Lục Diệp còn chưa kịp trốn, Chiến Đình Kiêu đã đứng ở sau lưng Lục Diệp.
Âm thanh trầm thấp mà lại lạnh lẽo của anh vang lên phía sau Lục Diệp, “Cô đứng ở chỗ này làm gì?”
Lục Diệp nghe được âm thanh của Đại Boss, tức khắc thân thể cứng đờ.
Thật đúng là …… nghĩ Tào Tháo Tào Tháo liền đến!
Cô hiện tại làm sao bây giờ? Lục Diệp hiện tại trong lòng rất hy vọng, dưới sàn nhà nếu có cái khe đất có thể cho cô chui vào thì tốt rồi.
Nhưng là không được!
Cô hít sâu một hơi, sau đó quay đầu lại, nổi lên gương mặt tươi cười sáng lạn, “Sao trùng hợp vậy…… Tôi vừa mới ăn cơm no, không có chuyện gì, ở chỗ này tản bộ, tản bộ……”
Cô ngày thường diễn kịch nói dối rất tự tin, như thế nào ở trước mặt Chiến Đình Kiêu, trong lòng cô lại chột dạ như vậy……
Ân! Nhất định là Đại Boss lực uy hiếp quá cường đại, nhất định là như thế này!
“Đi xuống tản bộ đi.”
Chiến Đình Kiêu cho một bậc thang lớn như thế, Lục Diệp có thể không tiếp sao?
Cô giờ nhìn thấy Chiến Đình Kiêu, xem như sợ cực kỳ. Lỡ như hắn muốn trả thù mình, hiện tại là dễ như trở bàn tay.
Cô lập tức đáp ứng, như sợ Chiến Đình Kiêu sẽ đổi ý, lập tức nói: “Được! Tôi đây đi xuống liền!”
Nhưng mà Đại Boss câu tiếp theo, tức khắc khiến cho Lục Diệp phảng phất như bị sét đánh.
“Tôi đi với cô.”
“……”
Không được sao?
Đại Boss, anh cũng ăn cơm no không có chuyện gì sao?
Anh ăn cơm no không có chuyện gì có thể đừng tản bộ không?
Cho dù tản bộ, có thể đừng đi cùng tôi được không?
Lục Diệp cả người đều không tốt, cô hiện giờ chỉ có thể nghĩ đến, cách ổn thỏa duy nhất chính là giả bệnh!
“Ai da…… Tôi đau bụng quá.” Lục Diệp nhanh chóng hơi khom người, tức khắc ôm lấy bụng chính mình, “Tôi…… Tôi phải đi WC một chút.”
Cô vừa mới chuẩn bị quay đầu lại, cánh tay thuận thế bị Chiến Đình Kiêu bắt lấy.
Lục Diệp kéo kéo tay mình, lại không có thể thu trở về.
Cô có chút da đầu tê dại, hiện tại hận không thể đây không phải là tay của mình. Cô quay đầu lại, tiếp tục ngây thơ vô tội mà nhìn Đại Boss, “Cái kia…… Chiến tiên sinh, anh còn có gì dặn dò sao?”
Không phải anh cũng muốn đi WC chứ?
Cùng đi?
Hay là vì trả thù nên cố ý giành bồn cầu với cô?
Lục Diệp trong lòng loạn muốn bệnh.
Nhưng Chiến Đình Kiêu ánh mắt ngưng trọng mà lại thâm thúy: “Cô sợ tôi như thế sao?”
Anh liếc mắt một cái liền nhìn thấu việc cô trốn tránh.
Lục Diệp không rõ nguyên do, chẳng lẽ đây là kịch bản Đại Boss sao? Nếu đúng vậy, kia kịch bản cũng thật đủ thâm……
Vấn đề này, Lục Diệp cũng không biết trả lời như thế nào. Nói như vậy, ông chủ đều hy vọng nhân viên mình sợ mình, nhưng cô xem Chiến Đình Kiêu, giống như anh cũng không có ý tứ này, ngược lại là hy vọng không sợ anh?
Mặc kệ! Dù sao ngàn xuyên vạn xuyên mông ngựa không mặc, Lục Diệp lập tức bưng gương mặt tươi cười nói, “Anh hiện tại là ông chủ tôi, tôi luôn…… Luôn có chút sợ……”
Nhìn cô vì phối hợp với lời nói của mình mà bày ra dáng vẻ nhút nhát, Chiến Đình Kiêu buông lỏng tay ra.
“Được, vậy cô chút nữa tới chỗ tôi báo danh.”
Ách?
Lục Diệp mặt đầy vạch đen chấm hỏi nhưng Chiến Đình Kiêu cũng đã tránh ra.
Cô trong lòng càng cảm thấy quỷ dị.
Chẳng lẽ……
Anh kêu cô qua đó, chính là vì nói chuyện hôn ước 5 năm trước?
Nghĩ đến đây, Lục Diệp cũng không dám đi toilet. Việc hiện giờ cô muốn làm nhất —— chính là chạy nhanh thu dọn đồ đạc về nhà!
Không đúng, nhà cô hiện tại cũng không thể ở, nếu không hay là xuất ngoại?
Cô xuất ngoại, cô sao trả thù được đôi tra nam tiện nữ kia?
Lục Diệp trong lòng lắc lư không chừng, cô luôn cảm thấy, chính mình chọc phải đại sự!
Nhưng mà lúc này, Bánh bao nhỏ lại chạy tới. Nhóc nhìn Lục Diệp ở hành lang, tung ta tung tăng mà chạy tới bên người cô.
Rồi mới dang hai tay ra, cho Lục Diệp một cái ôm thật lớn.
Nhìn thấy Bánh bao nhỏ như vậy, tâm Lục Diệp đều thay đổi.
“Sao con ở đây?”
Bánh bao nhỏ không nói gì, đôi mắt to đen lúng liếng vẫn luôn nhìn Lục Diệp.
Nhìn thấy Bánh bao nhỏ, Lục Diệp là thật sự một chút cũng không muốn đi.
Cô không phải chưa gặp qua dáng vẻ nơm nớp lo sợ của Bánh bao nhỏ, huống chi, Bánh bao nhỏ còn không có mẹ……
Nếu là trước kia, Lục Diệp nhất định là tiêu sái trốn đi.
Nhưng là hiện tại, sau khi tới Chiến gia, nhìn thấy hoàn cảnh trống không như vậy của Bánh bao nhỏ, ngôi nhà lạnh lẽo không ai chăm sóc, Lục Diệp lại thật sự không quá yên tâm.
Lục Diệp không có do dự lâu, bế Bánh bao nhỏ lên đi thư phòng Chiến Đình Kiêu.
Có Bánh bao nhỏ ở đây, Chiến Đình Kiêu sẽ không trả thù cô chứ?
Nhìn thấy Bánh bao nhỏ, Lục Diệp cũng yên tâm một ít. Cô đi vào thư phòng Chiến Đình Kiêu, cung kính gật đầu, “Chiến tiên sinh!”
Lục Diệp không thể không câu nệ, quan hệ của Chiến Đình Kiêu với cô, còn có bộ dáng của anh cùng thân phận địa vị, tất cả đều tạo nên áp lực cho Lục Diệp.
Cô giống như ở trước mặt anh, luôn có chút không cách nào ngẩng đầu lên được.
“Không cần kêu tôi Chiến tiên sinh.”
“Được Chiến tiên sinh! Chiến tiên sinh kêu tôi qua đây có việc gì sao?”
Bớt giỡn đi, không gọi anh là Chiến tiên sinh, vậy gọi là gì?
Anh không trả lời, mà đi đến trước mặt Hựu Hựu, thấp giọng nói một câu, “Hựu Hựu, con đi ra ngoài trước đi.”
Bánh bao nhỏ tròn xoe mắt tức khắc nhìn Lục Diệp, trong mắt tràn ngập không tha.
Để đáp lại nhóc một cái hoàn mỹ, Lục Diệp trong mắt cũng tràn ngập vẻ không nỡ rời xa.
Cô diễn kịch thiên phú mười phần, cặp mắt nhu mị động lòng người kia chính xác tràn ngập ba cái chữ to: “Không được đi!”
Bất đắc dĩ Bánh bao nhỏ căn bản nhìn không hiểu, không tha mà nhìn cô, sau đó chậm rãi lui về sau, cho đến khi rời khỏi cửa.
Lục Diệp không thể tin được! Chuyện tới hiện giờ, cô mới nhìn ra, hai tòa băng sơn một lớn một nhỏ này căn bản là là một đám!
Nếu không thì là kỹ thuật diễn của cô khiến cho tiểu thí hài căn bản nhìn không hiểu!
Sau khi Bánh bao nhỏ đi ra ngoài, Lục Diệp càng không biết phải làm sao bây giờ. Cô cảm giác được không khí thư phòng có chút xấu hổ cùng quỷ dị, vì thế chỉ có thể miễn cưỡng mà xả ra một cái tươi cười hỏi: “Chiến tiên sinh, có gì cần dặn dò sao?”
“Cái kia……” Lục Diệp không đợi Chiến Đình Kiêu nói chuyện, tức khắc lại bắt đầu da đầu tê dại, trong lòng bất an lên, “Cái kia…… Tôi hôm nay ký bản hợp đồng kia, có phải trở thành phế thải hay không?”
Chiến Đình Kiêu thanh âm tức khắc trầm giọng rơi xuống, “Vì sao?”
Lục Diệp từ đặt câu, căng da đầu mở miệng: “Tôi có điểm hối hận…… Rốt cuộc tôi cùng tiểu…… Ách Hựu Hựu, không có quan hệ gì. Lỡ như sau này Hựu Hựu có mẹ kế, tôi còn như vậy, người khác không phải sẽ hiểu lầm sao?”
Lục Diệp cảm thấy, lời nói của mình cũng đủ uyển chuyển!
Cô hôm nay ký bản hợp đồng kia, căn bản là hợp đồng bán mình được không!
Cô sau này nếu như tái xuất, vạn nhất đến lúc đó không có thời gian, vạn nhất sau này Chiến Đình Kiêu có thích người khác, tình cảnh kia của cô chẳng phải là rất rất xấu hổ?
“Chuyện này cô không cần lo lắng, căn bản sẽ không xảy ra.”
Chiến Đình Kiêu đã sớm nhận định Lục Diệp, mà Hựu Hựu cũng là nhận định Lục Diệp. Một khi đã như vậy, sau này như thế nào còn có người phụ nữ khác?
Nhưng Lục Diệp lại không cảm thấy như thế.
Chiến Đình Kiêu rõ ràng đã biết cô chính là người năm đó từ chối hôn ước.
Anh sao lại không có khúc mắc trong lòng?
Nói không chừng trong lòng đã sớm chuẩn bị kịch bản tổng tài bá đạo kinh điển, ví dụ như: “Nữ nhân, cô đã thành công chọc giận tôi!”
Ý nghĩ như vậy.
Không được không được, cô thật sự không thể tiếp tục ở lại chỗ này!
Cô lúc trước không cho anh mặt mũi như thế, hiện tại Chiến Đình Kiêu cũng sẽ nhất định không cho cô sống yên ổn.
Nghĩ đến đây, Lục Diệp trong lòng sợ hãi.
“Việc sau này, Chiến tiên sinh làm sao có thể chắc chắn được chứ?”
Nhưng Lục Diệp vừa dứt lời, con ngươi bức người nguy hiểm kia của Đại Boss tức khắc nheo lại.
Âm thanh trầm thấp mà lại lạnh lẽo của anh vang lên phía sau Lục Diệp, “Cô đứng ở chỗ này làm gì?”
Lục Diệp nghe được âm thanh của Đại Boss, tức khắc thân thể cứng đờ.
Thật đúng là …… nghĩ Tào Tháo Tào Tháo liền đến!
Cô hiện tại làm sao bây giờ? Lục Diệp hiện tại trong lòng rất hy vọng, dưới sàn nhà nếu có cái khe đất có thể cho cô chui vào thì tốt rồi.
Nhưng là không được!
Cô hít sâu một hơi, sau đó quay đầu lại, nổi lên gương mặt tươi cười sáng lạn, “Sao trùng hợp vậy…… Tôi vừa mới ăn cơm no, không có chuyện gì, ở chỗ này tản bộ, tản bộ……”
Cô ngày thường diễn kịch nói dối rất tự tin, như thế nào ở trước mặt Chiến Đình Kiêu, trong lòng cô lại chột dạ như vậy……
Ân! Nhất định là Đại Boss lực uy hiếp quá cường đại, nhất định là như thế này!
“Đi xuống tản bộ đi.”
Chiến Đình Kiêu cho một bậc thang lớn như thế, Lục Diệp có thể không tiếp sao?
Cô giờ nhìn thấy Chiến Đình Kiêu, xem như sợ cực kỳ. Lỡ như hắn muốn trả thù mình, hiện tại là dễ như trở bàn tay.
Cô lập tức đáp ứng, như sợ Chiến Đình Kiêu sẽ đổi ý, lập tức nói: “Được! Tôi đây đi xuống liền!”
Nhưng mà Đại Boss câu tiếp theo, tức khắc khiến cho Lục Diệp phảng phất như bị sét đánh.
“Tôi đi với cô.”
“……”
Không được sao?
Đại Boss, anh cũng ăn cơm no không có chuyện gì sao?
Anh ăn cơm no không có chuyện gì có thể đừng tản bộ không?
Cho dù tản bộ, có thể đừng đi cùng tôi được không?
Lục Diệp cả người đều không tốt, cô hiện giờ chỉ có thể nghĩ đến, cách ổn thỏa duy nhất chính là giả bệnh!
“Ai da…… Tôi đau bụng quá.” Lục Diệp nhanh chóng hơi khom người, tức khắc ôm lấy bụng chính mình, “Tôi…… Tôi phải đi WC một chút.”
Cô vừa mới chuẩn bị quay đầu lại, cánh tay thuận thế bị Chiến Đình Kiêu bắt lấy.
Lục Diệp kéo kéo tay mình, lại không có thể thu trở về.
Cô có chút da đầu tê dại, hiện tại hận không thể đây không phải là tay của mình. Cô quay đầu lại, tiếp tục ngây thơ vô tội mà nhìn Đại Boss, “Cái kia…… Chiến tiên sinh, anh còn có gì dặn dò sao?”
Không phải anh cũng muốn đi WC chứ?
Cùng đi?
Hay là vì trả thù nên cố ý giành bồn cầu với cô?
Lục Diệp trong lòng loạn muốn bệnh.
Nhưng Chiến Đình Kiêu ánh mắt ngưng trọng mà lại thâm thúy: “Cô sợ tôi như thế sao?”
Anh liếc mắt một cái liền nhìn thấu việc cô trốn tránh.
Lục Diệp không rõ nguyên do, chẳng lẽ đây là kịch bản Đại Boss sao? Nếu đúng vậy, kia kịch bản cũng thật đủ thâm……
Vấn đề này, Lục Diệp cũng không biết trả lời như thế nào. Nói như vậy, ông chủ đều hy vọng nhân viên mình sợ mình, nhưng cô xem Chiến Đình Kiêu, giống như anh cũng không có ý tứ này, ngược lại là hy vọng không sợ anh?
Mặc kệ! Dù sao ngàn xuyên vạn xuyên mông ngựa không mặc, Lục Diệp lập tức bưng gương mặt tươi cười nói, “Anh hiện tại là ông chủ tôi, tôi luôn…… Luôn có chút sợ……”
Nhìn cô vì phối hợp với lời nói của mình mà bày ra dáng vẻ nhút nhát, Chiến Đình Kiêu buông lỏng tay ra.
“Được, vậy cô chút nữa tới chỗ tôi báo danh.”
Ách?
Lục Diệp mặt đầy vạch đen chấm hỏi nhưng Chiến Đình Kiêu cũng đã tránh ra.
Cô trong lòng càng cảm thấy quỷ dị.
Chẳng lẽ……
Anh kêu cô qua đó, chính là vì nói chuyện hôn ước 5 năm trước?
Nghĩ đến đây, Lục Diệp cũng không dám đi toilet. Việc hiện giờ cô muốn làm nhất —— chính là chạy nhanh thu dọn đồ đạc về nhà!
Không đúng, nhà cô hiện tại cũng không thể ở, nếu không hay là xuất ngoại?
Cô xuất ngoại, cô sao trả thù được đôi tra nam tiện nữ kia?
Lục Diệp trong lòng lắc lư không chừng, cô luôn cảm thấy, chính mình chọc phải đại sự!
Nhưng mà lúc này, Bánh bao nhỏ lại chạy tới. Nhóc nhìn Lục Diệp ở hành lang, tung ta tung tăng mà chạy tới bên người cô.
Rồi mới dang hai tay ra, cho Lục Diệp một cái ôm thật lớn.
Nhìn thấy Bánh bao nhỏ như vậy, tâm Lục Diệp đều thay đổi.
“Sao con ở đây?”
Bánh bao nhỏ không nói gì, đôi mắt to đen lúng liếng vẫn luôn nhìn Lục Diệp.
Nhìn thấy Bánh bao nhỏ, Lục Diệp là thật sự một chút cũng không muốn đi.
Cô không phải chưa gặp qua dáng vẻ nơm nớp lo sợ của Bánh bao nhỏ, huống chi, Bánh bao nhỏ còn không có mẹ……
Nếu là trước kia, Lục Diệp nhất định là tiêu sái trốn đi.
Nhưng là hiện tại, sau khi tới Chiến gia, nhìn thấy hoàn cảnh trống không như vậy của Bánh bao nhỏ, ngôi nhà lạnh lẽo không ai chăm sóc, Lục Diệp lại thật sự không quá yên tâm.
Lục Diệp không có do dự lâu, bế Bánh bao nhỏ lên đi thư phòng Chiến Đình Kiêu.
Có Bánh bao nhỏ ở đây, Chiến Đình Kiêu sẽ không trả thù cô chứ?
Nhìn thấy Bánh bao nhỏ, Lục Diệp cũng yên tâm một ít. Cô đi vào thư phòng Chiến Đình Kiêu, cung kính gật đầu, “Chiến tiên sinh!”
Lục Diệp không thể không câu nệ, quan hệ của Chiến Đình Kiêu với cô, còn có bộ dáng của anh cùng thân phận địa vị, tất cả đều tạo nên áp lực cho Lục Diệp.
Cô giống như ở trước mặt anh, luôn có chút không cách nào ngẩng đầu lên được.
“Không cần kêu tôi Chiến tiên sinh.”
“Được Chiến tiên sinh! Chiến tiên sinh kêu tôi qua đây có việc gì sao?”
Bớt giỡn đi, không gọi anh là Chiến tiên sinh, vậy gọi là gì?
Anh không trả lời, mà đi đến trước mặt Hựu Hựu, thấp giọng nói một câu, “Hựu Hựu, con đi ra ngoài trước đi.”
Bánh bao nhỏ tròn xoe mắt tức khắc nhìn Lục Diệp, trong mắt tràn ngập không tha.
Để đáp lại nhóc một cái hoàn mỹ, Lục Diệp trong mắt cũng tràn ngập vẻ không nỡ rời xa.
Cô diễn kịch thiên phú mười phần, cặp mắt nhu mị động lòng người kia chính xác tràn ngập ba cái chữ to: “Không được đi!”
Bất đắc dĩ Bánh bao nhỏ căn bản nhìn không hiểu, không tha mà nhìn cô, sau đó chậm rãi lui về sau, cho đến khi rời khỏi cửa.
Lục Diệp không thể tin được! Chuyện tới hiện giờ, cô mới nhìn ra, hai tòa băng sơn một lớn một nhỏ này căn bản là là một đám!
Nếu không thì là kỹ thuật diễn của cô khiến cho tiểu thí hài căn bản nhìn không hiểu!
Sau khi Bánh bao nhỏ đi ra ngoài, Lục Diệp càng không biết phải làm sao bây giờ. Cô cảm giác được không khí thư phòng có chút xấu hổ cùng quỷ dị, vì thế chỉ có thể miễn cưỡng mà xả ra một cái tươi cười hỏi: “Chiến tiên sinh, có gì cần dặn dò sao?”
“Cái kia……” Lục Diệp không đợi Chiến Đình Kiêu nói chuyện, tức khắc lại bắt đầu da đầu tê dại, trong lòng bất an lên, “Cái kia…… Tôi hôm nay ký bản hợp đồng kia, có phải trở thành phế thải hay không?”
Chiến Đình Kiêu thanh âm tức khắc trầm giọng rơi xuống, “Vì sao?”
Lục Diệp từ đặt câu, căng da đầu mở miệng: “Tôi có điểm hối hận…… Rốt cuộc tôi cùng tiểu…… Ách Hựu Hựu, không có quan hệ gì. Lỡ như sau này Hựu Hựu có mẹ kế, tôi còn như vậy, người khác không phải sẽ hiểu lầm sao?”
Lục Diệp cảm thấy, lời nói của mình cũng đủ uyển chuyển!
Cô hôm nay ký bản hợp đồng kia, căn bản là hợp đồng bán mình được không!
Cô sau này nếu như tái xuất, vạn nhất đến lúc đó không có thời gian, vạn nhất sau này Chiến Đình Kiêu có thích người khác, tình cảnh kia của cô chẳng phải là rất rất xấu hổ?
“Chuyện này cô không cần lo lắng, căn bản sẽ không xảy ra.”
Chiến Đình Kiêu đã sớm nhận định Lục Diệp, mà Hựu Hựu cũng là nhận định Lục Diệp. Một khi đã như vậy, sau này như thế nào còn có người phụ nữ khác?
Nhưng Lục Diệp lại không cảm thấy như thế.
Chiến Đình Kiêu rõ ràng đã biết cô chính là người năm đó từ chối hôn ước.
Anh sao lại không có khúc mắc trong lòng?
Nói không chừng trong lòng đã sớm chuẩn bị kịch bản tổng tài bá đạo kinh điển, ví dụ như: “Nữ nhân, cô đã thành công chọc giận tôi!”
Ý nghĩ như vậy.
Không được không được, cô thật sự không thể tiếp tục ở lại chỗ này!
Cô lúc trước không cho anh mặt mũi như thế, hiện tại Chiến Đình Kiêu cũng sẽ nhất định không cho cô sống yên ổn.
Nghĩ đến đây, Lục Diệp trong lòng sợ hãi.
“Việc sau này, Chiến tiên sinh làm sao có thể chắc chắn được chứ?”
Nhưng Lục Diệp vừa dứt lời, con ngươi bức người nguy hiểm kia của Đại Boss tức khắc nheo lại.
Danh sách chương