Chương 57: Giao dịch không công bằng



"Tôn Kiến Đình, anh xác định như vậy có thể được? "



"Có thể, cô chỉ cần hảo hảo dính theo Phương Tư Dao thì được"



"Anh tốt nhất đem Giang Hiểu Đình làm đi cho tôi, đừng để cô ta xuất hiện bên cạnh Tư Dao của tôi"



"Chuyện này cô không cần lo lắng, tôi cũng không muốn để hai người họ sống chung với nhau"



Lý Tình và Tôn Kiến Đình hai người đang ở trong nhà hàng bàn bạc, lại không phát hiện kỳ thực Phương Tư Dao sớm thì đến đây rồi, hơn nữa họ nói cái gì cô ấy đều nghe thấy



"Tại sao phải chia cắt chúng tôi, Tôn Kiến Đình anh lại đang tính chủ ý gì! chuyện của mười năm trước tôi có thể không tính toán với anh, bây giờ anh lại muốn chia cắt tôi và Hiểu Đình, anh rốt cuộc có dụng ý gì!"



Phương Tư Dao tức giận nhìn hai người trước mắt, mà Tôn Kiến Đình lại một mặt lãnh định, ngược lại là Lý Tình sớm đã khẩn trương lòng bàn tay toát mồ hôi



"Hừ, không cần hỏi nhiều như vậy. Phương Tư Dao phần tài liệu này cô cầm lấy xem đi, bên trong là tài liệu phạm tội của tập đoàn Thiên Thành. Tạ Thiên Tường mỗi lần đấu thầu đều sẽ đưa ra đút lót quan viên hành chính bên kia, ý đồ dùng danh nghĩa nguyên góp chính phủ che giấu sự thật hối lộ"



"Cho nên? anh lấy cái này cho tôi là muốn tôi đi tố cáo ông ta?"



"Ha ha, đương nhiên không phải, tôi là muốn cô biết nếu như cô đem mấy tài liệu này giao ra, Tạ Thiên Tường sẽ thế nào?"



"Ông ta làm sao liên quan tôi chuyện gì? "



"Cô không phải lo lắng Giang Hiểu Đình sao? cô ấy tuyệt đối sẽ vì ba hy sinh mình, đến khi đó tôi muốn làm sao có được cô ấy thì thế nào có được cô ấy"



Đối với mặt nạ đáng đánh kia của Tôn Kiến Đình, Phương Tư Dao đã nhịn không được tức giận, cho dù không có biểu hiện ở trên mặt, trong mắt lại tràn đầy khí tức lạnh giá vô hạn



"Anh muốn thế nào! "



"Chỉ cần cô đáp ứng cùng Lý Tình chung một chỗ, sau đó đem Giang Hiểu Đình đẩy ra, tôi thì đem tài liệu này cho cô"



"Tôi và Hiểu Đình không có sống chung với nhau!"



"Vậy càng tốt, cô thì sống chung với Lý Tình, đừng đến quấy nhiễu Hiểu Đình, nếu như làm không được vậy tôi có thể trực tiếp đi tìm cô ấy nói, để cô ấy làm nữ nhân của tôi. Ha ha"



"Anh! được, tôi hứa với anh. Kì hạn là bao lâu? "



Phương Tư Dao mới không cho phép nữ nhân của cô ấy trở thành của người khác, cho nên chỉ đành đồng ý, tuy trong lòng vạn phần không nguyện ý nhưng tựa hồ đã không có bất kì cách nào rồi



"Ba tháng"



"Nếu như ba tháng tôi không yêu em ấy, vậy thì chia tay"



"Được! ba tháng tôi cũng tuyệt đối theo đuổi được Giang Hiểu Đình. Giao dịch thành công, mấy tài liệu này không có bản sao, hy vọng anh tôn trong hẹn định của chúng ta"



Phương Tư Dao sớm đã tức giận lòng bàn tay sít sao cuộn lại với nhau, quay đầu nhìn Lý Tình một bên lặng lẽ không nói, cô ấy cười. Thì ra bản thân luôn xem em ấy là em gái mà em ấy lại cấu kết người ngoài uy hiếp cô, thật sự là đủ rồi



Xoay người lấy tài liệu đi ra ngoài, mà Lý Tình cũng đuổi ra theo



"Tư Dao! "



"Lý Tình, em rốt cuộc tại sao phải cấu kết với Tôn Kiến Đình hãm hại chị! "



Nhìn theo Lý Tình nắm lấy tay mình, Phương Tư Dao trong lòng cực kì thất vọng, thì ra em gái mình sủng ái là người như vậy



"Em...em không có! em không biết anh ta sẽ làm như vậy, anh ta chỉ tìm em đến uống cafe"



"Em đừng nói dối nữa, chị có nghe thấy đối thoại của hai người, em nói muốn Tôn Kiến Đình đem em ấy đi, còn nói đừng để Hiểu Đình xuất hiện bên cạnh chị, chẳng lẽ những chuyện này đều là chị nghe nhằm? "



Vung khỏi tay của đối phương, Phương Tư Dao đi lên trước mấy bước, Lý Tình lại theo đi lên, vẫn cứ không buông tha nắm lấy tay của cô, phối hợp với biểu tình cực kì đáng thương



"Không phải, Tư Dao.. em chỉ là quá yêu chị, em..."



"Được rồi, em không cần nói, dù sao em bây giờ là bạn gái chị, em thích thế nào thì thế đó"



Sau khi nói xong nhấc chân Phương Tư Dao bước lớn đi vào xe của cô, sau khi ngồi lên xe đem tài liệu quăng ở trên ghế phó, tức giận dặm chân đem chân ga đạp đến cùng, xe thể thao thì như vậy phóng đi. Mà Lý Tình phía sau, liều mạng đuổi theo lại không để Phương Tư Dao dừng lại



"Hừ, không sao đâu, em nhất định sẽ để chị yêu em, cho dù chỉ có ba tháng thì thế nào"



Tức giận đạp chân, mà Tôn Kiến Đình phía sau lại cười đến nói có bao nhiêu vui thì có bấy nhiêu vui. Cuối cùng đem Phương Tư Dao đẩy ra, vậy mình thì có cơ hội rồi



"Lý Tình làm tốt chuyện của cô đừng cản trở tôi theo đuổi Hiểu Đình, tốt nhất ở trước mặt Hiểu Đình thân mật với Phương Tư Dao một chút, để cô ấy chết lòng, đối với tôi ôm ấp yêu thương ha ha"



Bị Lý Tình liếc xéo một cái, tâm trạng tốt của Tôn Kiến Đình lại mải mai không giảm, nụ cười càng rực rỡ vô cùng. Hắn đã bắt đầu kế hoạch làm sao theo đuổi được Hiểu Đình



-------------



Trong phòng làm việc, Giang Hiểu Đình ngồi một buổi trưa lại cũng không thấy được Phương Tư Dao trở lại, tuy cô ấy biết tất cả hành trình của chị ấy, nhưng mà chỉ cần một giây không thấy được đối phương trong lòng cô ấy thì tràn đầy suy nghĩ. Bút cầm trên tay vô ý vẽ lấy, trên giấy lại toàn là tên của Phương Tư Dao



"Hừ...tại sao còn chưa trở về, lại không để em đi theo...chị có phải chán ghét em rồi không...tại sao cũng không hiểu khổ tâm của em, đồ ngốc chị..."



Giang Hiểu Đình càng nói càng khổ sở, thế là cúi đầu nằm sấp ở trên bàn lén lút rơi nước mắt



"Thời gian làm việc đừng ngủ"



Phương Tư Dao đúng lúc đi vào, nhìn thấy Giang Hiểu Đình nằm sấp ở đó thế là nói với cô ấy một câu. Nghe thấy thanh âm của đối phương, cô gái vui vẻ ngẩng đầu nhưng lại thấy được gương mặt lãnh đạm kia của Phương Tư Dao, trong lòng chợt trở nên trống rỗng, chỉ đành cúi đầu tiếp tục làm việc



Cầm lấy túi tài liệu trên tay, Phương Tư Dao cau mày tâm trạng buồn phiền chí cực, liếc nhìn Giang Hiểu Đình, bất đắc dĩ cúi đầu



Hai chúng ta có phải chỉ có thể làm người xa lạ mà quen thuộc nhất của đôi bên không, nếu như em biết chị và Lý Tình chung một chỗ có phải sẽ mãi mãi cũng không cần chị không...



"Tổng tài, sắc mặt chị rất không tốt, có cần trở về nghỉ ngơi trước không?"



"Không cần đâu"



"Tại sao không, chị thì trở về nghỉ ngơi được không? "



"Chị đang bận"



"Phương Tư Dao, chị cố gắng chăm sóc bản thân được không, chị có ăn cơm không? "



"Giang Hiểu Đình, em đừng đối với chị tốt như vậy có được không? "



Chị sẽ cho rằng em còn yêu chị, cho rằng em vẫn là của chị...



"Em chỉ là muốn quan tâm chị...tại sao phải đẩy em đến ngoài ngàn dặm"



"Cám ơn em. Chị không sao?"



Thấy sắc mặt nhợt nhạt của Phương Tư Dao, Giang Hiểu Đình mới phát hiện bản thân đã rất lâu không có hảo hảo nhìn chị ấy rồi. Nhưng mà rõ ràng thì chỉ là quan tâm chị ấy, tại sao chị ấy phải từ chối?



Kỳ thực Phương Tư Dao rất vui Giang Hiểu Đình nguyện ý nói chuyện với cô, không xa cách mình nữa, nhưng đống tài liệu trên tay kia lại nhắc nhở cô, cô và Giang Hiểu Đình đã không có quan hệ, Lý Tình mới là bạn gái của cô



"Ân...chút nữa chị còn phải đến KF họp..."



"Chị biết, cám ơn em"



Đối với thái độ lạnh nhạt như vậy của Phương Tư Dao, trong lòng Giang Hiểu Đình đau giống như bị kim đâm, lại chỉ có thể im lặng xoay người không nói nữa...



------------



Khoảng cách xa nhất, chính là đứng ở bên cạnh em lại cả tư cách quan tâm cũng không có...



Hết chương 57

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện