Lục Kiến Nghiệp cũng coi như là đa mưu túc trí.
Kỳ thật ông cũng không muốn đem số tiền này trả cho Lục Diệp, nói cách khác nếu ông sớm đưa cho, hà tất gì phải kéo dài tới hôm nay? Lục Kiến Nghiệp bất đắc dĩ thở dài một hơi, nói: “Con nghĩ ba muốn đem số tiền kia trả cho nó lắm hay sao? Lăng Tuyết, chuyện này có Chiến Đình Kiêu tham gia, mặt mũi Chiến Đình Kiêu, ba không thể không nể a……”
Lục Lăng Tuyết vẫn quyết giữ ý mình, “Mặc kệ như thế nào, chúng ta có thể tìm lý do lừa gạt cho qua đi.”
Lục Kiến Nghiệp không khỏi cười khẽ, Lục Lăng Tuyết nghĩ thật sự là quá ngây thơ rồi.
“Lăng Tuyết, con lừa ai không được, lại cứ lừa Chiến Đình Kiêu? Con xem anh ta thật sự dễ bị gạt như vậy sao? Ngày đó con không có ở nhà, nên không nhìn được, cái kia Chiến Đình Kiêu là chắc chắn bên Lục Tư Tiêu!” Nghĩ đến chuyện này, Lục Kiến Nghiệp liền nhịn không được cau chặt mày, “Ba là người từng trải, nhìn là hiểu ngay.”
Lục Lăng Tuyết lại căn bản không nghe vô lời Lục Kiến Nghiệp.
“Số tiền này vốn không có liên quan với Chiến Đình Kiêu, anh ta dù giúp Lục Diệp, có thể quản được số tiền này sao?”
“Lăng Tuyết, cô đừng nghĩ ngây thơ như thế. Con coi Chiến Đình Kiêu là kẻ ăn chay sao?”
Thương trường như chiến trường, Lục Lăng Tuyết căn bản không hiểu thủ đoạn cùng thực lực Chiến Đình Kiêu. Có thể nói, Lục Lăng Tuyết chút nhỏ nhoi cũng không biết Chiến Đình Kiêu.
Ngoại trừ biết anh ta rất soái, có thân phận, cô vì không tin Lục Diệp có thể có loại này “diễm ngộ”, mặc định tự động đem Chiến Đình Kiêu xếp vào loại bao cỏ không đầu óc.
Nếu anh ta ưu tú, mới sẽ không nhìn trúng Lục Diệp, nhất định sẽ nhìn trúng mình mới đúng!
“Ba, ba như vậy lại sợ Chiến Đình Kiêu làm gì!?”
“Ba không phải sợ anh ta, con nói với ba cả nửa ngày, ba hỏi con, con có nghĩ ra được cách nào tốt hay không? Không nghĩ ra thì con bảo ba xử lý như thế nào đây?”
Cách?
Lục Lăng Tuyết thật đúng là chưa suy nghĩ cẩn thận nghĩ tới.
Nhưng chỉ cần có thể làm Lục Diệp không vui, cách nào đều có thể.
Nếu món di sản kia cuối cùng trở về trong tay Lục Diệp, cô chi bằng tiêu hủy nó trước!
“Ba, con có cách, chúng ta có thể đem số tiền kia quyên ra ngoài!”
Lục Kiến Nghiệp sắc mặt cứng đờ, có chút không tin được, “Quyên góp?”
Ông không nghĩ tới, con gái mình lại đành lòng bỏ đi như thế! Món di sản kia số lượng không ít, đủ để Lục Kiến Nghiệp ông cùng Lục Lăng Tuyết ít nhất có thể tiêu xài nửa đời người. Hiện giờ chỉ là vì không đưa cho Lục Diệp, còn muốn quyên góp ra ngoài?!
Không được.
Tuy rằng đưa cho Lục Diệp cũng không có khả năng lấy về, nhưng còn tốt hơn so với quyên góp cho một người không quen biết!
“Đúng vậy, quyên ra ngoài! Ba, hẳn là ba biết, mẹ trước kia có người bạn ở quê, trong nhà rất nghèo. Chúng ta quyên cho người d6an quê kia, đến lúc đó chờ sự tình kết thúc lại lấy tiền về!”
Lục Lăng Tuyết vốn có chút nịnh nọt, nghe thấy Lục Kiến Nghiệp hơi hơi dao động.
Không thể không nói, Lục Lăng Tuyết chủ ý đích xác có chút tốt, hơn nữa Lục Kiến Nghiệp thật sự không thể không động lòng.
Số tiền lớn như vậy, ông đã sớm muốn nuốt trọn cùng với Lục Lăng Tuyết. Hiện giờ nuốt đến một nửa lại bị phát hiện, còn phải chắp tay nhường cho người khác, Lục Kiến Nghiệp cũng thật sự có chút không cam tâm.
Nhưng cách của Lục Lăng Tuyết……
“Quyên ra ngoài?”
Lục Kiến Nghiệp hỏi lại một lần nữa.
Lục Lăng Tuyết gật gật đầu, càng thêm kiên định ý nghĩ của chính mình.
“Đúng vậy ba, trước đây không phải ba lo lắng mình không có cách nào lừa gạt Chiến Đình Kiêu sao? Kia chúng ta quyên đi! Lại còn đem chuyện này công bố trên truyền thông bên kia. Nói như vậy, chỉ cần Lục Diệp cùng Chiến Đình Kiêu hỏi chúng ta đòi tiền lại, chúng ta liền đem chuyện này nói cho truyền thông, nói bọn họ ngăn cản chúng ta quyên tiền giúp người!”
Lục Kiến Nghiệp nghĩ nghĩ, cũng cảm thấy Lục Lăng Tuyết nói hợp lý.
Rốt cuộc, ông gật đầu đồng ý nói: “Đượco, ba lập tức để con đi sắp xếp.”
Lục Lăng Tuyết rộng mở thông suốt, nói: “Được, cảm ơn ba!”
Vào ban đêm, Lục Kiến Nghiệp lập tức bắt đầu trù bị chuyện này. Tới ngày hôm sau, Lục Kiến Nghiệp liền mở một cuộc họp báo từ thiện.
Họp báo từ thiện ông mời một đống lớn phóng viên truyền thông, giống như sợ người khác không biết vậy.
Đồng thời tham gia cuộc họp báo này còn có Lục Lăng Tuyết.
Lục Kiến Nghiệp đã sớm lên kế hoạch hết thảy, cuộc họp báo này, vừa hay cũng có thể lấy danh tiếng thay cho Lục Lăng Tuyết.
Mà lúc này, từ lúc đầu họp báo từ thiện, Chiến Vân Kỳ cũng đã nhận được tin tức —— anh lập tức báo cáo chuyện này cho Chiến Đình Kiêu.
“Chú nhỏ, chú mau xem!”
Chiến Vân Kỳ trong tay cầm máy tính bảng, trên đó vừa vặn đặc tả khuôn mặt đa mưu túc trí kia của Lục Kiến Nghiệp. Ông ta cười dối trá trước mặt phóng viên, rêu rao mà nói: “Đối với lần quyên tiền này, thật ra là do con gái tôi Lăng Tuyết nghĩ ra. Ngay từ nhỏ, Lăng Tuyết tâm địa thiện lương, thích bảo vệ kẻ yếu. Mấy năm nay tất cả từ thiện Lục gia, cơ bản đều do Lăng Tuyết phụ trách, hôm nay họp báo từ thiện này cũng là Lăng Tuyết chuẩn bị vì chiếu cố một số đứa trẻ đáng thương.”
Lục Kiến Nghiệp trưng ra một lí do từ chối, cả người thoạt nhìn rất ra vẻ đạo mạo.
Chiến Đình Kiêu nhìn đến đây, không khỏi nhíu mày.
“Đây là chuyện như thế nào?”
Chiến Vân Kỳ lắc lắc đầu, “Cháu cũng không biết a…… chú hai, cháu chính là thấy bọn họ không giống loại người thích làm từ thiện, giờ thấy được, cho nên lập tức tới nói với chú!”
Nguyên nhân trong đó, Chiến Vân Kỳ nghĩ không ra.
Nhưng Chiến Đình Kiêu thì khác, với chỉ số thông minh của anh, liếc mắt một cái liền nhìn ra.
Từ thiện…… Cũng chính là đưa tiền.
Chiến Đình Kiêu ánh mắt chợt co chặt lại, bất giác mà đem tầm mắt dừng trên người Lục Kiến Nghiệp trên người.
Nếu anh đoán không sai, Lục Kiến Nghiệp hẳn là muốn lấy số tiền kia của ông nội Lục Diệp tới “làm từ thiện”?!
Nghĩ đến đây, Chiến Đình Kiêu tức khắc không yên được. Anh lập tức đứng dậy rời đi.
Chiến Vân Kỳ đối với động tác của Chiến Đình Kiêu thật không rõ nguyên do, vội vàng đuổi theo, “Chú hai, chú muốn đi đâu……”
Chiến Đình Kiêu trực tiếp đi tới ngoài cửa phòng Lục Diệp, trong tay vẫn cầm máy tính bảng có bộ mặt dối trá kia của Lục Kiến Nghiệp, còn có vẻ đắc ý của Lục Lăng Tuyết.
Còn hiện tại, Chiến Đình Kiêu không hy vọng Lục Diệp sẽ nhìn thấy hết thảy này.
Khi tới cửa phòng Lục Diệp, Chiến Đình Kiêu nhẹ nhàng mở cửa, qua khe hở cửa lộ ra tình huống bên trong.
Anh không nghĩ tới, Lục Diệp không ở trong phòng.
Chiến Đình Kiêu tay nắm chặt đến bóp máy tính bảng có vết nứt.
“Chú hai, chú……”
“Mau đi tìm Diệp Tử!”
Chiến Đình Kiêu không khỏi có chút nóng nảy.
Mấy ngày nay Lục Diệp liên tiếp gặp phải nhiều chuyện như vậy, anh thật sự lo lắng cô không trụ được.
Mà hiện tại…… cô lại gặp phải chuyện Lục Kiến Nghiệp quyên tiền di sản của ông nội…… Chiến Đình Kiêu lo lắng, Lục Diệp sẽ nghĩ không thông.
Nhưng Lục Diệp sao có thể nghĩ không thông chứ?
Lúc này Lục Diệp cười lạnh đứng ở cửa hội trường, video trong di động nhảy lên.
Quyên tiền?
Hay là lấy cô tiền?
Bọn họ cũng dám làm như thế!
Lục Diệp cơ hồ vừa nhận được tin liền chạy tới, cô căn bản không thể để đám người bên trong người tiêu dao như vậy!
Nếu là lấy tiền ông nội ra quyên góp, kia cũng phải thông qua sự đồng ý của cô mới phải!
Nghĩ vậy, Lục Diệp tức khắc đi nhanh vào phía trước.
Cô vừa mới đi vài bước, liền bị bảo vệ cửa ngăn lại, “Thực xin lỗi tiểu thư, cô không thể đi vào.”
“Vì sao?”
“Tối nay là tiệc từ thiện, yêu cầu có thiệp mời.”
Lục Diệp tươi cười tức khắc cứng đờ trên mặt, “Xin lỗi, anh xem tôi…… Có thể châm chước một chút hay không?”
Cô sao có thể không được vào chứ!
Nếu nhất định phải có thiệp mời, kia cô cũng chỉ có thể dùng thủ đoạn phi pháp thôi!
Kỳ thật ông cũng không muốn đem số tiền này trả cho Lục Diệp, nói cách khác nếu ông sớm đưa cho, hà tất gì phải kéo dài tới hôm nay? Lục Kiến Nghiệp bất đắc dĩ thở dài một hơi, nói: “Con nghĩ ba muốn đem số tiền kia trả cho nó lắm hay sao? Lăng Tuyết, chuyện này có Chiến Đình Kiêu tham gia, mặt mũi Chiến Đình Kiêu, ba không thể không nể a……”
Lục Lăng Tuyết vẫn quyết giữ ý mình, “Mặc kệ như thế nào, chúng ta có thể tìm lý do lừa gạt cho qua đi.”
Lục Kiến Nghiệp không khỏi cười khẽ, Lục Lăng Tuyết nghĩ thật sự là quá ngây thơ rồi.
“Lăng Tuyết, con lừa ai không được, lại cứ lừa Chiến Đình Kiêu? Con xem anh ta thật sự dễ bị gạt như vậy sao? Ngày đó con không có ở nhà, nên không nhìn được, cái kia Chiến Đình Kiêu là chắc chắn bên Lục Tư Tiêu!” Nghĩ đến chuyện này, Lục Kiến Nghiệp liền nhịn không được cau chặt mày, “Ba là người từng trải, nhìn là hiểu ngay.”
Lục Lăng Tuyết lại căn bản không nghe vô lời Lục Kiến Nghiệp.
“Số tiền này vốn không có liên quan với Chiến Đình Kiêu, anh ta dù giúp Lục Diệp, có thể quản được số tiền này sao?”
“Lăng Tuyết, cô đừng nghĩ ngây thơ như thế. Con coi Chiến Đình Kiêu là kẻ ăn chay sao?”
Thương trường như chiến trường, Lục Lăng Tuyết căn bản không hiểu thủ đoạn cùng thực lực Chiến Đình Kiêu. Có thể nói, Lục Lăng Tuyết chút nhỏ nhoi cũng không biết Chiến Đình Kiêu.
Ngoại trừ biết anh ta rất soái, có thân phận, cô vì không tin Lục Diệp có thể có loại này “diễm ngộ”, mặc định tự động đem Chiến Đình Kiêu xếp vào loại bao cỏ không đầu óc.
Nếu anh ta ưu tú, mới sẽ không nhìn trúng Lục Diệp, nhất định sẽ nhìn trúng mình mới đúng!
“Ba, ba như vậy lại sợ Chiến Đình Kiêu làm gì!?”
“Ba không phải sợ anh ta, con nói với ba cả nửa ngày, ba hỏi con, con có nghĩ ra được cách nào tốt hay không? Không nghĩ ra thì con bảo ba xử lý như thế nào đây?”
Cách?
Lục Lăng Tuyết thật đúng là chưa suy nghĩ cẩn thận nghĩ tới.
Nhưng chỉ cần có thể làm Lục Diệp không vui, cách nào đều có thể.
Nếu món di sản kia cuối cùng trở về trong tay Lục Diệp, cô chi bằng tiêu hủy nó trước!
“Ba, con có cách, chúng ta có thể đem số tiền kia quyên ra ngoài!”
Lục Kiến Nghiệp sắc mặt cứng đờ, có chút không tin được, “Quyên góp?”
Ông không nghĩ tới, con gái mình lại đành lòng bỏ đi như thế! Món di sản kia số lượng không ít, đủ để Lục Kiến Nghiệp ông cùng Lục Lăng Tuyết ít nhất có thể tiêu xài nửa đời người. Hiện giờ chỉ là vì không đưa cho Lục Diệp, còn muốn quyên góp ra ngoài?!
Không được.
Tuy rằng đưa cho Lục Diệp cũng không có khả năng lấy về, nhưng còn tốt hơn so với quyên góp cho một người không quen biết!
“Đúng vậy, quyên ra ngoài! Ba, hẳn là ba biết, mẹ trước kia có người bạn ở quê, trong nhà rất nghèo. Chúng ta quyên cho người d6an quê kia, đến lúc đó chờ sự tình kết thúc lại lấy tiền về!”
Lục Lăng Tuyết vốn có chút nịnh nọt, nghe thấy Lục Kiến Nghiệp hơi hơi dao động.
Không thể không nói, Lục Lăng Tuyết chủ ý đích xác có chút tốt, hơn nữa Lục Kiến Nghiệp thật sự không thể không động lòng.
Số tiền lớn như vậy, ông đã sớm muốn nuốt trọn cùng với Lục Lăng Tuyết. Hiện giờ nuốt đến một nửa lại bị phát hiện, còn phải chắp tay nhường cho người khác, Lục Kiến Nghiệp cũng thật sự có chút không cam tâm.
Nhưng cách của Lục Lăng Tuyết……
“Quyên ra ngoài?”
Lục Kiến Nghiệp hỏi lại một lần nữa.
Lục Lăng Tuyết gật gật đầu, càng thêm kiên định ý nghĩ của chính mình.
“Đúng vậy ba, trước đây không phải ba lo lắng mình không có cách nào lừa gạt Chiến Đình Kiêu sao? Kia chúng ta quyên đi! Lại còn đem chuyện này công bố trên truyền thông bên kia. Nói như vậy, chỉ cần Lục Diệp cùng Chiến Đình Kiêu hỏi chúng ta đòi tiền lại, chúng ta liền đem chuyện này nói cho truyền thông, nói bọn họ ngăn cản chúng ta quyên tiền giúp người!”
Lục Kiến Nghiệp nghĩ nghĩ, cũng cảm thấy Lục Lăng Tuyết nói hợp lý.
Rốt cuộc, ông gật đầu đồng ý nói: “Đượco, ba lập tức để con đi sắp xếp.”
Lục Lăng Tuyết rộng mở thông suốt, nói: “Được, cảm ơn ba!”
Vào ban đêm, Lục Kiến Nghiệp lập tức bắt đầu trù bị chuyện này. Tới ngày hôm sau, Lục Kiến Nghiệp liền mở một cuộc họp báo từ thiện.
Họp báo từ thiện ông mời một đống lớn phóng viên truyền thông, giống như sợ người khác không biết vậy.
Đồng thời tham gia cuộc họp báo này còn có Lục Lăng Tuyết.
Lục Kiến Nghiệp đã sớm lên kế hoạch hết thảy, cuộc họp báo này, vừa hay cũng có thể lấy danh tiếng thay cho Lục Lăng Tuyết.
Mà lúc này, từ lúc đầu họp báo từ thiện, Chiến Vân Kỳ cũng đã nhận được tin tức —— anh lập tức báo cáo chuyện này cho Chiến Đình Kiêu.
“Chú nhỏ, chú mau xem!”
Chiến Vân Kỳ trong tay cầm máy tính bảng, trên đó vừa vặn đặc tả khuôn mặt đa mưu túc trí kia của Lục Kiến Nghiệp. Ông ta cười dối trá trước mặt phóng viên, rêu rao mà nói: “Đối với lần quyên tiền này, thật ra là do con gái tôi Lăng Tuyết nghĩ ra. Ngay từ nhỏ, Lăng Tuyết tâm địa thiện lương, thích bảo vệ kẻ yếu. Mấy năm nay tất cả từ thiện Lục gia, cơ bản đều do Lăng Tuyết phụ trách, hôm nay họp báo từ thiện này cũng là Lăng Tuyết chuẩn bị vì chiếu cố một số đứa trẻ đáng thương.”
Lục Kiến Nghiệp trưng ra một lí do từ chối, cả người thoạt nhìn rất ra vẻ đạo mạo.
Chiến Đình Kiêu nhìn đến đây, không khỏi nhíu mày.
“Đây là chuyện như thế nào?”
Chiến Vân Kỳ lắc lắc đầu, “Cháu cũng không biết a…… chú hai, cháu chính là thấy bọn họ không giống loại người thích làm từ thiện, giờ thấy được, cho nên lập tức tới nói với chú!”
Nguyên nhân trong đó, Chiến Vân Kỳ nghĩ không ra.
Nhưng Chiến Đình Kiêu thì khác, với chỉ số thông minh của anh, liếc mắt một cái liền nhìn ra.
Từ thiện…… Cũng chính là đưa tiền.
Chiến Đình Kiêu ánh mắt chợt co chặt lại, bất giác mà đem tầm mắt dừng trên người Lục Kiến Nghiệp trên người.
Nếu anh đoán không sai, Lục Kiến Nghiệp hẳn là muốn lấy số tiền kia của ông nội Lục Diệp tới “làm từ thiện”?!
Nghĩ đến đây, Chiến Đình Kiêu tức khắc không yên được. Anh lập tức đứng dậy rời đi.
Chiến Vân Kỳ đối với động tác của Chiến Đình Kiêu thật không rõ nguyên do, vội vàng đuổi theo, “Chú hai, chú muốn đi đâu……”
Chiến Đình Kiêu trực tiếp đi tới ngoài cửa phòng Lục Diệp, trong tay vẫn cầm máy tính bảng có bộ mặt dối trá kia của Lục Kiến Nghiệp, còn có vẻ đắc ý của Lục Lăng Tuyết.
Còn hiện tại, Chiến Đình Kiêu không hy vọng Lục Diệp sẽ nhìn thấy hết thảy này.
Khi tới cửa phòng Lục Diệp, Chiến Đình Kiêu nhẹ nhàng mở cửa, qua khe hở cửa lộ ra tình huống bên trong.
Anh không nghĩ tới, Lục Diệp không ở trong phòng.
Chiến Đình Kiêu tay nắm chặt đến bóp máy tính bảng có vết nứt.
“Chú hai, chú……”
“Mau đi tìm Diệp Tử!”
Chiến Đình Kiêu không khỏi có chút nóng nảy.
Mấy ngày nay Lục Diệp liên tiếp gặp phải nhiều chuyện như vậy, anh thật sự lo lắng cô không trụ được.
Mà hiện tại…… cô lại gặp phải chuyện Lục Kiến Nghiệp quyên tiền di sản của ông nội…… Chiến Đình Kiêu lo lắng, Lục Diệp sẽ nghĩ không thông.
Nhưng Lục Diệp sao có thể nghĩ không thông chứ?
Lúc này Lục Diệp cười lạnh đứng ở cửa hội trường, video trong di động nhảy lên.
Quyên tiền?
Hay là lấy cô tiền?
Bọn họ cũng dám làm như thế!
Lục Diệp cơ hồ vừa nhận được tin liền chạy tới, cô căn bản không thể để đám người bên trong người tiêu dao như vậy!
Nếu là lấy tiền ông nội ra quyên góp, kia cũng phải thông qua sự đồng ý của cô mới phải!
Nghĩ vậy, Lục Diệp tức khắc đi nhanh vào phía trước.
Cô vừa mới đi vài bước, liền bị bảo vệ cửa ngăn lại, “Thực xin lỗi tiểu thư, cô không thể đi vào.”
“Vì sao?”
“Tối nay là tiệc từ thiện, yêu cầu có thiệp mời.”
Lục Diệp tươi cười tức khắc cứng đờ trên mặt, “Xin lỗi, anh xem tôi…… Có thể châm chước một chút hay không?”
Cô sao có thể không được vào chứ!
Nếu nhất định phải có thiệp mời, kia cô cũng chỉ có thể dùng thủ đoạn phi pháp thôi!
Danh sách chương