Chương 35Kim chủ, bao tôi đi! (15)
"Tịch tổng, tra được gần đây tiểu thư Hạ Mãn mở công ty, Đường Ẩn và Giang Vãn đó đều ở công ty này.”
Trợ lý của Tịch Mặc đem chuyện tra được báo cáo lên cho Tịch Mặc.
“Công ty?”
Trong mắt Tịch Mặc lấp lánh tia lạnh lẽo:
“Cô ấy lấy tiền ở đâu ra?”
“Là mẹ của tiểu thư Hạ Mãn cho cô, còn có…”
“Hừ, lá gan của cô ấy cũng lớn thật đó.”
Bao nhiêu năm qua đi như thế, cô ấy vẫn liều lĩnh khờ khạo như vậy.
Cô ấy cho rằng mở công ty đơn giản như thế hay sao? “Tôi không muốn nhìn thấy công ty của cô ấy, đã biết làm như thế nào chưa?”
Anh ta muốn cho Hạ Mãn hiểu rằng chỉ có anh ta mới có thể bảo vệ được cô.
Sắc mặt trợ lý kỳ quái một lúc, lúng túng mở miệng:
“Tịch tổng, công ty của Hạ Mãn tiểu thư địa chỉ đăng ký là ở Kinh Thành…”
Ánh mắt như lưỡi dao sắc bén của Tịch Mặc bắn về phía trợ lý, trợ lý lập tức rum cầm cập, sắc mặt xanh lét, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Không ngờ tới là Hạ Mãn lại đến Kinh Thành mở công ty, Tịch gia ở Thanh Thị hô phong hoán vũ, thể nhưng ở Kinh Thành không có quá nhiều tiếng nói.
Kinh Thành, đó mới chính thực là nơi hào phú khắp nơi đều đến, ăn người không nhổ cả xương.
Lá gan Hạ Mãn lớn đến thế nào mà lại dám mở công ty ở Kinh Thành?
Lần này, không cần hắn ra tay, Hạ Mãn cũng sẽ ảo não quay lại thôi.
Trợ lý nhìn nụ cười u u ám ám của ông chủ nhà mình, chỉ cảm thấy sau lưng gió lạnh thổi thẳng vào, lá gan nhỏ bé cũng theo đó mà run rẩy mấy lần.
…
Mở công ty ở Kinh Thành, chuyện này chỉ có Hạ Mãn và Thời Sênh biết, cho nên bọn họ mới không sợ đắc tội với Hạ Huyên và Tịch Mặc.
Hai người này chỉ có thể coi là hào phú ở Thanh Thị, đặt ở Kinh Thành cũng chỉ là một gia tộc hạng hai, hạng ba mà thôi.
Lúc đó, kỳ thực là Hạ Mãn không đồng ý, thế nhưng bị Thời Sênh làm cho lung lay, đợi đến khi cô phản ứng lại thì bản thân mình đã đồng ý mất rồi.
Bởi vị việc chọn địa điểm của công ty đều là do Thời Sênh làm, Hạ Mãn cũng không biết rốt cuộc là ở chỗ nào.
Thế cho nên đến tận lúc đứng ở văn phòng công ty ở Kinh Thành, Hạ Mãn và Đường Ẩn mới hồi thần lại.
Đường Ẩn: “…”
Công ty của bọn họ lại ở Kinh Thành?
Hạ Mãn: “…”
Công ty của bọn họ lại ở cái khu vực đắt đỏ như thế này?
Đại tiểu thư, cứ cho như là cô kiếm tiền dễ dàng thì cũng không cần phải lãng phí đến như thế này chứ?
Lại là một trận người ngã ngựa đổ, công ty cũng coi như chính thức thành lập.
Vốn dĩ định để cho Đường Ẩn làm tổng tài, thế nhưng Đường Ẩn lại thoái thác, chỉ làm một chức tổng giám nghệ sĩ, Thời Sênh và Hạ Mãn đều không muốn làm tổng tài, Thời Sênh đành dùng một số tiền lớn để thuê một người chuyên nghiệp ở nước ngoài về.
Cái gì mà khai thác nghệ sĩ, đều là do Đường Ẩn làm hết, Thời Sênh và Hạ Mãn tay nắm tay lang bạt trong giới giải trí, suy cho cùng Thời Sênh vẫn còn phải làm nữ vương giải trí nữa.
Mỗi lần mở cuộc họp, nhiệm vụ của Thời Sênh đều là đưa tiền, đưa tiền, đưa tiền.
Tổng tài chuyên nghiệp đại nhân kinh sợ ngây ngốc, làm thuê cho bà chủ như thế đích thực là chuyện hạnh phúc nhất đời người mà.
Đường Ẩn đã quen cả rồi, anh không biết hiện tại trong tay Thời Sênh đang có bao nhiêu tiền, thế nhưng công ty của bọn họ từ trước đến giờ chính là không hề thiếu tiền.
Muốn nhân vật nào? Cầm tiền đi đập a!
Muốn nữ chủ nào? Đầu tư đập vào a!
Tuy rằng công ty có tiền thế nhưng quy củ của công ty cũng rất nghiêm, nghệ sĩ nhất định phải tự hạn chế tự ái, không được đầu cơ mưu lợi, không được nảy sinh mâu thuẫn với nghệ sĩ khác của công ty, phải đoàn kết hữu ái, chỉ cần anh có thực lực, nâng anh lên thảm đỏ không phải là vấn đề.
Hợp đồng luôn để cho lợi ích của nghệ sĩ là lớn nhất, cho nên mấy nghệ sĩ này ở công ty được đối đãi công bằng như nhau, mâu thuẫn nội bộ cơ bản là không có.
Thời Sênh và Hạ Mãn cũng là nghệ sĩ mà xuất hiện ở trước mặt mấy người này.
Thời Sênh nhìn thì có vẻ rất dễ tiếp cận thế nhưng những người đã từng tiếp xúc qua với cô đều phát hiện em gái này không hề có mềm mỏng dễ chịu như biểu hiện, ngược lại toàn thân có chút châm biếm, cô mà không thoải mái rồi cũng sẽ khiến cho người khác không được thoải mái theo.
Thế nhưng bạn không động đến cô thì cô cũng sẽ không động đến bạn.
Bởi vì cô là người đầu tiên vào công ty, tên tuổi ngày hôm nay cũng xếp ở tuyến ba, chỉ thiếu một thời cơ là có thể leo lên tuyến hai rồi, bọn họ và cô không có xung đột gì về lợi ích cả
Có lúc thì công ty sẽ để cho cô đi dẫn người, tuy rằng mỗi lần vẻ mặt của cô đều rất không tình nguyện, gặp người nào ức hiếp bọn họ cô tuyệt đối sẽ tìm chỗ giúp đỡ, cho nên cơ bản là không có ai động đến cô.
Hạ Mãn thì không như vậy, cô ở công ty rất nhận được sự hoan nghênh, đích thực chính là biểu tượng của công ty.
“Chị Mãn, chị Mãn, sao hôm nay chị lại đến công ty thế? Phim của chị đã quay xong chưa?”
Hạ Mãn vừa bước vào công ty đã bị mấy em gái vây xung quanh, quan tâm hỏi han.
“Chị Mãn, lần trước em đi tham ban* nhưng chị lại không có ở đó...”
*Tham ban: Một đoàn làm phim đang quay phim, không phải là người của đoàn nhưng lại đến thăm đoàn, hoặc quan sát bọn họ diễn, chế tác (Theo Baike)
“Chị Mãn, gần đây em đã cố gắng luyện tập rồi, lúc nào thì chị có thời gian đến xem giúp em thế?”
Thời Sênh đi sau Hạ Mãn mấy phút, lúc đi vào đã thấy Hạ Mãn bị một đám người vây quanh rồi.
Cô vừa xuất hiện, mấy em gái kia lập tức im lặng.
Hạ Mãn quay đầu liền nhìn thấy Thời Sênh giống y như một đại tỷ hắc bang, một thân áo khoác gió màu đen, tóc ngắn đến tai chỉnh tề, kính đen che đi quá nửa khuôn mặt, nhìn có chút lạnh lùng, đặc biệt có khuôn mẫu, đang nghênh ngang đi về phía mình.
Mấy em gái đều nhìn đến ngẩn người, thật là có thần khí a!
Thế nhưng một giây sau, Thời Sênh kéo kính đen xuống, đột nhiên thay đổi một cái, vô cùng ghét bỏ hỏi:
“Sao cô cũng đến đây?”
Hạ Mãn đã quen với kiểu thay đổi từng giây của cô, thế nhưng mấy em gái kia vẫn không có cách nào mà thích ứng được.
Bạn có thể tưởng tượng một chút, một giây trước người bạn nhìn thấy là nữ thần, một giây sao bạn lại nhìn thấy nữ thần kinh, có biết bao nhiêu là chênh lệch?
“Anh Đường kêu tôi về đây.”
Hạ Mãn nhún nhún vai:
“Chúng ta đi lên đó trước đã, mọi người cố lên.”
Câu trước là nói với Thời Sênh, câu sau là nói với mấy em gái kia.
Mấy em gái kia liên tục gật đầu, ríu ra ríu rít, vẫn à chị Mãn tốt, chị Mãn dịu dàng lại xinh đẹp, chị Mãn còn khích lệ bọn họ, bọn họ nhất định phải cố gắng.
Đường Ẩn và tổng tài chuyên nghiệp đã đợi hai người bọn họ một lúc rồi, Thời Sênh vừa bước vào trong phòng làm việc liền chiếm đoạt máy tính của tổng tài, Hạ Mãn và Đường Ẩn nhìn cô một cái, có chút không biết làm thế nào.
Người này trừ đưa tiền ra, còn có thể làm được gì chứ?
Được thôi, đưa tiền đã là trâu bò nhất rồi.
Đợi Đường Ẩn và Hạ Mãn báo cáo sao, lại nói đến phương hướng phát triển gần đây của công ty, sau đó là hỏi ý kiến Thời Sênh.
“Tổ hợp mà công ty bồi dưỡng đã có thể đẩy ra ngoài rồi, Tiểu Vãn gần đây không phải là có một tiết show thực tế sao? Tiết mục theo tổ là có thể dẫn người đi cùng, Tiểu Vãn, hay là cô dẫn bọn họ đi đi?”
“Tại sao lại là tôi? Vả lại show thực tế đó hung bạo như thế, anh muốn mấy nụ hoa đó chưa kịp nở đã tàn sao?”
Đường Ẩn: “…”
Cô không thể nhìn tích cực chút sao?
Tổng tài chuyên nghiệp: “…”
Không hiểu nổi cách suy nghĩ của bà chủ nhà mình.
“Cũng không thể nói như thế được, Tiểu Vãn, cô đang rất hot trong show thực tế đó, mà bọn họ chỉ cần lộ mặt, cũng không phải là bắt bọn họ thu hình cùng cô trong cả quá trình.”
Hạ Mãn bình tĩnh nói.
Không thể chăm chỉ cùng cô ta, chăm chỉ bạn sẽ thua mất.
“Vậy thì quá không công bằng rồi.”
Thời Sênh xụ mặt nói:
“Dựa vào cái gì mà tôi mệt đến chết đi sống lại, bọn họ lại chỉ cần biểu diễn một cái là xong rồi? Không được, tôi nghe nói tổ tiết mục đó gần đây đang lôi kéo tài trợ...”
“Cái đó… Tiểu Mãn, phim điện ảnh đó của cô gần đây thế nào rồi?”
Đường Ẩn vội vàng chuyển chủ đề.
Đợi cô ấy mà nói xong chắc chắn là sẽ để công ty tài trợ rồi. Cuối cùng thuận tiện đem cái tổ hợp anh ta vẫn chưa kịp đẩy ra ngoài sửa sang đến chết đi sống lại, sau này tuyệt đối sẽ thành lịch sử đen tối a!
“Vẫn rất tốt, sắp đóng máy rồi...”
Hạ Mãn hiển nhiên là cũng biết tính tình gớm ghiếc của Thời Sênh, rất phối hợp với Đường Ẩn.
Tổng tài chuyên nghiệp ngây ngốc ở một bên, thật sự không quá hiểu được cách suy nghĩ của các lão bản nhà mình.
"Tịch tổng, tra được gần đây tiểu thư Hạ Mãn mở công ty, Đường Ẩn và Giang Vãn đó đều ở công ty này.”
Trợ lý của Tịch Mặc đem chuyện tra được báo cáo lên cho Tịch Mặc.
“Công ty?”
Trong mắt Tịch Mặc lấp lánh tia lạnh lẽo:
“Cô ấy lấy tiền ở đâu ra?”
“Là mẹ của tiểu thư Hạ Mãn cho cô, còn có…”
“Hừ, lá gan của cô ấy cũng lớn thật đó.”
Bao nhiêu năm qua đi như thế, cô ấy vẫn liều lĩnh khờ khạo như vậy.
Cô ấy cho rằng mở công ty đơn giản như thế hay sao? “Tôi không muốn nhìn thấy công ty của cô ấy, đã biết làm như thế nào chưa?”
Anh ta muốn cho Hạ Mãn hiểu rằng chỉ có anh ta mới có thể bảo vệ được cô.
Sắc mặt trợ lý kỳ quái một lúc, lúng túng mở miệng:
“Tịch tổng, công ty của Hạ Mãn tiểu thư địa chỉ đăng ký là ở Kinh Thành…”
Ánh mắt như lưỡi dao sắc bén của Tịch Mặc bắn về phía trợ lý, trợ lý lập tức rum cầm cập, sắc mặt xanh lét, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Không ngờ tới là Hạ Mãn lại đến Kinh Thành mở công ty, Tịch gia ở Thanh Thị hô phong hoán vũ, thể nhưng ở Kinh Thành không có quá nhiều tiếng nói.
Kinh Thành, đó mới chính thực là nơi hào phú khắp nơi đều đến, ăn người không nhổ cả xương.
Lá gan Hạ Mãn lớn đến thế nào mà lại dám mở công ty ở Kinh Thành?
Lần này, không cần hắn ra tay, Hạ Mãn cũng sẽ ảo não quay lại thôi.
Trợ lý nhìn nụ cười u u ám ám của ông chủ nhà mình, chỉ cảm thấy sau lưng gió lạnh thổi thẳng vào, lá gan nhỏ bé cũng theo đó mà run rẩy mấy lần.
…
Mở công ty ở Kinh Thành, chuyện này chỉ có Hạ Mãn và Thời Sênh biết, cho nên bọn họ mới không sợ đắc tội với Hạ Huyên và Tịch Mặc.
Hai người này chỉ có thể coi là hào phú ở Thanh Thị, đặt ở Kinh Thành cũng chỉ là một gia tộc hạng hai, hạng ba mà thôi.
Lúc đó, kỳ thực là Hạ Mãn không đồng ý, thế nhưng bị Thời Sênh làm cho lung lay, đợi đến khi cô phản ứng lại thì bản thân mình đã đồng ý mất rồi.
Bởi vị việc chọn địa điểm của công ty đều là do Thời Sênh làm, Hạ Mãn cũng không biết rốt cuộc là ở chỗ nào.
Thế cho nên đến tận lúc đứng ở văn phòng công ty ở Kinh Thành, Hạ Mãn và Đường Ẩn mới hồi thần lại.
Đường Ẩn: “…”
Công ty của bọn họ lại ở Kinh Thành?
Hạ Mãn: “…”
Công ty của bọn họ lại ở cái khu vực đắt đỏ như thế này?
Đại tiểu thư, cứ cho như là cô kiếm tiền dễ dàng thì cũng không cần phải lãng phí đến như thế này chứ?
Lại là một trận người ngã ngựa đổ, công ty cũng coi như chính thức thành lập.
Vốn dĩ định để cho Đường Ẩn làm tổng tài, thế nhưng Đường Ẩn lại thoái thác, chỉ làm một chức tổng giám nghệ sĩ, Thời Sênh và Hạ Mãn đều không muốn làm tổng tài, Thời Sênh đành dùng một số tiền lớn để thuê một người chuyên nghiệp ở nước ngoài về.
Cái gì mà khai thác nghệ sĩ, đều là do Đường Ẩn làm hết, Thời Sênh và Hạ Mãn tay nắm tay lang bạt trong giới giải trí, suy cho cùng Thời Sênh vẫn còn phải làm nữ vương giải trí nữa.
Mỗi lần mở cuộc họp, nhiệm vụ của Thời Sênh đều là đưa tiền, đưa tiền, đưa tiền.
Tổng tài chuyên nghiệp đại nhân kinh sợ ngây ngốc, làm thuê cho bà chủ như thế đích thực là chuyện hạnh phúc nhất đời người mà.
Đường Ẩn đã quen cả rồi, anh không biết hiện tại trong tay Thời Sênh đang có bao nhiêu tiền, thế nhưng công ty của bọn họ từ trước đến giờ chính là không hề thiếu tiền.
Muốn nhân vật nào? Cầm tiền đi đập a!
Muốn nữ chủ nào? Đầu tư đập vào a!
Tuy rằng công ty có tiền thế nhưng quy củ của công ty cũng rất nghiêm, nghệ sĩ nhất định phải tự hạn chế tự ái, không được đầu cơ mưu lợi, không được nảy sinh mâu thuẫn với nghệ sĩ khác của công ty, phải đoàn kết hữu ái, chỉ cần anh có thực lực, nâng anh lên thảm đỏ không phải là vấn đề.
Hợp đồng luôn để cho lợi ích của nghệ sĩ là lớn nhất, cho nên mấy nghệ sĩ này ở công ty được đối đãi công bằng như nhau, mâu thuẫn nội bộ cơ bản là không có.
Thời Sênh và Hạ Mãn cũng là nghệ sĩ mà xuất hiện ở trước mặt mấy người này.
Thời Sênh nhìn thì có vẻ rất dễ tiếp cận thế nhưng những người đã từng tiếp xúc qua với cô đều phát hiện em gái này không hề có mềm mỏng dễ chịu như biểu hiện, ngược lại toàn thân có chút châm biếm, cô mà không thoải mái rồi cũng sẽ khiến cho người khác không được thoải mái theo.
Thế nhưng bạn không động đến cô thì cô cũng sẽ không động đến bạn.
Bởi vì cô là người đầu tiên vào công ty, tên tuổi ngày hôm nay cũng xếp ở tuyến ba, chỉ thiếu một thời cơ là có thể leo lên tuyến hai rồi, bọn họ và cô không có xung đột gì về lợi ích cả
Có lúc thì công ty sẽ để cho cô đi dẫn người, tuy rằng mỗi lần vẻ mặt của cô đều rất không tình nguyện, gặp người nào ức hiếp bọn họ cô tuyệt đối sẽ tìm chỗ giúp đỡ, cho nên cơ bản là không có ai động đến cô.
Hạ Mãn thì không như vậy, cô ở công ty rất nhận được sự hoan nghênh, đích thực chính là biểu tượng của công ty.
“Chị Mãn, chị Mãn, sao hôm nay chị lại đến công ty thế? Phim của chị đã quay xong chưa?”
Hạ Mãn vừa bước vào công ty đã bị mấy em gái vây xung quanh, quan tâm hỏi han.
“Chị Mãn, lần trước em đi tham ban* nhưng chị lại không có ở đó...”
*Tham ban: Một đoàn làm phim đang quay phim, không phải là người của đoàn nhưng lại đến thăm đoàn, hoặc quan sát bọn họ diễn, chế tác (Theo Baike)
“Chị Mãn, gần đây em đã cố gắng luyện tập rồi, lúc nào thì chị có thời gian đến xem giúp em thế?”
Thời Sênh đi sau Hạ Mãn mấy phút, lúc đi vào đã thấy Hạ Mãn bị một đám người vây quanh rồi.
Cô vừa xuất hiện, mấy em gái kia lập tức im lặng.
Hạ Mãn quay đầu liền nhìn thấy Thời Sênh giống y như một đại tỷ hắc bang, một thân áo khoác gió màu đen, tóc ngắn đến tai chỉnh tề, kính đen che đi quá nửa khuôn mặt, nhìn có chút lạnh lùng, đặc biệt có khuôn mẫu, đang nghênh ngang đi về phía mình.
Mấy em gái đều nhìn đến ngẩn người, thật là có thần khí a!
Thế nhưng một giây sau, Thời Sênh kéo kính đen xuống, đột nhiên thay đổi một cái, vô cùng ghét bỏ hỏi:
“Sao cô cũng đến đây?”
Hạ Mãn đã quen với kiểu thay đổi từng giây của cô, thế nhưng mấy em gái kia vẫn không có cách nào mà thích ứng được.
Bạn có thể tưởng tượng một chút, một giây trước người bạn nhìn thấy là nữ thần, một giây sao bạn lại nhìn thấy nữ thần kinh, có biết bao nhiêu là chênh lệch?
“Anh Đường kêu tôi về đây.”
Hạ Mãn nhún nhún vai:
“Chúng ta đi lên đó trước đã, mọi người cố lên.”
Câu trước là nói với Thời Sênh, câu sau là nói với mấy em gái kia.
Mấy em gái kia liên tục gật đầu, ríu ra ríu rít, vẫn à chị Mãn tốt, chị Mãn dịu dàng lại xinh đẹp, chị Mãn còn khích lệ bọn họ, bọn họ nhất định phải cố gắng.
Đường Ẩn và tổng tài chuyên nghiệp đã đợi hai người bọn họ một lúc rồi, Thời Sênh vừa bước vào trong phòng làm việc liền chiếm đoạt máy tính của tổng tài, Hạ Mãn và Đường Ẩn nhìn cô một cái, có chút không biết làm thế nào.
Người này trừ đưa tiền ra, còn có thể làm được gì chứ?
Được thôi, đưa tiền đã là trâu bò nhất rồi.
Đợi Đường Ẩn và Hạ Mãn báo cáo sao, lại nói đến phương hướng phát triển gần đây của công ty, sau đó là hỏi ý kiến Thời Sênh.
“Tổ hợp mà công ty bồi dưỡng đã có thể đẩy ra ngoài rồi, Tiểu Vãn gần đây không phải là có một tiết show thực tế sao? Tiết mục theo tổ là có thể dẫn người đi cùng, Tiểu Vãn, hay là cô dẫn bọn họ đi đi?”
“Tại sao lại là tôi? Vả lại show thực tế đó hung bạo như thế, anh muốn mấy nụ hoa đó chưa kịp nở đã tàn sao?”
Đường Ẩn: “…”
Cô không thể nhìn tích cực chút sao?
Tổng tài chuyên nghiệp: “…”
Không hiểu nổi cách suy nghĩ của bà chủ nhà mình.
“Cũng không thể nói như thế được, Tiểu Vãn, cô đang rất hot trong show thực tế đó, mà bọn họ chỉ cần lộ mặt, cũng không phải là bắt bọn họ thu hình cùng cô trong cả quá trình.”
Hạ Mãn bình tĩnh nói.
Không thể chăm chỉ cùng cô ta, chăm chỉ bạn sẽ thua mất.
“Vậy thì quá không công bằng rồi.”
Thời Sênh xụ mặt nói:
“Dựa vào cái gì mà tôi mệt đến chết đi sống lại, bọn họ lại chỉ cần biểu diễn một cái là xong rồi? Không được, tôi nghe nói tổ tiết mục đó gần đây đang lôi kéo tài trợ...”
“Cái đó… Tiểu Mãn, phim điện ảnh đó của cô gần đây thế nào rồi?”
Đường Ẩn vội vàng chuyển chủ đề.
Đợi cô ấy mà nói xong chắc chắn là sẽ để công ty tài trợ rồi. Cuối cùng thuận tiện đem cái tổ hợp anh ta vẫn chưa kịp đẩy ra ngoài sửa sang đến chết đi sống lại, sau này tuyệt đối sẽ thành lịch sử đen tối a!
“Vẫn rất tốt, sắp đóng máy rồi...”
Hạ Mãn hiển nhiên là cũng biết tính tình gớm ghiếc của Thời Sênh, rất phối hợp với Đường Ẩn.
Tổng tài chuyên nghiệp ngây ngốc ở một bên, thật sự không quá hiểu được cách suy nghĩ của các lão bản nhà mình.
Danh sách chương