Nhìn bề ngoài không ai nghĩ Tề Cảnh Bình là gay, không tinh tế thậm chí có chút thô bạo, nói theo lời mẹ Tề chính là uổng phí cái dáng người như móc treo quần áo.

Chuyện này cũng không thể trách Tề Cảnh Bình, thời gian đi làm thì mặc cảnh phục, cuối tuần ở nhà ăn dầm nằm dề không đi đâu, không có ai để tham khảo, lâu dần trong tủ đồ ngoại trừ đồng phục chỉ còn lại áo T shirt với quần jean là chủ yếu.

Thời điểm hai người mới yêu nhau, lúc hẹn hò, Tề Cảnh Bình cũng không khác ngày thường, An Yến còn tường Tề Cảnh Bình thích mặc đồ như vậy, nên lúc mua đồ cho anh đều mua theo kiểu T Shirt với quần jean anh hay mang, nhưng sau này hai người sống chung với nhau, An Yến mở tủ đồ Tề Cảnh Bình ra phát hiện bên trong không hề có kiểu dáng nào khác, lúc này mới biết người này không bao giờ tự mình mua đồ mặc.

Cho nên bây giờ tất cả quần áo của Tề Cảnh Bình đều do An Yến mua, những lúc ra ngoài mua đồ, Tề Cảnh Bình chỉ có thể làm Tề Cảnh Noãn (Tề Ấm Áp).

An Yến thỉnh thoảng nảy ý xấu, chọn mấy bộ đồ hở ngực hở lưng đưa Tề Cảnh Bình thay.

Tề Cảnh Bình đành kéo cậu vào trong phòng thay đồ, mặc cho mình cậu xem.


An Yến ngồi trên sàn phòng thay quần áo, vui vẻ ngắm nhìn bộ dáng bán khỏa thân của anh.

Không thể không nói, so với cái thân hình cò hương của cậu, dáng người của Tề Cảnh Bình rất hút mắt, cậu thích người cơ bắp như vậy.

Nhưng bắt An Yến mỗi ngày theo Tề Cảnh Bình đến phòng tập thể hình rèn luyện thì thôi đi, cậu cũng từng đi một lần, chuyện đó không phải người thường có thể làm được.

Tề Cảnh Bình không chịu nổi ánh mắt như dâm tặc thị gian của An Yến, anh quay người sang chỗ khác thay áo quần.

"Ông xã ~ quay lại đây nào ~"
Nghe được hai chữ mà ngày thường phải dụ mãi cậu mới nói, Tề Cảnh Bình thầm nghĩ An An nhà mình thật xấu tính, nhưng vẫn xoay người lại.

"Tách."
An Yến thành công chụp lén lần thứ n.

Từ sau khi An Yến quản chuyện ăn mặc trong nhà, Tề Cảnh Bình lại có thêm rất nhiều phiền não, chủ yếu là hoa đào bỗng nhiên nở lung tung.

Không hiểu sao, mấy cô gái trong đội bắt đầu nhét giấy nhét đồ đầy trên bàn làm việc của anh, bữa trưa cũng chạy tới ngồi ăn cùng, đến lúc anh đi tuần lại xếp hàng tranh nhau đi chung.

Tề Cảnh Bình trước giờ đều một mình một người, nay bị oanh oanh yến yến vây quanh làm cho đau đầu, không ngày nào được yên, về nhà gặp được An An thì cả người như mất hết sức lực.


Anh rất muốn làm một bài răn đe, nhưng đều là mấy cô gái mới lớn, lại cũng muốn cho mấy đồng chí nam độc thân có cơ hội, chần chừ mãi không mở miệng được, anh cố chịu suốt một tuần, cuối cùng được kết thúc bằng sự bùng nổ của An Yến.

Tề Cảnh Bình nói với từng cô gái trong đội rằng anh đã có người nhà.

An Yến cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ, cố ý lái xe đến trước cục cảnh sát, đồng chí Tiểu Trương đang chấp hành nhiệm vụ đột nhiên nhìn thấy người nhà của đội trưởng Tề đang tính đi thông báo, kết quả An Yến trực tiếp rút giấy phạt, tung tăng đi vào trong cục.

An Yến vừa mới vào thì nhìn thấy bàn làm việc của Tề Cảnh Bình bị người vây quanh, cậu cả người khó chịu, đứng ở ngoài gọi to cả họ lẫn tên anh.

"Tề Cảnh Bình!"
Tề Cảnh Bình còn tưởng An Yến xảy ra chuyện gì, suốt ruột đẩy đám người xung quanh sang một bên, vội vàng chạy lại chỗ cậu, quan sát từ trên xuống dưới một lần phát hiện cậu không bị thương ở đâu lúc này mới bình tĩnh lại.

"An An sao em lại đến đây? Tới đón anh sao? Anh vẫn còn chưa tan làm đâu."
An Yến không để ý đến lời anh nói, trực tiếp níu lấy cổ anh nhón chân lên tặng anh một nụ hôn kiểu Pháp, sau đó quay người thẳng lưng rời đi, hoàn toàn không quan tâm đến cảm nhận của mấy con cún độc thân trong cục, hôn xong liền đi, chỉ để lại vẻ mặt thỏa mãn của Tề Cảnh Bình và vẻ mặt khiếp sợ của nhóm thực tập sinh.


"Người nhà của tôi."
Tề Cảnh Bình về lại bàn mình, mới ngồi xuống đã nhận được tin nhắn wechat từ An Yến.

[An An: Tề Cảnh Bình, sao anh có thể mặc áo quần như vậy được, muốn quyến rũ người khác à.]
[Oan cho anh quá, áo quần anh đều là do em mua mà.]
Từ đó về sau, Tề Cảnh Bình lại trở về với ngày tháng quần jean áo thun.

Nhưng đến giờ cơm trưa người vây quanh vẫn rất nhiều, một đám cô gái nhỏ mắt sáng như sao cầm theo bút vở một hai bắt anh kể chuyện tình yêu giữa mình và An Yến.

Tề Cảnh Bình vậy mà trước giờ không biết trong đội lại có nhiều hủ nữ tới vậy..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện