Leng keng —— chuông cửa kêu đã lâu, nhưng mãi mà vẫn không thấy có người mở cửa, người phát thư nghi hoặc nhìn địa chỉ trong tay, địa chỉ không sai a! Chẳng lẽ là viết sai địa chỉ?



Đang định tiếp tục ấn chuông cửa, liền nghe được trong phòng truyền đến một tiếng vang, đó là âm thanh khi đi lại, chậm rãi, cửa mở. Từ bên trong lộ ra một đôi mắt đen nhánh.



Những bộ phận khác của người nọ đều được bao bọc ở trong chăn, chỉ lộ ra một đôi mắt, những bộ phận khác hoàn toàn nhìn không ra.

Người phát thư sửng sốt, đem chuyển phát nhanh trong tay đưa lên "Xin hỏi cậu là Hinata Yuuya sao?"



Người nọ gật gật đầu, tiếp theo từ trong chăn vươn ra một bàn tay, cái tay kia vừa thấy chính là rất ít tiếp xúc với ánh mặt trời, trắng đến nỗi gần như là trong suốt, nhưng lại vô cùng tinh tế thon dài, đốt ngón tay rõ ràng, móng tay sạch sẽ mượt mà, thoạt nhìn thật xinh đẹp.



"Xin ký nhận"



Người nọ không nói một câu liền cầm bút viết xuống tên.



Người phát thư hoảng hốt, trong lòng phát sợ, người này thấy thế nào cũng rất là quỷ dị a, không phải là cái kia...... Cái kia đi.



Đang đau khổ suy tư có nên rời đi nhanh hay không, thời điểm người nọ đem bút trả lại, lơ đãng thoáng nhìn, tức khắc ngây ngẩn cả người.



Nên hình dung như thế nào đây, cặp mắt kia, lúc đầu xem chỉ cảm thấy đen như mực, mà vừa rồi người nọ nghiêng mắt nhìn lại đây, nháy mắt giống như bị điện giật, làm người khác không tự chủ được mà bị hấp dẫn.



Cặp mắt đen kia sâu thẳm ôn nhuận giống như dòng nước, lại trong sáng như hắc diệu thạch, thời điểm nhìn người có loại cảm giác quyến rũ cựa hạn.



Người phát thư gần như si mê nhìn người ở trong chăn, nhịn không được đi lên một bước, lại không nghĩ làm người nọ kinh ngạc, người nọ hoảng hốt trông như con thỏ, nhanh tay đoạt lấy bưu phẩm, đóng cửa lại, tạo ra âm thanh đinh tai nhức óc.



Để lại người phát thư đang choáng váng ngoài cửa.



Hinata Yuuya vào thời điểm đóng cửa, hai chân trần chạy nhanh về phòng khách, trên mặt đất là chiếu tatami, phát ra một tràng thanh âm thanh thuý.



Nếu Ema ở đây, nhất định sẽ ngăn cản, Hinata Yuuya thè lưỡi, chậm lại bước chân.



Cái chăn vừa mới khoác trên người bị tuỳ ý ném lên sô pha, Hinata Yuuya ngồi xếp bằng dưới đất, vội vàng mở ra bưu phẩm.

Trò chơi điện tử mới nhất kia chính là tiền tiêu vặt một tháng của cậu, rất quý giá.



Đem đĩa CD trò chơi cắm lên, cầm máy trò chơi, Hinata Yuuya hai mắt liền chuyên chú nhìn chằm chằm vào màn hình.



Ánh sáng màn hình phản chiếu trên mặt Hinata Yuuya, tạo thành một tầng ánh sáng xanh, nhìn cực kỳ dọa người, hơn nữa lúc chơi game hai mắt Hinata Yuuya không tự chủ mà mở to, nhìn vào càng có điểm kinh khủng.



Thời điểm Ema về đến nhà đã là chạng vạng, hôm nay trường học có hoạt động, cho nên trở về chậm. Hồi nãy cô còn đi siêu thị mua đồ ăn, lại tốn thêm chút thời gian.



Cặp sách sau lưng phát ra một trận rung động.



"Juli? Thực buồn liền ra đây a, hôm nay Juli như thế nào lại muốn cùng chị cùng đi đến trường học?"



Không lâu sau, một con sóc màu xanh xám trước ngực cột lấy một cái nơ con bướn liền từ trong cặp nhảy ra, "Tự nhiên là bảo hộ Chi-chan a, trong trường học nhiều giống đực như vậy em làm thế nào yên tâm được, đặc biệt là tiểu tử tóc đỏ kia, vừa nhìn thấy liền biết hắn không có ý tốt!"



Juli lắc cái đuôi to, khuôn mặt sóc còn có thể nhìn ra được sự tức giận.



"Juli, kỳ thật Asahina Yusuke không tồi a, ở trường học thường xuyên giúp đỡ chị, em không cần đối với mỗi nam tính đều ôm ác ý như vậy a" Ema thật bất đắc dĩ.



"Chi-chan chính là quá ôn nhu! Cho nên em căn bản là không thể yên tâm a!"



Ema lắc lắc đầu, đối với sóc con Juli vẫn luôn sinh hoạt ở bên nhau từ rất nhỏ, cô cũng không có biện pháp, bất quá Juli luôn đối tốt với chính mình, cô cũng không quá mức phản bác "Yuuya một mình ở nhà hẳn là sẽ thực nhàm chán, chúng ta trở về nhanh thôi!"



"Được"



Thời điểm mở cửa, liền nhìn thấy dép lê đặt ở hành lang, bày biện thảm không nỡ nhìn.



"Yuuya, hôm nay chị mua anh đào em thích ăn nha."



Trong phòng một mảnh hắc ám, bốn phía đều buông rèm, đèn cũng không bật, chỉ có ánh sáng trên màn hình chợt lóe, nếu không phải sớm đã thành thói quen nhìn thấy cảnh tượng này, Ema nói không chừng cũng liền sợ hãi.



Cô bất đắc dĩ lắc đầu, thân là chị gái, luôn phải chiếu cố tốt cho em trai, cô đi lên đem bức màn kéo ra, ánh sáng ngoài phòng lập tức ùa vào, căn nhà không lớn nháy mắt liền tràn ngập ánh mặt trời.



Hinata Yuuya quay đầu, nhìn Ema lộ ra một nụ cười xán lạn "Chị, chào mừng về nhà!"



Ánh mặt trời chiếu vào da thịt trắng nõn của thiếu niên, làm cho làn da trắng quá mức của thiếu niên nhiễm một tầng hồng, nhìn giống như là thiếu niên đỏ bừng mặt, cực kì xinh đẹp..



Ema ngây người, chờ phục hồi tinh thần lại, cũng không biết nên nói cái gì.



Cô biết em trai mình lớn lên rất đẹp, mỗi lần không hề phòng bị đối mặt đều phải kinh diễm rất lâu, quả thực chính là một cái hoạ thuỷ, may mắn Yuuya không thích ra cửa, may mắn may mắn.



Nếu là gương mặt này mỗi ngày đều đi ra bên ngoài loạn dạo, cũng không biết sẽ gặp phải nhiễu loạn gì.



"Chị?" Vẻ mặt thiếu niên nghi hoặc nhìn vào chị gái đang lâm vào trầm tư.



"A! Không có việc gì, chị là muốn hỏi em, Yuuya, hôm nay ba ba lại gọi điện thoại, hỏi chúng ta muốn dọn vào nhà hài tử của dì để cùng sống chung không ? Yuuya, em...... Em nguyện ý đi sao?"



Nhìn thiếu niên cúi đầu, Ema trong khoảng thời gian ngắn luống cuống, cô biết rõ, biết thiếu niên không thích ra khỏi cửa, không thích cùng người khác giao tiếp.



Cô vội vàng mở miệng "Nếu Yuuya không muốn đi liền tính, liền tính là chỉ có chúng ta hai người cũng là có thể sinh hoạt tốt, chị đi gọi điện thoại cùng ba ba nói......"



"Không cần đâu, chị!" Hinata Yuuya đánh gãy lời nói Ema



Cậu buông mắt xuống, nhìn không ra suy nghĩ, tiếng nói thanh thúy "Em có thể, chị nhất định muốn người một nhà sinh hoạt, nếu bởi vì nguyên nhân mà làm hại nguyện vọng của chị thất bại, em thật quá tùy hứng."



"Nói cái gì đâu." Ema tiến lên ôm chặt thiếu niên, thiếu niên hiểu chuyện như vậy, luôn là làm cô nhịn không được thương tiếc "Yuuya là em trai chị, cho nên liền tính là Yuuya tùy hứng cũng không quan trọng nha."



Hinata Yuuya nghe Ema gần như sủng nịch nói, nhịn không được cười, mi mắt tinh xảo cong cong "Như vậy sẽ đem em sủng hư a"



"Bởi vì thích Yuuya a, thực thích em, mới muốn sủng em."



Hinata Yuuya không tiếng động cười cười, ôm chặt thiếu nữ, thật tốt đâu, có chị gái như vậy.



Juli một bên bị vắng vẻ hồi lâu chịu không nổi, lập tức nhảy lại đây, nhào lên hai người đang ôm nhau "Quá giảo hoạt, em cũng muốn ôm một cái!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện