Đột nhiên, một giọng nói già nua từ Dược Thần Cốc vang lên, một ấn chưởng khổng lồ phá không mà đến, trấn áp đám lão tổ Sinh Tử Cảnh này.

Âm ầm ầmI! Ngay lập tức, hư không phát ra những tiếng nổ như sấm, không gian xung quanh hoàn toàn nổ tung, thân thể của đám cường giả cấp bậc lão tổ kia đều lùi lại, theo đó lần lượt kêu lên đau đớn.

Một người đàn ông trung niên tóc bạch kim bước ra từ Dược Thần Cốc, vẻ mặt lạnh lùng, đôi mắt bắn ra ánh sáng sắc lạnh.

“Sư thúc!”

Dược Xuân Thu nhìn người đàn ông tóc bạc này thì vội vàng gọi, các đệ tử khác của Dược Thần Cốc có mặt ở đây đều tỏ vẻ cung kính nhìn người đàn ông tóc bạc này.

“Ông là Bạch Lãng, ông vẫn còn sống sao?”

Lúc này, đám lão tổ Sinh Tử Cảnh nhìn người đàn ông tóc bạc, sắc mặt thay đổi, vô cùng kinh ngạc.

Nghe đồn, năm vạn năm trước, Dược Thần Cốc xuất hiện một yêu nghiệt vô cùng đáng sợ, người này là sư đệ của Cốc chủ Dược Thần Cốc đời trước, tên là Bạch Lãng. Vốn dĩ thiên phú cũng bình thường, không có gì nổi bật, nhưng lão ta vô tình nuốt phải một viên đan dược thần bí, kết quả sức mạnh của lão ta đã tăng tiến đột ngột, đạt đến một mức độ kinh người.

Nghe nói lúc đó không ai trong Dược Thần Cốc có thể đánh bại lão, sau này có vài tông môn muốn chiếm lấy đan dược của Dược Thần Cốc, kết quả đều bị Bạch Lãng tiêu diệt hoàn toàn.

Tuy nhiên, sau khi Cốc chủ đời trước của Dược Thần Cốc qua đời, Bạch Lãng cũng hoàn toàn biến mất, rất nhiều người đều nói lão đã chết, cũng có người nói lão đã lên Cửu Trọng Thiên, nhưng không ai gặp lại lão, không ngờ hôm nay lão lại

xuất hiện!

“Đám lão già các ngươi dám gây chuyện ở Dược Thần Cốc của ta, gan cũng không nhỏ đâu!”

Ánh mắt Bạch Lãng vô tình quét về phía đám người này, lạnh lùng hừ nói.

“Bạch Lãng, mặc dù ngươi mạnh nhưng bọn ta có nhiều người hợp lực, ngươi cũng khó mà chống đỡ nổi!”

Một vị lão tổ Sinh Tử Cảnh nhìn Bạch Lãng và quát lên. “Chỉ dựa vào đám lão già các ngươi sao, tới bao nhiêu, ta giết bấy nhiêu!” Vẻ mặt Bạch Lãng lạnh lùng, lão quát lên.

“Thật sao? Vậy hôm nay bổn tướng quân cũng muốn xem thử ngươi có thể giết bao nhiêu người!”

Ngay lúc này, một giọng nói lạnh lùng tàn nhãn, đầy khí thế sát phạt vang lên như sấm sét, truyền vào tai từng người có mặt đều làm bọn họ ù tail

Giây tiếp theo, trên bầu trời của Dược Thần Cốc xuất hiện vô số bóng người, đông nghịt, trực tiếp làm bầu trời của Dược Thần ốc tối đen lại.

Những người này đều mặc chiến giáp màu đỏ, tay cầm trường thương, vẻ mặt từng người đều lạnh lùng, tỏa ra sát khí máu tanh, liếc mắt nhìn qua thì có tới mười vạn người!

“Là đại Quân Thiên Dương!”

Mọi người có mặt thấy cảnh tượng này thì đều chấn động.

Mười vạn người này chính là đại Quân Thiên Dương được vương triều Thiên Dương phái đi tìm kiếm Diệp Phàm và Tuyết Vô Cơ!

Mười vạn đại Quân Thiên Dương này, thực lực thấp nhất cũng đạt đến Lĩnh Vực Cảnh và Nguyên Thần Cảnh, trong đó cũng có gần một vạn người là cường giả m Dương Cảnh và Niết Bàn Cảnh, cường giả Sinh Tử Cảnh có tới hàng trăm người.

Người cầm đầu là một người đàn ông trung niên mặc chiến giáp màu đỏ, tóc đỏ, tay cầm trường thương đỏ, đang toát ra sát khí vô tận, thực lực trên người trấn áp chư thiên, áp đảo đến mức các lão tổ Sinh Tử Cảnh cũng không thể thở nổi!

Với sự xuất hiện của mười vạn đại Quân Thiên Dương này, không khí của Dược Thần Cốc hoàn toàn ngưng lại, tất cả mọi người đều cảm nhận được một

cỗ áp lực mạnh mẽ, ép bọn họ đến mức nghẹt thở!

Lúc này, Dược Xuân Thu và mọi người của Dược Thần Cốc đều nhíu mày, ánh mắt Bạch Lãng thì lóe lên.

“Dược Thần Gốc các ngươi thật to gan, dám bao che người bị vương triều Thiên Dương truy nã, các ngươi muốn lật trời sao?”

Người đàn ông trung niên mặc giáp đỏ, tay cầm trường thương đỏ đầy sát khí hét lên, giọng nói vang như sấm, đỉnh tai nhức óc.

“Tuy là vương triều Thiên Dương các người lợi hại, nhưng nơi này cũng không phải nơi các ngươi có thể tùy tiện hoành hành!”

Bạch Lãng lạnh lùng nói.

Đột nhiên, Diệp Phàm bước ra, đứng trước mặt người đàn ông mặc chiến giáp. và nói.

“Ranh con, dám động đến Trưởng công chúa của vương triều Thiên Dương, ngươi cũng phải chết!”

Người đàn ông mặc chiến giáp nhìn Diệp Phàm, đầy sát khí nói. “Dám giết đồ đệ của Tiêu Thiên Sách ta, ngươi tính là cái thá gì?”

Đột nhiên, một giọng nói uy nghiêm, mạnh mẽ và đầy khinh thường vang lên, chấn động tứ phương!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện