Tổng công ty của Hạ Tâm Y.

" hừ, mấy người coi công ty tôi là gì, gặp chuyện thì nhờ giúp à, không phải bản lĩnh lắm sao?" Kì Dương mỉa mai, hừ bây giờ lên hot search rồi, còn chuyện gì thì ra là bắt được tiểu thiếu gia nhà họ Hạ sao.

" Kì tổng Tiểu Y là nghệ sĩ công ty ngài nể mặt một chút đi " Lâm Hà anh phi phi, gì mà gặp chuyện nhờ giúp, không phải hắn ta không muốn sử dụng quy tắc ngầm với Hạ Tâm Y, nhưng lại bị từ chối làm hắn ta mất mặt hay sao? liền sinh ra ý chán ghét làm khó Hạ Tâm Y à.

" không phải vẫn còn tiểu thiếu gia nhà họ Hạ sao?" Kì Tổng khinh thường nói.Có tiểu thiếu gia nhà họ Hạ thì sẽ làm gì được hắn ta.

Hạ Tâm Y thật không thể chịu nổi lên tiếng " Kì Tổng dù sao tôi cũng là nghệ sĩ công ty không phải công ty nên có trách nhiệm một chút sao?".

" trách nhiệm? trong bản hợp đồng có ghi thế sao? " Kì Dương mặt thật dày nói.

Hạ Tâm Y thật sự tức giận muốn mắng người, cô tức mà thở phì phò lên, cô nhìn sang Lâm Hà nói " Lâm ca đi thôi, bọn họ đã cố ý không giúp có nói gì cũng vô dụng ".

Hạ Tâm Y liếc nhìn Kì Tổng một cái kéo Lâm Hà đang muốn mắng người đi, sẽ rất nhanh thôi cô sẽ rời khỏi đây, cô không giỏi mắng người không giỏi đấu nhau, nhưng không có nghĩa cô không biết tức giận và dễ ức hiếp.

" Tiểu Y thật xin lỗi để em bị thiệt rồi " Lâm Hà cảm thấy anh làm người đại diện thật thất bại, đến nghệ sĩ của mình cũng không không bảo vệ được gì cả.

Hạ Tâm Y cười nói " đừng nói vậy Lâm ca, nếu không có anh em cũng không thể như bây giờ, anh lại nhìn xem đây là gì?".

Lâm Hà thấy cô cầm điện thoại đưa đoạn ghi âm lên cho anh xem, con bé này còn biết đến cái này.

" Tiểu Y em định đăng nó lên sao?"

" đúng vậy a "

" nhưng với thân phận này không ổn?"

Lâm Hà nói không phải không đúng, Hạ Tâm Y bây giờ là nghệ sĩ của công ty, hơn nữa bên ngoài cũng không biết cô với tổng công ty có chuyện gì xảy ra,nhưng nếu cô đăng lên người nói lí thì không phải nói,nhưng nếu không nói lí thì lại là chuyện khác, đoạn ghi âm cũng không giúp được gì? nếu muốn giải quyết chỉ có làm rõ chuyện cô bị chụp ảnh tốt nhất nên đem thân phận cô nói ra.

" vậy...anh nghĩ em nên làm sao?" Hạ Tâm Y ảo não, sao não cô lại nhỏ như vậy a

" không phải em có một boss ca ca đó sao?" Lâm Hà nhìn cô cười trêu chọc.

...............

18h chiều, chung cư của Hạ Tâm Y.

" ca ăn trái cây nào " Hạ Tâm Y ân cần nói, gương mặt còn rất lấy lòng.

Hạ Thừa Viễn cũng rất thưởng thức, ăn một miếng sau đó không nhìn Hạ Tâm Y mà nói " thế nào có chuyện gì?".

Hạ Tâm Y bị lật tẩy liền ngượng ngùng nói " ca biết rồi sao?".

" thật ra là chuyện của em lần trước đi xem Tiểu Kì liền lên hot search "

" đã biết "

" ca biết sao?" Hạ Tâm Y kinh ngạc.

" ừm " Hạ Thừa Viễn không nhanh chậm nói.

" thế nào muốn anh giúp sao?"

" vâng ạ "

Hạ Thừa Viễn nhìn cô sâu xa nói " em biết anh không làm ăn lỗ vốn ".

Hạ Tâm Y cũng hiểu nha, nên cô phải cho hắn lợi ích a, Hạ Tâm Y đi qua bên hắn ngại ngùng hôn lên má hắn một cái như chuồn chuồn lướt nước, mặt đã đó lên tận mang tai.

" chỉ nhiêu đó "

" vâng " Hạ Tâm Y đã xấu hổ muốn chết Hạ Thừa Viễn lại hỏi.

" không đủ " Hạ Thừa Viễn nhếch mép cười, kéo cô vào, liền môi hắn đã lấp đầy đôi môi vừa mền vừa hồng của Hạ Tâm Y thật khiến lòng hắn ngứa ngáy, hắn từ nhẹ nhàng dịu dàng mà hôn đến thô bạo chiếm lấy, điên cuồng mà hôn, sau một lúc Hạ Tâm Y vẫn thất bại mà muốn nghẹt thở liền buông cô ra sợi chỉ bạc liền xuất hiện càng làm Hạ Tâm Y xấu hổ.

" thế nào đã xấu hổ ".Hạ Thừa Viễn nhìn cô bây giờ thật đáng yêu,không nhịn nổi trêu chọc, hắn thật nhanh cảm thấy bụng dưới tiểu huynh đệ không chịu nổi, liền bế cô lên làm cho Hạ Tâm Y kinh ngạc một phen đi thẳng đến phòng ngủ của cô, vội vàng tung cửa mà đi nhạn vào để nhẹ cô lên giương.

Hạ Tâm Y nhìn hắn lúc này đôi mắt cô miên man, càng làm hắn không khống chế nổi, cúi xuống hôn cô, đôi tay còn xoa nắn bầu ngực cô, nó thật không yên phận mà lần mò vào tận bên trong, ngực cô thật vừa tay hắn càng đụng vào hắn lại càng thích càng mê.

"ưm...ca " Hạ Tâm Y khó khăn nói.

Cô vòng tay qua ôm cổ hắn, nhìn hắn đầu cọ cọ vào ngực hắn như làm nũng.Động tác này của cô làm hắn bao nhiêu là kích thích, hắn híp mắt nhìn cô hỏi " Tiểu Y em có biết mình đang làm gì?".

" em biết " Hạ Tâm Y xấu hổ nói, cô đương nhiên biết nha.

" bây giờ em hối hận còn kịp " Hạ Thừa Viễn cho cô lựa chọn nếu cô không thích hắn tuyệt không ép cô.

Hạ Tâm Y nói " không hối hận, em tin anh sẽ không làm em phải hối hận "

Hạ Thừa Viễn thật hài lòng gật đầu, hắn liềm cúi người xuống, hôn lên trán cô tới má rồi môi, cắn múp đôi môi xinh đẹp làm người mê say đó, hắn cũng không quên đôi tay xoa nắn.

" ưm...ưm "

Đôi tay lần mo kéo khéo váy của cô ra, một mảnh xuân hiện ra trước mắt hắn, bầu ngực căng tròn trắng nõn, được bảo vệ bởi áo ngực màu đen càng tôn lên làn da của cô, vùng huyền bí phía dưới được che bởi một chiếc quần nhỏ cùng màu, hắn cảm thấy môi lưỡi khô khan, ánh mắt nhìn cô càng nóng rực và lỗ liễu hơn, Hạ Tâm Y bị hắn nhìn như vậy càng thêm xấu hổ.

" rất đẹp " Hạ Thừa Viễn đưa tay tháo ra chiếc áo vướng víu kia.

Hạ Tâm Y lấy tay che lại nhìn hắn nói ngại ngùng nói " ca đừng nhìn ".

Hạ Thừa Viễn gạt tay cô ra, hắn cúi xuống ngậm lấy nụ hồng xinh đẹp, hắn cắn nuốt lấy tay kia xoa nắn bên còn lại tạo ra đủ kiểu.

" ưm...ưm " Hạ Tâm Y uốn éo người rên rỉ.

" Tiểu Y em có biết em rất mê người không?" Hạ Thừa Viễn thủ thỉ nói, hắn lúc này thật giống một con sói ra trận.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện