"Tôi...... Tôi giống như trúng dược.” Lục Diệp nhíu nhíu mày, không khỏi lại do dự: “Chính là tôi cả một ngày căn bản là chưa ăn cái gì vậy, không có khả năng có người sẽ cho tôi kê đơn a.”
[GL: Chị nhịn khát hay thật!!!]
Cô càng nghĩ càng là cảm thấy được nghi hoặc.
Hơn nữa nếu chuyện này là Lục Lăng Tuyết làm, vậy càng không thể. Lục Diệp không có khả năng làm cho Lục Lăng Tuyết nhích lại gần mình đi?
Cô có thể nghĩ đến mọi tình huống, Tiểu Bạch tự nhiên cũng muốn nghĩ ra rồi.
"Em hôm nay không có uống vật gì không?"
Lục Diệp lắc lắc đầu.
"Chuyện này anh đi tìm được trợ lý em hỏi thăm.” Bạch Dã Đồng cởi ra áo khoác trên người mình, đắp ở trên người Diệp Tử: “Em hiện tại chạy nhanh về nhà nghỉ ngơi, để tránh cảm mạo và nhiều thứ khác nữa. Mấy ngày nay em cũng tận lực đừng đến đây, anh sẽ giúp em cùng đạo diễn nói. Tóm lại, chuyện tình phía sau anh sẽ thay em giải quyết tốt hậu quả.”
Lục Diệp nhìn Bạch Dã Đồng, trong lòng cảm kích muốn chết.
"Thật không hổ là hảo huynh đệ, Tiểu Bạch, có anh thật tốt......”
Bạch Dã Đồng bất đắc dĩ cười.
Anh một đường đem Lục Diệp hộ tống tới trên xe, rồi sau đó chính mình lại quay đầu lại điều tra rõ mọi sự tình hôm nay.
Bạch Dã Đồng rất nhanh tìm tới trợ lý của Lục Diệp ở trong đoàn phim, vị trợ lý này là đạo diễn xếp cho cô, bình thường ngẫu nhiên cũng sẽ chiếu cố đến chuyện các diễn viên khác.
Anh cũng không phải không biết xấu hổ nói thẳng sự kiện kia, đơn giản liền mở miệng thử nói: "Cái kia...... Diệp Tử hôm nay thân thể không thoải mái, giống như bụng có chút khó chịu, tôi nghĩ biết cô ấy hôm nay có hay không uống gì không sạch sẽ gì đó......”
Trợ lý là một nữ hài tử diện mạo bình thường, nhìn đến Bạch Dã Đồng, cũng không khỏi mặt đỏ ngại ngùng.
"Cái kia...... Tôi cho chị Diệp Tử ăn gì đó đều kiểm tra quá, khẳng định không có vấn đề. Nhưng thật ra...... người đại diện của Lạc An, cô Quý Á Huyên anh nhận thức sao? Cô ấy hôm nay cho chị Diệp Tử một ly cà phê.”
.................................................................
Chương sẽ hoàn chỉnh vào ngày mai
[GL: Chị nhịn khát hay thật!!!]
Cô càng nghĩ càng là cảm thấy được nghi hoặc.
Hơn nữa nếu chuyện này là Lục Lăng Tuyết làm, vậy càng không thể. Lục Diệp không có khả năng làm cho Lục Lăng Tuyết nhích lại gần mình đi?
Cô có thể nghĩ đến mọi tình huống, Tiểu Bạch tự nhiên cũng muốn nghĩ ra rồi.
"Em hôm nay không có uống vật gì không?"
Lục Diệp lắc lắc đầu.
"Chuyện này anh đi tìm được trợ lý em hỏi thăm.” Bạch Dã Đồng cởi ra áo khoác trên người mình, đắp ở trên người Diệp Tử: “Em hiện tại chạy nhanh về nhà nghỉ ngơi, để tránh cảm mạo và nhiều thứ khác nữa. Mấy ngày nay em cũng tận lực đừng đến đây, anh sẽ giúp em cùng đạo diễn nói. Tóm lại, chuyện tình phía sau anh sẽ thay em giải quyết tốt hậu quả.”
Lục Diệp nhìn Bạch Dã Đồng, trong lòng cảm kích muốn chết.
"Thật không hổ là hảo huynh đệ, Tiểu Bạch, có anh thật tốt......”
Bạch Dã Đồng bất đắc dĩ cười.
Anh một đường đem Lục Diệp hộ tống tới trên xe, rồi sau đó chính mình lại quay đầu lại điều tra rõ mọi sự tình hôm nay.
Bạch Dã Đồng rất nhanh tìm tới trợ lý của Lục Diệp ở trong đoàn phim, vị trợ lý này là đạo diễn xếp cho cô, bình thường ngẫu nhiên cũng sẽ chiếu cố đến chuyện các diễn viên khác.
Anh cũng không phải không biết xấu hổ nói thẳng sự kiện kia, đơn giản liền mở miệng thử nói: "Cái kia...... Diệp Tử hôm nay thân thể không thoải mái, giống như bụng có chút khó chịu, tôi nghĩ biết cô ấy hôm nay có hay không uống gì không sạch sẽ gì đó......”
Trợ lý là một nữ hài tử diện mạo bình thường, nhìn đến Bạch Dã Đồng, cũng không khỏi mặt đỏ ngại ngùng.
"Cái kia...... Tôi cho chị Diệp Tử ăn gì đó đều kiểm tra quá, khẳng định không có vấn đề. Nhưng thật ra...... người đại diện của Lạc An, cô Quý Á Huyên anh nhận thức sao? Cô ấy hôm nay cho chị Diệp Tử một ly cà phê.”
.................................................................
Chương sẽ hoàn chỉnh vào ngày mai
Danh sách chương