Thứ Hai.
Đúng y như dự đoán, mấy nay mây âm u, tức là trời đã trở lạnh. Nhiệt độ thì vẫn dao động khoảng 15°C, vào mùa đông sâu hơn thì 11, lắm lúc thì 9. Mà ở quê Hạ cũng chả lạnh như ở Lào Cai hay Hà Giang, nên như vậy vẫn là ok.
Theo như quy định của trường Hải Giang, vào thứ Hai hàng tuần khi trời lạnh, tất cả học sinh phải mặc quần, áo khoác đồng phục mùa đông, giờ vào lớp lùi về 7 giờ 15. Vừa hay bộ đồng phục này bông khá dày và ấm, nên Hạ chỉ việc mặc một áo giữ nhiệt với một gile là xong. Mà hôm nay ả ta mắc ngựa, nên thành ra Hạ lại thắt thêm cái khăn to màu hồng đậm thành hình cái nơ.
"Ai mà xinh thế nàyyyy?" Hạ tự luyến nhìn mình trong gương.
Cũng phải mà, đôi mắt Hạ to tròn, đôi má hây hây đỏ tự nhiên, đôi môi chúm chím hồng phớt, mũi không quá cao cũng không quá thấp; nhìn thế nào cũng một chín một mười với Lý Mân Hiên*.
(*Lý Mân Hiên: Sinh 2006 tại Chiết Giang Trung Quốc. Nổi lên nhờ vẻ đẹp trong sáng thuần khiết như Bạch Nguyệt Quang (tác giả cũng đang cố gắng để có vẻ đẹp này hehe))
Hạ khoá cửa nhà xong xuôi, nhảy chân sáo đến trường, vừa đi vừa ngân nga bài "Tớ nghĩ tớ sẽ"
Vào đến lớp, Hạ đứng hình mất 3 giây. Thế quái nào mà trong lớp chỉ có mỗi Phong thôi vậy? Hạ vô thức nhìn vào đồng hồ trên cổ tay trái mình, mới có 6 giờ hơn vài phút =))
"Cậu đến rồi à?" Giọng Phong vang lên làm duỗi thẳng tâm trạng đang rối ren của Hạ.
"À! Ừ!" Hạ quay sang đáp.
Cất cặp về chỗ, Hạ nhìn lên chỗ Phong đang hót rác:
"Cậu quét xong rồi à? Vậy thôi, tôi đi giặt khăn lau bảng với thay nước đây!"
Hạ tiến đến kệ đựng chậu nước với khăn ở gần cửa ra vào. Phong vừa mới cất chổi, thấy vậy là lao vào cản Hạ bằng được:
"Để tôi làm!"
"Nhưng cậu quét lớp rồi mà! Phần này để tôi làm, cuối buổi để Ngọc với Quang"
"Nào để tôi!" Phong hơi gắt một tí
"Không!" Hạ quyết
"Trời lạnh, nước cũng lạnh, cậu mà bị nhiễm lạnh, ở một mình lỡ ốm ai chăm?"
Dừng lại mấy giây, Phong ngoảnh mặt ra cửa bồi thêm:
"Nói trước tôi không có nghĩa vụ chăm cậu đâu à nha!"
"Ai mướn cậu phải chăm tôi ốm đâu trời?" Hạ phì cười thầm nghĩ.
"Không nói với cậu nữa, tôi đi giặt khăn đây!" Hạ bưng chậu nước lên
"Nào! Cậu cứ giành như thế chả đáng yêu chút nào." Phong hơi cúi người xuống, nhìn vào mắt Hạ.
Lớp bây giờ cũng đã đến đông hơn một chút. Chúng nó đi kiểu gì mà vừa nhẹ, vừa khẽ, chẳng làm cặp gà bông kia nhận ra. Chúng nó tự nguyện làm bóng đèn 1000W cho hai đứa kia tình tứ với nhau.
Ai bảo đẹp đôi quá làm gì? Thương lượng một hồi Phong đành phải chấp nhận để Hạ đi giặt khăn, với điều kiện là Hạ phải đi chơi với cậu.
Nói thế thôi, từ đầu đến cuối Phong đều tự nguyện giặt khăn, Hạ chỉ việc thay nước cũ trong chậu bằng nước mới là xong. Chắc ai si tình cũng hiểu.
Giặt 2 cái khăn đẫm bụi phấn làm tay Phong ửng đỏ lên, nhưng cậu vẫn cố nhịn. Cậu có thể bị lạnh, bị ốm nhưng chắc chắn cậu sẽ không để Hạ bị như vậy.
Đúng y như dự đoán, mấy nay mây âm u, tức là trời đã trở lạnh. Nhiệt độ thì vẫn dao động khoảng 15°C, vào mùa đông sâu hơn thì 11, lắm lúc thì 9. Mà ở quê Hạ cũng chả lạnh như ở Lào Cai hay Hà Giang, nên như vậy vẫn là ok.
Theo như quy định của trường Hải Giang, vào thứ Hai hàng tuần khi trời lạnh, tất cả học sinh phải mặc quần, áo khoác đồng phục mùa đông, giờ vào lớp lùi về 7 giờ 15. Vừa hay bộ đồng phục này bông khá dày và ấm, nên Hạ chỉ việc mặc một áo giữ nhiệt với một gile là xong. Mà hôm nay ả ta mắc ngựa, nên thành ra Hạ lại thắt thêm cái khăn to màu hồng đậm thành hình cái nơ.
"Ai mà xinh thế nàyyyy?" Hạ tự luyến nhìn mình trong gương.
Cũng phải mà, đôi mắt Hạ to tròn, đôi má hây hây đỏ tự nhiên, đôi môi chúm chím hồng phớt, mũi không quá cao cũng không quá thấp; nhìn thế nào cũng một chín một mười với Lý Mân Hiên*.
(*Lý Mân Hiên: Sinh 2006 tại Chiết Giang Trung Quốc. Nổi lên nhờ vẻ đẹp trong sáng thuần khiết như Bạch Nguyệt Quang (tác giả cũng đang cố gắng để có vẻ đẹp này hehe))
Hạ khoá cửa nhà xong xuôi, nhảy chân sáo đến trường, vừa đi vừa ngân nga bài "Tớ nghĩ tớ sẽ"
Vào đến lớp, Hạ đứng hình mất 3 giây. Thế quái nào mà trong lớp chỉ có mỗi Phong thôi vậy? Hạ vô thức nhìn vào đồng hồ trên cổ tay trái mình, mới có 6 giờ hơn vài phút =))
"Cậu đến rồi à?" Giọng Phong vang lên làm duỗi thẳng tâm trạng đang rối ren của Hạ.
"À! Ừ!" Hạ quay sang đáp.
Cất cặp về chỗ, Hạ nhìn lên chỗ Phong đang hót rác:
"Cậu quét xong rồi à? Vậy thôi, tôi đi giặt khăn lau bảng với thay nước đây!"
Hạ tiến đến kệ đựng chậu nước với khăn ở gần cửa ra vào. Phong vừa mới cất chổi, thấy vậy là lao vào cản Hạ bằng được:
"Để tôi làm!"
"Nhưng cậu quét lớp rồi mà! Phần này để tôi làm, cuối buổi để Ngọc với Quang"
"Nào để tôi!" Phong hơi gắt một tí
"Không!" Hạ quyết
"Trời lạnh, nước cũng lạnh, cậu mà bị nhiễm lạnh, ở một mình lỡ ốm ai chăm?"
Dừng lại mấy giây, Phong ngoảnh mặt ra cửa bồi thêm:
"Nói trước tôi không có nghĩa vụ chăm cậu đâu à nha!"
"Ai mướn cậu phải chăm tôi ốm đâu trời?" Hạ phì cười thầm nghĩ.
"Không nói với cậu nữa, tôi đi giặt khăn đây!" Hạ bưng chậu nước lên
"Nào! Cậu cứ giành như thế chả đáng yêu chút nào." Phong hơi cúi người xuống, nhìn vào mắt Hạ.
Lớp bây giờ cũng đã đến đông hơn một chút. Chúng nó đi kiểu gì mà vừa nhẹ, vừa khẽ, chẳng làm cặp gà bông kia nhận ra. Chúng nó tự nguyện làm bóng đèn 1000W cho hai đứa kia tình tứ với nhau.
Ai bảo đẹp đôi quá làm gì? Thương lượng một hồi Phong đành phải chấp nhận để Hạ đi giặt khăn, với điều kiện là Hạ phải đi chơi với cậu.
Nói thế thôi, từ đầu đến cuối Phong đều tự nguyện giặt khăn, Hạ chỉ việc thay nước cũ trong chậu bằng nước mới là xong. Chắc ai si tình cũng hiểu.
Giặt 2 cái khăn đẫm bụi phấn làm tay Phong ửng đỏ lên, nhưng cậu vẫn cố nhịn. Cậu có thể bị lạnh, bị ốm nhưng chắc chắn cậu sẽ không để Hạ bị như vậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương