Được coi là host được hoan nghênh nhất- Asahina Kaname, có dáng người cao lớn cường tráng, một khuôn mặt anh tuấn soái khí càng làm cho hắn ở trước mặt những thiếu phụ thiếu nữ mọi việc đều thuận lợi.



Ngày thường chỉ cần mỉm cười vài cái, liền sẽ làm những thiếu nữ đó mặt đỏ tim đập.



Chẳng qua hiện tại khả năng này liền phải thất bại, Yuuya không có bất kì phản ứng nào, cuộn tròn ở trên giường đề phòng nhìn hắn, sợ nam nhân đang cười mê người trước mắt sẽ làm ra hành động khi dễ cậu.



Kaname buồn rầu sờ sờ cằm "Làm sao bây giờ, anh dọa đến em sao, tin tưởng anh, anh tuyệt đối không có ác ý nào cả!"



"Đừng tới đây!" Yuuya vội vàng nói.



Không biết vì cái gì, cậu có cảm giác người nam nhân trước mặt này có tính xâm lược rất mạnh, giống như là một con báo ưu nhã, không tiếng động liền có thể đem con mồi cắn nuốt đến không còn cái gì.



Ở trên người các anh em khác cậu không cảm thấy loại cảm giác này, cho nên mới có thể so sánh với nam nhân đang đứng ở đây.



Nhưng mà, người này, bị cặp mắt kia nhìn, làm người thập phần khó chịu, tựa như chính mình là một con mồi định sẵn, tùy thời đều bị xé nát.



Kaname tự nhiên là không có khả năng sẽ nghe lời cậu, đôi chân dài hơn người khác rất nhiều, tiến về phía trước vài bước liền tới trước giường, "Đừng sợ anh, không phải sợ anh, em xem, anh thật sự không có ác ý."



Đột nhiên bị tới gần, hơi thở nam tính ập vào mặt, hô hấp Yuuya cứng lại, gian nan nghiêng đầu qua một bên "Anh, anh cách xa một chút....."



"Vì sao phải cách xa một chút? Anh hỏi nhé, em không phải là đang thẹn thùng đi." Kaname bừng tỉnh đại ngộ, những nữ tính đó cũng là như thế này, rõ ràng là rất thích nhưng lại khẩu thị tâm phi.



"Không phải." Yuuya nhíu mày, da mặt người này thật là dày.



Mắt sắc phát hiện ý muốn lui về sau của Yuuya, Asahina Kaname duỗi tay ra, bàn tay to lớn một phen nắm lấy mắt cá chân mảnh khảnh của thiếu niên, kéo một cái, thân thể đơn bạc của thiếu niên liền bị hắn đè ở dưới thân.



Nhìn từ xa, nam nhân cao lớn thành thục lấy tư thế chiếm hữu tuyệt đối đem thiếu niên giam cầm ở trong ngực, nam nhân hơi cong môi cùng với thiếu niên kinh hoảng thất thố, ngoài ý muốn hấp dẫn ánh mắt người khác.



Chóp mũi ngửi được một mùi hương đặc biệt, Kaname nhịn không được liền tiến lên một chút, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm mặt thiếu niên.



Hồi nãy đẩy cửa nhìn thấy bất quá chỉ là nhìn thoáng qua, cũng đã cảm thấy người này giống như một tinh linh, hiện tại mặt đối mặt nhìn thiếu niên, khuôn mặt tinh xảo không tì vết kia càng câu hồn nhiếp phách hơn.



Da thịt giống như là bạch ngọc, phát ra ánh sáng oánh nhuận, cặp mắt kia, giống như là hắc thủy tinh thuần túy tinh khiết. Thời điểm nhìn người, liền thấy bảy phần hồn nhiên, lại mang theo ba phần câu dẫn người.



Có lẽ nói câu dẫn là không phù hợp mấy, nhưng lúc này Kaname bất đắc dĩ liền có loại suy nghĩ này.



Đôi mắt xinh đẹp của thiếu niên bởi vì chịu kinh hách, mang theo hơi nước cùng vài tia giận dữ, thật sự là...... Dụ dỗ người phạm tội!



Một trận lửa nóng nảy lên, Kaname nhận thấy được chính mình không thích hợp lập tức buông thiếu niên đang bị giam cầm ra, như thế nào lại vậy, nguy hiểm thật, vừa mới nãy thiếu chút nữa liền......



Trên mặt Kaname mang theo sự buồn bực, nói thế nào thì hắn cũng là một người có tính tự chủ cao, cư nhiên thiếu chút nữa liền cầm giữ không được, mà lại là đối với một thiếu niên!



Nếu lúc này Ukyo ở đây, phỏng chừng sẽ thực đồng tình với Kaname, làm anh em, thiệt tình khuyên hắn một câu, không phải là bên ta quá yếu, mà là do lực lượng của quân địch quá mạnh.



Đem rung động vừa mới có áp xuống, Kaname khôi phục lại bộ dáng hoa hoa công tử, nở một nụ cười công nghiệp "Nơi này là phòng của Natsume, em vào đây bằng cách nào? Chẳng lẽ là......"



Kaname nhẹ nhàng chuyển động Phật châu trong tay, ánh sáng trong mắt chợt lóe "Chẳng lẽ em thật sự là tinh linh? Thời điểm hạ phàm liền rơi xuống nơi này? Thật đáng tiếc...... Em không dừng ở phòng anh......"



Yuuya từ nãy đến giờ đã bị dọa choáng váng, kể từ sự kiện trước kia, chưa từng có nam tính nào dựa gần cậu như vậy, vừa mới nãy bị kinh hách quá độ, hiện tại liền phục hồi tinh thần, tức giận che kín mặt "Anh đi ra ngoài!"



"Kaname? Em đã trở lại rồi sao, em ở trong phòng Yuuya làm cái gì vậy?"



Cửa bị đẩy ra, Ukyo một thân mang tạp dề đi vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện