Editor: Lê Thị Ngọc Huyền
Cảnh Tâm thay quần áo xong, tiểu Thất đem túi xách đưa cho cô, cười lanh lợi: “Ngày mai tôi đến nhà Tần tổng đón cô phải không?”
Cảnh Tâm cúi đầu cười: “Ừ.”
Tần Sâm ôm eo cô cùng nhau rời đi, có người của đoàn làm phim dơ điện thoại theo bóng lưng của hai người chụp mấy kiểu, “Ai nói bọn họ chia tay, đây không phải chỉ là đến giám sát đoàn làm phim thôi! Bọn chó săn đó chỉ ước mỗi ngày trong giới giải trí đều có người chia tay, như vậy mỗi ngày bọn họ đều có tin mới.”
“Nhưng mà mấy hôm trước Cảnh Tâm không phải cũng một mình đến đoàn làm phim hay sao? Tần tổng cũng không thấy đến đoàn làm phim.”
“yêu nhau mà, có một chút mâu thuẫn là chuyện rất bình thường, sau khi hoá giải thì càng trở lên ngọt ngào hơn thôi mà.”
trên thực tế đúng thật là như vậy.
Cảnh Tâm vừa lên xe đã bị Tần Sâm đè trên ghế, quay đầu đi, hôn thật mạnh lên môi cô, một tay anhgiữ cái ót cô, một tay nắm cằm của cô, hơi hơi nâng lên, phối hợp với nụ hôn của anh.
anh ngậm chặt môi cô chậm ma sát, dùng sức mút, Cảnh Tâm muốn đảo khách thành chủ nhưng khôngđủ sức, tiếng rên nhè nhẹ từ trong miệng phát ra.
Tần Sâm buông cô ra, duy trì tư thế ở phía trên nhìn cô chăm chú, trong mắt đầy ý cười.
Hai má Cảnh Tâm ửng đỏ, đôi mắt trong trẻo, hai tay ôm lấy cổ anh, chủ động hôn lên môi anh một cái, nhỏ giọng nói: “Hôm nay sao lại không có hoa vậy?”
Tần Sâm cười khẽ: “không phải em đã ôm về nhà rồi sao?”
Cảnh Tâm chu miệng: “Cái kia không tính, đã ba ngày rồi, không tươi nữa.”
cô nhất quyết không bỏ qua: “anh lại tặng cho em lần nữa đi, cho tới bây giờ anh còn chưa bao giờ tặng hoa cho em.”
Tần Sâm cúi đầu nhìn cô, hôn cô.
Rất lâu sau, anh buông cô ra, người ngả về phía sau, lười biếng dựa vào ghế, lần trước là lần đầu tiên anh tặng hoa cho phụ nữ, kết quả bị cho leo cây, ngày đó tâm tình anh rất chán nản, vốn muốn trực tiếp vứt bỏ, tay đã đưa đến thùng rác bên cạnh, lại thu lại, đem bó hoa kia về nhà.
anh quay đầu nhìn cô, khoé miệng cong lên: “Sau này sẽ tặng nữa.”
Cảnh Tâm mím môi, “Được rồi.”
Bỏ nhà ra đi vài ngày, Cảnh Tâm lại quay về nhà Tần Sâm, chờ cô tắm xong xuống lầu, Tần Sâm mới lấy một chai rượu vang từ trong tủ ra, Cảnh Tâm vừa thấy rượu chân liền có cảm giác bủn rủn…
Tần Sâm quay người lại thấy cô, khoé miệng cong lên.
Cảnh Tâm nhìn anh một cái, đi đến trước quầy rượu nhìn nhìn, đang tìm hai cái bình rượu sứ trắng kia.
Tần Sâm nhìn ra mục đích của cô, dơ tay giữ vai cô, kéo vào lòng, cúi đầu nhìn cô, cười xấu xa: “Tìm chai rượu kia sao?”
Cảnh Tâm: “… Em chỉ muốn mang cái đồ hại người này đổ đi.”
“Hại người?”
“…thì đúng mà.”
anh cười nhẹ, ở bên tai cô xấu xa nói, “không có rượu kia, anh cũng có thể hại người.”
Hai tai Cảnh Tâm đều đỏ, đẩy anh một cái, “nói cái gì đấy.”
Hai người dựa vào tủ rượu, khoé miệng Tần Sâm cong lên, cắn một cái lên tai cô, “Yên tâm đi, chỗ rượu đó bọn Chu Thân đã uống hết.”
Cảnh Tâm trừng lớn mắt: “.. Chu Thân uống? Em nhớ rõ anh ấy độc thân mà phải không?”
Tần Sâm cúi đầu cười ra tiếng, không giải thích.
Cảnh Tâm còn đang nghĩ lần sau gặp Chu Thân phải nghĩ cách chỉnh anh ta một chút mới được, khôngnghĩ tới…Chiêu này của Tần Sâm cũng đủ ngoan độc nha.
Được rồi, cô thừa nhận, bây giờ cô rất muốn cười trộm.
Tần Sâm sờ cánh tay lộ ra ngoài của cô, nhỏ giọng nói: “Lạnh không?”
không đến hai ngày nữa là sang tháng 10, mùa thu ban đêm khá lạnh, bên này Cảnh Tâm không có váy ngủ dài tay, vẫn mặc váy ngủ hai dây, vừa tắm xong thì cũng không thấy lạnh, nhưng vừa đứng mộtchút đã cảm thấy lạnh.
Tần Sâm để ly rượu xuống quầy, bế cô lên.
Cảnh Tâm hô nhỏ một tiếng, cuống quýt ôm lấy cổ anh.
anh cúi đầu cười với cô, ánh mắt kia…
Cảnh Tâm cúi đầu, có phải anh đã đem chuyện gì quên đi phải không? Lần trước cô đã nói rõ một tháng không làm.
Tần Sâm đè cô xuống chiêc giường mềm mại. vén váy ngủ của cô lên, cúi đầu hôn cô.
Tay anh tham lam tiến vào, trực tiếp phủ lên ngực cô, trêu đùa điểm nhạy cảm của cô, chơi đến nghiện, nhào nặn một lát, gãi gãi lòng bàn tay cô, cổ cô ngả về sau, trong nháy mắt ngâm nga ra tiếng, đưa tay đẩy anh, nhẹ nhàng thở gấp:”không được…đã nói là một tháng…”
Tần Sâm làm như không nghe thấy lời của cô, vẫn ở chỗ cũ nhẹ nhàng đốt lửa trên người cô, tay anhtrượt từ ngực xuống, đi vào giữa hai chân cô nhẹ nhàng vân vê, chậm rãi trêu chọc, thanh âm khó khăn từ trong miệng Cảnh Tâm bật ra, cô không thuận theo đá chân Tần Sâm, lần trước thực sự đã làm rất nhiều, bây giờ mỗi lần cô nhớ lại đều cảm thấy sợ hãi.
Loại chuyện này làm nhiều không tốt phải không? cô kẹp chặt hai chân, “không được…Lần trước đã làm rất nhiều lần…”
Đầu gối anh tiến về phía trước, mạnh mẽ tách hai chân cô ra, dứt khoát lột quần lót của cô ra, cô cắn vai anh, anh cũng mặc kệ, cô cắn càng ác, động tác trêu ghẹo của Tần Sâm càng ác hơn. anh rất có kiên nhẫn, vuốt ve, ngón tay tham lam tiến vào, cười nhẹ nói: “Ướt.”
anh cúi đầu khẽ hôn môi cô, ngón tay chậm rãi rút ra: “thật sự không cần?”
Vừa nói anh vừa dùng một ngón tay thăm dò, mạnh mẽ ra vào.
Khốn kiếp!
cô cắn bả vai anh một cái, lại cắn vào cổ anh, anh nhất định không chịu buông cô ra, càng lúc càng nhanh, cả người cô mềm nhũn ở dưới thân anh, đầu óc trống rỗng, rên nhẹ vài tiếng, rất nhanh thân thể cô liền quấn chặt lấy anh, đầu ngón chân co lại, cái cổ tinh tế trắng nõn dướn lên, cánh tay ôm chặt lấy anh.
Tần Sâm ở phía trên, cười xấu xa nhìn cô, ngồi dậy cởi quần áo của mình, hình săm ở eo lộ ra, đang dụ dỗ cô đến gần.
anh cố áp chế bộ phận nào đó xuống, nhìn cô tràn đầy tính xâm lược, ôm cô khẽ hôn.
Cảnh Tâm lấy lại được sức, mặt đỏ bừng đẩy đẩy anh, vẫn là câu kia: “đã nói một tháng rồi mà…”
Tần Sâm có chút không dám tin nhìn cô, bật cười nói: “Em chắc chắn?”
cô đỏ mặt gật đầu.
Tần Sâm xấu xa cười, nhẹ nhàng ma sát, cô cắn chặt môi không lên tiếng.
Cuối cùng cười xoà một tiếng, một giây tiếp theo, cơ thể nháy mắt được lấp đầy.
…
Sau đó, Cảnh Tâm ảo não không chịu được, nói một tháng, một tuần cũng chưa tới!
Hai ngày sau, vai diễn của Cảnh Tâm trong <Nhớ mãi không quên> tiến vào giai đoạn hậu kỳ.
Ngày 2 tháng 10 bộ phim điện ảnh <Giải thoát> chính thức chiếu ở tất cả các cụm rạp trên cả nước, Cảnh Tâm cùng đoàn làm phim tham dự buổi chiếu phim đầu tiên, Tần Sâm cũng cùng tham gia, hôm đó phim điện ảnh <Giải thoát> lên hot search, phản ứng rất tốt, phim lấy đề tài dựa trên sự thật, làm cho người ta thấy rất có chiều sâu, tuyệt đối có thể làm cho xã hội ủng hộ.
Cùng với đó là tin về cảnh bị cường bạo của Cảnh Tâm trong phim.. Dấu hôn ngọt ngào kia xuất hiệntrên màn hình lớn của rạp chiếu phim.
Sắc mặt Tần Sâm càng ngày càng thay đổi, mắng nhỏ một câu.
Cảnh Tâm thay quần áo xong, tiểu Thất đem túi xách đưa cho cô, cười lanh lợi: “Ngày mai tôi đến nhà Tần tổng đón cô phải không?”
Cảnh Tâm cúi đầu cười: “Ừ.”
Tần Sâm ôm eo cô cùng nhau rời đi, có người của đoàn làm phim dơ điện thoại theo bóng lưng của hai người chụp mấy kiểu, “Ai nói bọn họ chia tay, đây không phải chỉ là đến giám sát đoàn làm phim thôi! Bọn chó săn đó chỉ ước mỗi ngày trong giới giải trí đều có người chia tay, như vậy mỗi ngày bọn họ đều có tin mới.”
“Nhưng mà mấy hôm trước Cảnh Tâm không phải cũng một mình đến đoàn làm phim hay sao? Tần tổng cũng không thấy đến đoàn làm phim.”
“yêu nhau mà, có một chút mâu thuẫn là chuyện rất bình thường, sau khi hoá giải thì càng trở lên ngọt ngào hơn thôi mà.”
trên thực tế đúng thật là như vậy.
Cảnh Tâm vừa lên xe đã bị Tần Sâm đè trên ghế, quay đầu đi, hôn thật mạnh lên môi cô, một tay anhgiữ cái ót cô, một tay nắm cằm của cô, hơi hơi nâng lên, phối hợp với nụ hôn của anh.
anh ngậm chặt môi cô chậm ma sát, dùng sức mút, Cảnh Tâm muốn đảo khách thành chủ nhưng khôngđủ sức, tiếng rên nhè nhẹ từ trong miệng phát ra.
Tần Sâm buông cô ra, duy trì tư thế ở phía trên nhìn cô chăm chú, trong mắt đầy ý cười.
Hai má Cảnh Tâm ửng đỏ, đôi mắt trong trẻo, hai tay ôm lấy cổ anh, chủ động hôn lên môi anh một cái, nhỏ giọng nói: “Hôm nay sao lại không có hoa vậy?”
Tần Sâm cười khẽ: “không phải em đã ôm về nhà rồi sao?”
Cảnh Tâm chu miệng: “Cái kia không tính, đã ba ngày rồi, không tươi nữa.”
cô nhất quyết không bỏ qua: “anh lại tặng cho em lần nữa đi, cho tới bây giờ anh còn chưa bao giờ tặng hoa cho em.”
Tần Sâm cúi đầu nhìn cô, hôn cô.
Rất lâu sau, anh buông cô ra, người ngả về phía sau, lười biếng dựa vào ghế, lần trước là lần đầu tiên anh tặng hoa cho phụ nữ, kết quả bị cho leo cây, ngày đó tâm tình anh rất chán nản, vốn muốn trực tiếp vứt bỏ, tay đã đưa đến thùng rác bên cạnh, lại thu lại, đem bó hoa kia về nhà.
anh quay đầu nhìn cô, khoé miệng cong lên: “Sau này sẽ tặng nữa.”
Cảnh Tâm mím môi, “Được rồi.”
Bỏ nhà ra đi vài ngày, Cảnh Tâm lại quay về nhà Tần Sâm, chờ cô tắm xong xuống lầu, Tần Sâm mới lấy một chai rượu vang từ trong tủ ra, Cảnh Tâm vừa thấy rượu chân liền có cảm giác bủn rủn…
Tần Sâm quay người lại thấy cô, khoé miệng cong lên.
Cảnh Tâm nhìn anh một cái, đi đến trước quầy rượu nhìn nhìn, đang tìm hai cái bình rượu sứ trắng kia.
Tần Sâm nhìn ra mục đích của cô, dơ tay giữ vai cô, kéo vào lòng, cúi đầu nhìn cô, cười xấu xa: “Tìm chai rượu kia sao?”
Cảnh Tâm: “… Em chỉ muốn mang cái đồ hại người này đổ đi.”
“Hại người?”
“…thì đúng mà.”
anh cười nhẹ, ở bên tai cô xấu xa nói, “không có rượu kia, anh cũng có thể hại người.”
Hai tai Cảnh Tâm đều đỏ, đẩy anh một cái, “nói cái gì đấy.”
Hai người dựa vào tủ rượu, khoé miệng Tần Sâm cong lên, cắn một cái lên tai cô, “Yên tâm đi, chỗ rượu đó bọn Chu Thân đã uống hết.”
Cảnh Tâm trừng lớn mắt: “.. Chu Thân uống? Em nhớ rõ anh ấy độc thân mà phải không?”
Tần Sâm cúi đầu cười ra tiếng, không giải thích.
Cảnh Tâm còn đang nghĩ lần sau gặp Chu Thân phải nghĩ cách chỉnh anh ta một chút mới được, khôngnghĩ tới…Chiêu này của Tần Sâm cũng đủ ngoan độc nha.
Được rồi, cô thừa nhận, bây giờ cô rất muốn cười trộm.
Tần Sâm sờ cánh tay lộ ra ngoài của cô, nhỏ giọng nói: “Lạnh không?”
không đến hai ngày nữa là sang tháng 10, mùa thu ban đêm khá lạnh, bên này Cảnh Tâm không có váy ngủ dài tay, vẫn mặc váy ngủ hai dây, vừa tắm xong thì cũng không thấy lạnh, nhưng vừa đứng mộtchút đã cảm thấy lạnh.
Tần Sâm để ly rượu xuống quầy, bế cô lên.
Cảnh Tâm hô nhỏ một tiếng, cuống quýt ôm lấy cổ anh.
anh cúi đầu cười với cô, ánh mắt kia…
Cảnh Tâm cúi đầu, có phải anh đã đem chuyện gì quên đi phải không? Lần trước cô đã nói rõ một tháng không làm.
Tần Sâm đè cô xuống chiêc giường mềm mại. vén váy ngủ của cô lên, cúi đầu hôn cô.
Tay anh tham lam tiến vào, trực tiếp phủ lên ngực cô, trêu đùa điểm nhạy cảm của cô, chơi đến nghiện, nhào nặn một lát, gãi gãi lòng bàn tay cô, cổ cô ngả về sau, trong nháy mắt ngâm nga ra tiếng, đưa tay đẩy anh, nhẹ nhàng thở gấp:”không được…đã nói là một tháng…”
Tần Sâm làm như không nghe thấy lời của cô, vẫn ở chỗ cũ nhẹ nhàng đốt lửa trên người cô, tay anhtrượt từ ngực xuống, đi vào giữa hai chân cô nhẹ nhàng vân vê, chậm rãi trêu chọc, thanh âm khó khăn từ trong miệng Cảnh Tâm bật ra, cô không thuận theo đá chân Tần Sâm, lần trước thực sự đã làm rất nhiều, bây giờ mỗi lần cô nhớ lại đều cảm thấy sợ hãi.
Loại chuyện này làm nhiều không tốt phải không? cô kẹp chặt hai chân, “không được…Lần trước đã làm rất nhiều lần…”
Đầu gối anh tiến về phía trước, mạnh mẽ tách hai chân cô ra, dứt khoát lột quần lót của cô ra, cô cắn vai anh, anh cũng mặc kệ, cô cắn càng ác, động tác trêu ghẹo của Tần Sâm càng ác hơn. anh rất có kiên nhẫn, vuốt ve, ngón tay tham lam tiến vào, cười nhẹ nói: “Ướt.”
anh cúi đầu khẽ hôn môi cô, ngón tay chậm rãi rút ra: “thật sự không cần?”
Vừa nói anh vừa dùng một ngón tay thăm dò, mạnh mẽ ra vào.
Khốn kiếp!
cô cắn bả vai anh một cái, lại cắn vào cổ anh, anh nhất định không chịu buông cô ra, càng lúc càng nhanh, cả người cô mềm nhũn ở dưới thân anh, đầu óc trống rỗng, rên nhẹ vài tiếng, rất nhanh thân thể cô liền quấn chặt lấy anh, đầu ngón chân co lại, cái cổ tinh tế trắng nõn dướn lên, cánh tay ôm chặt lấy anh.
Tần Sâm ở phía trên, cười xấu xa nhìn cô, ngồi dậy cởi quần áo của mình, hình săm ở eo lộ ra, đang dụ dỗ cô đến gần.
anh cố áp chế bộ phận nào đó xuống, nhìn cô tràn đầy tính xâm lược, ôm cô khẽ hôn.
Cảnh Tâm lấy lại được sức, mặt đỏ bừng đẩy đẩy anh, vẫn là câu kia: “đã nói một tháng rồi mà…”
Tần Sâm có chút không dám tin nhìn cô, bật cười nói: “Em chắc chắn?”
cô đỏ mặt gật đầu.
Tần Sâm xấu xa cười, nhẹ nhàng ma sát, cô cắn chặt môi không lên tiếng.
Cuối cùng cười xoà một tiếng, một giây tiếp theo, cơ thể nháy mắt được lấp đầy.
…
Sau đó, Cảnh Tâm ảo não không chịu được, nói một tháng, một tuần cũng chưa tới!
Hai ngày sau, vai diễn của Cảnh Tâm trong <Nhớ mãi không quên> tiến vào giai đoạn hậu kỳ.
Ngày 2 tháng 10 bộ phim điện ảnh <Giải thoát> chính thức chiếu ở tất cả các cụm rạp trên cả nước, Cảnh Tâm cùng đoàn làm phim tham dự buổi chiếu phim đầu tiên, Tần Sâm cũng cùng tham gia, hôm đó phim điện ảnh <Giải thoát> lên hot search, phản ứng rất tốt, phim lấy đề tài dựa trên sự thật, làm cho người ta thấy rất có chiều sâu, tuyệt đối có thể làm cho xã hội ủng hộ.
Cùng với đó là tin về cảnh bị cường bạo của Cảnh Tâm trong phim.. Dấu hôn ngọt ngào kia xuất hiệntrên màn hình lớn của rạp chiếu phim.
Sắc mặt Tần Sâm càng ngày càng thay đổi, mắng nhỏ một câu.
Danh sách chương