Yuuya đối với bài thi phát ngốc gần mười phút, đây là do Ema mang về, là bài thi của cao trung.



Hắn thật cẩn thận trộm ngắm về phía sau một cái, phát hiện Iori căn bản không có động tác nào, vẫn duy trì động tác đọc sách như cũ.



Yuuya thở dài nhẹ nhõm một hơi, tuy rằng mỗi lần tới hỏi vài vấn đề còn có chút khẩn trương, nhưng người này thật trầm mặc a, nếu Yuuya không mở miệng, chắc Iori cũng sẽ không nói.



Nghĩ đến đây, Yuuya nhẹ giọng kêu lên "Anh...... Anh có thể giúp em không?"



Iori vẫn không có động tác nào, giống như không nghe được tiếng nói chuyện của thiếu niên, đắm chìm ở trong thế giới sách.



"Khụ, anh, anh có nghe được em nói không?"



"......."



Yuuya không còn cách nào khác, khẽ cắn môi, đành phải đi qua đó, đi đến trước mặt Iori, đem bài thi trong tay đưa qua "Xin hỏi, anh có thể giúp em....."



Lời nói còn chưa hết, Iori giương mắt, một đôi mắt lạnh nhạt nhìn qua, Yuuya lập tức im lặng.



Ánh mắt Iori thực lãnh đạm, lại không phải thuần túy lãnh đạm, như có như không mang theo một tầng ưu thương, không biết là đối với ai, cái loại ánh mắt này luôn làm Yuuya nói không ra lời với Iori



"Đưa anh."



Cái gì? Phản ứng lại Yuuya vội vàng đem bài thi trong tay đưa qua "Phiền toái anh rồi."



Kế tiếp là một trận yên tĩnh, Yuuya đứng ở một bên, không tiếng động nhìn Iori viết viết vẽ vẽ trên bài thi.



Kỳ thật, lúc chưa đến nhà Asahina, Rintaro đã từng nói cho bọn họ tình huống của nhà Asahina.



Ví dụ, có mười ba anh em, trong đó trưởng tử Masaomi là một người ôn hoà, Ukyo nghiêm túc lại mang theo ôn nhu, Kaname có tiếng là hoa hoa công tử, Yusuke có tính tình hỏa bạo......



Tích cách của mỗi người bọn họ đều được Rintaro nói với cậu.



Nhưng với Iori, Rintaro chỉ dùng một câu, nguyên bản lời nói của Rintaro là dạng này.



Đứa nhỏ Iori này, có tình cảm quá sâu đậm......



Có tình cảm quá sâu đậm...... Yuuya nghi hoặc nhìn Iori, trên dưới đều đánh giá một lần, thấy thế nào nhỉ, bộ dáng lạnh nhạt này, cũng không giống như là một người thâm tình a......



"Lại đây xem." Thanh âm lạnh nhạt đánh gãy suy nghĩ Yuuya



"A, vâng......"



Tới gần Iori, bài thi kia có vài chỗ bị nét bút vạch ra, Iori tuy rằng lạnh nhạt, nhưng là thời điểm giải đề ngoài ý muốn rất có kiên nhẫn "Nơi này phải nhớ......."



Yuuya nghiêm túc nghe, thân thể theo bản năng tiến lên phía trước, làm cánh tay hai người tiếp xúc với nhau, nhưng thiếu niên luôn luôn mẫn cảm lại không có nhận thấy được.



Iori không dấu vết liếc mắt nhìn thiếu niên một cái, trong mắt hiện lên một tầng dao động, rồi lại tỏ vẻ không có chuyện gì, tiếp tục giảng bài.



Thanh âm lạnh nhạt quanh quẩn tại trong gian phòng yên tĩnh, không thể không nói, thanh âm của Iori rất êm tai, giống như là ngọc thạch, nghe hắn nói cũng là một loại hưởng thụ.



Bởi vậy vào thời điểm Iori giảng bài, Yuuya tiếp thu được rất nhiều, trong chốc lát, bài thi khó mới nãy làm cậu nhíu mày, hiện tại đã không có vấn đề nào.



"Thật tốt quá, en suy nghĩ mãi cũng không nghĩ ra được, cảm ơn anh nhiều!"

"Không có gì."



Tiếp theo lại là một trận yên lặng.



Iori là loại người mà ngươi nói với hắn hắn cũng sẽ không chủ động mở miệng, mà Yuuya lại không cần phải nói, cho nên lúc hai người ghé vào nhau, không khí thật giống như là ngưng kết lại.



Yuuya khẩn trương mà xoa xoa Juli trong lòng ngực, làm sao bây giờ, tiếp theo là nên tiếp tục biểu đạt lòng biết ơn hay là đi ra ngoài?



Chân nhỏ của Juli co lại, hai mắt trắng dã, "Mau, mau buông em ra, em sắp không thở được......"



Yuuya hoàn hồn, đem Juli buông ra, chần chờ mở miệng "Này, thật, thật sự cảm ơn anh, anh muốn tạ lễ gì, em đều có thể......"



Nghe vậy, Iori bình tĩnh nhìn thiếu niên, thanh âm lạnh nhạt vang lên "Nếu như vậy, em bồi anh đi."



"A?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện