Chương 26: Hẹn cùng người khác



Một câu nói của Phương Tư Dao để hai người đều yên tĩnh lại, cho đến qua rất lâu Giang Hiểu Đình quyết định, nếu như cuối cùng không cách thì đồng ý thôi, dù sao không có tổn thất gì...



"Chị có thể rút khỏi hiệp thương của tòa thị chính, đừng tham gia vào khai phá không, làm ơn, chỉ cần chị đồng ý muốn tôi làm cái gì cũng có thể"



"Làm cái gì cũng có thể? "



"Ân!"



Giang Hiểu Đình quyết định sử dụng ai binh sách lược(*) chỉ cần chị ấy đồng ý thế nào cũng có thể, chỉ là người con gái trụ manh (ngốc nghếch một cách đáng yêu) không hiểu tên gia hỏa trước mắt này có bao nhiêu xấu xa



(*) ai binh sách lược: kế sách thu hút sự chú ý đồng tình thương cảm của đối phương nhằm đạt được mục đích mong muốn



"Được, qua đây"



Phương Tư Dao kêu một tiếng, Giang Hiểu Đình ngoan ngoãn đứng ở trước bàn làm việc



"Tổng tài có chuyện gì..."



"Qua một chút nữa"



Giang Hiểu Đình trong lòng nghi vấn, lại di chuyển đến gần bên ghế của Phương Tư Dao, chỉ là hai người vẫn duy trì khoảng cách như cũ



"Qua thêm chút nữa, đừng để tôi nói quá nhiều lần"



"A!"



Ngữ khí của Phương Tư Dao có chút hơi giận dọa dẫm Giang Hiểu Đình, mà Giang Hiểu Đình sợ cô ấy giận thì sẽ không giúp ba, thế là không ngừng nổ lực đi đến trước mắt của Phương Tư Dao. Lại không ngờ bị kéo một cái thì ngã vào trong lòng ngực ấm áp tràn đầy mùi nước hoa lài



"Kêu cái gì, không phải nói cái gì cũng có thể? "



"Tôi không có nói...chị có thể..."



"Không có nói tôi có thể ôm em?"



"Đúng! "



"…"



Phương Tư Dao vốn muốn trêu chọc người con gái trẻ con này một chút, trái lại bị lời nói chính nghĩa của cô ấy làm sửng sốt rồi. Cúi đầu nhìn Giang Hiểu Đình, khóe miệng câu lên một nụ cười



Thật là một kẻ ngốc đơn thuần



"Vậy em muốn thế nào? tôi đã ôm rồi"



"Tôi...tôi...buông ra!"



"Không"



"…"



"Tức giận rồi"



"…"



Sự xấu xa của Phương Tư Dao để Giang Hiểu Đình có chút không cách chống đỡ. Con người này sao trở nên vô lại như vậy chứ?



Trong lòng có rất nhiều bất đắc dĩ, Giang Hiểu Đình dứt khoác ngoan ngoãn nằm úp ở trong ngực mang theo hương thơm lại ấm áp mà không nói chuyện



"Mời em ăn cơm, đừng tức giận"



"Không được, tôi có hẹn rồi"



"...Ai! nam hay nữ?"



"Tổng tài trăm công nghìn việc cũng có thời gian quản thư kí nhỏ tôi đây sao, hơn nữa tổng tại không phải cả thời gian riêng tư của thư kí cũng muốn quản chứ"



Nghe thấy Giang Hiểu Đình có hẹn tiếng chuông cảnh báo vang lớn ở  trong lòng, bổng nhiên lớn tiếng hỏi lại dọa đến Giang Hiểu Đình



Người con gái sửng sốt mấy giây, chợt nhớ đến những chuyện Phương Tư Dao đối với mình, nghĩ đến con người xấu xa ấy, nghĩ đến cái ngày mình đuổi theo thế nào chị ta lại cố chấp muốn rời khỏi. Cô ấy biết Phương Tư Dao bây giờ đối với mình như vậy đều chỉ là muốn trả thù, trái tim từ từ lạnh đi, ngữ khí cũng lạnh theo



Ngữ khí lãnh đạm như vậy Phương Tư Dao sao không hiểu, cô ấy biết Giang Hiểu Đình bắt đầu bài xích mình rồi. Nhưng mà như vậy tốt nhất, cô muốn đem Giang Hiểu Đình trói ở bên mình sau đó để em ấy hiểu được cái gì là cảm giác bị người yêu nhất bỏ rơi



"Được, chỉ cần em đi tôi thì làm chết người đó, bất luận là ai cũng giống vậy



"....Vậy tôi nói cho chị biết, tôi thì có thể đi không? "



"Có thể"



"Chị nói không thể nuốt lời! là Ái Vi"



Nắm chặt được cơ hội, Giang Hiểu Đình nhanh chóng nói ra. Tuy thấy người là Đỗ Ái Vi, nhưng Phương Tư Dao là người đáng sợ thế nào, ai biết cô ấy có sẽ đối với Ái Vi làm ra cái gì không



"…"



"Tại sao không nói chuyện"



"Không có gì, đi ra, tôi phải làm việc rồi"



"…"



Nghe thấy là Đỗ Ái Vi, Phương Tư Dao thở phào một hơi nhưng lại có chút tức giận



Cô ấy từng cảnh cáo Đỗ Ái Vi không cho phép tiếp cận Giang Hiểu Đình, chuyện này là thế nào? em ấy cố ý có phải không!



Thấy Phương Tư Dao chợt thay đổi sắc mặt, Giang Hiểu Đình ngoan ngoãn đứng dậy rời khỏi. Cô ấy biết chọc Phương Tư Dao giận một chút cũng không dễ chịu, cô ấy mới không muốn để mình chịu tội. Nhưng mà chuyện của ba còn chưa giải quyết, trong lòng Giang Hiểu Đình rất buồn phiền, cảm thấy Phương Tư Dao đang chọc mình



—————————



Thời gian qua đến rất nhanh, Giang Hiểu Đình không ngừng bôn ba ở các bộ môn



Lý Tình vẫn như cũ cố ý gọi điện kêu cô ấy xuống lầu, kết quả là muốn cô mua cafe mà không phải làm việc quan trọng gì, Giang Hiểu Đình rất là bất đắc dĩ thậm chí có chút không vui, nhưng vì sự hòa hợp của phòng làm việc cô vẫn là nhẫn nhịn đi làm



Mà Lý Tình nhân lúc bóng đèn điện chướng mắt Giang Hiểu Đình đi rồi, lập tức đi thang máy đến phòng làm việc tổng tài tìm Tư Dao yêu của cô ấy



Vừa bước vào cửa Lý Tình nhanh chóng dính lên người Phương Tư Dao. Tuy người được ôm không có hồi đáp cô ấy cái gì, nhưng cô ấy vẫn cứ nổ lực nói không ngừng



Sau khi Giang Hiểu Đình mua cafe xong, trở về phòng làm việc thấy được Lý Tình ở đây vốn muốn rời khỏi, nhưng lại nghĩ đến tối nay có hẹn với Ái Vi, mà công việc của mình còn chưa làm xong, thế là lại miễn cưỡng trở về vị trí đeo lên tai phone bắt đầu làm việc. Tai phone không có mở nhạc, chỉ là ngăn cách một ít âm thanh bên ngoài



Nhưng Lý Tình hầu như là cố ý, nói lời thân mật đặc biết lớn tiếng, để tâm trạng vốn có chút kích động của Giang Hiểu Đình càng thêm sóng to gió lớn



Mà một vai chính khác tựa hồ thư giống như đang xem phim, ánh mắt di chuyển giữa hai nữ nhân, mang theo một tia ý cười khác lạ



"Ting ting..."



Là âm thông báo tin nhắn của Giang Hiểu Đình



"Vương phi Hiểu Đình thân yêu của tôi, không biết cô hôm nay muốn ăn cái gì ? nếu như còn chưa nghĩ ra, vậy xin cho tôi một cơ hội dẫn cô đi nơi bí mật của tôi được không? ('▽'〃) AVI"



Là tin nhắn của Đỗ Ái Vi. Ngữ khí dịu dàng và biểu tình đáng yêu để Giang Hiểu Đình nhịn không được cười lên



Cô ấy trong lòng nghĩ nếu như trên đời này thật sự có thiên sứ và ác ma, vậy Đỗ Ái Vi đó nhất định là thiên sứ, còn về ác ma...chắc chính là Phương Tư Dao và Lý Tình rồi đó, thời gian làm việc vẫn thân mật ôm nhau như vậy hoàn toàn là hai ác ma! người xấu! Giang Hiểu Đình liếc nhìn hai người, ngay sau đó cúi đầu lại cười trả lời tin nhắn. Căn bản trở mặt còn nhanh hơn lật sách, câu nói này biểu hiện niềm vui tràn trề tận cùng



"Được a~ vương tử Ái Vi thân yêu của tôi, nơi bí mật của cô trông như thế nào dạ? rất muốn nhanh một chút xem đó! (O ^ ~ ^ O) Hiểu Đình"



Rất nhanh cô ấy cũng trả lời tin nhắn của đối phương, trên mắt treo nụ cười đáng yêu mê người như vậy. Lại để Phương Tư Dao có chút tức giận bên trong, là ai gửi tin nhắn để em ấy vui như vậy. Cô ấy có chút ghen rồi, tính chiếm hữu trong lòng lại bắt đầu phát tác



"Nơi bí mật đương nhiên là bí mật đó vương phi của tôi~ buổi tối cô chỉ cần xinh đẹp cùng tôi hẹn hò thì được rồi, chỗ đó khi đến thì biết thôi. Đúng rồi, cô nói có chuyện muốn tôi giúp đỡ, có thể nói với tôi trước là cái gì không? AVI"



"Chuyện đó đã xử lý rồi. Nhưng tôi rất chờ đợi bất ngờ của cô đó~ buổi tối đợi cô đến đón tôi, vậy tôi làm việc trước đây. Hiểu Đình"



Đọc được tin nhắn đáng yêu, Đỗ Ái Vi ở trong phòng làm việc vui không thể tả, bắt đầu chuẩn bị tặng cho Giang Hiểu Đình bất ngờ. Đối với cô ấy mà nói, bây giờ chỉ có Giang Hiểu Đình mới là mục tiêu nổ lực của cô ấy, tất cả cái khác đều là mây trôi. Bao gồm cảnh cáo của Phương Tư Dao với cô ấy,  còn có mấy chuyện bản thân tra được...



Hết chương 26



Ps: ban đầu định để Avi và phu nhân xưng chị em nhưng sau đó sửa lại. Chị em để dành cho viện trưởng và phu nhân

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện