
- Tác giả: Mèo Già Ăn Cỏ
- Thể loại: Ngôn Tình , Đô Thị , Khác
- Số chương: 85
- Lượt xem:
- Trạng thái: Full
Bị Gió Mê Hoặc - Mèo Già Ăn Cỏ
Bạn đang đọc bộ truyện full Bị Gió Mê Hoặc - Mèo Già Ăn Cỏ của tác giả Mèo Già Ăn Cỏ tại Wikidich.com.vn - Nền tảng đọc truyện chữ dịch miễn phí.
Giới thiệu nội dung:
Bị Gió Mê Hoặc
Tác giả: Mèo Già Ăn Cỏ
Editor: Fluoxetine
Bìa: Xuân Xuân
Số chương: 83 chương + 2 ngoại truyện
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, đô thị tình duyên, trời trao lương duyên, ngành nghề tinh anh
Giới thiệu 1:
Ngay từ lần đầu gặp gỡ, họ đã nhận ra sự khác biệt của nhau.
Họ trở thành những tín đồ trung thành nhất của đối phương.
Anh yêu sự mâu thuẫn, bình tĩnh và tinh tế của cô.
Cô yêu sự ngạo nghễ, tự tin và kiên định của anh.
1. Tập trung vào giới thời trang, tiểu thuyết ngọt ngào truyền cảm hứng (x)
2. Thiết lập: Đại ma vương người mẫu hàng đầu tính cách kiêu ngạo lạnh lùng x nhà thiết kế thời trang bên ngoài mềm mỏng bên trong cứng rắn.
Không có nguyên mẫu. (Lưu ý lịch sự: truyện nghiêng về phía nam chính, tính cách có một đống vấn đề, nếu thấy khó chịu thì đừng nhảy nhé.)
3. Về mặt chuyên môn có thiết lập riêng, đừng nghiên cứu quá sâu, nhưng nếu có bug lớn xin hãy cho tôi biết trong phần bình luận!
Tag: Đô thị tình duyên, trời trao lương duyên, con cưng của trời, truyện truyền cảm hứng, tâm lý xã hội
Nhân vật chính: Hàn Sóc, Từ Tâm
Khác: Trời trao lương duyên, truyện ngọt, cuộc đời truyền cảm hứng
Tóm tắt bằng một câu: Vượt qua nghịch cảnh, chạm đến vì sao
Ý nghĩa: Kiên trì theo đuổi con đường lý tưởng của chính mình
Giới thiệu 2:
Trước kia, cô luôn cảm thấy cuộc đời mình thiếu đi rất nhiều điều. Cô đã dốc hết tâm trí đi tìm, trên hành trình ấy bao lần vấp ngã, luôn có cảm giác đơn độc, không biết rốt cuộc mình có được gì.
Về sau, những điều cô mong muốn đều đã có cả – năm tháng yên bình, hiện tại an ổn, người mình yêu đều bình an vô sự.
“Chúc mừng năm mới.” Hàn Sóc cúi đầu hôn lên cổ cô, giọng anh vẫn còn chút ngái ngủ, khàn khàn hỏi: “Năm nay em có điều ước gì không?”
Từ Tâm lắc đầu, ôm chặt lấy anh.
Cô đã không còn điều ước nào để cầu nguyện nữa.
Bởi vì những điều đó… đều đã trở thành hiện thực rồi.
Lưu ý từ editor:
Nam chính từng có (nhiều) bạn gái cũ, về việc ổng bóc tem chưa thì các nàng thơ tự đọc và cảm nhận nhé, tác giả cũng không đề cập rõ ràng.
Chương mới nhất được cập nhật
Chương 85: Ngoại truyện 2: Còn một nửa chưa kể (Hoàn toàn văn)Chương 84: Ngoại truyện 1: Có một nửa chưa kểChương 83: Kết thúc chính vănChương 82: Từ Tâm: “… Em có phản đối đâu, anh không cần phải giải thích với em nhiều như vậy.”Chương 81: Chuyện bị lái sang hướng khác, Hàn Sóc hừ lạnh một tiếng: “Tay nhiếp ảnh đó chỉ hận không thể lột s@ch đồ anh r- Chương 1: Vẻ yêu kiều đằm thắm, ý mặn mà, thanh tao chân thật. Nước da mịn màng, nét tinh khôi, xương thịt hài hòa.
- Chương 2: “Tại sao cậu lại giành bài tập của con gái người ta?”
- Chương 3: “Đệt, tôi sắp buồn ngủ đến chết rồi.”
- Chương 4: Hóa ra trên đời này thực sự có người sinh ra đã mang một khí chất nhất định, phù hợp đến lạ lùng khi bước trên
- Chương 5: Ngoại trừ Từ Tâm, không ai chú ý.
- Chương 6: Đâu phải lần đầu quen cậu ta, trông cậu ta chẳng giống một kẻ điên sao?
- Chương 7: “Từ Tâm à, cậu sắp nổi tiếng rồi đấy.”
- Chương 8: Hàn Sóc có đó không?
- Chương 9: Có tham vọng là điều tốt, nhưng ở chỗ tôi, mọi thứ đều phải nói bằng thực lực.
- Chương 10: Anh ta với vẻ mặt nghi hoặc quay người lại, và khi bốn mắt chạm nhau với Từ Tâm trong giây lát, anh ta lớn tiếng chửi
- Chương 11: Từ Tâm hiểu bản thân mình, từ trước đến nay cô không giỏi đối phó với những tình huống kiểu này.
- Chương 12: Cô đương nhiên biết Sean O’Pry là ai, trên mặt lập tức lộ ra một biểu cảm vi diệu.
- Chương 13: Từ Tâm: “…”
- Chương 14: Con người vốn dĩ là những sinh vật có xu hướng bị ánh sáng thu hút, luôn không kiểm soát được việc bị những ngườ
- Chương 15: Từ Tâm không biết bọn họ là ai, vô thức ngồi lùi ra xa một chút, lặng lẽ quan sát tình hình.
- Chương 16: “Sao cô lúc nào cũng có thói quen nghe lén người khác vậy?”
- Chương 17: “Quá chán thì về đi, em không thấy tối qua anh uống bao nhiêu à?“
- Chương 18: “Vì vậy tôi mới phải dẫn cô đi cửa sau, cơ hội tốt như vậy, làm sao tôi có thể để người khác hưởng lợi đư�
- Chương 19: Mọi chuyện đã được quyết định như vậy.
- Chương 20: Cô quay đầu lại, dưới màn đêm, không còn một bóng người nào nữa.
- Chương 21: Hàn Sóc lấy ra một tấm thẻ từ ngăn kéo đưa cho Lý Lộ, chọn cách tiêu tiền để tránh họa.
- Chương 22: Người này thực sự rất hay so đo tính toán.
- Chương 23: “Nếu làm đồ ăn thì cho tôi một phần, cô làm tôi tức đến mức khiến tôi đói rồi.”
- Chương 24: “Đứng ngây ra đó làm gì?”
- Chương 25: “Sếp chúng ta nghèo đến nỗi chỉ còn lại tiền và mặt mũi, cậu nói có tức không cơ chứ?”
- Chương 26: Có một người như vậy, sinh ra là để đứng trên sàn catwalk.
- Chương 27: Một người đàn ông như vậy, cô hy vọng trong tương lai anh sẽ không bao giờ phải cúi đầu trước bất cứ điều gì.
- Chương 28: “Anh điên rồi à? Anh vẫn đang bệnh mà!”
- Chương 29: Khi cô nói xong câu “Everyone wants the best”, tất cả mọi người xung quanh không nhịn được cười phá lên.
- Chương 30: Cô thật sự khiến anh nở mày nở mặt.
- Chương 31: “Cả ngày làm những việc không ý nghĩa, nên cậu mới sống không hạnh phúc chút nào.”
- Chương 32: Họ giống như những bánh răng vô dụng trong chiếc đồng hồ, mỗi ngày đều lặp lại cuộc sống vô nghĩa.
- Chương 33: Chỉ có tiếng lòng của con người là không thể bỏ qua.
- Chương 34: Lý trí mà kiểm soát, kiêu ngạo mà hiếu chiến, lộng lẫy mà xa hoa.
- Chương 35: Hàn Sóc nhướng mày: “Sao vậy? Cô đặc biệt lên đây để bán chó à?”
- Chương 36: Trương Mông thật là ngày càng “nữ tính” quá.
- Chương 37: Hiệp sĩ là biểu tượng của sự khiêm nhường và dũng cảm, tinh thần hiệp sĩ là một niềm tin.
- Chương 38: Thiết kế của cô giống như đang kể một câu chuyện, mang đặc trưng của người phương Đông.
- Chương 39: Thế giới nói, bạn có tư cách làm bất cứ điều gì bạn muốn.
- Chương 40: Im lặng cũng chính là đồng lõa.
- Chương 41: Nhưng bà không hề hối hận, từ đầu đến cuối, tình yêu của bà dành cho Hàn Sóc luôn rõ ràng trước mắt mọi người.
- Chương 42: Cô vừa đi ra ngoài vừa nhắn tin cho Hàn Sóc: “Em đã về rồi.”
- Chương 43: Từ Tâm cười, bỗng nhiên hỏi: “Vậy cậu nghĩ bọn mình có hợp nhau không?”
- Chương 44: “Có người đang theo dõi chúng ta.” Hàn Sóc lên tiếng, xác nhận điều Từ Tâm đã đoán.
- Chương 45: Giống như bố nó vậy, một khi đã quyết tâm thì cứ như con chó sói ấy.
- Chương 46: May mắn thay, giờ đây cô có thể ở bên cạnh anh, cùng anh tiến về phía trước.
- Chương 47: Anh quá thông minh, biết cách làm cho người thích mình xót xa.
- Chương 48: Anh để lại những gì, em chỉ cần nhớ trong lòng là được.
- Chương 49: Nếu bị đuổi ra khỏi nhà, anh sẽ nuôi em.
- Chương 50: Em cũng quá nuông chiều sếp rồi đấy?!
- Chương 51: Giờ đây là sân khấu của anh.
- Chương 52: Lời nói của dân độc thân thật chua chát.
- Chương 53: Từ Tâm thấy anh ăn phải một miệng son, cô thở hổn hển cười bất lực.
- Chương 54: Từ Tâm cuối cùng đã hiểu được ý đồ của Từ Châu Bình.
- Chương 55: Lời nói của Hàn Đông Tố khiến Từ Châu Bình gần như không biết phải đáp lại thế nào.
- Chương 56: Từ Tâm nghe xong liền khẽ nhếch môi, cố tình hỏi nhỏ: “Giận gì chứ?”
- Chương 57: “Tôi nuôi anh là để anh ăn không ngồi rồi à?”
- Chương 58: “Anh cứ ở lại đây, đừng bướng bỉnh.”
- Chương 59: Đôi má cô ửng hồng vì nụ hôn sâu đó, đôi mắt long lanh ngấn nước, như giận mà không phải giận.
- Chương 60: Lúc này đây, cô nói gì anh cũng chiều theo.
- Chương 61: Hàn Sóc bất mãn kẹp lấy eo cô, “Cứ để Trương Mông nói chuyện với cậu ta là được rồi.”
- Chương 62: Hứa Phong mỉm cười: “Dù sao cũng không phải ai cũng may mắn như vậy.”
- Chương 63: Giọng điệu khi mở miệng cũng lạnh lùng vô cùng: “Còn đau chỗ nào không?”
- Chương 64: Hàn Sóc ngước mắt lên, cười lạnh một tiếng: “Mệt, đã biết anh mệt sao còn không để anh bớt lo lắng?”
- Chương 65: Hứa Phong rụt cổ lại, mặt đầy vẻ lo sợ: “May mắn là hiện giờ tôi vẫn chưa có bạn gái.”
- Chương 66: Hàn Sóc vén đám người ra, một tay đón lấy cô từ tay Từ Liễu, bàn tay đưa lên trán cô thăm dò, sắc mặt anh lập tức
- Chương 67: Từ Tâm tựa sát vào anh, nghe vậy, cô bất chợt nói: “Chuyện này sao có thể giống nhau được chứ?”
- Chương 68: “Chúng ta cá cược đi.”
- Chương 69: Chân anh rất ấm áp, kẹp lấy bắp chân nhỏ của Từ Tâm, không hề nhúc nhích: “Thế này sẽ không lạnh nữa.”
- Chương 70: “Anh căng thẳng đến mức sắp nôn mất.”
- Chương 71: Hai người không nói thêm gì nữa, chỉ lặng lẽ ôm nhau chìm vào giấc ngủ, như hai vòng cung khớp chặt vào nhau.
- Chương 72: “Anh có lẽ, hiểu em còn rõ hơn em tưởng.”
- Chương 73: Ngoài sự tò mò và hứng thú, đôi khi Hàn Sóc còn tỏ ra vô cùng cẩn thận và dè dặt. Có lúc, Từ Tâm lại cảm thấy dá
- Chương 74: “Chạy cái gì thế?”
- Chương 75: “Bố ai? Cho em cơ hội nói lại lần nữa đấy.”
- Chương 76: Cô gái của anh, quả thật rất tài giỏi.
- Chương 77: Tối hôm đó, Hàn Sóc ôm cô và thì thầm bên tai: “Ngày dự sinh là khi nào?”
- Chương 78: Chu Cận ngồi ngay bên cạnh Hàn Sóc, anh ta nhìn Hàn Sóc đột nhiên đứng dậy, mặt tái xanh, khoác áo ngoài rồi bước ra.
- Chương 79: “Mới vừa sinh ra mà các người đã nhìn ra giống ai à? Đừng nói nhảm nữa.”
- Chương 80: Từ Tâm liếc anh một cái: “Anh ngồi xa ra một chút.”
- Chương 81: Chuyện bị lái sang hướng khác, Hàn Sóc hừ lạnh một tiếng: “Tay nhiếp ảnh đó chỉ hận không thể lột s@ch đồ anh r
- Chương 82: Từ Tâm: “… Em có phản đối đâu, anh không cần phải giải thích với em nhiều như vậy.”
- Chương 83: Kết thúc chính văn
- Chương 84: Ngoại truyện 1: Có một nửa chưa kể
- Chương 85: Ngoại truyện 2: Còn một nửa chưa kể (Hoàn toàn văn)