Quay lại vị trí ban đầu cũng chính là chỗ phát hiện ba thi thể nạn nhân... Lục Thành cùng với Mặc Phong đang xem xét ảnh chụp hiện trường và các kết quả xét nghiệm.

- Trịnh Diệp, cô xem cái này!

Thấy Trịnh Diệp đi tới, Mặc Phong liền gật đầu với cô, sau đó đem một tờ giây cho cô xem, trong khi anh ta và cả Lục Thành nét mặt điều thể hiện vẻ trầm trọng.

- Vết bột trắng trên tay Cao Diệu chính là ma túy... Tuy nhiên ngoài vị trí đó ra thì không còn tìm thấy ở vị trí nào khác nữa!

- Vụ này chắc chắn không phải là giết người cướp của!

Trịnh Diệp đột ngột ngẩng đầu lên, nghiêm túc mở miệng.

- Đúng vậy, lời của Trịnh Diệp rất chính xác!

Người vừa lên tiếng là Thẩm Dinh, anh ta vừa mới từ bên ngoài đi vào, trên tay còn cầm theo cái túi ni lông...

- Thứ nhất, tất cả các cửa đều không có dấu hiệu bị cậy mở. Thứ hai, đây là đồ tôi đã tìm được phía sau vườn nhà, được chôn rất kĩ dưới đấy, nếu không phải tôi vô tình làm rơi đồ gần nơi đó mới lại tìm thì e rằng chẳng thể phát hiện được!

Anh ta đổ đồ trong túi ra ngoài, trong lúc đó cũng nói tiếp:

- Nếu là cướp của giết người, thì có tên cướp nào ngu ngốc không đem đồ cướp được đi mà còn chôn lại? Trong túi đồ mà Thẩm Dinh vừa đem tới chính là một số tiền mặt không nhỏ, ngoài ra còn không ít nữ trang.

Trầm ngâm nhìn những thứ trên bàn, ánh mắt Trịnh Diệp hiện lên tia sáng không rõ ý vị.

- Cùng với một vài manh mối nữa, nếu không phải là cướp của giết người, thì nghi phạm đáng nghi nhất hiện tại chỉ có một người mà thôi!

...

- Này, không phải hiện tại các người nên đi tìm bắt hung thủ giết hại cả nhà tôi mới đúng! Tại sao cứ ở đây mãi như vậy?

Cao Tử Tài nhìn thấy căn nhà của anh ta vẫn còn rất nhiều cảnh sát canh giữ thì toả ra vô cùng bất mãn. Thẩm Dinh là người đứng gần anh ta nhất, thấy thái độ của Cao Tử Tài liền cực kỳ bình thản lên tiếng, vừa chậm rãi đi tới, rút ngắn khoảng cách với anh ta.

- Anh Cao, hung thủ chắc chắn chúng tôi sẽ bắt, nhưng không cần phải tìm!

- Như vậy là sao...chẳng lẽ các người đã biết hung thủ là kẻ nào rồi phải không?

- Phải, chúng tôi đã cho người mời người bạn mới từ nước ngoài mới về  kia của anh đến đây! Đợi anh ta đến chúng tôi sẽ nói rõ một thể.

Trịnh Diệp chậm rãi gật đầu, sát hại một lần tới năm mạng người... Vụ án tưởng trừng phức tạp nhưng không phải vậy, có quá nhiều chứng cứ đang nhắm tới thủ phạm. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, có lẽ vụ này sẽ rất nhanh được giải quyết.

- Không hay rồi, Vương Đặc bỏ chốn rồi!

Không khí chờ đợi vẫn vô cùng im ắng, cho đến sau khi Thẩm Dinh nghe xong điện thoại thì sắc mặt không được tốt lắm lên tiếng. Ngay tức thì, không chỉ riêng cảnh sát, mà người có sắc mặt xấu nhất chỉnh là Cao Tử Tài.

- Không, không thể nào... tại sao anh ta lại bỏ chốn chứ!

Vương Đặc trùng hợp chính là người làm chứng cho chứng cứ ngoại phạm của Cao Tử Tài!

Vừa lắp bắp kinh hãi, Cao Tử Tài không kịp suy nghĩ đã vội vàng quay đầu muốn thoát khỏi vòng vây của cảnh sát. Ai cũng không ngờ anh ta lại có hành động đột ngột như vậy, phản ứng lại thì anh ta đã tới cửa.

- Kiều Kiều, bắt hắn ta lại!

Thất Lệ Kiều Kiều đang đứng dựa lưng vào cửa, cứ như vậy Trịnh Diệp không cần suy nghĩ đã hô lên. Sau đó chỉ thấy Lệ Kiều Kiều vẫn chăm chú nhìn vào điện thoại đột ngột ngẩng đầu, ngay lúc tên cướp chạy tới liền giơ chân ra khiến hắn ta bị vấp ngã.

- Ôi, đi đứng không có mắt à?

Lệ Kiều Kiều bất mãn lên tiếng, nói một câu liền giống như hành động của cô ta lúc vừa rồi chỉ là vô tình.

- Con ranh này...

Cao Tử Tài từ trên mặt đất đứng dậy, nghiến răng muốn hướng tới Lệ Kiều Kiều động thủ... Tuy nhiên, hắn ta dường như đã quên hoàn cảnh hiện tại của bản thân thì phải, thời gian hắn ngã xuống cũng đã đủ để mấy người Trịnh Diệp đuổi kịp. Hắn ta chưa kịp động thủ đã bị cảnh sát tiến tới khống chế.

- Thả tôi ra, tại sao lại bắt tôi, thả ra...

- Anh Cao Tử Tài, chúng tôi tình nghi anh là hung thủ của vụ án này! Phiền anh cùng chúng tôi về sở hợp tác điều tra! Dẫn đi!

Hai từ cuối là Trịnh Diệp nói với hai viên cảnh sát đang giữ Cao Tử Tài. Sau đó thì mặc kệ sự phản kháng la hét của Cao Tử Tài, anh ta cũng bị áp giải ra xe.

- Kiều Kiều, làm tốt lắm!

Trịnh Diệp đến bên cạnh Lệ Kiều Kiều, nháy nháy mắt với cô ấy, sau đó giơ ngón tay cái lên nhỏ giọng nói, âm lượng chỉ đủ có mình cô ấy nghe.

- Tốt gì chứ, tôi có làm gì đâu...

Ra vẻ hách dịch, Lệ Kiều Kiều chề môi với Trịnh Diệp một vài sau đó õng ẹo bước đi. Đã quen với tính cách của Lệ Kiều Kiều, Trịnh Diệp chẳng có chút nào khó chịu, chỉ cười cười lắc đầu nhìn theo bóng lưng cô ấy...

Tuy nhiên nụ cười của Trịnh Diệp chẳng duy trì được bao lâu đã biến mất, thay vào đó là ánh mắt tràn ngập suy tư.

Không thể nào mà vô duyên vô cớ Vương Đặc lại bỏ chốn giữa chừng trên đường đến đây. Sở dĩ nếu hắn ta có ý định bỏ chốn thì chẳng phải chốn trước khi cảnh sát tới chẳng phải tốt hơn sao?

Là do hắn ta có âm mưu gì, hay là giữa chừng mới quyết định?

Nếu theo ý sau, thì có nghĩa là hắn ta biết trước kết quả rằng có đến hay không thì Cao Tử Tài cũng bị bắt, hơn nữa hắn ta còn đóng vai trò đồng phạm, nên mới chốn?

- Trịnh Diệp, cô nghĩ gì mà thất thần vậy?

Đột ngột Lục Thành xuất hiện bên cạnh Trịnh Diệp nghi hoặc lên tiếng, cũng khiến Trịnh Diệp rời khỏi dòng suy nghĩ của cô.

- À, không có gì, chúng ta về sở thôi!

...

Sau đó dựa theo những manh mối có sẵn cùng lời khai của Cao Tử Tài, cảnh sát đã tiến hành điều tra kĩ càng hơn.

Khoảng một năm trở lại đây, Cao Tử Tài sử dụng chức vị quản lý của bản thân mà âm thầm đem ma túy vào quán bar tiêu thụ, việc này ngay cả ba của hắn ta là chủ quán bar cũng không phát hiện ra.

Cho nên vào tối hôm qua,  khi Cao Diệu vô tình phát hiện ra Cao Tử Tài đem ma túy về nhà... Cao Tử Tài trong lúc bấn loạn lại không nói hai lời liền đưa súng bắn chết em gái mình, sau đó là bốn người còn lại trong nhà.

Người bình thường sẽ chẳng ai lại hành động như vậy, tuy nhiên, đối với một con nghiện đang phê thuốc thì hoàn toàn có thể... Sau khi xét nghiệm máu của Cao Tử Tài thì liền phát hiện kết quả dương tính với ma túy!

Sau khi đủ tỉnh táo lại, phát hiện hành vi của bản thân, chẳng những hắn ta không cảm  thấy hối lỗi mà vì sợ tội nên mới tạo hiện trường giả, rồi còn chủ động báo cảnh sát giả vờ làm người bị hại.

Tuy nhiên, do có vẻ tinh thần anh ta cũng bị ảnh hưởng không nhỏ vì vậy nên mọi chuyện anh ta cố tình sắp đặt nhìn như hoàn hảo lại có rất nhiều hở!

Còn phần Vương Đặc, cũng chẳng phải là bạn bè gì của Cao Tử Tài, mà chính là kẻ trực tiếp giao dịch ma túy với anh ta trong thời gian qua... Hiện tại cảnh sát cũng đã phát lệnh truy nã đối với anh ta!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện