Buổi ghi hình phỏng vấn diễn ra một cách suôn sẻ.
Hà Vi đợi đến buổi chiều cũng không nhìn thấy một câu nói về buổi phỏng vấn trên mạng, lúc đầu cô cho rằng tin tức bị đè xuống lúc sau mới biết vốn dĩ chẳng có gì xảy ra.
Không chỉ diễn ra tốt đẹp, cảnh Khổng Hi Nhan an ủi mẹ con Viên Viên ở hiện trường nhận được một làn sóng khen ngợi.
Bây giờ người bên ngoài đánh giá cô nước nổi bèo nổi, độ thiện cảm đang đạt đỉnh.
Hà Vi nổi giận, liên tục gọi điện thoại cho người phụ nữ kia, không cúp máy thì khóa máy, mãi đến khi trời sập tối mới gọi được, người phụ nữ kia chỉ nói vài câu đã khiến tâm trạng cô ta như rơi xuống đáy vực.
Người phụ nữ kia nói rằng cuộc trò chuyện của họ đã bị ghi âm.
Cô ta nói chẳng còn cách nào, chỉ có thể phối hợp.
Hai câu còn lại của cô ta, Hà Vi không nghe nữa, cô chỉ cảm thấy trong đầu óc mơ hồ.
Ngụy Diễm cũng nhanh chóng gọi điện thoại cho Hà Vi, bảo cô ta xem link hắn gởi.
Tay Hà Vi run rẩy mở máy tính, nhìn thấy link Ngụy Diễm gửi tới, là một bài đăng trên diễn đàn, phía trên ghi lại cuộc sống phong phú của Khổng Hi Nhan ở Trường Ninh.
Người viết bài này là một sinh viên đại học, bởi vì Khổng Hi Nhận nhận phỏng vấn nên cậu ta mới đi đến Trường Ninh, để khám phá chuyện trước kia của nữ thần, không đi sâu thì không biết, khi biết lại giật mình, từ sau khi Khổng Hi Nhan tái xuấ nhận diễn phim Phá kén thì toàn bộ catse đều quyên cho trường, từ hiệu trưởng cậu ta mới biết ngày quyên tiền trùng với ngày cô ấy quay Phá kén.
Ngoài ra còn có vô số ảnh chụp được tung ra, Khổng Hi Nhan mua cho bọn trẻ quần áo, cùng bọn trẻ chơi đùa học tập, ảnh chụp đa dạng phong phú đan xen.
Cuối cùng, người đăng bài này còn đề cập đến vụ lũ lụt ba năm trước ở Trường Ninh.
Có nhắc tới Khổng Hi Nhan.
Cũng không nhiều lời, chữ có mấy chữ.
Nữ thần đưa vài đứa trẻ ra ngoài.
Người đăng bài dùng nhân cách của mình để bảo đảm lời của mình mỗi câu mỗi chữ đều là thật, nếu không tin có thể tự mình đi Trường Ninh điều tra.
Cần gì phải điều tra, chỉ cần những thứ này cũng đã đủ rồi.
Sau khi quay trở lại Khổng Hi Nhan cứu Cố Linh sau đó cứu đứa bé, hình ảnh của Khổng Hi Nhan trong cư dân mạng đã hình thành, bây giờ lại tung ra chuyện Trường Ninh, đã không còn ai nghi ngờ, không ít người xin chủ Weibo này địa chỉ của Trường Ninh để quyên tiền hoặc quyên sách vở quần áo.
Hơn nữa, đã bắt đầu có cư dân mạng tự phát thành lập Tình nguyện viên Khổng Hi Nhan, mong muốn của họ là phát huy tinh thần của nữ thần đến thành phố H làm tình nguyện.
Về phía thành phố H thì chính quyền thành phố cũng bắt đầu đăng Weibo cho biết trong một buổi chiều số người tình nguyện gọi điện ghi danh đã làm hệ thống tê liệt. Họ hoan nghênh các tình nguyện viên đến cùng họ xây dựng lại những ngôi nhà không còn nguyên vẹn, đồng thời nhiệt liệt khen ngợi Khổng Hi Nhan, cô đã phát huy sức ảnh hưởng của một nữ minh tinh.
Món quà yêu thương này làm cho cư dân mạng cực kỳ vui vẻ.
Sau khi chính quyền thành phố đăng Weibo không lâu thì cư dân mạng tiếp tục đào sâu, họ phát hiện ba năm trước sau khi lũ lụt xảy ra thì Khổng Hi Nhan vẫn ở lại trường ninh làm tình nguyện viên, từng tấm từng tấm ảnh được truyền nhau, bên dưới Weibo của Khổng Hi Nhan đón chào một làn sóng rầm rộ chưa từng có.
Weibo, diễn đàn, Teiba, hễ là mạng xã hội thì đều tràn ngập ba chữ Khổng Hi Nhan.
Dùng mắt thường cũng có thể thấy lượng fan hâm mộ của cô đã tăng với tốc độ chóng mặt.
Danh xưng nữ thần hay thiên sứ dần dần thay thế ba chữ Khổng Hi Nhan, truyền khắp không gian mạng.
Hà Vi nhìn chằm chằm vào màn hình, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay! Để giữ được thanh thế bọn họ đã hao tâm tổn trí tạo đòn bẫy, không ngờ, thật không thể ngờ lại trở thành bệ đỡ cho Khổng Hi Nhan! Điều này khiến cho cô ta không thể không nổi giận!
Hà Vi sau khi xem xong lập tức gọi điện thoại cho Ngụy Diễm, bảo hắn đem chuyện Trường Ninh tung ra, Ngụy Diễm lúc đầu Ngụy Diễm mắng cho một trận, bây giờ mà đem chuyện lũ lụt kéo vào thì đúng là não tàn, nó chắc chắn sẽ càng trợ giúp Khổng Hi Nhan hơn.
Cuối cùng hắn lạnh lùng nói:
"Cô có cân nhắc chuyện ghi âm không."
Mặt Hà Vi thoáng chốc trắng bệch, cô ta nhìn nắng chiều bên ngoài cửa sổ, chợt có một loại cảm giác bất lực chậm rãi dâng lên trong lòng.
Phía chân trời dần tối.
Khổng Hi Nhan bận rộn cả một ngày, lúc trở về nhà đã hơn bảy giờ tối, Trì Vãn Chiếu đang ngồi trên sofa chờ cô, nhìn thấy cô trở về, nét mặt thản nhiên hỏi:
"Kết thúc rồi?"
"Phải."
Khổng Hi Nhan ném túi xách đi đến bên sofa ngồi xuống cạnh Trì Vãn Chiếu.
Cô giơ tay ôm lấy eo Trì Vãn Chiếu, nhớ lại chuyện hôm nay, trong lòng vẫn sợ hãi.
Trì Vãn Chiếu ôm lấy Khổng Hi Nhan:
"Hi Nhan. "
Khổng Hi Nhan khẽ lên tiếng:
"Sao vậy?"
Trì Vãn Chiếu sát đến ngửi ngửi:
"Không có gì."
Khổng Hi Nhan cảm thấy ngạc nhiên, cô ngửa đầu nhìn Trì Vãn Chiếu rồi cụp mắt xuống, tựa vào lòng Trì Vãn Chiếu:
"Có phải chị muốn nói, em quá to gan không?"
Trì Vãn Chiếu mím môi cười nói:
"Không, em làm rất tốt."
Khổng Hi Nhan nghe thấy Trì Vãn Chiếu khen mình, cô nhướng người về trước hôn Trì Vãn Chiếu:
"Cũng do giáo viên dạy giỏi."
Cô nói xong liền lấy máy nghe lén trong túi đặt lên tay Trì Vãn Chiếu, e là Hà Vi nằm mơ cũng không ngờ các cô sẽ giấu thứ này bên trong thỏ bông.
Càng không ngờ, bọn họ bảo vệ chu đáo, chỉ để nhân viên vệ sinh ra vào nên mới để cô có cơ hội.
Trì Vãn Chiếu cầm món đồ trong tay, nhìn về phía ánh đèn, nói với Khổng Hi Nhan:
"Chị đi gọi điện thoại. "
Khổng Hi Nhan nhìn cô:
"Gọi cho Sài Nhân?"
Trì Vãn Chiếu khẽ cười:
"Hi Nhan, bây giờ em càng ngày càng thông minh. "
Cô giơ điện thoại lên, dùng ánh mắt xin chỉ thị của Khổng Hi Nhan, người kiêu ngạo giơ tay lên, lúc này cô cầm điện thoại đung đưa, cười cười, cô đi đến cửa sổ gọi điện thoại cho Sài Nhân:
"Có rảnh không?"
"Tới đây một chuyến."
Sài Nhân nghi ngờ hỏi:
"Có chuyện gì? 8 giờ tôi đi ăn với Ngụy Diễm và Hà Vi."
Trì Vãn Chiếu nhìn món đồ trong tay nói:
"Vậy cô giúp tôi mang quà đến cho bọn họ."
Sài Nhân: ...
Khổng Hi Nhan thấy Trì Vãn Chiếu ở bên kia gọi điện thoại, cô ôm Yên Yên lên lầu tắm rửa, đã lâu không tự mình tắm cho Yên Yên, Yên Yên cực kỳ hưng phấn theo cô vào nhà vệ sinh, ra sức nhảy nhót tưng bừng.
Tiếng meo meo của Yên Yên tràn ngập khắp phòng tắm.
Nó ngóc đầu lên, dùng đôi con ngươi xanh thẳm nhìn về phía Khổng Hi Nhan, thỉnh thoảng vươn đầu lưỡi màu hồng phất liếm liếm, cảm giác ngưa ngứa từ đầu ngón tay truyền đến, Khổng Hi Nhan vỗ vỗ đầu nó, nó lắc lắc cơ thể, các giọt nước bắn lung tung.
Khổng Hi Nhan vội vàng dùng khăn tắm quấn nó đặt sang một bên, sau đó tắm rửa.
Lúc đi ra nghe thấy dưới lầu có tiếng động.
Không lâu sau truyền đến tiếng đóng cửa.
Trì Vãn Chiếu lên lầu.
Khổng Hi Nhan ngẩng đầu nhìn cô:
"Sài Nhân đã tới?"
Trì Vãn Chiếu gật đầu:
"Ừm, vừa mới đi."
Khổng Hi Nhan có chút khó hiểu:
"Em vẫn không hiểu chị muốn làm gì. "
Trì Vãn Chiếu kéo cô qua, ấn cô ngồi xuống ghế, cầm lấy máy sấy tóc ở bên cạnh, bắt đầu giúp cô thổi tóc, tiếng máy sấy tóc ù ù cùng với tiếng cô giải thích:
"Hi Nhan, chị đã nói rồi, một núi không thể có hai hổ."
"Cảnh Yên và Hâm Huy, chỉ một trong hai tồn tại."
Khổng Hi Nhan quay đầu nhìn cô:
"Thật sự không phải vì em sao?"
Trì Vãn Chiếu xoa đầu cô:
"Không phải. "
Khổng Hi Nhan mím môi không lên tiếng.
Cô đã không còn là Khổng Hi Nhan lúc mới quay trở lại (giới giải trí), cô ở bên Vãn Chiếu lâu như vậy, cô đã hiểu rõ tính cách của người này, nếu nói thật sự một núi không thể có hai hổ, vì sao ba năm qua, cô ấy chưa bao giờ ra tay với Hâm Huy.
Cũng bởi vì chuyện của cô kéo theo dây dưa với Hâm Huy.
Trì Vãn Chiếu không bao giờ làm những điều bản thân không chắc chắn, nhưng khi đối mặt với Hâm Huy lại phá lệ.
Cô ấy đã hành động quá vội vàng.
Ví dụ như chuyện Vệ Hạo Nhiễm.
Tuy ngoài mặt cô ấy nói muốn vạch rõ quan hệ với Hâm Huy nhưng trong lòng Khổng Hi Nhan đều biết.
Cô ấy vì cô.
Khổng Hi Nhan xoay người ôm lấy Trì Vãn Chiếu, dụi dụi vào lòng cô ấy, thở dài.
Tiểu Vãn tốt như vậy.
Kiếp trước chắc cô đã cứu cả thế giới!
Tác giả có điều muốn nói:
Trì Vãn Chiếu: "Em cảm thấy chị tốt?"
Khổng Hi Nhan: "Phải."
Trì Vãn Chiếu: "Tốt chỗ nào?"
Khổng Hi Nhan: "Kỹ thuật tốt."
Trì Vãn Chiếu: ...
Chúc mừng Trì Đại Miêu bị đùa giỡn, Nhan Nhan sắp phản công!
------Hết chương 150-----
Còn 1 chương...