Ninh Thư vẫn duy trì sử dụng lực Tinh Thần để ngắm nhìn thế giới bên trong Tuyệt Thế Võ Công.
Không biết thế giới này rộng lớn tới cỡ nào.
Ninh Thư cảm thấy việc cấu tạo thành công thế giới vẫn còn xa xôi lắm, những 7 căn nguyên thế giới lận, thêm cả thế giới Luân Hồi nữa.
Thế giới Luân Hồi… là cái quái gì? Cô làm sao mà biết thế giới Luân Hồi là gì cơ chứ, người đàn ông tóc bạc kia đúng là quân bịp bợm.
Mãi mới tìm thấy một tia hi vọng, kết quả bị dội thẳng một gáo nước lạnh lên đầu, cảm giác cả người đều không được khỏe.
Ninh Thư đặt Tuyệt Thế Võ Công lên giá sách.
Nhưng chí ít thì hiện tại cô đang có tiền, có thể sử dụng tiền để mua căn nguyên thế giới đã là tốt lắm rồi.
Đồng thời tìm kiếm căn nguyên bên trong thế giới nhiệm vụ, so với thời điểm trước kia đã nhanh hơn rất nhiều.
Đối với Ninh Thư, việc tìm ra căn nguyên thế giới không còn là vấn đề, mà thứ làm cô thấy khoai môn lúc này chính là thế giới Luân Hồi.
Phải chăng thế giới Luân Hồi cũng cần tới một vật dẫn thế giới?
Advertisement
Cô phải đi đâu mới tìm được vật dẫn thế giới đây…
Ninh Thư chết lặng.
Một thế giới không có sinh linh không được coi là thế giới chính thức.
Tựa như người đàn ông tóc bạc từng nói, mọi loài vật đều có sinh có tử, đều được sinh ra và chết đi.
Ninh Thư thở dài một hơi, có chút bất lực mà hỏi 2333: “Số lượng nhiệm vụ giả cấu tạo lên thế giới có nhiều không?”
2333 nghĩ một lát rồi nói: “Không nhiều lắm đâu, việc cấu tạo lên thế giới đâu phải chuyện đơn giản, không thì hiện giờ cô đã không nổi điên như vậy.”
Ninh Thư: …
Tôi nổi điên sao?
Không hề.
Chỉ là cảm giác lực bất tòng tâm, bởi vì nó quá khó nhằn.
“Tự lực cánh sinh, dựa vào chính mình để cấu tạo lên thế giới không hề dễ, cho nên cô đừng xem nhẹ việc cấu tạo thế giới, trong vô số nhiệm vụ giả, những người có thế giới của riêng mình cộng tổng lại vẫn chưa được một thành.”
“9 thành còn lại đương nhiên là nhiệm vụ giả tầm thường, là người không bảo toàn được chính tính mạng mình, cô nên bớt than vãn lại.” 2333 lạnh nhạt nói.
Ninh Thư: “Ờ.”
2333: …
Cậu ta nói nhiều như thế, đối phương chỉ đáp lại cụt lủn đúng một chữ.
Đúng là hời cmn hợt.
Ninh Thư nghĩ rằng bản thân không nên nổi sinh lòng tham, dù sao cô cũng đã có vật dẫn thế giới, cộng thêm 4 căn nguyên thế giới nữa…
Đã may mắn hơn rất nhiều người.
Nếu cô sớm trở thành hóa thân pháp tắc, sớm được lĩnh tiền thu thuế, nói không chừng hiện tại đã nắm trong tay cây cổ thụ – vật dẫn thế giới được giao bán trong phòng đấu giá lúc trước.
Cây cổ thụ chính là vật dẫn thế giới đỉnh cấp, mỗi chiếc lá của nó đều hình thành lên một thế giới riêng.
Mà trên cây có bao nhiêu lá cây? Chỉ cần nghĩ thôi đã thấy phấn khích muốn chết.
Nhưng khả năng cao cây cổ thụ đã bị bán mất rồi.
Ôi chao, vô duyên vô phận, có lẽ số phận muốn cô chuyên tâm cấu trúc thế giới trong Tuyệt Thế Võ Công đây mà.
Ninh Thư thở dài ngao ngán, rút muốn cuốn sách từ trên giá sách, lật giở trong vô thức.
Ninh Thư đột nhiên nhớ tới Văn Hưng, không biết hiện tại anh ta ra sao, đùng một cái phải chữa trị một vị diện tới sứt đầu mẻ trán.
Cũng không biết trí não của cô thế nào rồi.
Dường như trí não sinh mệnh đang trong giai đoạn thức tỉnh, không biết Văn Hưng có khống chế nổi nó không.
Đừng đến lúc cô muốn lấy lại trí não sinh mệnh, lại nói làm mất rồi.
Ninh Thư gập sách lại, click mở hệ thống trò chuyện, nhấn vào ảnh đại diện của Văn Hưng.
Ninh Thư: [Này nhóc, nhiệm vụ giả của nhóc đâu?]
Hệ thống Loli: [Thân, cô là vị nào?]
Ninh Thư: …
Trêu tôi đấy à?
Còn hỏi vị nào?
Ninh Thư: [Tôi từng cho nhiệm vụ giả của nhóc mượn trí não sinh mệnh.]
Hệ thống Loli: [Ồ, hóa ra là cô, tôi vốn biết là cô mà, chỉ đùa cô xíu thôi.]
Ninh Thư: [Tình hình nhiệm vụ giả của nhóc sao rồi?]
Hệ thống Loli: [Không ổn lắm, tình trạng của vị diện rất xơ cứng, hắn chỉ có thể khống chế, cố gắng giúp vị diện không chuyển biến xấu đi, cái khác khó mà nói, hiện tại hắn bị rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, tiến không được lui không xong.]
Ninh Thư: [Vậy sao, tôi chỉ hỏi thăm một chút, chúc hắn may mắn nhé.]
Hệ thống Loli khẽ trầm mặc, qua một hồi mới lên tiếng: [Thân đến lấy lại trí não sao, bây giờ chúng ta không có cách nào trả cô được, cô có thể cho chúng ta thuê trí não được không, sau này chúng ta sẽ trả tiền thuê cho cô.]
Loli thật biết cách đối nhân xử thế, Ninh Thư không định tính toán chi li chút tiền như vậy, nhưng được nghe những lời đó quả thật rất êm tai.
Ninh Thư: [Không cần, coi như tôi và Văn Hưng đã nên duyên bằng hữu bạn bè, nếu hắn có được thế giới của chính mình cũng là chuyện tốt.]
Hệ thống Loli: [Cảm ơn thân, cô đúng là người tốt, chỉ có điều nhiệm vụ giả của tôi không gọi là Văn Hưng.]
Ninh Thư vẫn quen miệng gọi tên Văn Hưng, Văn Hưng là tên hắn trong thời điểm làm nhiệm vụ, là tên của người ủy thác.
Ninh Thư: [Vậy hắn tên là gì?]
Hệ thống Loli: [Duy thân cập phủ, duy chu chi hàn, Chu Hàn.]
Vậy ra nguyên lai gọi là Chu Hàn.
Xem ra để có được thế giới của riêng mình thật không dễ dàng chút nào.
Bản thân Chu Hàn chắc cũng biết rõ, thế giới kia cần tới nhiệm vụ giả khống chế nó, nếu không sẽ sớm sụp đổ vỡ vụn, nhưng để có được thế giới, đành phải hao tổn tâm trí sức lực.
Người đứng trên đỉnh kim tự tháp tựu chung lại cũng chỉ là số ít.
Đây chính là cuộc khảo nghiệm tâm trí, vận dụng khí vận ra sao, nếu không thể bền bỉ kiên trì, về sau sẽ không thể phát triển đi lên.
Thế giới của nhiệm vụ giả cũng giống như thế giới của người bình thường vậy, kẻ mạnh sẽ nắm trong tay vận mệnh của chính mình.
Phải tiến lên từng bước, trở thành kẻ mạnh.
Ninh Thư tắt hệ thống trò chuyện, đặt sách lên giá.
Quan sát lỗ đen trên tường một hồi, Ninh Thư khẽ thở dài một hơi, không biết thứ đồ chơi này còn muốn bày trò gì nữa đây.
Cứ mỗi lúc nhìn thấy nó là lại phiền não muốn tắt thở.
Khi lỗ đen xuất hiện, trước tiên Ninh Thư thấy kinh hãi, tiếp đó là kinh ngạc, rồi mất kiên nhẫn,… và hiện tại là chết lặng.
Trong lòng Ninh Thư chính là một mảnh chết lặng, không biết thứ này còn muốn lộng hành đến bao giờ.
Ninh Thư lười chẳng buồn quan tâm nữa, mong nó sớm dung hợp thành vật gì cũng được, miễn sao cho cô sớm được tiếp xúc với người ủy thác.
Vất vả lắm Ninh Thư mới có thể trở thành nhiệm vụ giả siêu cấp, vậy mà số lần tiếp xúc với người ủy thác chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Ninh Thư tiện tay ném một cuốn sách cũ vào trong lỗ đen, lỗ đen lập tức nuốt chửng cuốn sách, sau đó… làm gì còn sau đó.
Lỗ đen có khác, thứ gì cũng nuốt được.
Kể cả Ninh Thư đưa lực Tinh thần vào cũng đều bị lỗ đen nuốt sạch, thành ra cô không thể biết rõ tình hình phía bên trong như thế nào.
Ninh Thư đổ người xuống ghế sô pha, tính chợp mắt một lúc, sau khi tỉnh dậy sẽ đi làm nhiệm vụ.
Ninh Thư cảm giác tốc độ linh hồn phục hồi lại rất chậm, làm thế nào cũng không mạnh lên nổi.
Ninh Thư không biết có phải vì bản thân cảm thấy sốt ruột nên mới thấy vậy, thêm cả việc dung nhập 6 phần lực linh hồn (phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ trước), những 6 phần nhưng thực tế lại cảm giác không đáng là bao.
Là ảo giác sao?
Ninh Thư đảo mắt mấy vòng, hỏi 2333: “Tôi luôn có linh cảm rằng tốc độ Linh hồn mạnh lên rất chậm, chuyện này là sao?”
2333 nói: “Là ảo giác thôi, 6 phần lực Linh Hồn rất nhiều, chẳng lẽ cô muốn mạnh lên ngay lập tức hả, ăn một bữa đâu thể béo mập lên ngay được, việc này không thực tế chút nào.”
“Không tới mức ăn một bữa liền béo mập, nhưng đâu thể yếu như vậy chứ?” Ninh Thư lắc đầu, tùy tiện nói: “Có phải cậu ăn trộm lực Linh Hồn của tôi không đó?”
2333 xùy một tiếng: “Cô quá đề cao tôi rồi, tôi mà có được bản lĩnh ấy cũng tốt, của cô thì chính là của cô, tôi mỗi lần chỉ được một phần lực Linh Hồn thôi.”
Ninh Thư ngạc nhiên ồ lên, quả thực là do cô tưởng tượng ra sao?
Ninh Thư hít một hơi thật sâu, bỗng nhớ tới mùi Trầm hương ngửi được từ trong phòng cố vấn, quyết định chi tiêu xa xỉ một phen.
Không biết thế giới này rộng lớn tới cỡ nào.
Ninh Thư cảm thấy việc cấu tạo thành công thế giới vẫn còn xa xôi lắm, những 7 căn nguyên thế giới lận, thêm cả thế giới Luân Hồi nữa.
Thế giới Luân Hồi… là cái quái gì? Cô làm sao mà biết thế giới Luân Hồi là gì cơ chứ, người đàn ông tóc bạc kia đúng là quân bịp bợm.
Mãi mới tìm thấy một tia hi vọng, kết quả bị dội thẳng một gáo nước lạnh lên đầu, cảm giác cả người đều không được khỏe.
Ninh Thư đặt Tuyệt Thế Võ Công lên giá sách.
Nhưng chí ít thì hiện tại cô đang có tiền, có thể sử dụng tiền để mua căn nguyên thế giới đã là tốt lắm rồi.
Đồng thời tìm kiếm căn nguyên bên trong thế giới nhiệm vụ, so với thời điểm trước kia đã nhanh hơn rất nhiều.
Đối với Ninh Thư, việc tìm ra căn nguyên thế giới không còn là vấn đề, mà thứ làm cô thấy khoai môn lúc này chính là thế giới Luân Hồi.
Phải chăng thế giới Luân Hồi cũng cần tới một vật dẫn thế giới?
Advertisement
Cô phải đi đâu mới tìm được vật dẫn thế giới đây…
Ninh Thư chết lặng.
Một thế giới không có sinh linh không được coi là thế giới chính thức.
Tựa như người đàn ông tóc bạc từng nói, mọi loài vật đều có sinh có tử, đều được sinh ra và chết đi.
Ninh Thư thở dài một hơi, có chút bất lực mà hỏi 2333: “Số lượng nhiệm vụ giả cấu tạo lên thế giới có nhiều không?”
2333 nghĩ một lát rồi nói: “Không nhiều lắm đâu, việc cấu tạo lên thế giới đâu phải chuyện đơn giản, không thì hiện giờ cô đã không nổi điên như vậy.”
Ninh Thư: …
Tôi nổi điên sao?
Không hề.
Chỉ là cảm giác lực bất tòng tâm, bởi vì nó quá khó nhằn.
“Tự lực cánh sinh, dựa vào chính mình để cấu tạo lên thế giới không hề dễ, cho nên cô đừng xem nhẹ việc cấu tạo thế giới, trong vô số nhiệm vụ giả, những người có thế giới của riêng mình cộng tổng lại vẫn chưa được một thành.”
“9 thành còn lại đương nhiên là nhiệm vụ giả tầm thường, là người không bảo toàn được chính tính mạng mình, cô nên bớt than vãn lại.” 2333 lạnh nhạt nói.
Ninh Thư: “Ờ.”
2333: …
Cậu ta nói nhiều như thế, đối phương chỉ đáp lại cụt lủn đúng một chữ.
Đúng là hời cmn hợt.
Ninh Thư nghĩ rằng bản thân không nên nổi sinh lòng tham, dù sao cô cũng đã có vật dẫn thế giới, cộng thêm 4 căn nguyên thế giới nữa…
Đã may mắn hơn rất nhiều người.
Nếu cô sớm trở thành hóa thân pháp tắc, sớm được lĩnh tiền thu thuế, nói không chừng hiện tại đã nắm trong tay cây cổ thụ – vật dẫn thế giới được giao bán trong phòng đấu giá lúc trước.
Cây cổ thụ chính là vật dẫn thế giới đỉnh cấp, mỗi chiếc lá của nó đều hình thành lên một thế giới riêng.
Mà trên cây có bao nhiêu lá cây? Chỉ cần nghĩ thôi đã thấy phấn khích muốn chết.
Nhưng khả năng cao cây cổ thụ đã bị bán mất rồi.
Ôi chao, vô duyên vô phận, có lẽ số phận muốn cô chuyên tâm cấu trúc thế giới trong Tuyệt Thế Võ Công đây mà.
Ninh Thư thở dài ngao ngán, rút muốn cuốn sách từ trên giá sách, lật giở trong vô thức.
Ninh Thư đột nhiên nhớ tới Văn Hưng, không biết hiện tại anh ta ra sao, đùng một cái phải chữa trị một vị diện tới sứt đầu mẻ trán.
Cũng không biết trí não của cô thế nào rồi.
Dường như trí não sinh mệnh đang trong giai đoạn thức tỉnh, không biết Văn Hưng có khống chế nổi nó không.
Đừng đến lúc cô muốn lấy lại trí não sinh mệnh, lại nói làm mất rồi.
Ninh Thư gập sách lại, click mở hệ thống trò chuyện, nhấn vào ảnh đại diện của Văn Hưng.
Ninh Thư: [Này nhóc, nhiệm vụ giả của nhóc đâu?]
Hệ thống Loli: [Thân, cô là vị nào?]
Ninh Thư: …
Trêu tôi đấy à?
Còn hỏi vị nào?
Ninh Thư: [Tôi từng cho nhiệm vụ giả của nhóc mượn trí não sinh mệnh.]
Hệ thống Loli: [Ồ, hóa ra là cô, tôi vốn biết là cô mà, chỉ đùa cô xíu thôi.]
Ninh Thư: [Tình hình nhiệm vụ giả của nhóc sao rồi?]
Hệ thống Loli: [Không ổn lắm, tình trạng của vị diện rất xơ cứng, hắn chỉ có thể khống chế, cố gắng giúp vị diện không chuyển biến xấu đi, cái khác khó mà nói, hiện tại hắn bị rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, tiến không được lui không xong.]
Ninh Thư: [Vậy sao, tôi chỉ hỏi thăm một chút, chúc hắn may mắn nhé.]
Hệ thống Loli khẽ trầm mặc, qua một hồi mới lên tiếng: [Thân đến lấy lại trí não sao, bây giờ chúng ta không có cách nào trả cô được, cô có thể cho chúng ta thuê trí não được không, sau này chúng ta sẽ trả tiền thuê cho cô.]
Loli thật biết cách đối nhân xử thế, Ninh Thư không định tính toán chi li chút tiền như vậy, nhưng được nghe những lời đó quả thật rất êm tai.
Ninh Thư: [Không cần, coi như tôi và Văn Hưng đã nên duyên bằng hữu bạn bè, nếu hắn có được thế giới của chính mình cũng là chuyện tốt.]
Hệ thống Loli: [Cảm ơn thân, cô đúng là người tốt, chỉ có điều nhiệm vụ giả của tôi không gọi là Văn Hưng.]
Ninh Thư vẫn quen miệng gọi tên Văn Hưng, Văn Hưng là tên hắn trong thời điểm làm nhiệm vụ, là tên của người ủy thác.
Ninh Thư: [Vậy hắn tên là gì?]
Hệ thống Loli: [Duy thân cập phủ, duy chu chi hàn, Chu Hàn.]
Vậy ra nguyên lai gọi là Chu Hàn.
Xem ra để có được thế giới của riêng mình thật không dễ dàng chút nào.
Bản thân Chu Hàn chắc cũng biết rõ, thế giới kia cần tới nhiệm vụ giả khống chế nó, nếu không sẽ sớm sụp đổ vỡ vụn, nhưng để có được thế giới, đành phải hao tổn tâm trí sức lực.
Người đứng trên đỉnh kim tự tháp tựu chung lại cũng chỉ là số ít.
Đây chính là cuộc khảo nghiệm tâm trí, vận dụng khí vận ra sao, nếu không thể bền bỉ kiên trì, về sau sẽ không thể phát triển đi lên.
Thế giới của nhiệm vụ giả cũng giống như thế giới của người bình thường vậy, kẻ mạnh sẽ nắm trong tay vận mệnh của chính mình.
Phải tiến lên từng bước, trở thành kẻ mạnh.
Ninh Thư tắt hệ thống trò chuyện, đặt sách lên giá.
Quan sát lỗ đen trên tường một hồi, Ninh Thư khẽ thở dài một hơi, không biết thứ đồ chơi này còn muốn bày trò gì nữa đây.
Cứ mỗi lúc nhìn thấy nó là lại phiền não muốn tắt thở.
Khi lỗ đen xuất hiện, trước tiên Ninh Thư thấy kinh hãi, tiếp đó là kinh ngạc, rồi mất kiên nhẫn,… và hiện tại là chết lặng.
Trong lòng Ninh Thư chính là một mảnh chết lặng, không biết thứ này còn muốn lộng hành đến bao giờ.
Ninh Thư lười chẳng buồn quan tâm nữa, mong nó sớm dung hợp thành vật gì cũng được, miễn sao cho cô sớm được tiếp xúc với người ủy thác.
Vất vả lắm Ninh Thư mới có thể trở thành nhiệm vụ giả siêu cấp, vậy mà số lần tiếp xúc với người ủy thác chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Ninh Thư tiện tay ném một cuốn sách cũ vào trong lỗ đen, lỗ đen lập tức nuốt chửng cuốn sách, sau đó… làm gì còn sau đó.
Lỗ đen có khác, thứ gì cũng nuốt được.
Kể cả Ninh Thư đưa lực Tinh thần vào cũng đều bị lỗ đen nuốt sạch, thành ra cô không thể biết rõ tình hình phía bên trong như thế nào.
Ninh Thư đổ người xuống ghế sô pha, tính chợp mắt một lúc, sau khi tỉnh dậy sẽ đi làm nhiệm vụ.
Ninh Thư cảm giác tốc độ linh hồn phục hồi lại rất chậm, làm thế nào cũng không mạnh lên nổi.
Ninh Thư không biết có phải vì bản thân cảm thấy sốt ruột nên mới thấy vậy, thêm cả việc dung nhập 6 phần lực linh hồn (phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ trước), những 6 phần nhưng thực tế lại cảm giác không đáng là bao.
Là ảo giác sao?
Ninh Thư đảo mắt mấy vòng, hỏi 2333: “Tôi luôn có linh cảm rằng tốc độ Linh hồn mạnh lên rất chậm, chuyện này là sao?”
2333 nói: “Là ảo giác thôi, 6 phần lực Linh Hồn rất nhiều, chẳng lẽ cô muốn mạnh lên ngay lập tức hả, ăn một bữa đâu thể béo mập lên ngay được, việc này không thực tế chút nào.”
“Không tới mức ăn một bữa liền béo mập, nhưng đâu thể yếu như vậy chứ?” Ninh Thư lắc đầu, tùy tiện nói: “Có phải cậu ăn trộm lực Linh Hồn của tôi không đó?”
2333 xùy một tiếng: “Cô quá đề cao tôi rồi, tôi mà có được bản lĩnh ấy cũng tốt, của cô thì chính là của cô, tôi mỗi lần chỉ được một phần lực Linh Hồn thôi.”
Ninh Thư ngạc nhiên ồ lên, quả thực là do cô tưởng tượng ra sao?
Ninh Thư hít một hơi thật sâu, bỗng nhớ tới mùi Trầm hương ngửi được từ trong phòng cố vấn, quyết định chi tiêu xa xỉ một phen.
Danh sách chương