Chương 16: Hạnh phúc gia đình đoàn tụ



Qua mấy ngày sau khi Giang Hiểu Đình trãi qua kiểm tra không có trở ngại lớn thì được Quách Giai Giai đón xuất viện. Trở về nhà thấy được mẹ Giang Hiểu Đình giống như đứa trẻ bị thương trốn vào trong ngực của Giang Tuệ Bình



"Mẹ, con rất nhớ mẹ..."



"Bảo bối của mẹ, con mới ở ngoài mấy ngày mà thôi thì dính theo mẹ như vậy, nếu như sau này thật sự làm kí giả vậy phải làm sao, hay là con trở về giúp ba con, như vậy thì không cần lo lắng không nhìn thấy được mẹ rồi"



Giang Tuệ Bình thấy đứa con gái này thích làm nũng ở trong lòng rất là yên vui. Nếu như khi xưa không tìm nó trở về, nói không chừng bây giờ đã bị kẻ bắt cóc bán ra nước ngoài. Bà ấy thật sự không nỡ đứa con này ở bên ngoài làm kí giả chịu khổ



"Không muốn! con thì muốn làm kí giả, đây là mơ ước của con. Con chính là giơ cao chính nghĩa, mẹ thì đừng để con đi công ty của ba có được không! a~"



Giang Hiểu Đình dùng toàn lực làm nũng, cô ấy biết công việc này là thứ duy nhất bản thân có thể nắm giữ, cô ấy không muốn từ bỏ



"Được rồi không ép con~ đừng làm nũng nữa, nhưng mà con chung quy vẫn là giám đốc quan hệ công chúng của Thiên Thành a, thỉnh thoảng vẫn là phải đi đi xem thử một chút đi"



"Được rồi, ngày may con thì đi, mẹ đừng càm ràm nữa, vậy con đi chỉnh lý hành lý của con đây"



"Chỉnh lý xong rồi thì nhanh ra ngoài, hôm nay chuẩn bị rất nhiều món con thích ăn! ba con hôm nay cũng sẽ trở về đó! "



Giang Hiểu Đình chạy một cái vèo bỏ lại mẹ mình ở phòng khách kêu to



Đến tối cả nhà vui vẻ ăn cơm, chỉ là sắc mặt của Tạ Thiên Tường không tốt, Giang Tuệ Bình thấy được cũng lo lắng lại không biết hỏi thế nào



"Ba làm sao vậy, sao sắc mặt khó coi như vậy a có phải quá mệt không? "



"Không có đâu, lo lắng chuyện của công ty mà thôi"



"Làm sao, ba nói ra đi nói không chừng con có thể giúp ba đó"



"Aiz..còn không phải tập đoàn KF cấp quốc tế kia bây giờ muốn tranh đấu thầu tòa thị chính với chúng ta, nếu như họ thật sự vào vậy Thiên Thành của chúng ta thì không có hy vọng rồi. Vả lại vì đánh đổ Hải Đốn ba đem tất cả tiền vốn một lần đổ vào, nếu như lần này tranh giành thất bại công ty chúng ta có thể lâm vào nguy cơ phá sản, thậm chí có thể nợ một khoản lớn tiền công đoạn và trái hợp đồng"



Giang Hiểu Đình thấy ba một chút thì thở dài một chút thì cau mày, lại thấy mẹ lo lắng như vậy, thế là mở miệng hỏi. Không ngờ như vậy mà được câu trả lời



"Vậy có cách nào có thể cứu vãn không?"



Giang Hiểu Đình có chút vội, cho dù không đi Thiên Thành làm việc cô ấy cũng không muốn ba mình tâm huyết cả đời ba dốc sức mà tan biến



"Aiz...ngoại trừ tập đoàn KF rút khỏi đấu thầu, nếu không ai cứu cũng vô dụng"



Tạ Thiên Tường không biết làm sao trong lòng lo phiền cả cơm cũng ăn không vô. Mà Giang Tuệ Bình ở một bên cũng chỉ có thể lo lắng vô ích, Giang Hiểu Đình lặng lẽ ăn cơm trong lòng âm thầm ra quyết định, cô ấy muốn thay ba giữ lại tâm quyết cả đời không thế như vậy thì để Thiên Thành sụp đổ



Một bữa cơm thì như vậy qua loa kết thúc, ba người trước bàn mỗi người một tâm tư...



------------------



Sáng sớm ngày khác nhớ đến lời hứa với mẹ phải đến Thiên Thành một chuyến. Giang Hiểu Đình thức dậy rất sớm. Khi vừa muốn tìm đồ ăn, thì thấy được bóng dáng gầy ốm của mẹ ở trong nhà bếp bận rộn. Thế là Giang Hiểu Đình lặng lẽ đi đến phía sau của Giang Tuệ Bình, sau đó ôm ở eo của bà ấy giống như một đứa nhỏ làm nũng



"Mẹ, rất thơm đó~mẹ đang nấu món gì? ba đâu? "



"Ai yoo! Hiểu Đình dọa mẹ hết hồn, mẹ đang làm bánh mì nướng nước pháp và trứng ốp la con thích nhất. Ba con sáng sớm đã đi xử lý dự án khai phá tòa thị chính rồi, nếu như con rãnh thì qua đó giúp ba đi



Giang Tuệ Bình một bên nướng bánh mì một bên trả lời, còn không quên lấy một miếng bánh mì nhỏ vừa xong bỏ vào miệng của Giang Hiểu Đình



"Rất ngon đó, rất lâu không ăn được rồi cám ơn mẹ"



"Ai ya, đừng làm nũng nữa, mau đem sữa bưng ra đi, có thể ăn sáng rồi"



Giang Hiểu Đình ngoan ngoãn nghe lời đem sữa bưng ra ngoài, trước khi đi còn không quên hôn lên mặt của mẹ một cái.



"Thật là, đứa trẻ thích làm nũng"



Giang Tuệ Bình vừa cười rồi lắc lắc đầu ngoài miệng ra là không biết làm thế nào, trong lòng lại vui, con gái của mình vẫn là ngây thô hoạt bát thích làm nũng như vậy



"Mẹ, chút nữa con đến công ty, nghe đồng sự nói có người luôn đến tìm con, không biết rốt cuộc là ai"



Hai ngày trước Giang Hiểu Đình thì nhận được điện thoại của đồng sự bộ phận quan hệ công chúng, nói là có một tổng giám đốc của một tập đoàn có chuyện tìm cô ấy, còn không đồng ý nói ra tên của minh để Giang Hiểu Đình cảm thấy rất kì lạ. Nhưng mà trở ngại là mấy ngày trước cô ấy còn ở bệnh viện, cho nên thì tìm một lý do thay đổi ngày hẹn đến thứ sáu cũng chính là hôm nay



"Được, vậy Hiểu Đình con phải cẩn thận chút, có chuyện gì không cách giải quyết thì gọi điện cho ba con biết không? "



"Được rồi~mẹ, con có thể một mình đảm đương mẹ yên tâm đi. Vậy con ra ngoài đây! đừng quá nhớ con"



Thấy Giang Hiểu Đình chạy một cái vèo mất tiêu, Giang Tuệ Bình một mình ở phòng khách bất đắc dĩ cười



Hết chương 16

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện