Lục Diệp chỉ có thể nhíu mày, cô đi quay mấy cảnh, quay lại lại nhìn thấy Đại Boss cùng Bánh bao nhỏ còn ở kia. Hai tòa băng sơn liền như thế ăn vạ không đi, ở đàng kia chờ Lục Diệp trở lại.

Cứ như vậy, Lục Diệp thật sự trong lòng có áp lực.

Hơn nữa cô có thể cảm giác được, hai tòa băng sơn lớn nhỏ này đối với Bạch Dã Đồng cực kỳ có địch ý.

“Hai người có thể chờ ở bên ngoài không…… Bằng không, không cần chờ cũng được, kết thúc công việc tôi sẽ tự về.”

Nàychỉ mới bắt đầu mà thôi! Hậu kỳ đoàn phim đến lúc đó nhất định còn phải chuyển nơi khác lấy cảnh quay, cô đến lúc đó không thể chạy qua lại giữ đoàn phim cùng Chiến gia chứ? “Chúng tôi sẽ đi với em.” Chiến Đình Kiêu đã sớm an bài, “Nếu thật sự không được, em đổi phim truyền hình cũng được.

Chiến Đình Kiêu đã lên kế hoạch, nếu Lục Diệp thật sự đổi phim, kia anh nhất định sẽ nghĩ cách chèn ép Lạc Tuyết Khuynh Thành, dù sao tuyệt đối không thể để phim khác chèn ép phim Lục Diệp đóng.

Mặc dù Chiến Đình Kiêu thật sự không hy vọng Lục Diệp lăn lộn trong giới giải trí, nhưng từ thời khắc quyết định giúp cô kia, anh cực kỳ nghiêm túc mà mỗi một bước đều tính toán cho Lục Diệp.

Chiến Đình Kiêu nói tới đây, Lục Diệp không khỏi nhớ tới trước đó mình nghe được cuộc nói chuyện của Trần đạo cùng Lục Lăng Tuyết.

Cô bỗng nhiên bắt đầu nghi hoặc tới cơ hội lần này của mình.

“Chiến Đình Kiêu, có phải anh bảo Trần đạo tới mời tôi diễn nữ chính?” Lục Diệp càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp.

Chiến Đình Kiêu cùng Bánh bao nhỏ không khỏi cũng quá tự nhiên đó chứ? Trần đạo người này, tính tình không tính là tốt…… Ít nhất thời điểm quay, trong mắt căn bản không chấp nhận được một chút hạt cát.

Ông ta nếu nhìn thấy hai tòa băng sơn lớn nhỏ này “Người không liên quan” ở cửa đoàn phim lúc ẩn lúc hiện, thật sự không có đạo lý không đuổi người a.

“Không phải.” Chiến Đình Kiêu rất rõ ràng so với bất cứ kẻ nào, Lục Diệp muốn dựa vào thực lực chính mình, “Anh căn bản không quen biết Trần đạo gì cả.”

Nghe được anh nói như thế, Lục Diệp cuối cùng thoáng yên tâm một chút.

Nhưng cô vẫn cảm thấy kỳ quái…… Nhớ tới, có thể là bởi vì chính mình trước đó nói qua chí khí ngút trời, cho nên Chiến Đình Kiêu mới không dám phá hư chứ!

Anh như vậy cũng tốt.

Lục Diệp bất giác nhớ tới lúc trước ở bệnh viện tỉnh lại, Chiến Đình Kiêu đã từng nói qua muốn nâng mình thành siêu sao……

Nghĩ vậy, Lục Diệp nhanh chóng thu hồi suy nghĩ chính mình.

Phi phi phi phi! Đại Boss căn bản là trả thù cô, cho nên mới đối tốt với cô như thế!

“Cơm chiều của em, anh cũng chuẩn bị rồi, cơm hộp của đoàn phim em cũng đừng ăn.”

“Đựơc.” Lục Diệp không khỏi nghĩ, Chiến Đình Kiêu sẽ không hạ độc vào cơm chiều chứ?

“Nếu em tối nay muốn ở đây, anh đây cũng sẽ ở lại cùng em.” Chiến Đình Kiêu cũng không biết từ đâu dọn ra một cái ghế nằm, liền nằm cạnh Lục Diệp bắt đầu nghỉ ngơi. Còn Bánh bao nhỏ lại ngồi ở ghế nhỏ đối diện, cẩn thận đề phòng khác thường trừng mắt Bạch Dã Đồng đã đến đóng phim.

“Cái gì? Ai nói tôi muốn ở đây!” Lục Diệp khó hiểu, “Hơn nữa, Đại Boss! Anh sẽ không ngại hoàn cảnh ác liệt nơi này sao?”

Rõ ràng lúc trước lúc ở nhà cô, anh chê nhỏ, lại chật chội, cuối cùng còn dọn sạch chung cư cô……

“Có em ở đâu, nơi đó như thế nào sẽ ác liệt?”

Lục Diệp nghe anh nói vậy lại nghe ra một loại nghĩa khác, vì thế híp mắt cười lạnh nói: “Hừ, anh đừng tưởng rằng ở bên ngoài tôi còn có thể hầu hạ anh! Anh cũng đừng quên, trong hợp đồng có nói, tất cả điều khoản phục vụ đều chỉ có hiệu lực khi ở Chiến gia thôi!”

Lúc ấy Lục Diệp nhớ kỹ những lời này.

Chiến Đình Kiêu không ngờ tới Lục Diệp lại hiểu lầm anh như vậy, đang muốn mở miệng giải thích, Bạch Dã Đồng đã đi tới.

“Diệp Tử, chúng ta nên tập lời thoại chút.”

“Được!” Lục Diệp lập tức đứng dậy, “nhưng không phải còn chưa tới lượt chúng ta diễn sao?”

“Đúng vậy, nhưng nghe đạo diễn nói, hình như kịch bản ngày mai có sửa lại. Chúng ta mấy cảnh quay này yêu cầu đối thoại, mặt khác……” Bạch Dã Đồng tầm mắt lơ đãng dừng trên người Chiến Đình Kiêu.

Lục Diệp không rõ ràng lắm, nhưng anh lại biết, này nhất định chính là “chiến tích” của Chiến Đình Kiêu.

Mà lúc này, Đại Boss cũng không cam lòng yếu thế trừng mắt nhìn trở về.

Cặp mắt lạnh như sương băng của anh mang theo tà nịnh mà khiêu khích.

“Không phải chứ, em nhớ rõ kịch bản không phải như vậy a.”

“Bởi vì sau lại đã sửa qua.” Bạch Dã Đồng nói, “Diệp Tử, chúng ta đối diễn đi thôi.”

Lục Diệp gật gật đầu, liền đi theo Bạch Dã Đồng.

Tất cả tình huống trước đó, Lục Lăng Tuyết đều xem ở trong mắt. Hiện tại nhìn thấy Diệp Tử tựa hồ rất thân thiện đối với Bạch Dã Đồng, còn đối với Chiến Đình Kiêu không quá để bụng, Lục Lăng Tuyết trong lòng liền không khỏi bắt đầu hoài nghi…… Lục Diệp muốn câu dẫn Chiến Vân Kỳ, sau lại lén bao dưỡng bên ngoài một tên tiểu bạch kiểm.

Nghĩ như vậy, cô liền muốn nói chuyện này cho Chiến Vân Kỳ biết.

Nếu không nói sao có thể vạch trần Lục Diệp được?!

Đáng tiếc Lục Lăng Tuyết thật sự không có số điện thoại của Chiến Vân Kỳ.

Mà lúc này, Trần đạo cũng bởi vì kịch bản bị sửa khá nhiều, trong lòng tóm lại là có chút oán giận. Ông ta cũng lười đến ra ngoài lấy cảnh, để tránh Chiến Đình Kiêu lại có cái gì nữa, dù sao Chiến Đình Kiêu cũng ra tiền ở đoàn phim, cho nên tất cả cảnh quay trong nhà đều là dựng, tiền đầu tư đều là của Chiến Đình Kiêu.

Vốn dĩ yêu cầu quay khoảng bốn tháng, thì chưa đến một tháng đã quay xong.

Mà một tháng này, Chiến Đình Kiêu mỗi ngày mang theo con trai tới đây thăm hỏi. Bạch Dã Đồng thật ra cùng Lục Diệp thoạt nhìn không có gì, còn Lục Diệp đối với con trai của Chiến Đình Kiêu thì đặc biệt tốt, cũng chỉ có lúc có Hựu Hựu ở đây, ba người họ mới có cảm giác cực kỳ ấm áp, như là một gia đình hoà thuận vui vẻ.

Lục Diệp cũng không nghĩ tới, nhanh như vậy đã quay chụp xong rồi.

Kỳ thật mấy ngày trước khi đóng máy, Chiến Đình Kiêu đã bắt đầu tìm “nhà dưới” cho Lục Diệp. Nhà tiếp theo anh tìm là Phong đạo diễn.

Suy xét đến sau này phải thường xuyên chuẩn bị tài nguyên cho Lục Diệp, vì vậy Chiến Đình Kiêu chuyên môn thay Lục Diệp như làm một cái “Sơ yếu lý lịch”. Vì thế anh một mặt tự mình gọi điện thoại cho Phùng đạo, một mặt kiểm tra “Sơ yếu lý lịch” Lục Diệp làm được như thế nào.

Này vừa thấy, thật đúng là thứ thấy được chứ không biết được.

Chiến Đình Kiêu lúc nhìn thấy họ tên kia, vừa mới nhìn thấy được họ tên thật của Lục Diệp —— Lục Tư Tiêu.

Đây là tên thật cô ấy sao?

Sao lại quen mắt như vậy?

Vì thế, Chiến Đình Kiêu trong lòng mình cân nhắc chuyện này cả ngày, chờ đến khi đóng máy trở về, anh mới nhớ tới tên thật Lục Diệp, do đó thử tính kêu một tiếng, “Lục Tư Tiêu?”

Nghe thấy cái tên xa xưa này, Lục Diệp cả người đều ngơ ngẩn.

Quả nhiên!

Anh nhất định mang theo thâm trầm oán niệm nhớ kỹ tên này!

Lục Diệp chột dạ, không khỏi hỏi, “A…… A xảy ra chuyện gì sao?”

Cô hiện giờ có thể giả vờ mất trí nhớ không a?

Cô có thể hay chui xuống lỗ được không!

Cô cư nhiên lơi lỏng, cô tự nhiên quay một tháng ở đây, thiếu chút nữa đã quên chuyện này!

Quả nhiên, một tháng này, Chiến Đình Kiêu đối với cô rất tốt, cẩn thận tỉ mỉ chiếu cố tất cả đều là giả!

Hiện tại, anh trả thù rốt cuộc sắp bắt đầu rồi sao?!

Lục Diệp trong lòng liềnc dâng lên một trận sóng to gió lớn.

“Sao em lại có cái tên này?”

“Tôi làm sao biết được, tên này lại không phải do tự tôi đặt!”

Vấn danh tự, chỉ là mới bắt đầu thôi……

Lục Diệp trong lòng đã bắt đầu có chút phát run.

“Lục Tư Tiêu, anh luôn cảm thấy tên này rất quen thuộc……” Chiến Đình Kiêu có chút mê hoặc mà nói, “Nhưng hiện giờ có chút không nhớ ra.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện