Chương 1089
Trước khi Kim Đan nổ tung, hắn đã hút hết hoàn toàn năng lượng của nó.
Khi ánh sáng trắng quay lại lòng bàn tay Lục Vân, vòng năng lượng trong tay hắn sáng lên một chút, đây là vòng tròn năng lượng thứ hai sáng lên.
Chỉ cần thôn phệ thêm hai viên kim đan nữa thôi, thắp sáng cả bốn vòng năng lượng thì tương đương với việc Lục Vân lại có một kỹ năng cường đại để giữ mạng nữa.
“Đáng tiếc lại để cho tên này tự sát thành công.”
Lục Vân nhìn thoáng qua tử trạng thê thảm của người đàn ông, cực kì tiếc nuối.
Hắn còn định hỏi cho ra thế lực sau lưng người đàn ông, không ngờ hắn ta lại tự sát quyết đoán như thế, có lẽ sợ mình sẽ bị Lục Vân hành hạ.
“Tiểu Lục Vân.”
Mấy người Diệp Khuynh Thành chạy tới cạnh Lục Vân.
Cuộc chiến ban nãy kết thúc rất nhanh, cho nên khi bọn họ chạy tới thì người đàn ông kia chỉ còn là một thi thể.
Liễu Yên Nhi nhìn thi thể kia, lông mày nhíu chặt lại.
Lạ quá, cô ấy thấy rất kì lạ.
Giống như người đàn ông kia còn chưa chết hẳn vậy.
Thế nhưng rõ ràng bụng của hắn ta đã thủng một lỗ, hơn nữa nhìn qua không giống đang giả chết lắm, sao lại có cảm giác kì lạ này chứ?
“Tiểu Lục Vân, không đúng.”
Liễu Yên Nhi đi tới cạnh Lục Vân, nói với hắn cảm giác của mình. Hơn nữa khi nói như thế, Liễu Yên Nhi hình như còn cảm nhận được hơi thở rất kì lạ, khiến cô giật nảy mình.
Mà không phải hình như, cô cảm nhận được rất rõ.
Liễu Yên Nhi cực kì chắc chắn.
“Còn có chuyện như thế này sao?”
Lục Vân nghe xong cũng im lặng. Hắn biết Liễu Yên Nhi không nói đùa.
Trước đó Liễu Yên Nhi nhận ra bên ngoài có người đang theo dõi từ lâu thực ra cũng nói lên một vài vấn đề. Có thể trong một vài tình huống đặc biệt, năng lực nhận biết của Liễu Yên Nhi nhạy cảm hơn nhiều so với Diệp Khuynh Thành, thậm chí là cả Lục Vân hắn.
Cho nên…
Lục Vân nhìn về phía thi thể của người đàn ông xa lạ. Hắn ta và những người tu luyện bình thường có gì khác nhau đyâ?
Lục Vân thu hồi Càn Khôn đan dương đỉnh, sau đó lật đi lại cơ thể của tên đàn ông, hi vọng có thể tìm ra chỗ nào khác bình thường trên người hắn ta.
Rầm rầm!
Lục Vân cầm lấy hai chân người đàn ông, không ngừng đập đi đập lại, cơ thể hắn ta đập xuống đất phát ra âm thanh rầm rầm. Sau đó Lục Vân còn lấy roi đánh lên thi thể.
Cực kì tàn nhẫn.
Ba cô gái không đành lòng nhìn tiếp, yên lặng nhắm hai mắt lại.
“Nhân loại đáng chết! Chơi đủ chưa hả?”
Đúng lúc này, một tiếng gào đầy phẫn nộ đột nhiên phát ra.
Ba cô gái hoảng sợ, vội vàng mở mắt ra, hoàn toàn không thấy bóng người nào, lúc này mới phản ứng được, âm thanh ban nãy phát ra từ trong thi thể kia.