Chris chạy như điên đến phòng thẩm vấn.

Nhưng cửa lớn phòng thẩm vấn lại mở rộng, bên trong không một bóng người, thiếu niên lúc trước ngoan ngoãn treo trên giá treo cổ đã không biết tung tích.

"Không, không......" Tim Chris đập nhanh một trận, hắn duỗi tay kéo một tinh đạo trên hành lang, nhéo cổ gã rống giận, "Jorah đâu? Jorah ở đâu?"

Tinh đạo kia bị hắn làm hoảng sợ, gã chưa từng gặp qua Chris đôi mắt đỏ bừng, bộ dáng điên cuồng như vậy, lập tức chỉ một hướng: "Bị mang đến phòng lão đại, còn tặng thuốc kích tình......"

Biểu tình Chris trở nên dữ tợn, hắn giơ tay ném tinh đạo qua một bên, chạy tới phòng Aboron.

Tinh đạo té ngã trên đất ngu ngơ sờ cổ, gã bò dậy đi hai bước, mới phản ứng lại hậu tri hậu giác hô lớn: "Chris làm phản! Mau ngăn nó lại!"

Nháy mắt, tất cả mọi người trên hành lang đều bị kinh động, chạy tới chỗ Chris giơ vũ khí lên.

Tốc độ Chris hoàn toàn không rơi chậm lại, hắn giơ tay kéo phần cổ đồ phòng hộ ra, uy áp tin tức tố Alpha lan tràn toàn bộ hành lang.

Đám tinh đạo cầm súng bởi vì bị quấy nhiễu mà chần chờ một cái chớp mắt, nhưng chỉ vì trong nháy mắt chần chờ, bọn họ đã bị Chris bóp gãy cổ, đoạt lấy vũ khí.

Chris giống như một đầu dã thú điên cuồng, bình tĩnh cẩn thận của hắn đều không cánh mà bay, chỉ còn tràn đầy điên cuồng.

Hắn cứ như vậy một đường đạp máu tươi đi tới trước cửa phòng Aboron, nhìn cửa phòng đóng chặt, Chris giơ tay ném một cánh tay trong tay xuống.

Tay đưa tới cửa phòng đóng chặt, Chris chần chờ, hắn nhắm mắt lại, che lại trong mắt thống khổ.

Mở cánh cửa này ra, hắn sẽ nhìn thấy gì?

Aboron dấu hiệu Jorah?

Tin tức tố hai người như nước ngọt. Giao hòa thành một thể?

Thiếu niên của hắn, bởi vì hắn không ở, bị một Alpha khác cường bạo......

Hai tròng mắt Chris trở nên đỏ bừng, tựa hồ muốn nhỏ ra máu.

Đây không phải lý do để mày mềm yếu! Trong lòng hắn rống giận.

Được xưng có thể chống cự cường giả 3S cửa lớn chế tác từ hợp kim đặc thù ầm một tiếng ngã xuống đất, tin tức tố điềm mỹ dị thường mê người như anh túc nháy mắt trào ra.

Hung hăng ngửi một ngụm tin tức tốt thuần túy cực điểm trong không khí, Chris cơ hồ muốn rơi lệ.

Còn tốt, còn tốt hắn tới kịp.

Thân thể chợt nảy lên dục vọng, Chris nhìn lại trong phòng.

Cổ Aboron vặn vẹo ngã trên mặt đất, không biết sống chết.

Jorah đâu? Không có thân ảnh Jorah.

Chris theo tin tức tố chỉ dẫn đi đến phòng tắm, hắn mở cửa, nhìn thấy thiếu niên hắn tâm tâm niệm niệm đang cuộn tròn dưới vòi hoa sen, nước từ vòi hoa sen trút xuống, tưới vào trên đầu thiếu niên.

Nhận thấy được có người đến, một chân Khanh Vân bay lên đá vào cổ người đến. Không nghĩ tới, đôi bàn tay to ôm lấy eo y, đưa y vào trong lòng.

Hơi thở quen thuộc cực điểm vây quanh toàn thân Khanh Vân, làm tâm tình vốn vì động dục mà bực bội vô cùng của y hòa hoãn một chút.

"Là anh, đừng sợ, là anh......"

Lần nữa ôm thiếu niên vào lòng, một loại vui sướng mất mà tìm lại bao phủ trong lòng Chris, thậm chí bị tin tức tố Omega làm cho động tình.

Chris rốt cuộc nhịn không được, hắn nâng khuôn mặt thiếu niên lên, hung hăng hôn lên môi bị Khanh Vân cắn đến đỏ bừng.

Chỉ một nụ hôn, làm khiến Chris sinh ra cảm giác sống sót sau tai nạn. Hắn không mang theo một tia tình dục nào càn quét khoang miệng Khanh Vân, chỉ vì xác nhận sự tồn tại của thiếu niên, chỉ là vì phát tiết sợ hãi và tự trách gần một tuần của mình.

Còn hảo, em không rời khỏi anh.

Mẹ nó, thật đúng là hắn!

Nhận thấy tin tức tố bá đạo lại ôn nhu của người đàn ông, Khanh Vân kinh ngạc, lại có loại cảm giác vốn nên như thế. Không nghĩ tới, ở thế giới này, bọn họ lại lấy phương thức này tương ngộ (gặp lại).

Khanh Vân hung hăng cắn đầu lưỡi thuộc nằm lòng đang tác quái kia, phát tiết bất mãn trong lòng. Nhưng người đàn ông cho rằng y kháng cự, khi chuẩn bị rời đi, Khanh Vân lại ôm lấy cổ hắn quấn lên, không cho phép hắn rời khỏi.

Trêu chọc y, đời này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa cũng đừng nghĩ chạy thoát!

Mấy ngày tra tấn ngắn ngủn kia, Khanh Vân muốn hắn dùng toàn bộ linh hồn tới trả lại.

Quân đội Liên Bang đúng lúc đánh vào bên trong Hồng Hạc, binh chữa bệnh Lamir tới càng nhanh.

Ông mở cửa khoang cho Chris lên, hương vị tin tức tố nháy mắt tràn ngập toàn bộ tinh hạm.

Đứng mũi chịu sào chính là tin tức tố lạnh băng bá đạo của Chris, tin tức tố của hắn đối Khanh Vân ôn nhu bao nhiêu, sẽ có bấy nhiêu lạnh thấu xương với người ngoài, quả thực giống như lưỡi đao, hút một ngụm, chỉ cảm thấy trong miệng và mũi toàn là mùi máu tươi.

Lamir lập tức la lên một tiếng: "Chris xin cậu lễ phép một chút, toàn bộ tinh hạm đều là Beta và Omega, cậu sao không áp chế tin tức tố?"

Ông kêu xong, mới ý thức được, trong tin tức tố bá đạo của Chris còn cất dấu một cổ điềm mỹ khác thường, gần như có thể làm người điên cuồng truy tìm.

May mắn chủ nhân tin tức tố này đã bị tạm dấu hiệu, nếu không Liên Bang và Hồng Hạc cũng không cần đánh nữa, bảo đảm toàn bộ quân đội Alpha đều điên cuồng.

"Cậu ấy thế nhưng là Omega?" Lamir mở to hai mắt nhìn trong lòng Chris, thiếu niên cả người ướt đẫm, ông lại cúi đầu nhìn đũng quần Chris, quả nhiên hùng vĩ một đoàn.

Lamir nhún vai, trêu chọc nói: "Cậu vẫn nhẫn được?"

Hiện tại Chris vô cùng may mắn huấn luyện chống cự tin tức của mình chưa từng rơi xuống, nếu không hắn cũng không xác định bây giờ mình còn có thể bảo trì lý trí không. Trên thực tế hiện giờ hắn cũng sắp điên cuồng, nhìn kỹ đi, toàn thân trên dưới mỗi một khối cơ bắp của hắn đều ẩn nhẫn run rẩy.

"Mau, tìm bác sĩ tới!" Khống chế cánh tay buông thiếu niên trong lòng ra, để trên giường, Chris quay đầu gào rống với Lamir. Cảm giác trống không trong ngực làm hắn sắp không nhịn được bạo ngược, gắt gao cầm một ngón tay thiếu niên, lúc này mới làm hắn cảm thấy dễ chịu chút.

Theo Chris buông Khanh Vân ra, miệng vết thương sâu thấy được cả xương trên người thiếu niên bại lộ trước mắt Lamir.

Làn da không một chỗ hoàn hảo, mấy chỗ xương cũng vặn vẹo không bình thường, dấu vết màu tím lam không khó nhìn ra là già lam hoa và độc tố phệ quân kiến.

Khăn trải giường trắng tinh dưới thân thiếu niên bị máu tươi nhuộm ướt, trên gối đầu càng nghiêm trọng!

Lamir bị làm hoảng sợ, lập tức gọi binh chữa bệnh tới, ông nhìn mấy miệng vết thương trên người Khanh Vân, nhịn rồi nhịn vẫn mắng ra: "Súc sinh nào làm ra chuyện tốt này! Cậu ấy vẫn là một đứa nhỏ, đám tinh đạo kia vì sao muốn tra tấn cậu ấy như vậy?"

"Là tôi......" Chris bụm mặt khàn khàn nói, "Là tôi...... Em ấy vì che dấu tin tức của ông, vì kéo dài thời gian cho ông, vẫn luôn nhẫn nhịn, thậm chí khí làm tinh thần kinh sợ cũng không khuất phục được em......"

Lamir nghe xong không khỏi đỏ hốc mắt, ông thở dài xoa sợi tóc trên trán thiếu niên: "Thật là một đứa trẻ kiên cường."

Binh chữa bệnh tới, vừa thấy thiếu niên thảm không nỡ nhìn trên giường, trong mắt hiện lên một mạt không đành lòng, bọn họ nhanh chóng tiến lên xử lý miệng vết thương của Khanh Vân.

"Vết thương từ roi quá mức nghiêm trọng, miệng vết thương qua thời gian dài đã phát mủ thối rữa."

"Xương 10 ngón tay đều bị trình độ khác biệt ăn mòn."

"Nọc độc hỗn hợp đã tạo thành thương tổn quá lớn, mau lấy thuốc giải độc!"

Một binh chữa bệnh xuống tay hơi lớn, chọc Khanh Vân nửa hôn mê trên giường giãy giụa một chút, tin tức tố của Chris lập tức giống như lợi kiếm đâm tới, làm binh chữa bệnh Omega kia kinh hô một tiếng.

Lamir một cái tát đánh vào người Chris: "Cậu đừng quấy rối, hiện giờ nguy hiểm nhất với cậu ấy ngược lại là cậu đó hiểu không? Nhanh đi ra ngoài!"

Lamir nói rất có lý nhưng luôn nhìn đũng quần Chris.

"Không! Tôi không thể rời khỏi em ấy!" Nghe vậy Chris ngược lại ôm sát Khanh Vân, "Em ấy động dục, tôi không thể rời khỏi em!"

"Động dục là việc nhỏ, tiêm một mũi thuốc ức chế là được!" Lamir duỗi tay cầm một thuốc ức chế dành cho Alpha tiêm vào trên người Chris, để hắn bình tĩnh một chút, "Ngược lại là cậu, cậu không nhìn xem bộ dáng hiện tại của mình thế nào?"

Chris lắc đầu: "Không thể dùng thuốc ức chế, lúc em ấy tiêm vào thuốc ức chế mới bị tiêm vào thuốc kích tình."

"Trời đất......" Lamir che mặt thở dài, "Thuốc ức chế phản hiệu quả...... Nếu không kết hợp......."

May mắn có máy trị liệu, vết thương trên người Khanh Vân nhanh chóng khép lại, chỉ lưu lại vết sẹo nhợt nhạt, nhưng thời gian kéo dài đã lâu, có vài vết thương đã tạo thành thương tổn không thể chữa khỏi trên cơ thể y.

Đương nhiên đó đều là Khanh Vân nhiễu loạn năng lượng trong cơ thể ngụy trang ra mà thôi, thân thể hiện tại của y có thể dễ dàng bóp chết 2S như Aboron, sao có thể thật sự yếu đến nước này.

Nhìn thiếu niên trên giường trở nên hoàn hảo không tổn hao gì, tất cả mọi người đều thở ra một hơi.

"Chỉ có da thịt khỏi hẳn, nọc độc ăn mòn nội tạng còn phải tiếp tục trị liệu, hơn nữa xương cũng không thể lại hoạt động mạnh như lúc trước."

"Mặt khác, cậu nói cậu ấy đã chịu khí làm tinh thần kinh sợ năm ngày, chúng tôi không xác định hệ thần kinh cậu ấy có chịu tổn hại gì không."

"Cậu ấy có thể tiếp tục sống, đã là một kỳ tích, cho dù về sau, thân thể cậu ấy sẽ phi thường suy yếu."

"Tóm lại, trong kỳ động dục, thượng tướng cậu phải cẩn thận nhiều hơn, nếu không cậu ấy chịu không nổi đâu."

Binh chữa bệnh dặn dò xong những việc cần chú ý, mới lui ra ngoài, để lại không gian cho Chris và Khanh Vân.

Cửa phòng đóng lại.

Chris xoay người nhìn Khanh Vân, y nằm trên khăn trải giường trắng tinh, máu trên người đã tẩy sạch, sợi tóc đen nhánh tán loạn, làn da vốn trắng nõn hiện lên một tầng đỏ ửng.

Y bởi vì thân thể không ngừng dâng lên rung động mà cuộn tròn ở đó, khó chịu cọ xát khăn trải giường dưới thân.

Chris đến gần, duỗi tay muốn chạm đến Khanh Vân, nhưng vừa đụng được sợi tóc y, như bị điện giật rụt tay lại.

"Đáng chết!" Chris nắm tóc mình, giống như thú nhỏ xoay quanh Khanh Vân.

Tin tức tố điềm mỹ câu dẫn dã thú Chris nhào lên, nhưng hắn lại không dám tới gần.

Jorah...... Thật sự nguyện ý bị hắn dấu hiệu sao? Lúc trước y còn dùng cái loại ánh mắt chán ghét nhìn hắn......

Omega ở kỳ động dục luôn không có lý trí, Chris không muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

Huống hồ...... Jorah vẫn nhớ mãi không quên Lucas, hiện tại trong lòng y đang nghĩ đến ai?

Nghĩ đến Lucas, Chris liền không ức chế được tâm tình bạo ngược.

Nghe tiếng bước chân nôn nóng của Chris, Khanh Vân trên giường đầu rũ xuống nhẹ cong khóe miệng?

Không dễ chịu phải không? Chính là muốn anh không dễ chịu!

Nhưng không đợi y đắc ý xong, một loại khí nóng cao hơn lúc trước lại đột kích lần nữa, Khanh Vân cắn môi hừ nhẹ một tiếng, thân thể theo bản năng cuộn lại, không tiếng động chống cự.

Nhận thấy biến hóa hoàn toàn không thể khống chế của thân thể, mặt Khanh Vân đen xuống.

Đây rốt cuộc là thân thể quỷ gì a!

Vẫn không yên tâm Jorah, Lamir trở lại nhìn xem, ông nghĩ, vạn nhất Chris lâm vào trạng thái điên cuồng, ông còn có ở ngoài cửa nhắc nhở một chút.

Kết quả, vừa đến trước cửa, Lamir liền ngây ngẩn cả người.

Chris rũ đầu ngồi ở cửa hút thuốc, trạng thái cực kỳ kém, không chỉ tin tức tố cuồng bạo dị thường, cả tinh thần lực đều sắp cuồng hóa.

Lamir thật cẩn thận lui xa ra, giấu cả người ở chỗ ngoặt, mới thân thiết hỏi Chris: "Khụ, thượng tướng, cậu hẳn phải ở bên trong mới đúng."

Chris ngẩng đầu liếc ông một cái, hai tròng mắt vốn màu bạc lại phản xạ ra ám sắc đen nhánh.

Thanh âm hắn chua xót: "Lucas...... Là vị hôn phu Jorah, Jorah, rất thích cậu ta."

Lamir nghe vậy nhún nhún vai, giơ một ngón tay cái với Chris: "Còn nửa giờ nữa là có thể trở lại Liên Bang, tôi sẽ kêu Lucas tới đón."

Nói xong ông nhanh chóng rút đầu về, chạy như điên về phía sau.

Quả nhiên, ở chỗ Chris vang lên các loại tiếng ầm ầm.

Lamir khinh thường bĩu môi, người trẻ tuổi luôn luôn khẩu thị tâm phi, cũng tạm dấu hiệu người ta rồi, lúc này còn giả người tốt làm gì?

Editor: Chuyện là Beta của của tui bãi công rồi, vậy nên giờ tui phải vừa edit vừa beta, khổ quá 。・゚・(*ノД"*)・゚・。
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện