Ninh Thư mím đôi môi đỏ mọng, chẳng lẽ là do cô ác độc quá chăng? Ninh Thư mỉm cười, chống cằm nhìn đạo diễn đang giảng giải kịch bản cho Kiều Linh Nhi.
Kiều Linh Nhi cảm nhận được ánh mắt Ninh Thư, trong lòng lại càng thêm mất tự nhiên, toàn thân cô ta khó chịu đến nỗi toát mồ hôi lạnh.
Kiều Linh Nhi hiểu rõ, bây giờ cô ta hoàn toàn bị khí thế mạnh mẽ của đối phương lấn át.
Vốn cô ta cho rằng đối phương là bình hoa di động chỉ biết dựa vào Việt Ôn Luân, nhưng không nghĩ đến cô cũng có mấy phần thực lực.
Đặc biệt là cô không có chút luống cuống trước sân khấu chút nào, bộ dáng nhàn nhã thoải mái như ở nhà, cho người khác áp lực cực lớn.
Kiều Linh Nhi trong lòng nóng như lửa đốt, vốn cho rằng thiết lập tính cách của nữ 2 rất đáng ghét, nhưng dưới tình huống được đối phương phô diễn, cô ta cảm giác mình giống như quay về kiếp trước, cũng bị người khác chèn ép.
Rất kỳ quặc.
Nếu còn tiếp tục như vậy, hào quang nữ chính sẽ bị nữ 2 dập tắt.
Kiều Linh Nhi lấy ra tất cả kỹ năng diễn xuất đời trước của mình, đã dùng hết tất cả sức lực từ thời hồng hoang ra để diễn.
Kiều Linh Nhi bất lực cầu cứu hệ thống, "Có thể giúp tôi chút được không, nếu còn như vậy thì tôi sẽ biến thành vai phụ mất."
"Không biết là ai vạch trần chuyện Việt Ôn Luân giới thiệu tôi với đoàn làm phim, nên đánh giá về tôi trên mạng cực kì không tốt. Nếu lại bị Mộ Thư Dao chèn ép, tôi sẽ khó lăn lộn được."
Kiều Linh Nhi trong lòng rất lo lắng.
Hệ thống nghĩ nghĩ, nói: "Tôi cho cô thêm 50% kỹ năng diễn xuất, nhưng với điều kiện là cô phải mau chóng công lược được Việt Ôn Luân. "
"Việt Ôn Luân đã hoàn tất đóng máy, việc kế tiếp là phải tìm cách để Việt Ôn Luân đến phim trường, khiến Mộ Thư Dao ghen tị."
Kiều Linh Nhi là một người cơ trí, vì vậy cô ta đã tận dụng cơ hội để gọi cho Việt Ôn Luân, nói rằng cô ta đang gặp vấn đề với diễn xuất của mình.
Được hệ thống buff kỹ năng diễn xuất, Kiều Linh Nhi cảm thấy bây giờ cô ta có thể đấu với Ninh Thư.
Ninh Thư nhướng mày, được buff xong đúng là có chút khác biệt.
Cuộc so đấu kỹ năng diễn xuất của hai người hết sức căng thẳng.
Kiều Linh Nhi gần như sử dụng hết sức mạnh tinh thần của mình để chống lại áp lực và khí thế của đối phương.
Mà Việt Ôn Luân nhận được điện thoại của Kiều Linh Nhi, sau đó liền vội vã chạy tới phim trường xem xét, lý do đương nhiên là đến thăm bạn gái.
Thực tế là đến vì Kiều Linh Nhi, nhưng vẫn cần một cái lý do chính đáng.
Việt Ôn Luân trong lòng nhảy cẫng lên, ít nhất khi Kiều Linh Nhi gọi cho hắn, trái tim của Việt Ôn Luân tràn đầy vui vẻ.
"Ơ, sao anh lại tới đây?" Ninh Thư lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, trong lòng biết Việt Ôn Luân tới đây chắc là vì Kiều Linh Nhi.
"Anh tới thăm em, tạo hình này của em không tệ." Việt Ôn Luân tùy ý khen một câu, ánh mắt vẫn luôn tìm kiếm thân hình Kiều Linh Nhi.
Ninh Thư đương nhiên có thể nhìn ra Việt Ôn Luân không quan tâm, hơn nữa lúc hắn trông thấy Kiều Linh Nhi, hai con mắt phát sáng còn hơn đèn pha ô tô nữa là.
Kiều Linh Nhi cười thầm trong lòng, Việt Ôn Luân đến đây là vì cô ta gọi nên mới đến.
Còn tưởng là tới thăm cô sao, thực sự là tự mình đa tình, đáng thương chết đi được.
Dáng vẻ kinh ngạc vui mừng của đối phương khiến Kiều Linh Nhi trong lòng tràn đầy thương hại.
Kiều Linh Nhi đi tới, gọi Việt Ôn Luân một tiếng sư phụ, sau đó nói: "Chị Mộ rất lợi hại."
Ninh Thư khẽ mỉm cười: "Vẫn là cô Kiều lợi hại hơn."
"Sư phụ, có một số việc em không hiểu lắm, cũng rất hoang mang, có thể xin anh lời khuyên không, sư phụ, tới đây em rót trò cho anh." Kiều Linh Nhi gọi Việt Ôn Luân đi, cô ta không quan tâm đến Ninh Thư, bạn gái chính thức của Việt Ôn Luân.
Hết lần này tới lần khác Kiều Linh Nhi quay đầu lại cười nói với Ninh Thư: "Chị Mộ, chị sẽ không để ý chứ, em muốn nhờ sư phụ chỉ dạy một vài vấn đề."
Ninh Thư khẽ phất tay áo, ống tay áo vẽ ra một đường cong duyên dáng trên không trung.
"Cô đã gọi Việt Ôn Luân là sư phụ, như vậy cũng nên gọi tôi một tiếng sư nương." Ninh Thư không mặn không nhạt nói.
Nếu bạn muốn ghê tởm tôi, tôi cũng sẽ ghê tởm bạn.
Kiều Linh Nhi da mặt run lên, người gì vậy...
Ninh Thư mỉm cười, "Đi đi, tôi cũng không phải người hẹp hòi, hơn nữa, tôi luôn tin tưởng Việt Ôn Luân."
Kiều Linh Nhi trong lòng hít sâu một hơi, cô ta làm không được, cô ta cảm thấy rất khó chịu.
Rõ ràng là muốn làm cho đối phương ghen ghét, muốn hắt chậu nước bẩn ngang ngược càn quấy cho cô, làm Việt Ôn Luân chán ghét cô.
Thế nhưng đối phương khí thế mạnh mẽ như vậy, giống như phu nhân chính thất thời cổ đại, ung dung rộng lượng như vậy.
Hay là cô cảm thấy Việt Ôn Luân thật sự yêu cô, cho nên mới tin tưởng hắn như vậy?
Nhưng mà hảo cảm của Việt Ôn Luân với cô ta cũng đã đạt tới 60, đã đạt đến mức độ yêu thích.
Điều đó cho thấy trong lòng Việt Ôn Luân không thích Mộ Thư Dao.
Mà Mộ Thư Dao còn nghĩ rằng bạn trai của mình yêu thích mình.
Buồn cười thật.
Kiều Linh Nhi cùng Việt Ôn Luân ở một bên bàn luận, một bên Ninh Thư nghịch điện thoại, lúc rảnh rỗi chụp một tấm selfie rồi post lên weibo.
Sau đó bí mật chụp trộm mấy tấm ảnh của Kiều Linh Nhi và Việt Ôn Luân ngồi đó.
Không ít nhân viên trong đoàn làm phim cũng cảm thấy kì quái.
Gạt bạn gái mình sang một bên, rồi cùng Kiều Linh Nhi ngồi chung một chỗ.
Rất nhiều người nhìn Ninh Thư bằng ánh mắt thương hại, giống ánh mắt thương hại lúc nhìn phi tần bị tống vào lãnh cung.
Ninh Thư: .....
Liên quan cái rắm gì đến cô.
"Sư phụ, bạn gái của anh thật sự thích anh sao, chẳng lẽ thấy em cùng anh ngồi chung một chỗ như vậy cũng không ghen sao?" Kiều Linh Nhi nghịch ngợm nói, nháy mắt, lông mi rung động, trông vô cùng tinh nghịch, đáng yêu.
Thấy Kiều Linh Nhi như vậy, Việt Ôn Luân trong lòng ngứa ngáy, thật muốn lấy tay che mắt cô ta lại, cảm nhận sự tê dại của lông mi cọ vào lòng bàn tay.
"Thư Dao không phải người nhỏ nhen, ghen tuông vô lí như vậy, cô ấy rất hiểu chuyện." Việt Ôn Luân giải thích.
Kiều Linh Nhi bĩu môi, "Người tỉnh táo gặp phải tình yêu, cũng sẽ lo được lo mất, cũng sẽ lo lắng ghen tuông. Chị ấy bình tĩnh như vậy, không giống người đang yêu chút nào."
"Anh thích cô ấy vì cô ấy hiểu chuyện." Việt Ôn Luân cau mày, "Ý em là cô ấy không thích anh?"
Việt Ôn Luân trong lòng cảm thấy hơi khó chịu.
"Chắc là vậy, em cũng không biết nữa, chị ấy nếu không thích vì sao còn ở bên cạnh anh." Kiều Linh Nhi nhún vai, hoạt bát nói.
Vì cái gì, còn không phải bởi vì hắn là ảnh đế, Mộ Thư Dao tham luyến tài nguyên trong tay hắn hay sao.
Việt Ôn Luân đối với Kiều Linh Nhi vốn đã có yêu thích, nhưng hắn lại canh cánh trong lòng những điều mà Kiều Linh Nhi vô tình nói.
Trong lòng chậm rãi gieo một hạt mầm, Mộ Thư Dao trở thành bạn gái hắn là vì Mộ Thư Dao thèm muốn tài nguyên của hắn.
Muốn chiếm được chỗ tốt trên người hắn.
"Không nói tới cô ấy nữa, em gặp khó khăn về vấn đề nào?" Việt Ôn Luân không muốn nói tới chuyện của Mộ Thư Dao.
Hắn có loại cảm giác bị lừa dối, Mộ Thư Dao cũng không yêu hắn như hắn nghĩ, giống như fans nói, quen hắn chỉ vì muốn ôm đùi hắn mà thôi.
Đàn ông mà, hắn không yêu phụ nữ cũng được, nhưng hắn không thể tha thứ cho người phụ nữ của mình không yêu hắn.
Bây giờ Việt Ôn Luân trong lòng có chút bứt rứt, cảm thấy mình bị phản bội.
Việt Ôn Luân xoa xoa mi tâm, Kiều Linh Nhi hỏi: "Anh có sao không, không khỏe chỗ nào à?"
Việt Ôn Luân đối diện với ánh mắt lo lắng của Kiều Linh Nhi, đôi mắt ướt át, tràn ngập sự ngưỡng mộ, quan tâm và tình cảm mơ hồ không nói rõ được.
Loại cảm giác này làm tim Việt Ôn Luân đập loạn xạ.
Khi cảm giác mình bị bạn gái phản bội thì tâm lý rất mỏng manh, vừa đúng lúc gặp phải một cô gái như vậy, ngưỡng mộ và yêu thích mình, liền cảm thấy đã rơi vào lưới tình với cô gái này.
Kiều Linh Nhi cảm nhận được ánh mắt Ninh Thư, trong lòng lại càng thêm mất tự nhiên, toàn thân cô ta khó chịu đến nỗi toát mồ hôi lạnh.
Kiều Linh Nhi hiểu rõ, bây giờ cô ta hoàn toàn bị khí thế mạnh mẽ của đối phương lấn át.
Vốn cô ta cho rằng đối phương là bình hoa di động chỉ biết dựa vào Việt Ôn Luân, nhưng không nghĩ đến cô cũng có mấy phần thực lực.
Đặc biệt là cô không có chút luống cuống trước sân khấu chút nào, bộ dáng nhàn nhã thoải mái như ở nhà, cho người khác áp lực cực lớn.
Kiều Linh Nhi trong lòng nóng như lửa đốt, vốn cho rằng thiết lập tính cách của nữ 2 rất đáng ghét, nhưng dưới tình huống được đối phương phô diễn, cô ta cảm giác mình giống như quay về kiếp trước, cũng bị người khác chèn ép.
Rất kỳ quặc.
Nếu còn tiếp tục như vậy, hào quang nữ chính sẽ bị nữ 2 dập tắt.
Kiều Linh Nhi lấy ra tất cả kỹ năng diễn xuất đời trước của mình, đã dùng hết tất cả sức lực từ thời hồng hoang ra để diễn.
Kiều Linh Nhi bất lực cầu cứu hệ thống, "Có thể giúp tôi chút được không, nếu còn như vậy thì tôi sẽ biến thành vai phụ mất."
"Không biết là ai vạch trần chuyện Việt Ôn Luân giới thiệu tôi với đoàn làm phim, nên đánh giá về tôi trên mạng cực kì không tốt. Nếu lại bị Mộ Thư Dao chèn ép, tôi sẽ khó lăn lộn được."
Kiều Linh Nhi trong lòng rất lo lắng.
Hệ thống nghĩ nghĩ, nói: "Tôi cho cô thêm 50% kỹ năng diễn xuất, nhưng với điều kiện là cô phải mau chóng công lược được Việt Ôn Luân. "
"Việt Ôn Luân đã hoàn tất đóng máy, việc kế tiếp là phải tìm cách để Việt Ôn Luân đến phim trường, khiến Mộ Thư Dao ghen tị."
Kiều Linh Nhi là một người cơ trí, vì vậy cô ta đã tận dụng cơ hội để gọi cho Việt Ôn Luân, nói rằng cô ta đang gặp vấn đề với diễn xuất của mình.
Được hệ thống buff kỹ năng diễn xuất, Kiều Linh Nhi cảm thấy bây giờ cô ta có thể đấu với Ninh Thư.
Ninh Thư nhướng mày, được buff xong đúng là có chút khác biệt.
Cuộc so đấu kỹ năng diễn xuất của hai người hết sức căng thẳng.
Kiều Linh Nhi gần như sử dụng hết sức mạnh tinh thần của mình để chống lại áp lực và khí thế của đối phương.
Mà Việt Ôn Luân nhận được điện thoại của Kiều Linh Nhi, sau đó liền vội vã chạy tới phim trường xem xét, lý do đương nhiên là đến thăm bạn gái.
Thực tế là đến vì Kiều Linh Nhi, nhưng vẫn cần một cái lý do chính đáng.
Việt Ôn Luân trong lòng nhảy cẫng lên, ít nhất khi Kiều Linh Nhi gọi cho hắn, trái tim của Việt Ôn Luân tràn đầy vui vẻ.
"Ơ, sao anh lại tới đây?" Ninh Thư lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, trong lòng biết Việt Ôn Luân tới đây chắc là vì Kiều Linh Nhi.
"Anh tới thăm em, tạo hình này của em không tệ." Việt Ôn Luân tùy ý khen một câu, ánh mắt vẫn luôn tìm kiếm thân hình Kiều Linh Nhi.
Ninh Thư đương nhiên có thể nhìn ra Việt Ôn Luân không quan tâm, hơn nữa lúc hắn trông thấy Kiều Linh Nhi, hai con mắt phát sáng còn hơn đèn pha ô tô nữa là.
Kiều Linh Nhi cười thầm trong lòng, Việt Ôn Luân đến đây là vì cô ta gọi nên mới đến.
Còn tưởng là tới thăm cô sao, thực sự là tự mình đa tình, đáng thương chết đi được.
Dáng vẻ kinh ngạc vui mừng của đối phương khiến Kiều Linh Nhi trong lòng tràn đầy thương hại.
Kiều Linh Nhi đi tới, gọi Việt Ôn Luân một tiếng sư phụ, sau đó nói: "Chị Mộ rất lợi hại."
Ninh Thư khẽ mỉm cười: "Vẫn là cô Kiều lợi hại hơn."
"Sư phụ, có một số việc em không hiểu lắm, cũng rất hoang mang, có thể xin anh lời khuyên không, sư phụ, tới đây em rót trò cho anh." Kiều Linh Nhi gọi Việt Ôn Luân đi, cô ta không quan tâm đến Ninh Thư, bạn gái chính thức của Việt Ôn Luân.
Hết lần này tới lần khác Kiều Linh Nhi quay đầu lại cười nói với Ninh Thư: "Chị Mộ, chị sẽ không để ý chứ, em muốn nhờ sư phụ chỉ dạy một vài vấn đề."
Ninh Thư khẽ phất tay áo, ống tay áo vẽ ra một đường cong duyên dáng trên không trung.
"Cô đã gọi Việt Ôn Luân là sư phụ, như vậy cũng nên gọi tôi một tiếng sư nương." Ninh Thư không mặn không nhạt nói.
Nếu bạn muốn ghê tởm tôi, tôi cũng sẽ ghê tởm bạn.
Kiều Linh Nhi da mặt run lên, người gì vậy...
Ninh Thư mỉm cười, "Đi đi, tôi cũng không phải người hẹp hòi, hơn nữa, tôi luôn tin tưởng Việt Ôn Luân."
Kiều Linh Nhi trong lòng hít sâu một hơi, cô ta làm không được, cô ta cảm thấy rất khó chịu.
Rõ ràng là muốn làm cho đối phương ghen ghét, muốn hắt chậu nước bẩn ngang ngược càn quấy cho cô, làm Việt Ôn Luân chán ghét cô.
Thế nhưng đối phương khí thế mạnh mẽ như vậy, giống như phu nhân chính thất thời cổ đại, ung dung rộng lượng như vậy.
Hay là cô cảm thấy Việt Ôn Luân thật sự yêu cô, cho nên mới tin tưởng hắn như vậy?
Nhưng mà hảo cảm của Việt Ôn Luân với cô ta cũng đã đạt tới 60, đã đạt đến mức độ yêu thích.
Điều đó cho thấy trong lòng Việt Ôn Luân không thích Mộ Thư Dao.
Mà Mộ Thư Dao còn nghĩ rằng bạn trai của mình yêu thích mình.
Buồn cười thật.
Kiều Linh Nhi cùng Việt Ôn Luân ở một bên bàn luận, một bên Ninh Thư nghịch điện thoại, lúc rảnh rỗi chụp một tấm selfie rồi post lên weibo.
Sau đó bí mật chụp trộm mấy tấm ảnh của Kiều Linh Nhi và Việt Ôn Luân ngồi đó.
Không ít nhân viên trong đoàn làm phim cũng cảm thấy kì quái.
Gạt bạn gái mình sang một bên, rồi cùng Kiều Linh Nhi ngồi chung một chỗ.
Rất nhiều người nhìn Ninh Thư bằng ánh mắt thương hại, giống ánh mắt thương hại lúc nhìn phi tần bị tống vào lãnh cung.
Ninh Thư: .....
Liên quan cái rắm gì đến cô.
"Sư phụ, bạn gái của anh thật sự thích anh sao, chẳng lẽ thấy em cùng anh ngồi chung một chỗ như vậy cũng không ghen sao?" Kiều Linh Nhi nghịch ngợm nói, nháy mắt, lông mi rung động, trông vô cùng tinh nghịch, đáng yêu.
Thấy Kiều Linh Nhi như vậy, Việt Ôn Luân trong lòng ngứa ngáy, thật muốn lấy tay che mắt cô ta lại, cảm nhận sự tê dại của lông mi cọ vào lòng bàn tay.
"Thư Dao không phải người nhỏ nhen, ghen tuông vô lí như vậy, cô ấy rất hiểu chuyện." Việt Ôn Luân giải thích.
Kiều Linh Nhi bĩu môi, "Người tỉnh táo gặp phải tình yêu, cũng sẽ lo được lo mất, cũng sẽ lo lắng ghen tuông. Chị ấy bình tĩnh như vậy, không giống người đang yêu chút nào."
"Anh thích cô ấy vì cô ấy hiểu chuyện." Việt Ôn Luân cau mày, "Ý em là cô ấy không thích anh?"
Việt Ôn Luân trong lòng cảm thấy hơi khó chịu.
"Chắc là vậy, em cũng không biết nữa, chị ấy nếu không thích vì sao còn ở bên cạnh anh." Kiều Linh Nhi nhún vai, hoạt bát nói.
Vì cái gì, còn không phải bởi vì hắn là ảnh đế, Mộ Thư Dao tham luyến tài nguyên trong tay hắn hay sao.
Việt Ôn Luân đối với Kiều Linh Nhi vốn đã có yêu thích, nhưng hắn lại canh cánh trong lòng những điều mà Kiều Linh Nhi vô tình nói.
Trong lòng chậm rãi gieo một hạt mầm, Mộ Thư Dao trở thành bạn gái hắn là vì Mộ Thư Dao thèm muốn tài nguyên của hắn.
Muốn chiếm được chỗ tốt trên người hắn.
"Không nói tới cô ấy nữa, em gặp khó khăn về vấn đề nào?" Việt Ôn Luân không muốn nói tới chuyện của Mộ Thư Dao.
Hắn có loại cảm giác bị lừa dối, Mộ Thư Dao cũng không yêu hắn như hắn nghĩ, giống như fans nói, quen hắn chỉ vì muốn ôm đùi hắn mà thôi.
Đàn ông mà, hắn không yêu phụ nữ cũng được, nhưng hắn không thể tha thứ cho người phụ nữ của mình không yêu hắn.
Bây giờ Việt Ôn Luân trong lòng có chút bứt rứt, cảm thấy mình bị phản bội.
Việt Ôn Luân xoa xoa mi tâm, Kiều Linh Nhi hỏi: "Anh có sao không, không khỏe chỗ nào à?"
Việt Ôn Luân đối diện với ánh mắt lo lắng của Kiều Linh Nhi, đôi mắt ướt át, tràn ngập sự ngưỡng mộ, quan tâm và tình cảm mơ hồ không nói rõ được.
Loại cảm giác này làm tim Việt Ôn Luân đập loạn xạ.
Khi cảm giác mình bị bạn gái phản bội thì tâm lý rất mỏng manh, vừa đúng lúc gặp phải một cô gái như vậy, ngưỡng mộ và yêu thích mình, liền cảm thấy đã rơi vào lưới tình với cô gái này.
Danh sách chương