Trong tứ thiếu gia thủ đô thì Quách Đông Lượng là người cầm đầu.

Làm con cháu Quách gia, Quách Đông Lượng bình thường có bối cảnh không ai địch nổi, thật ra những năm gần đây thanh danh của hắn cũng không hiện rõ, mãi đến khi hắn chính thức làm thủ hạ cho Quách Tuyết Phương thì mới phất dần lên.

Quách Đông Lượng nhỏ hơn Quách Tuyết Phương một thế hệ, trong rất nhiều con cháu Quách gia, Quách Tuyết Phương chọn trúng hắn, xem như may mắn của hắn.

Từ khi đi theo Quách Tuyết Phương thì Quách Đông Lượng dần giao thiệp với những mối lái kinh doanh của gia tộc, vì vậy mà địa vị trong nhà dần tăng cao, thanh danh cá nhân cũng rất mạnh. Hai thế hệ Quách gia không có quá nhiều nhân tài, vì vậy trong thế hệ sau này, Quách Đông Lượng được cho là hậu bối xuất sắc.

Dưới hoàn cảnh như vậy, gia tộc và điều kiện như vậy, Quách Đông Lượng tất nhiên sẽ có tiếng ở thủ đô, bình thường hắn cũng tự cho rằng mình rất cao, thực tế trên phương diện kén vợ, những người phụ nữ bình thường căn bản không thể lọt vào mắt hắn.

Dùng lời nói của Quách Đông Lượng, đảo mắt khắp thủ đô, phụ nữ lọt vào mắt hắn không quá con số năm, mà trong năm người đó Triệu Hồng Yến cũng được tính là một. Là một trong tứ thiếu gia thủ đô, danh tiếng của Quách Đông Lượng là rất lớn, nếu nói có bốn hay năm đóa hoa thủ đô thì Triệu Hồng Yến thật sự có thể xếp trên bảng vàng. Nàng có sắc đẹp, có bối cảnh, có sự nghiệp, phụ nữ như vậy tất nhiên có sức quyến rũ khó đỡ.

Triệu Hồng Yến cũng nổi tiếng theo chân cô cô, nếu so sánh thì danh tiếng của Triệu Giai Ngọc còn hơn hẳn Quách Tuyết Phương, vì vậy Triệu Hồng Yến có thể so sánh với Quách Đông Lượng, tuy danh tiếng vẫn kém hơn nhưng thực lực lại mạnh hơn Quách Đông Lượng. Hôm nay hai người chạm mặt người khác đều nói khác phái hút lấy nhau, rõ ràng lời này không đáng tin. Triệu Hồng Yến đối mặt với lời mời rượu của Quách Đông Lượng đã xé toang thể diện, hơn nữa giọng điệu lại kinh người.

Sinh nhật của Triệu Hồng Yến hôm nay có rất nhiều người đến chung vui, ai cũng có thân phận. Dưới tình huống như vậy Triệu Hồng Yến lại nổi giận phủ đầu Quách Đông Lượng, có thể nói tình cảnh rất xấu hổ, cực kỳ xấu hổ.

Quách Đông Lượng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Triệu Hồng Yến, hắn không dám tin vào lỗ tai của mình. Ở trên đất thủ đô trước nay hắn nói một thì không phải là hai, bình thường đi ngang qua không ai dám há miệng nói câu nào, hôm nay hắn lại bị một người phụ nữ khinh thường.

Quách Đông Lượng rất khó nhịn, hắn nhìn Triệu Hồng Yến nhưng không dám tiến lên dù chỉ là một bước. Triệu Hồng Yến không thể không kiêng kỵ thế lực lớn của Quách gia, mà Triệu gia cũng rất mạnh, cha của Triệu Hồng Yến lại là quan tai to mặt lớn đời này của Triệu gia. Một người có thân phận như vậy, dù Quách Đông Lượng có nổi giận bằng trời cũng không dám xông lên phát tiết.

Quách Đông Lượng như vậy càng làm cho đám khách phía sau không ai dám nói lời nào, tình cảnh cứng nhắc cũng chỉ vì Triệu Hồng Yến nổi giận, lúc này quán bar ồn ào chợt yên tĩnh đến cực điểm, tình cảnh cũng cực kỳ quỷ dị.

- Hồng Yến, em...

Triệu Hồng Thần kéo Triệu Hồng Yến xuống, vẻ mặt cũng không dễ xem. Hắn hiểu tâm tư của Triệu Hồng Yến, hai người vừa rồi vừa nói đến Triệu Giai Ngọc, tất nhiên có liên quan đến Trương Thanh Vân.

Vì mối liên hệ giữa Trương Thanh Vân với Quách Tuyết Phương nên trong lòng Triệu Hồng Yến mới có cảm giác nén giận.

Triệu Hồng Yến và Triệu Giai Ngọc có một tình cảnh mà người thường khó thể hiểu được, Triệu Hồng Yến thật ra cũng không có thù oán với Quách gia, nếu thật sự có thù oán thi f nàng sẽ không trở thành khách VIP của Lam Thiên. Nhưng hôm nay nàng và Triệu Hồng Thần nói về chuyện tình yêu hôn nhân, Triệu Hồng Yến kéo ra tình cảnh hôn nhân của Triệu Giai Ngọc, nàng đối chiếu với mình, trong lòng đúng là mâu thuẫn, bàng hoàng, mê mang.

Lúc này đột nhiên có một người Quách gia tự cho rằng mình là bạch mã vương tử phóng ra, vì vậy mà những tức tối của Triệu Hồng Yến được bùng ra. Nàng trước nay vốn là người nói năng không che miệng, vì vậy lần này nổi giận sẽ có uy thế kinh người.

Trường hợp như vậy làm Triệu Hồng Thần vừa xấu hổ vừa hối hận, nếu sớm biết như thế thì hắn nào cùng thảo luận vấn đề khó xử kia với Triệu Hồng Yến? Phụ nữ là những kẻ điên, không bao giờ chịu nói lý lẽ, đặc biệt là loại phụ nữ như Triệu Hồng Yến.

Đối mặt với tình cảnh như vậy thì không ai có thể đứng ra giải quyết nổi xấu hổ cho Quách Đông Lượng, nếu như nơi đây có một lỗ hổng thì hắn sẽ đâm đầu vào. Lúc này yên tĩnh, cực kỳ yên tĩnh...

Đột nhiên đám người chợt bạo động, tất cả mọi người trong quán rượu đều đứng lên, mọi người cùng nhìn về phía cửa ra vào.

Cửa chậm rãi mở ra, ngoài cửa là một người phụ nữ, người này rất khó đoán được độ tuổi, nàng mặc một chiếc váy có đai lưng cực kỳ thục nữ và rất bình thường, không quá hoa hòe, không có trang sức hoa lệ.

Nhưng vì như vậy mà khó thể che giấu phong tư trác tuyệt, sự xuất hiện của nàng giống như tạo nên một từ trường cực lớn, làm cho tất cả trai gái đều phải nhìn về phía mình. Nàng không nói câu nào, không có một động tác nào khác biệt, nàng chỉ đứng như vậy, ngay lập tức đã trở thành tiêu điểm của cả đại sảnh.

- Thế nào? Sao yên tĩnh vậy? Tôi đến quấy rầy các người sao?

Người phụ nữ khẽ mở môi anh đào nói, một câu bình thường nhưng được nàng nói ra cực kỳ có hương vị, không ai dám nói theo.

Người có thể tiến vào khu tiệc tùng ở đại sảnh phía tây, có thể vào phòng này có ai không phải là người có uy tín và danh dự? Phần lớn đều là những người thân phận cao, gặp qua nhiều tình huống lớn.

Nhưng khoảnh khắc này tất cả mọi người đều cực kỳ thận trọng, vì người đến có thân phận cực kỳ không tầm thường, là bà chủ khu giải trí Lam Thiên, là người phụ nữ cực kỳ có thực quyền ở Quách gia, đảo mắt cả thủ đô cũng thấy rõ đây là một người phụ nữ cực kỳ tài giỏi.

Quách Tuyết Phương nở nụ cười nhàn nhạt, có sức cuốn hút, nàng chậm rãi đi qua đám người, ánh mắt lưu chuyển. Khi ánh mắt của nàng đặt lên người kẻ nào thì đối phương lập tức cảm thấy được sủng ái mà kinh hoàng, sau đó nở nụ cười và cúi đầu chào hỏi.

Mỗi tình huống như vậy Quách Tuyết Phương đều gật đầu nở nụ cười, rất nhanh ai cũng thấy rõ hướng đi của nàng là về phía Triệu Hồng Yến, vì vậy mà ai cũng mướt mồ hôi thay cho Triệu Hồng Yến.

Triệu Hồng Yến là một người phụ nữ trẻ tuổi tài giỏi, nhưng nàng và Quách Tuyết Phương không phải một loại người cùng cấp. Bây giờ Quách Tuyết Phương có thể nói là một tồn tại cùng tầng với cao tầng của Triệu gia, thuộc về người sơn son thiếp vàng ở thủ đô, mánh khóe thông thiên, nế nói là một vị chư hầu một phương thì vẫn chưa đủ.

Vừa rồi Triệu Hồng Yến nói năng lỗ mãng, đầu mâu chĩa về phía Quách Tuyết Phương, bây giờ chính chủ đã đi ra, hai người phụ nữ này sẽ tạo nên tình cảnh gì?

Triệu Hồng Yến nuốt nước miếng, hắn tiến lên nói:

- Chào Tuyết Phương cô cô, cô...

Quách Tuyết Phương cười cười, nàng có biểu cảm khá tốt với những lời chào hỏi của Triệu Hồng Thần. Sau đó ánh mắt nàng đảo về phía Triệu Hồng Yến, trên mặt mặt như cười như không, nàng không nói lời nào.

Triệu Hồng Yến có hơi đỏ mặt, từ khi Quách Tuyết Phương tiến vào đại sảnh thì khí thế của nàng đã sớm bị cướp mất. Nhưng trong khung xương của nàng vẫn có cảm giác kiêu ngạo, nàng khó thể hạ thấp thể diện, vì vậy mà tình cảnh khá giằng co.

- Đã đến sinh nhật thứ ba mươi mà vẫn còn nóng tính như vậy, khi tôi và cô cô của cháu ở vào độ tuổi này đã sớm tự mình đảm đương một phương, chống đỡ một mảnh trời...

Quách Tuyết Phương thản nhiên nói.

Quách Tuyết Phương nhắc đến Triệu Giai Ngọc rất tự nhiên, nàng không có chút xấu hổ và ngưng trệ, giống như nói về một người bạn lâu năm.

Quách Tuyết Phương và Triệu Giai Ngọc là bạn sao? Hay là địch? Chỉ sợ nói thế nào cũng khó thể miêu tả quan hệ giữa hai người, nhưng cả hai đều là những người phụ nữ nổi tiếng trong nước, đây là điều khó thể nghi ngờ.

Đồng thời điều làm người ta chú mục chính là Quách Tuyết Phương và Triệu Giai Ngọc cùng theo một người đàn ông, khả năng này mới quan trọng.

Triệu Hồng Yến không nói lời nào, vẻ mặt xấu hổ. Quách Tuyết Phương ngoắc Quách Đông Lượng, lúc này Quách Đông Lượng tiến lên đưa ly rượu trong tay cho Quách Tuyết Phương, mà Quách Tuyết Phương cũng cười nói:

- Hồng Yến, hôm nay cháu ở đây mở tiệc sinh nhật, cô xem như là bà chủ, bây giờ cô mời cháu một ly, chúc sinh nhật vui vẻ.

Quách Tuyết Phương nâng ly, Triệu Hồng Yến có chút do dự, mà Triệu Hồng Thần cũng đã sớm đưa ly cho nàng. Nàng nhận ly rượu rồi cụng ly với Quách Tuyết Phương, sau đó Quách Tuyết Phương nâng ly uống cạn.

Triệu Hồng Yến khẽ cau mày, nàng cũng chỉ cố gắng uống rượu trong ly. Quách Tuyết Phương khẽ cười một tiếng, nàng tiến lên kéo cánh tay của Triệu Hồng Yến, nàng tạo ra một tư thái rất thân mật, trên mặt là nụ cười, trong miệng phát ra âm thanh mà chỉ có hai người mới nghe được:

- Vận mệnh của cháu sẽ không giống như chúng ta, những người như dượng cháu trên đời này chỉ có một, cô có thể vững tin không có người thứ hai. Tất nhiên, dù thật sự có người như vậy thì cháu có thể nắm chắc lấy cũng không sai...

Vẻ mặt Triệu Hồng Yến chợt biến đổi, Quách Tuyết Phương cũng không nói thêm điều gì, nàng quay đầu lớn tiếng nói:

- Cám ơn mọi người đại giá quang lâm đến Lam Thiên, hôm nay là sinh nhật tiểu thư Hồng Yến, tôi hy vọng mọi người có thể vui vẻ, cao hứng.

- Tôi đã mời Hồng Yến một ly, xem như thả tép bắt tôm, mọi người tiếp tục vui chơi tận tình, tôi cũng không muốn quấy nhiễu mọi người...

Quý Đông Phương đi rất nhanh, tất cả mọi người đưa mắt nhìn nàng bỏ đi. Khi nàng đến thì bầu không khí rất căng thẳng, nhưng khi nàng rời khỏi thì bầu không khí rất hòa hoãn. Có rất nhiều người mở miệng chào hỏi nàng, nàng mỉm cười đáp lời nhưng động tác bỏ đi lại không giảm, cuối cùng biến mất ở cửa ra vào.

Quách Tuyết Phương đến và đi chỉ là vài phút, nhưng vài phút này lại thay đổi hoàn toàn bầu không khí quán bar.

Triệu Hồng Yến lấy một ly cốc tai trên quầy bar, sau đó nàng thở dài một hơi nói với Triệu Hồng Thần:

- Thế nào? Vừa rồi anh căng thẳng làm gì? Anh cho rằng cô sẽ gây ồn ào sao?

Triệu Hồng Thần liên tục khoát tay nói:

- Ơ, làm gì có? Anh chỉ không muốn tình cảnh quá xấu hổ, Tuyết Phương cô cô dù sao cũng là trưởng bối, chúng ta...

Triệu Hồng Thần cười lạnh mấy tiếng rồi nhấp một ngụm rượu, nàng nhịn không được phải quay đầu nhìn về phía cửa ra vào, ánh mắt phức tạp xẹt qua một vòng.

Dù là Quách Tuyết Phương hay Triệu Giai Ngọc đều là những tồn tại siêu việt với Triệu Hồng Yến, nàng kính sợ Triệu Giai Ngọc, nhưng nàng lại khinh thường Quách Tuyết Phương.

Nhưng hôm nay khi đối mặt thì Triệu Hồng Yến mới biết chút khí chất của mình đứng trước mặt Quách Tuyết Phương chỉ là một đứa bé mà thôi.

- Dượng chết tiệt...

Triệu Hồng Yến thở dài một hơi, trong lòng thầm ghi hận với Trương Thanh Vân. Là một người đàn ông, Trương Thanh Vân có được hai người phụ nữ siêu cấp, đây là niềm hâm mộ và ghen ghét của bao nhiêu đàn ông trong thiên hạ? Nhưng những người phụ nữ kia làm sao để đối diện với điều này?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện