Chương 1128
Đáng tiếc, có lẽ là vì chưa biết cách nắm giữ long hồn nên Lục Vân mới không áp chế được con huyết long kia, để nó chạy được.
Sau này quay lại, Lục Vân tuyệt đối không để tình huống như vậy xảy ra nữa.
Hai người rời khỏi ngục giam Long Hồn.
Một lát sau, chín cây long trụ như đã được hẹn trước, hơi rung lên.
Bên dưới long trụ, chín ảo ảnh đỏ như máu không ngừng run rẩy.
“Lão Cửu ơi, sao ngươi lại đi trêu chọc hắn làm gì?”
“Lão Cửu, tuy chúng ta phụng mệnh trấn thủ ngục giam Long Hồn nhưng cũng phải biết xem xét thời thế, không phải ai cũng có thể đi trêu vào.”
“May mà tên kia còn chưa phát hiện ra thân phận của mình, bằng không chín anh em chúng ta cũng phải thua trong tay hắn, tồn tại như thế, không phải ngươi không biết nó kinh khủng cỡ nào…”
“Hồ đồ quá lão Cửu, ngươi đúng là quá hồ đồ, lần này chúng ta may mắn mới tránh được, nhưng đã bị lộ tung tích, sau này khó mà nói được.”
“Chậc, có nghe tên kia vừa nói gì không? Hắn khẳng định sẽ quay lại đấy…”
“…”
Long hồn không ai bì nổi, dưới sự dạy dỗ của tám người anh, co ro cả người lại, mãi đến khi đám kia dạy dỗ xong mới cúi gằm đầu nói: “Ta cũng không ngờ sẽ gặp phải một bức tượng sát thần như thế”!
…
Tỉnh Giang Nam.
Vài bóng dáng khí chất bất phàm nhanh chóng tiến vào, vẻ mặt uể oải.
Một người trong đó ảo não nói: “Cũng không biết gia chủ nghĩ cái gì, không có đầu mối, bắt chúng ta chạy tới tỉnh Giang Nam tìm hung thủ, khác nào mò kim đáy biển?”
“Chậc, không thế thì gì, đừng nói Kim Đan kỳ, ngay cả người tu luyện Trúc Cơ kỳ cũng chẳng có.”
“Tính gì Trúc Cơ, đến cả Luyện Khí kỳ cũng chẳng có mấy mống. Đám tu luyện ở Giang Nam này vô dụng quá, nhưng dù sao cũng không phải Côn Lôn.”
“Thôi, đừng than nữa, chắc chắn gia chủ cũng biết bản thân đang hi vọng xa vời, ông ta mới mất con, tâm trạng khó chịu mà thôi, đừng để ý nhiều như thế, cứ tùy tiện đi một vòng quanh Giang Nam đi!”
“Tầm Khí Tín có động tĩnh!”
Người đàn ông đi đầu đột nhiên mở miệng nói.
Đám người kia giật mình, vẻ mặt trông mong nhìn anh ta: “Cảnh giới gì?”
“Luyện Khí…”
Đám người kia lập tức thất vọng.
Trong một nhà nghỉ ở tỉnh Giang Nam, Vương Băng Ngưng đang cô đọng chân khí.
Cô quyết định sẽ đến thư viện Vân Sơn, chỉ chưa xác định thời gian, ít nhất phải chờ Tiểu Lục Vân về rồi tính tiếp.
Có thể đến thư viện Vân Sơn để nâng cao thực lực của mình là tốt nhất.
Tuy rằng Vương Băng Ngưng cũng biết, dù cô có thể thăng lên Trúc Cơ kỳ với tốc độ tên lửa thì trong mắt những người ở thư viện Vân Sơn, cũng là quá tầm thường.