽ không có chuyện Đại oa không ăn… Nghĩ vậy một hồi, Nhị oa có chút bi thương nuốt nước miếng, sau này chỉ e cũng phải làm vậy dài dài…
Giải quyết
chuyện của Đại oa và Nhị oa xong, Triệu Lăng Vũ mới nhìn về hướng Nhậm Sinh: “Em có xem tin tức Nhược Á đế quốc gửi đến rồi sao?”
“Không có, cái gì vậy?” Nhậm Sinh vừa hỏi vừa mở máy liên lạc.
Bên trong là tin Hoàng hậu có song sinh, tin thứ hai là ảnh chụp phôi thai, chỉ là hai cái phôi thôi, còn chưa phân biệt nổi giới tính.
“Bước đầu kế hoạch hoàn thành, em thấy thế nào?” Triệu Lăng Vũ lại hỏi.
“Chúng ta quên chưa đặt tên cho tụi nhỏ!” (thật là liên quan) Nhậm Sinh đột nhiên nói, cậu rõ ràng định đặt tên rồi, thế mà lại quên mất!
Đề tài bị kéo trật, Triệu Lăng Vũ lại tươi cười: “Anh đã nghi ra rất nhiều tên rồi, chờ chút cho em xem, rồi chọn ra 4 cái!”
“Được.” Nhậm Sinh gật đầu.
“Bước tiếp theo, Uẩn dưỡng dược tề và Dựng tử đan, phải nhờ tới em ra tay rồi.” Triệu Lăng Vũ lại nói.
“Em biết.”
Lúc này ảnh chụp phôi thai vừa phát ra xong, Nhược Á đế quốc đã bắt đầu thảo luận bàn tán chuyện hoàng hậu mang thai rồi.
“Đến tuổi này rồi sao Hoàng hậu vẫn có thai được vậy?”
“Mang thai thôi chưa nói, còn là song sinh?”
“Hoàng hậu mang thai có phải dùng đến phương pháp đặc biệt nào không?”
“Có phải đã có biện pháp tăng khả năng sinh sản cho chúng ta rồi không?”
…
Crow ngồi trên ghế, mặt không đổi sắc nghe người xung quanh nói, âm thầm thở dài.
Nếu như không có phái cấp tiến nhúng tay vào, những người này có thể biết tin tức sớm hơn nữa kìa…
Người thường nghị luận sôi nổi, cực kỳ tò mò, giới cấp cao Nhược Á càng khồng cần phải nói.
Hoàng hậu thân thể không tốt, trước kia rất lâu không thấy người xuất hiện, bọn họ còn tưởng nàng sinh đã tận, kết quả không có việc gì, còn mang thai!
Rất nhiều người nghĩ tới đột nhiên không có tin tức gì từ nhân loại liên bang, cũng nghĩ tới Uẩn dưỡng dược tề.
Lần trướ rất nhiều người muốn Uẩn dưỡng dược tề, sau lại bởi vì có người thủ đoạn quá khích, cho nên cái gì cũng không có được…
Lần đó, Quốc vương liền răn đe bọn họ, để không ai được động thủ với nhân loại nữa, hiện tại Hoàng hậu có hài tử… Chuyện này có liên quan gì không đây?
Uẩn dưỡng dược tề này thật sự thần kỳ như thế? Bọn họ dùng phương pháp gì mà làm ra được vậy?
Nhiều người ngày càng nóng ruột, đúng lúc này những ai biết tin tức về liên bang nhân loại đều nhận được lời mời tham gia yến hội.
Ngoài bọn họ còn có người từ liên bang đến, toàn bộ giới cấp cao Nhược Á gần như đều được mời tới hoàng cung dự tiệc.
=================
Danh sách chương