Tin tức về biến cố ở Dương gia xuất hiện mọi nơi trên các trang mạng xã hội, các kênh báo đài truyền thông đưa tin hot rần rần, bọn họ xác định là không thể ngóc đầu lên nổi trong cái xã hội này nữa, về cùng hội cùng thuyền với Kha gia.

Trắng tay, thậm chí là phải chịu món nợ khổng lồ không cách nào giải quyết được.
Về phần Dương Nhất Hàn với Lục Mộng Kỳ, nếu tình yêu hai người họ dành cho nhau lớn đến mức để xảy ra quan hệ thì, anh cũng đành toại nguyện cho hai người đó, để Dương Nhất Hàn cùng Lục Mộng Kỳ trở thành vợ chồng, mãi mãi sống " hạnh phúc " bên nhau, tạo mối liên kết không thể tách rời.

Mộ Tư Thần trực tiếp để hai người đó sống trong chính căn biệt thự mà Dương Nhất Hàn bắt nhốt Lục Kiều Kiều, ở nơi đó chỉ có hai con người xấu xa kia, để họ tự do chơi đùa, vờn nhau như ý muốn.
Hai con người cùng có triệu chứng bị tâm thần như nhau, bị nhốt chung ở một nơi cách xa cuộc sống bình thường, không khí ngột ngạt, khó chịu sẽ khiến cả hai bức bối khó chịu, cho tới cảm giác “mê sảng trầm trọng”.

Lâu dần sẽ sinh ra cảm giác bị bối rối và lo sợ nghiêm trọng, kèm theo các triệu chứng ảo tưởng, và cũng có cả một sự kích động mạnh mẽ cũng như những biểu hiện bạo lực bất thình lình.

Cuộc sống của hai vợ chồng này ắt hẳn sẽ không tìm thấy được một giây phút yên bình đây.

*
* Mình không có ý định viết trả thù bằng cách tra tấn, rạch mặt hay chặt đứt tay đứt chân gì đó đâu, thấy ghê ghê thế nào á.


Cách tốt nhất là để cho hai đứa điên ấy cầm dao rượt nhau quanh nhà nha, rồi hai đứa nó chém giết nhau thế nào thì tùy nha.
Còn Lục Kiều Kiều, cô vẫn chưa biết cái cách mà Mộ Tư Thần dùng để khiến hai con người ác độc kia phải trả giá.

Cô ngồi trên giường bệnh, ung dung nhàn nhã xem tivi, vui vẻ hưởng thụ từng miếng táo mà Mộ Tư Thần gọt cho.
" Mộ Tư Thần, em đoán, có phải anh đã bắt cóc Lục Mộng Kỳ về để tra khảo, rồi biết được vị trí của em phải không? " thì người ta chẳng bảo, muốn tìm được con tin thì phải hỏi kẻ đầu xỏ còn gì.
" Không.

"
" Hả, vậy anh làm bằng cách nào? "
" Anh trực tiếp đưa người đi ngay trước mắt ba mẹ cô ta đó chứ, có phải bắt cóc đâu! "
Lục Kiều Kiều tức khắc phụt cười, Mộ Tư Thần trả lời thẳng thắn quá đi, như vậy không phải là bắt cóc thì là gì.
" Vậy bây giờ cô ta đang ở đâu vậy? "
" Cùng một chỗ với Dương Nhất Hàn, anh thấy hai người họ có vẻ yêu thương nhau lắm! "
Lục Kiều Kiều bất ngờ : " Mộ Tư Thần, anh còn biết nói đùa? Em còn lạ gì hai người đó, có khi bây giờ đang cầm dao đòi chém gi.ết nhau rồi cũng nên! "
" ....!"
" Còn Lục gia, em có muốn anh ngay lúc này xử lý họ luôn không? "
Lục Kiều Kiều mỉm cười : " Anh chỉ cần giúp em một chuyện thôi, em đã có cách để trả thù bọn họ rồi! "
" Được.

" Mộ Tư Thần dịu dàng hôn lên trán Lục Kiều Kiều.
 
Không bao lâu sau, Lục Kiều Kiều xuất viện, việc đầu tiên mà cô muốn làm đó là trở về biệt thự của Mộ Tư Thần, nằm lăn lộn trên giường, và thường thức những món ngon của thím Lý nữa chứ.
" Thím Lý a ~ "
" Ôi, Kiều Kiều bé bỏng của thím, nhìn xem con này, gầy đến lộ cả xương cả gân rồi đây này, có xót không co chứ! "
"Hì hì, tại không được ăn đồ ăn thím nấu nên con mới bị sút cân đi ấy, a, sao mà con nhớ món bánh cuộn nhân thịt của thím quá đi, thím làm cho con ăn nha~ "
" Được rồi để thím làm ngay cho con! "

" Con cảm ơn thím! " Lục Kiều Kiều thân mật ôm lấy thím Lý.
Sau đó, Lục Kiều Kiều vui vẻ chạy lên phòng.

Về đến phòng, cô nằm vật ra giường lăn lộn.
" Vết thương của em vẫn chưa lành hẳn, không nên vận động mạnh như vậy đâu! "
" Anh cứ lo khéo, chỉ là trở mình một chút, vết thương sẽ không rách ra được đâu! Mà anh đã giúp em sắp xếp việc đó chưa? "
" Rồi, anh sắp xếp đâu vào đó rồi, đến hôm ấy, em chỉ cần ngồi xem kịch hay thôi.

"
" Chà, Mộ Tư Thần, anh làm việc chu toàn thật nha, đâu vào đó cả rồi, em đúng là rất yên tâm khi nhờ anh đó! "
" Vậy, bà xã, em có tính thưởng cho anh cái gì không? "
Lục Kiều Kiều nghĩ nghĩ rồi gật đầu : " Nếu trong khả năng của em! "
Sau đó Mộ Tư Thần ghé sát lại vào người cô, nói thì thầm, tiếp sau còn nở nụ cười ranh mãnh, để cho một Lục Kiều Kiều ngượng đến chín mặt, gò má ửng hồng, nóng ran, đầu muốn xì khói.

Cô tuyệt đối lắc đầu : " Không, không được, anh đừng hòng dụ em! "
" Em đã hứa là thưởng cho anh mà, không lẽ em không muốn? " vẻ mặt Mộ Tư Thần buồn rầu nhìn cô.
" Không....!không phải mà...!tại, tại em chưa chuẩn bị tinh thần....!Thôi, anh ngưng nghĩ ngay đến chuyện đó đi, em sẽ thưởng cho anh cái khác! " Lục Kiều Kiều ngại ngùng, các tế bào cảm xúc trở nên căng thẳng, cố gắng tránh né đi ánh mắt nóng bỏng của Mộ Tư Thần, cô rụt rè nói.
" Vậy ý em là đồng ý phải không, anh sẽ chờ cho tới lúc em thật sự chuẩn bị cho việc đó, giờ thì nghỉ ngơi một chút đi.


" Mộ Tư Thần tự hỏi rồi tự khẳng định, anh ân cần vén mái tóc cô gọn sang một bên, mỉm cười nhẹ rồi sau đó rời đi.
Còn Lục Kiều Kiều, khỏi phải nói Lục Kiều Kiều ngại đến mức nào, cô vùi đầu xuống mền.

Mộ Tư Thần từ lúc nào mà biết trêu người khác như vậy.
Huhu, dạo này lười biếng quá rồi mọi người ơi, cho tui xin ít động lực để viết tiếp đi nào.

Dự định là còn khoảng mấy chương nữa là end rồi cơ mà với tình hình lười thế này thì bao giờ mới viết được sang bộ mới đây.....
Mà chương hôm nay có vẻ sóng yên biển lặng quá nhỉ.

Nhưng mà viết yên bình quá thì đâm ra chán đọc, mà viết drama gây cấn quá thì mấy bạn độc giả lại thương thay thân phận nu9, tui cũng sợ bị chê là bà tác giả ắck độck, coi nu9 như con ghẻ.

Nói chúng làm tác giả cũng nhàn lắm .....
* Mọi người ủng hộ Tĩnh Dạ Nguyệt Xuân nha, em cảm ơn mọi người nhiều lắm!! *.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện