Blue ôm chặt Khổng Thu bước tới trước mặt cha mẹ mình, Ba Địch Ma tuyệt đối không phải là người sẽ mở lời nói mấy lời chúc gì đó, bất quá có Nữu Nhân ở bên cạnh, lời chúc phúc hẳn sẽ không thể không có, nàng còn chuẩn bị một phần đại lễ cho Khổng Thu nữa. Bây giờ Khổng Thu đã là “con dâu” của nàng, lại còn đang trong thời khắc kết hôn, Ba Địch Ma dù có chán ghét đến đâu cũng không thể ngăn cản được.

Tiếp theo là đến chỗ Bố Nhĩ Thác – Cung, Mục Dã không kìm hãm nổi xúc cảm trong lòng chạy đến ôm lấy Khổng Thu, kích động nói: “Chúc mừng em, Trọng Ni, hôm nay là ngày đại hôn của em, không được khóc đó.”

“Em… biết…” Khổng Thu thút thít lau nước mắt, “Tại… B…lue.”

“Ha ha.”

Hai người còn lại hoàn toàn bất đồng với Mục Dã và Khổng Thu, Blue nhìn Bố Nhĩ Thác bằng đôi mắt lạnh thấu xương, đối phương cũng không thua kém gì. Sau khi Mục Dã buông Khổng Thu ra, Blue nói với Bố Nhĩ Thác: “Một năm.”

Ánh mắt Bố Nhĩ Thắc càng trở nên sắc bén hơn, nhìn qua tựa hồ rất muốn cho Blue một đấm. Y nắm chặt bàn tay, gân xanh chạy loằng ngoằng trên mu bàn tay. Bất quá y không thể cự tuyệt, yêu cầu của Blue vẫn nằm trong phạm vi yêu cầu của tộc.

“Một năm gì?” Mục Dã tò mò hỏi.

Bố Nhĩ Thác không nói, Blue càng không thèm trả lời, dứt khoát ôm Khổng Thu chuyển tới trước mặt Cam Y và Y Đông. Thời điểm Cam Y gửi những lời chúc tốt đẹp đến Khổng Thu, Blue lại nói một câu với Y Đông: “Một năm.”

Y Đông siết chặt bàn tay, lãnh mạc nói: “Ta không phải là người trong gia tộc Tát La Cách.”

Blue lạnh nhạt nói: “Không có gia tộc Tát La Cách, sẽ không có ngươi.”

Lời này không thể phản bác được, Y Đông chỉ còn biết cắn răng chấp thuận.

“Tiểu Đông?”

“Không có gì.”

Rõ ràng là có cái gì đó mà… Cam Y không cố truy hỏi, chờ đến thời gian thích hợp hỏi sau cũng được.

“Blue?” Ánh mắt sưng đỏ vì khóc quá nhiều của Khổng Thu cuối cùng cũng nhận thấy điều dị thường. Blue không quản, chỉ ôm lấy Khổng Thu đi tiếp tới người kế bên.

“Đề Cổ, Thu Thu thật đáng yêu nha, chị chúc mừng hai em.” Là một nữ nhân rất xinh đẹp, nàng có khuôn mặt khá giống Nữu Nhân. Không đợi Blue giới thiệu thân phận của mình, nàng mỉm cười nói với Khổng Thu: “Chị là Bối Ti – Khâu Nạp Đức, là chị hai của Đề Cổ, chị nghe mẹ nhắc đến thường xuyên, nhưng vẫn chưa có cơ hội gặp mặt, em thật giống những gì chị đã tưởng tượng.”

“Chị hai.” Khổng Thu ngượng ngùng chào hỏi, bây giờ trông cậu thật ngây ngô, mặt mũi không biết nên giấu vào nơi nào nữa. Có người nào kết hôn lại khóc suốt từ đầu buổi đến cuối buổi như cậu đâu, đều tại Blue cả. Bố Ti kéo nam nhân mắt xanh bên cạnh nói tiếp: “Đây là chủ nhân của chị, tên là Ba Đế Nặc – Khâu Nạp Đức – Cung.”

“Xin chào.” Dưới ánh mắt không xem ai ra gì đang nhìn mình chằm chằm, Khổng Thu tự nhiên sinh ra cảm giác không dám khóc, cậu sớm đã nghe qua Cam Y kể về người anh rể này, lần đầu gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền, những người năng lực Cung thật đáng sợ. Nhưng mà… chỉ cần quay lại nhìn Blue, cậu lại có muốn khóc, Blue không phải cũng đã đạt đến Cung rồi sao? Khẽ gật đầu coi như lời đáp lại với Khổng Thu, Khâu Nạp Đức vẫn giữ nguyên bộ dạng lãnh mạc đặc trưng của người mang thân phận Cung. Blue không để ý, ôm lấy Khổng Thu tiếp tục đi sang người tiếp theo. Đối phương chủ động mở miệng trước: “Chúc mừng ngày thành hôn của hai em, anh là anh tư của Đề Cổ,  Lai Văn Lợi – Tát La Cách.”

“Tứ ca.”

Đối với người hết năm này qua năm khác đi tìm người hầu của mình, đây cũng là lần đầu tiên Khổng Thu được gặp mặt. Thấy bên cạnh y không có ai đặc biệt, Khổng Thu cũng không dám hỏi đối phương đã tìm thấy người hay của mình hay chưa.

Bất quá Lai Văn Lợi tự mình nói: “Tạm thời anh chưa tìm thấy người hầu của mình, nhưng anh tin tưởng sẽ tìm được. Khi nào anh kết hôn, em có thể đến tham dự chứ?”

“Tất nhiên.” Nhất định là thế rồi!

Lai Văn Lợi vừa nghe vậy cảm thấy rất cao hứng, Khổng Thu vẫn còn khó hiểu đã bị Blue ôm đến trước mặt người tiếp theo. Cậu không biết rằng, những người mới chỉ đạt đến Tỉnh như Cam Y mà nói, nếu Lai Văn Lợi kết hôn tối đa cũng chỉ có thể mời được Cấn đến mà thôi. Tuy rằng phụ thân và đại ca của Lai Văn Lợi đều đạt năng lực cao, nhưng khi y kết hôn, những người đó không nhất định phải có mặt. Hiện tại Khổng Thu đã đáp ứng rồi, mà Blue lại không có phản đối, vậy chuyện đó xem như là đã định, Lai Văn Lợi tự nhiên là cao hứng thôi. Ai ai cũng đều hi vọng trong hôn lễ của mình có những người mang thân phận cao tham dự mà.

“Đề Cổ, Khổng Thu, chúc mừng hai em.”

“Văn Sâm, khi nào thì em mới được uống rượu mừng của anh và Fiona đây?”

“Còn phải xem em và Đề Cổ rảnh lúc nào đã.”

“Lúc nào cũng được mà.”

Văn Sâm cũng rất hi vọng có người mang thân phận cao tham dự hôn lễ của mình, cũng may tâm tình Blue ngày hôm nay tốt lắm, hơn nữa khi Khổng Thu đáp ứng tham dự hôn lễ của hai người, Blue cũng không hề lên tiếng phản đối.

Bối Ti nhìn Lai Văn Lợi và Văn Sâm cười khổ, hai tiểu tử ngốc này như thế nào lại nghi ngờ năng lực của nàng chứ. Mặc kệ Khâu Đức Nạp có đồng ý hay không, nàng nhất định sẽ dùng biện pháp đưa chủ nhân tới tham dự đầy đủ, đó chính là trách nhiệm, đồng thời chính là nghĩa vụ của người hầu mà. Nhìn về phía Bố Nhĩ Thác không biết đang nói gì với Mục Dã, Bối Ti gian manh cười sâu, nàng phải tìm cơ hội truyền thụ một số phương pháp chế phục dã thú với vị “đại tẩu” kia mới được. Ngẩng đầu lên, Bối Ti ôm lấy Khâu Nạp Đức nãy giờ vẫn luôn nhìn nàng, giơ chân đá đá.

“Chủ nhân, chân em đau, đêm nay lưu lại đây được không? Ngày mai trở về cũng được.”  

Đồng tử thoáng rút lại, Khâu Nạp Đức cúi người ôm lấy Bối Ti, không để nàng tiếp tục đứng nữa. Bối Ti liếm liếm vành tai Khâu Nạp Đức: “Được không, chủ nhân?”

“Ừm!” Hơi thở của Khâu Nạp Đức rõ ràng đã thay đổi. Mà Bối Ti sung sướng làm một dấu tay “ok” trong lòng, biết mà, đơn giản thôi.

  ※

Ngày đó, buổi chung thân đại sự đối với Khổng Thu thực khó quên, dù là ai đặt vào trường hợp đó hẳn cững vậy thôi. Đó không phải hôn lễ với Blue do cậu tưởng tượng ra, tuyệt đối không phải! Bốn mươi năm chưa một lần gặp mặt Blue, cậu sao có thể khống chế được bản thân mình? Tại sao ngày trở về nhất định phải cử hành hôn lễ luôn? Người nào khi kết hôn lại mặt mũi tèm lem toàn nước đâu cơ chứ?!

Được Blue ôm đến trên giường, Khổng Thu vốn còn vui mừng, kích động nay đột nhiên chuyển thành hờn giận, hôn lễ của cậu xem như hỏng mất rồi, cậu khẳng định sẽ trở thành chú rể xấu xấu nhất trong lịch sử Miêu Linh Tộc! À, ừm, hình như cậu là cô dâu… Không! Là chú rể!

“Hôm nay, em… xấu… muốn chết à…” Khổng Thu vẫn còn nghẹn ngào.

“Không xấu.”

“Rõ ràng là xấu xí mà!”

Hai mắt không mở ra được, miệng thì bị chặn lại, Khổng Thu chỉ còn biết dùng quyền cước để biểu thị bất mãn trong lòng mình, hôn lễ của cậu, hôn lễ của cậu đáng lẽ không ra nông nỗi này nha.

“Ưm!”

Thân thể mềm nhũn ra, từng nắm tay của Khổng Thu hạ trên người Blue cũng chỉ giống như những cái vuốt ve, ấu yếm. Blue, Blue… sao anh lại làm như vậy! Sống mũi Khổng Thu bỗng chua xót.

“Em muốn sống ở đâu?”

Hổn hển hít thở, Khổng Thu lắc đầu: “Tùy anh…” Chỉ cần có Blue, đi nơi nào cũng được.

“Anh có hai năm không cần phải xen vào bất kỳ chuyện gì trong gia tộc, em muốn đi đâu trước?”

“Tại sao lại là hai năm?”

“Muốn đi đâu?”

Khổng Thu hít hít cái mũi, sau một lúc mới nói: “Đi gặp… ba mẹ em.”

“Được.”

Kế tiếp không cần nói kỹ, đều là việc luyến nhân tương phùng hay làm, chính là tứ chi giao triền đó…

Tại thời khắc Blue và Khổng Thu tình cảm mãnh liệt, Bố Nhĩ Thác và Y Đông đều tự mình gọi điện cho cấp dưới, ngày mai bọn hắn cũng phải cử hành hôn lễ. Quản lý toàn bộ công việc trong gia tộc Tát La Cách trong vòng một năm?! Đáng ghét! Như vậy bọn hắn sao có nhiều thời gian với người hầu của mình được! Nhất định phải nhanh nhanh đẩy củ khoai nóng này sang cho người khác mới được! Vốn hai người họ cũng đã dự tính tới việc này, nhưng không ngờ rằng người nào đó mới từ Đan Á trở về đã tốc hành tổ chức hôn lễ, đánh cho hai người họ trở tay không kịp!

Đó mà là việc người có thân phận Cung làm sao! Chết tiệt!

  ※

“Tại sao bây giờ mới trở về? Em rất nhớ anh, rất rất nhớ…”

“Anh đã giao thánh ấn cho Bố Nhĩ Thác.”

“Sao?”

“Điều kiện là y tiếp nhận nửa năm công việc trong gia tộc.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện