Tôn Hạo thấy Lâm Tiểu Trúc mất hứng, không dám chần chừ mà lập tức đi đến Chu ký. Chốc lát sau đã cầm một hộp điểm tâm mang về cho Lâm Tiểu Trúc. Nếu Tần quả phụ muốn ép La chưởng quỹ rời đi, mở cửa hàng điểm tâm đương nhiên sẽ bắt đầu từ việc cạnh tranh giá cả, tất cả các loại điểm tâm đều rẻ hơn Lưu ký một thành. Hơn nữa, chiết khấu mười phần trăm, vì thế hai lượng bạc mua được khá nhiều. Lâm Tiểu trúc mở hộp ra, thấy có sáu, bảy món điểm tâm, liền hỏi” trừ bỏ mấy thứ này, còn có bao nhiêu loại nữa ?”

“Chừng bảy, tám loại” Tôn Hạo nói.

Lâm Tiểu Trúc gật đầu, thử mỗi loại một miếng, còn lại đưa cho bọn họ” các ngươi cũng nếm thử đi”

Hai nam hài từ trong núi ra, chưa từng được ăn qua loại điểm tâm tinh xảo như vậy, cho nên lúc này đã sớm quên sự căm hận với Tần quả phụ, vui vẻ ăn điểm tâm.

.

Lâm Tiểu Trúc đứng dậy, nói với hai người” ta đến Lưu ký một chút”

“Cô nương đi làm gì vậy ?” Tôn Hạo nhìn theo bóng dáng Lâm Tiểu Trúc hỏi

Trương Văn Đông lắc đầu” không biết, có lẽ là tìm biện pháp, muốn cùng la chưởng quỹ liên thủ đối phó Tần quả phụ”

Trương Văn Đông đoán cũng có phần đúng. Ngồi chờ chết không phải là tác phong của Lâm Tiểu Trúc. Nàng cảm thấy khi gặp chuyện mà phòng ngự là tối bị động, tỷ lệ thất bại sẽ rất cao, chỉ có tấn công, đánh bại đối phương mới là cách tốt nhất. Vừa rồi nàng sai Tôn Hạo đi mua điểm tâm là muốn biết điểm tâm của Chu ký thế nào. Mà vừa rồi nếm thử, tuy chủng loại phong phú nhưng đều là mấy loại điểm tâm thông thường, hương vị không khác gì Lưu ký. Điểm tâm như vậy, ở Việt kinh có thể không tệ nhưng vẫn chưa là gì trong mắt Lâm Tiểu Trúc. Cho nên nàng đến Lưu ký là muốn tìm La chưởng quỹ bàn bạc. Nếu đàm phán xong thì chuyện xấu sẽ biến thành chuyện tốt, nàng lại có cơ hội hợp tác với Lưu ký. Trong xã hội phân chia cấp bậc này, nếu không có chỗ dựa vào là không được. Nếu lại gặp phải phiền toái, không thể nói vài ba lời, dối gạt có chỗ dựa để hù người là xong. Cho nên nếu có thể hợp tác với Lưu ý, chẳng những việc làm ăn tăng trưởng mà còn gia tăng lợi ích, biến Phủ doãn kinh thành trở thành chỗ dựa của nàng, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.

“Khách quan, mời vào bên trong, xin hỏi muốn. . . »Lâm Tiểu Trúc vừa vào Lưu ký, tiểu nhị đã tiến lên đón tiếp, nhìn thấy là Lâm Tiểu Trúc liền đổi từ tươi cười xã giao thành tươi cười chân thành” Trần cô nương sao lại tới đây ?”

“Chưởng quầy các ngươi có ở đây không ?” Lâm Tiểu Trúc hỏi.

Tiểu nhị sắc mặt cứng lại, sau đó nói” cô nương, mời ngồi, ta đi xe chưởng quần chúng ta có ở đây hay không ?” nói xong dẫn Lâm Tiểu Trúc đến ngồi một bên, gọi một tiểu nhị khác mang trà thượng đẳng lên cho nàng rồi mới đi ra sau.

Thực ra cửa hàng này không lớn, La chưởng quỹ ra vào đều phải qua cửa lớn, hắn có ở cửa hàng hay không, tiểu nhị phải biết. Nhưng từ lúc bị Tần quả phụ dây dưa, La chưởng quỹ luôn đối xử lạnh lùng với nữ nhân, sợ gặp phải phiền toái không cần thiết. Vì vậy vẫn luôn lạnh nhạt với Trần cô nương ngọt ngào động lòng người ở bên cạnh. Tiểu nhị không xác định được La chưởng quỹ có muốn gặp nàng hay không.

Tiểu nhị nói vậy, Lâm Tiểu Trúc biết La chưởng quỹ đang ở trong tiệm, có điều nàng cũng không để tiểu nhị khó xử, hơn nữa nàng tin La chưởng quỹ sẽ gặp nàng, mà lần này không gặp thì nhất định lần sau sẽ gặp. Nàng chậm rãi ngồi uống trà, đánh giá bày biện trong tiệm, thầm tính toán xem nên thuyết phục La chưởng quỹ thế nào, làm sao để tranh thủ lợi ích lớn nhất cho mình.

Chỉ chốc lát sau, tiểu nhị đã quay lại nói” Trần cô nương, chưởng quầy chúng ta mời ngươi vào phòng trong nói chuyện”

Cửa hàng Lưu ký chẳng những diện tích lớn hơn tiệm rau ngâm của Lâm Tiểu Trúc, mà còn có thể ngăn một gian phòng ở phía trong, bình thường La chưởng quỹ khi đến cửa hàng đều ở trong này.

Lâm Tiểu Trúc đứng dậy, đi theo tiểu nhị vào gian phòng kia, thấy dọc theo tường có vài giá sách, bên trên chất đầy sách. La chưởng quỹ đang ngồi sau thư án, trước mặt có một quyển sách, vẻ mặt ngưng trọng, không biết đang nghĩ gì. Thấy Lâm Tiểu Trúc tiến vào, hắn liền đứng lên, chỉ vào ghế đối diện, nói” Trần cô nương, mời ngồi”

Sắp xếp như vậy rất hợp ý Lâm Tiểu Trúc, nàng mỉm cười, ngồi xuống, nói” quấy rầy La chưởng quỹ”

“Đâu có, bình thường Trần cô nương vô sự bất đăng tam bảo điện, hôm nay tới nhất định là có chuyện” La chưởng quỹ ôn hòa cười nói.

Loading...

Hắn rất có hảo cảm với cô nương trước mặt. Nàng buôn bán thành thật, đối nhân xử thế ôn hòa lại mang chút rụt rè, không vì đối phương gia cảnh bần hàn hay giàu có mà phân biệt đối xử. Không giống vị Tần quả phụ kia, đong đưa qua lại, vừa thấy nam tử anh tuấn lại có chút gia cảnh liền bám riết không buông.

Hơn nữa khi vị Trần cô nương này ký hiệp ước, hắn phát hiện năng lực của nàng không đơn giản ; khi xử lý Nhị Hổ thì trong cương có nhu, xử sự bình tĩnh sáng suốt, sát phạt quả quyết, không giống nữ tử bình thường.

Lâm Tiểu Trúc lẳng lặng ngẩng đầu lên, nhìn La chưởng quỹ, cũng không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề nói” Chu ký đối diện khai trương, ta đã sai Tôn Hạo đi hỏi thăm mới biết cửa hàng này do Tần quả phụ đã gả làm di nương cho người ta mở ra, hơn nữa hẳn là muốn nhắm vào Lưu ký của ngươi. Vì nàng luôn bất mãn với việc ta mua cửa hàng kia, lần trước đã sai Nhị Hổ đến phá rối, chắc bây giờ cũng sẽ không bỏ qua cho ta. Nếu nàng nhất thời chưa đối phó được ngươi mà quay qua đối phó ta, không biết La chưởng quỹ có đối sách gì đối với chuyện này không ?”

La chưởng quỹ ngẩn người, ngạc nhiên nhìn Lâm Tiểu Trúc. Hắn là người xử sự mau lẹ lưu loát, nhưng chịu ảnh hưởng bởi lễ tiết Nho gia, bình thường nói chuyện đều vòng vo một hồi mới đi vào chủ đề. Nhưng vị Trần cô nương này lại thẳng thắn hơn cả hắn, nói chuyện đúng trọng tâm, lại chỉ rõ vấn đề lợi hại : chuyện Tần quả phụ là ta bị ngươi liên lụy, ngươi xem nên làm thế nào.” Chuyện này, ta quả thật chưa nghĩ ra cách gì. Vì trước đó, chuyện Chu ký được che giấu kỹ, ta không nắm được tin tức, ta thực sự không ngờ nàng lại không chịu để yên như thế, nhiều ngày qua ta cũng đã phái người thăm dò tình hình của nàng. Có điều đối phó với nàng thì có hai cách, một là nhân lúc việc buôn bán của Chu ký chưa vững vàng, hung hăng đả kích ; hai tìm ra chỗ dựa của Tần quả phụ, tìm cách ly gián, làm cho nàng không thể chống đỡ”

Nói xong những lời này, La chưởng quỹ có chút sửng sốt. Nếu là trước kia, nếu là người khác, hắn tuyệt đối sẽ không nói ra những gì mình nghĩ mà chỉ vòng vo, đưa đẩy vài câu. Nhiều nhất là hứa hẹn để ngăn ngừa tình huống xấu nhất, sẽ tìm một cửa hiệu tốt để bồi thường tổn thất cho nàng.

Nói xong lời này, chính hắn đều sửng sốt sửng sốt. Nếu chiếu dĩ vãng, thay đổi người khác, hắn tuyệt đối sẽ không đem chính mình thực hiện kể lại giải nói ra, bất quá là đánh vài cái Thái Cực, đem vấn đề thôi thượng đẩy, nói vài câu hư nói. Nhiều nhất, hứa hẹn làm chính mình để ngăn không được bại hạ trận đến khi, sẽ vì nàng tìm một Hảo mặt tiền cửa hiệu, bồi thường nàng tổn thất mà thôi. Tuy nhiên hắn lại thấy cùng nàng dối phó Tần quả phụ không phải là chuyện khiến người ta chán ghét. Hắn cũng không thấy hối hận vì đã nói ra suy nghĩ của mình.

Lâm Tiểu Trúc khá hài lòng với thái độ của La chưởng quỹ, lại hỏi” không biết La chưởng quỹ muốn thừa dịp Chu ký căn cơ chưa vững mà hung hăng đả kích thế nào ?”

Lần này La chưởng quỹ không có trực tiếp trả lời vấn đề của nàng, mà dựa người vào lưng ghế, cười nói” Trần cô nương, ngươi hỏi ta những chuyện này, không sợ ta xem ngươi là người của Tần quả phụ đến do thám tin tức sao ?”

“Có thám tử ngốc tới mức chạy đến trước mặt đối thủ hỏi tin sao ?” Lâm Tiểu Trúc mỉm cười, biết đã đến lúc mình bỏ ra thành ý” ta nghĩ chuyện La chưởng quỹ phải làm, thứ nhất là tìm sư phụ làm điểm tâm có tay nghề tốt, làm ra nhiều loại điểm tâm ngon, tiếp đó là hạ gia, giữ lại những khách hàng muốn chiếm tiện nghi. Không biết ta nói có đúng không ?”

La chưởng quỹ kinh ngạc nhìn nàng, không nói gì.

Không cần hắn lên tiếng, Lâm Tiểu Trúc cũng biết mình đã đoán trúng, lại nói tiếp” nhưng La chưởng quỹ có nghĩ tới chuyện sư phụ tay nghề tốt không phải tìm trong chốc lát là có, hạ giá cũng là một cách tự hại mình, kẻ địch còn chưa thương tổn, mình đã bị thiệt hại. Biện pháp này, dù thế nào cũng không có lợi”

“Chẳng lẽ Trần cô nương có biện pháp tốt hơn ?” La chưởng quỹ nhìn Lâm Tiểu Trúc, vẻ mặt thương lượng, lúc này hắn không hề dám khinh thị nàng. Tuổi còn nhò mà có thể phân tích sự việc thấu đáo, nói rõ lợi hại, thực sự là không đơn giản chút nào.

Lâm Tiểu Trúc không trả lời mà nói tiếp” ta muốn hỏi La chưởng quỹ, nếu hạ giá như Chu ký, ngươi cảm thấy có thể giữ khách được không ?”

La chưởng quỹ suy ngẫm một lát, lắc đầu nói” không thể. Con người luôn thích sự mới mẻ. Mọi người đã ăn điểm tâm chỗ chúng ta đến ngán, thấy đối diện mở một cửa hàng mới, tất nhiên muốn nếm thử. Nếu điểm tâm bọn họ làm cũng như chúng ta, giá cũng ngang nhau, như vậy bọn họ sẽ đến chỗ bên kia”

“Vậy nếu ngươi hạ giá thấp hơn thì sao ?”

La chưởng quỹ cười khổ một chút” nếu hạ giá, lợi nhuận cũng giảm theo, trong khoản thời gian ngắn còn có thể chống đỡ nhưng lâu dài thì không thể. Hơn nữa, dù ta hạ giá cũng có người không cần giá mà thích đến bên kia mua đồ. Cho nên dù hạ giá, ta vẫn không giữ được bọn họ”

“Như vậy, vẫn còn biện pháp thứ nhất là tìm sư phụ làm điểm tâm, không biết La chưởng quỹ đã tìm được ai chưa ?” Lâm Tiểu Trúc hỏi.

La chưởng quỹ lắc đầu, thở dài một hơi” chưa nói tới Chu ký, nếu Lưu ký chúng ta muốn làm ăn được thì phải không ngừng sửa cũ thành mới nhưng sư phụ làm điểm tâm ngon lại không ngừng làm ra các loại mới mẻ lại rất khó tìm, ít nhất cho đến giờ ta chưa tìm được ai cả”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện