Thẩm Di nhìn thẳng về phía trước, né tránh ánh mắt thẳng thắn của anh.

Trước đây cô đã thích anh, bây giờ vẫn rất thích.

Thích sờ mó anh cũng vậy, sau khi lớn lên thậm chí khi còn chưa biết anh chính là anh trai họ Tạ, cô đã lén sờ mó anh rồi.

Người bị sờ mó như anh tính ra cũng có chút đáng thương.

Chiều đến, hoàng hôn dần dần buông xuống, ánh sáng dịu nhẹ của ráng chiều rọi xuống người họ, kéo dài cái bóng của họ.

Lúc chuẩn bị ra về, họ rời khỏi bãi biển, ngồi xuống một chiếc ghế dài trên bãi biển. Đợi rửa sạch cát mịn xong, Chu Thuật Lẫm rất tự nhiên quỳ một gối trước mặt Thẩm Di, mang đôi giày vẫn cầm trong tay đi vào cho cô.

Cảnh tượng này dường như không hề có gì bất thường.

Nhưng dì viện trưởng ngẩn ra một giây mới chấp nhận được ‘cú sốc’ này.

Có người đi ngang qua đây, nhìn hai giây rồi đột nhiên giơ điện thoại lên chụp một bức ảnh.

Chậc chậc chậc.

Đúng là vợ chồng son.

Như keo như sơn.

Phim thần tượng còn chẳng dám quay như vậy!

Bởi vậy, chẳng trách đám người trên mạng suốt ngày cứ đòi ‘đẩy thuyền’, đổi lại thì ai mà chẳng muốn ‘đẩy thuyền’ cơ chứ?!

Buổi tối còn có tiệc, khách khứa trên đảo có thể cùng nhau vui vẻ náo nhiệt.

Chu Thuật Lẫm và Thẩm Di đến sớm, cô mặc một chiếc váy dạ hội, tùng váy xòe bồng bềnh.

Sau khi vào phần khiêu vũ, điệu nhạc du dương, Chu Thuật Lẫm nắm tay cô cùng bước vào sàn nhảy. Bọn họ xoay nhẹ vài vòng, những viên kim cương trên váy lấp lánh. Bộ vest đen của anh nghiêm túc lại quý phái, vừa vặn kết hợp với sự dịu dàng của cô.

Trên sàn nhảy có rất nhiều người đang nhảy, cô và anh hòa mình vào đó không hề làm gì đặc biệt, nhưng lại có thể khiến ánh mắt của mọi người tự động đổ dồn vào hai người họ.

Cô ngước mắt nhìn anh, nhẹ nhàng mỉm cười.

Nụ cười của cô phản chiếu trong đôi mắt đen nhánh của anh.

Đôi vợ chồng mới cưới này không cần làm gì để nhấn mạnh đặc biệt, nhưng vẫn luôn có thể trở thành tâm điểm của bữa tiệc. Những người xung quanh không tham gia khiêu vũ đều điên cuồng chụp ảnh, chẳng mấy chốc, những bức ảnh mới nhất của ngày hôm nay đã được tung lên mạng.

Có đủ loại ảnh chụp trộm tình cờ gặp gỡ hôm nay, cũng có ảnh chụp trộm khiêu vũ trong sàn nhảy lúc này.

Không có bức ảnh nào là bình thường đơn giản.

Những bức ảnh này vừa xuất hiện, vô số người nghe tiếng lập tức kéo đến. Dù đã một ngày trôi qua nhưng sức nóng vẫn không hề giảm đi.

Rõ ràng không phải là người của công chúng, nhưng khí chất và ngoại hình của họ lại quá nổi bật. Ngay cả khi chỉ đơn giản đứng giữa đám đông thì họ cũng sẽ vô cùng nổi bật, chính vì vậy mới thu hút được sự chú ý của nhiều người. Thêm vào đó là cái mác vợ chồng hào môn thực sự, thế nên độ chú ý rất khó giảm.

Vài bức ảnh này rõ ràng chính là cuộc sống thường ngày của họ. Những bức ảnh tạo dáng có chủ ý không có gì lạ, những bức ảnh thường ngày được chụp ngẫu nhiên mới khiến người ta rung động.

Đặc biệt là bức ảnh anh quỳ xuống đi giày cho cô, động tác tự nhiên như nước chảy mây trôi, anh hơi cụp mắt, buộc dây giày bên hông cho cô, vẻ mặt tập trung và hờ hững đã đủ khiến một tiếng hét chói tai vang lên.

[Chủ tịch Chu, anh còn nhớ mình là tổng tài bá đạo không vậy?]

[Đừng nói là giới hào môn, chồng tôi còn chưa từng đối xử với tôi như vậy [tạm biệt]]

[Phim huyền huyễn hào môn hiện đại, Chu Thuật Lẫm, anh có thể yêu hơn một chút nữa không [nứt ra]]

[Không được, tôi không tin, chồng tôi nói đây đều là ảnh tạo dáng!]

[Mới cưới hôm qua mà, vất vả lắm mới cưới được người ta, khóe miệng của chủ tịch Chu không thể kìm nén được, mấy người cứ để anh ấy được thể hiện đi.]

Có một bức ảnh chụp trộm do động tác mà trở nên nhòe đi, là hình bóng Thẩm Di nhìn về phía ống kính, trong ánh sáng loang lổ, góc nghiêng của cô tỏa sáng rực rỡ.

Một ánh nhìn kinh ngạc.

Thậm chí khiến hơi thở của người ta vô thức nín lại trong vài hơi.

Sau một thời gian ngắn bị gián đoạn, bức ảnh này được đưa thẳng lên đầu trang, được điên cuồng chia sẻ lại.

Phối hợp với bối cảnh xung quanh và trang phục của họ, những người không biết còn tưởng là một nữ minh tinh nào đó, hoặc là phim thần tượng hào môn —— bầu không khí cực kỳ tuyệt vời!

Bài đăng Weibo có bức ảnh đó đã bị đánh sập phần bình luận.

[Sau này không cần mời diễn viên nữa, phim của Chi Chi hoàn toàn có thể tự mình đóng! Không thua kém gì diễn viên nữ! Nếu cần nam chính thì kéo chồng lên luôn [OK]]

[Đẹp quá!! Cảm ơn mọi người đã yêu thích Chi Chi! Mời mọi người ủng hộ bộ phim mới của Chi Chi 《Mười hai ngày đêm dài》!!]

[Wow, Chu Thuật Lẫm, cướp vợ thì không đội trời chung!]

[Tôi xong rồi, đây là lần đầu tiên trong đời tôi nghe thấy trái tim mình rung động đến vậy, vấn đề là, tôi là con gái!]

[Một đóa hoa phú quý của nhân gian, đeo trang sức lộng lẫy cỡ nào cũng không bị sến súa.]

[Cảnh này đã gi ết chết hơn một nửa giới giải trí rồi!! Chị giết tôi đi!!!]

[Một đêm lãng mạn, say đắm đến mức khiến người ta rung động.]

Nhạc khiêu vũ kết thúc, điệu nhảy của họ cũng kết thúc.

Váy của cô khẽ xoay một vòng, đường cong duyên dáng thu lại.

Xung quanh chật kín người đến chiêm ngưỡng, sau khi kết thúc hai giây mới có người giật mình vỗ tay.

Bàn tay của Thẩm Di bị Chu Thuật Lẫm nắm chặt. Cô cười nhẹ, lao vào lòng anh, ôm anh một cái.

Anh cong môi, ôm chặt cô lại, vẻ mặt vô cùng mãn nguyện.

……

Bữa tiệc không có thời gian kết thúc, tùy mọi người chơi đến khi nào thỏa thích thì thôi, cả buổi tiệc đều có nhân viên phục vụ đồng hành.

Đêm nay lặng lẽ khép lại.

Nhưng hai nhân vật chính rời đi khá sớm.

Trong một căn phòng tối om, cô bị anh mạnh mẽ đè chặt.

Nụ hôn kéo dài từ cửa ra vào cho tới trong phòng, thậm chí không hề ngắt quãng một giây.

Váy may bằng vải satin mềm mại và thanh lịch đổ xuống như thác ngân hà.

Dần dần toát mồ hôi.

Thời tiết đầu xuân đã nóng như vậy.

Một lúc sau, sống lưng mảnh mai ngả về phía sau, cố tránh né, cong thành một đường cong cực kỳ đẹp mắt.

Chu Thuật Lẫm giữ chặt cổ tay kéo cô về, cô mới trốn được vài cm lại bị kéo tới thêm hai cm.

Mồ hôi càng lúc càng túa ra nhiều hơn, Thẩm Di nhíu mày, đôi mắt đẫm sương trừng trừng nhìn anh đầy trách móc.

Đầu ngón tay anh vuốt v e mu bàn tay cô, một lần lại một lần. Đợi đến khi hơi thở bình tĩnh lại.

Đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào cô, Chu Thuật Lẫm khàn giọng hỏi: “Không phải Viên Viên thích anh nhất sao? Sao bây giờ lại không thích nữa rồi?”

Anh rất ít khi gọi cô bằng cái tên thân mật này.

Thẩm Di nhanh chóng đoán ra, anh đang nhắc đến những lời dì viện trưởng nói vào ban ngày.

Dì viện trưởng nói từ nhỏ cô đã thích anh, bây giờ vẫn thích như vậy.

Đoạn nói chuyện đó rõ ràng đã khiến người đàn ông này vui vẻ, chỉ là anh quá biết cách giả vờ, lúc đó không biểu lộ cảm xúc gì, đến tận bây giờ mới lôi ra trêu chọc cô.

Ánh mắt anh quá sâu xa, cô bị ánh mắt của anh nhìn đến mức bối rối, nuốt khan một ngụm rồi lắc đầu: “Đâu có không thích.”

Tóc mai của cô đã ướt đẫm mồ hôi.

“Không có không thích, vậy sao em lại chạy?” Anh hôn lên mắt cô, hôn lên tóc mai của cô, nụ hôn đầy dịu dàng.

Nhưng hơi thở tỏa ra lại giống như sói, khiến người ta vô thức cảm thấy nguy hiểm.

Anh tấn công quá nhanh, hoàn toàn không cho cô thời gian phản ứng. Không biết là do tối hôm kia nghỉ ngơi không đủ hay tối hôm qua chưa thỏa mãn, mấy hôm nay anh luôn hung dữ khiến cô muốn bỏ chạy. Nếu cho cô cơ hội, có lẽ cô đã chạy xa lắm rồi.

Nhưng không thể nói như vậy, Thẩm Di nắm lấy tay anh, giọng nói nghe có vẻ đáng thương: “Không chạy…”

Anh khẽ nhếch môi cười một tiếng, không nói tin hay không tin.

Dưới thân lại đẩy một cái, anh hỏi: “Bây giờ vẫn thích như vậy sao?”

Ánh mắt né tránh của cô hôm này đã bị anh vạch trần, hiện tại phải đối mặt trực diện, thậm chí còn đối mặt ở khoảng cách gần, không thể lùi bước nữa.

Mãi mấy giây sau mới nghe thấy giọng nói yếu ớt của cô: “… Ừm.”

Bây giờ vẫn rất thích.

Thích hơn cả hồi nhỏ.

Nhưng nếu như, ví dụ như lúc này anh đừng hung dữ như vậy, thì, ừm… cô sẽ thích hơn.

Cuối cùng anh cũng tỏ ra vui vẻ, cười khẽ một tiếng, lại hỏi: “Thích đến mức nào?”

Nhưng cô không trả lời. Anh ép thế nào cũng không ép được.

Chu Thuật Lẫm hơi nhướng mày, khẽ thở dài: “Bây giờ cũng rất thích sờ mó lung tung.”

Anh suy nghĩ một lúc, đột nhiên mở miệng hỏi: “Sao không sờ mó anh nữa?”

Thẩm Di: “…”

Bây giờ cô đã bị chặn hết đường, căn bản không thể giơ tay, cũng không có sức lực làm bất cứ chuyện gì khác chứ nói gì đến chuyện sờ mó anh. Về nguyên nhân thì không ai hiểu rõ hơn anh, vậy mà anh còn ra vẻ đường hoàng hỏi cô sao? Tương đương với việc cướp hết gạo của người ta rồi còn hỏi tại sao người ta không ăn cơm.

Chu Thuật Lẫm thoạt nhìn như đang thật sự nghi ngờ.

Nhưng mỗi câu hỏi rõ ràng đều là cái bẫy được thiết kế riêng cho cô.

Thẩm Di quay đầu đi, không muốn để ý đến anh, một lần nữa không thấy ‘tiến triển’ gì, cô thúc giục anh: “Anh nhanh lên đi…”

Nhưng anh lại cố tình xấu xa: “Không được, thích nán lại bên trong.”

Thẩm Di giơ tay che mắt, khuôn mặt vốn đã đỏ ửng càng tăng thêm nhiệt độ.

Anh cảm nhận được nhiệt độ bên trong, nhưng đáng tiếc là không thể cùng cô cảm nhận.

Thẩm Di siết chặt anh, thôi vậy, cùng nhau chết đi!



So với ngày thứ hai, ngày thứ ba rõ ràng nhàn hơn nhiều, việc cũng ít hơn. Chu Thuật Lẫm dường như không có ý định dậy sớm, thong thả giày vò cô, không hề kiềm chế, cũng không thèm để ý đến thời gian.

Gần một nửa khách trên đảo đã rời đi, còn lại một nửa đang ở đây tận hưởng kỳ nghỉ ngày thứ ba.

Ngày thứ ba thì càng chẳng có ai để ý đến thời điểm chú rể cô dâu xuất hiện. Ngoại trừ một số người vì muốn cập nhật cho đám ‘quái thú’ trên mạng mà liên tục để ý đến hai người họ trong hai ngày qua, cho nên đã hình thành thói quen, thậm chí còn để ý họ hơn cả những người trên mạng.

Hôm qua vẫn còn là buổi trưa.

Hôm nay… ừm, còn muộn hơn nữa.

Họ cúi đầu uống một ngụm nước.

Bởi vậy mới có thứ gọi là kỳ nghỉ phép cưới… Quả nhiên có lý do tồn tại của nó. Tập đoàn Chu thị hẳn là rất nghiêm ngặt trong việc thực hiện chế độ nghỉ phép cưới, dù sao thì chủ tịch Chu là người cần điều này nhất.

Chiều hôm đó, những vị khách còn lại cũng bắt đầu rời khỏi đảo. Ba ngày qua thật sự đã chơi rất tận hứng.

Một số cư dân mạng cũng miễn cưỡng lên đường về nhà. Sự tương tác giữa họ và đôi vợ chồng son dừng lại ở đây cũng xem như là một kết thúc có hậu.

Ban đầu có thể là cả đời này bọn họ sẽ không có giao thoa, cho đến khi giải thưởng bất ngờ đó đã thay đổi tất cả. Lần này thực sự rất may mắn, đã trúng một chuyến du lịch đảo sang trọng trọn gói và còn được tận mắt chứng kiến một buổi lễ có thể gọi là đám cưới thế kỷ. Từ đầu đến cuối, toàn bộ quá trình đều khiến vô số cư dân mạng phải ghen tị.

Quan trọng là, bên phía cô dâu chú rể thực sự không có bất kỳ thái độ kiêu căng nào, cũng không có quy tắc nào của một gia đình thượng lưu như trong tưởng tượng, ba ngày này thật sự đã đem lại cho họ sự tự do hoàn toàn, họ muốn làm gì cũng được.

—— Nói lần này là ‘chiếc bánh từ trên trời rơi xuống’ cũng không hề quá lời.

Công sức nỗ lực chen lấn của các cư dân mạng cũng đã đến hồi kết thúc.

Cập nhật đã kết thúc.

Giấc mơ này đã kết thúc.

Chỉ là còn lại dư âm quá lâu, khiến cho họ vẫn còn lưu luyến mãi mãi.



Lúc quay trở lại Bắc Thành, mùa xuân đã đến sâu, các loại hoa khác nhau cùng nở rộ. Mùa xuân ở miền Bắc có vô số loài hoa nở rực rỡ, các cành cây khô ven đường không còn trơ trụi như trước đây.

Ngày ra mắt bộ phim mới trùng với ngày cưới của Thẩm Di, thế nên có rất nhiều hot search đã xuất hiện. Trên hot search đó, có vẻ như khắp mọi nơi đều liên quan đến Thẩm Di, sự nổi tiếng của cô còn cao hơn cả nữ diễn viên hạng hai thông thường.

Cô không chỉ thu hoạch được nhiều lời chúc mừng cho đám cưới mà còn thành công trong sự nghiệp.

Tối ngày cưới, mặc dù rất bận rộn nhưng Thẩm Di vẫn dành thời gian để theo dõi thông tin phát sóng. Cô biết kết quả không tệ, thậm chí còn xuất hiện trong nhóm làm việc và gửi bao lì xì cho nhóm đạo diễn.

Hôm nay là ngày thứ ba, sau khi phát sóng kết thúc, Thẩm Di lại trở thành từ khóa hot trên mạng xã hội, hơn nữa còn tăng lên nhanh chóng, mức độ thảo luận vẫn rất cao.

Thẩm Di tựa vào gối tựa trên ghế sofa, trả lời các tin nhắn công việc đã tích tụ trong mấy ngày qua. Còn có lời chúc mừng và lời mời hợp tác từ nhiều phía. Trước mắt cô là một cảnh tượng thịnh vượng.

Với tư cách là một tác giả, cô không thể không vui mừng. Sau thời gian dài sáng tác, cô đã nhận được phản hồi như mong muốn.

Khi viết bản gốc và kịch bản cho cuốn sách này, cô đã có một kỳ vọng mong manh, nghĩ rằng nó có thể tiến thêm một bước trên nền tảng ban đầu của cô.

Bây giờ sau khi phát sóng, phản hồi từ khán giả đã chứng minh rằng cảm giác của cô không sai. Nhờ vào bộ phim này, cô đã đạt được thành tích nhất định và nâng cao khả năng của mình lên một tầm cao mới.

Trong khoảng thời gian đó không có đêm nào cô không thức đến sáng.

Trên WeChat còn có một tin nhắn từ một nữ diễn viên trong bộ phim này.

—— Vai diễn mà cô ấy đảm nhiệm chỉ mới xuất hiện tối nay nhưng độ hot đã tăng lên ngay lập tức. Nổi bật đến mức khiến ngay cả những người trong ngành cũng kinh ngạc, dự đoán tương lai rộng mở. Trước đó cô ấy vẫn chưa nổi tiếng trong giới, lần này có thể là bước ngoặt mà cô ấy đã cố gắng nắm bắt.

Và nhân vật này cũng chính là nhân vật mà Thẩm Hàm Cảnh muốn.

Đúng là Thẩm Hàm Cảnh có tầm nhìn tốt, đã chuẩn bị thông qua các mối quan hệ để giành được vai diễn này, ngay cả phim đã bắt đầu quay thì cô ta vẫn có tự tin chiếm được. Nhưng lúc đó Thẩm Di đã can thiệp kịp thời, thế nên ‘chuyện tốt’ của cô ta mới bị đứt gánh giữa đường.

Nữ diễn viên này hiểu rõ toàn bộ quá trình câu chuyệm, tối nay cô ấy đã gửi lời cảm ơn đặc biệt cho Thẩm Di.

Cô ấy không có quyền phát biểu, vào lúc đó nếu Thẩm Hàm Cảnh muốn chiếm đoạt thì hoàn toàn không cần mất công sức gì. Nhưng Thẩm Di thì khác, trọng lượng lời nói của cô trong giới hoàn toàn khác biệt, cũng nhờ có sự can thiệp của cô.

Thẩm Di cười khẽ: “Đừng khách sáo, cũng đừng để ý tới điều đó, vai diễn này ban đầu là của cô mà.”

Thẩm Hàm Cảnh à?

Hình như đã lâu rồi cô không nghe thấy cái tên này. Mấy chuyện đó xa xăm như là những chuyện của thế kỷ trước.

Thời gian trôi qua, mọi thứ đã thay đổi.

Cô vươn tay để xua tan bầu không khí u ám.

Cô đang tiến bước vào một cuộc sống tốt hơn, nữ diễn viên này cũng vậy.

Nhưng không phải Thẩm Hàm Cảnh.

Trả lời tin nhắn xong, Thẩm Di đứng dậy đi pha ly cà phê cho anh Chu đang miệt mài làm việc.

……

Khi bộ phim “Mười hai ngày đêm dài” trở nên nổi tiếng, các công ty đều tích cực liên hệ với cô, Lục Khởi cũng là một trong số đó.

Sau khi lễ cưới kết thúc, Thẩm Di cuối cùng cũng đã hoàn thành công việc bận rộn, đi ăn tối với anh ta.

Bạn của Chu Thuật Lẫm cũng là bạn của cô, sau lần hợp tác thành công trước đây, dù là sự tôn trọng trong việc thay đổi hay trải qua toàn bộ quá trình hợp tác, cô đều rất hài lòng. Lục Khởi đến với lòng thành chân thành, mà cô cũng muốn hợp tác với Lục thị lần thứ hai.

Sau khi hợp tác được thỏa thuận, Lục Khởi phấn khích đến mức không muốn ăn cơm nữa, anh ta nâng ly rượu lên chạm ly với cô. Anh ta nói rồi mà, tất cả là do Chu Thuật Lẫm làm trò gian trá, nếu không anh ta đã thành công từ lâu rồi!

Anh ta đập tay xuống bàn, tức giận nói: “Lão Chu đúng là vừa chiếm hời lại còn giả ngốc. Lúc trước chính tôi là người mời anh ta góp vốn chứ đâu? Bộ phim truyền hình lần này, anh ta đừng hòng chen chân vào!”

Thẩm Di nhíu mày.

Cô không biết điều này.

Cả hai người đều không để ý đến ánh đèn chớp nháy bên ngoài nhà hàng.

Vào tối đó, một chủ đề mới lại xuất hiện ——

Những bức ảnh được đăng lên dường như là hình ảnh buổi tối hôm đó cô với Lục Khởi đi ăn tối riêng tư và trò chuyện vui vẻ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện