Vị công chúa kia hỏi Diệp Phàm: “Bản công chúa hỏi lại ngươi...”
“Không cần hỏi, ta không thích bám váy phụ nữ, hơn nữa ta chướng mắt loại đàn bà lang thang như ngươi."
Diệp Phàm lạnh lùng quát.
“Tốt, rất tốt, ngươi là người đầu tiên từ chối bản công chúa, bản công chúa muốn ngươi sống không bằng chết.”
Ánh mắt của vị công chúa này lạnh như rắn độc, nhìn về phía các cao thủ trong hư không, lạnh nhạt nói: “Bản công chúa là trưởng công chúa của vương triều Thiên Dường. Ta ra lệnh cho các ngươi bắt lấy kẻ này, ai bắt được hắn sẽ được vương triều Thiên Dương thưởng toI”
Vương triều Thiên Dương là một trong hai vương triều mạnh nhất Nhất Trọng Thiên của Cửu Trọng Thiên. Ở vương triều Thiên Dương, vô số tông môn gia tộc cổ xưa san sát nhau, nhưng bọn họ đều nghe theo lệnh của vương triều Thiên Dương, Quân Thiên Dương đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, từng tiêu diệt ba thế giới cao cấp.
Vì vậy khi các cao thủ nghe thấy vương triều Thiên Dương thì đều biến sắc.
Chẳng qua bọn họ không ngờ người phụ nữ tự xưng là công chúa này lại là trưởng công chúa của vườn triều Thiên Dương, thảo nào có thể sử dụng bốn linh thú cấp 3 để kéo xe.
“Các ngươi điếc hả? Không nghe thấy bản công chúa nói gì à?”
Trưởng công chúa vương triều Thiên Dương lại quát to.
“Rõ, chúng ta nghe theo lệnh của công chúa!”
Đám cao thủ của các thế giới cao cấp đều hiện thân, ôm quyền hành lễt
Sau đó bọn họ nhìn về phía Diệp Phàm, ánh mắt lóe lên sát ý, thậm chí có vài phần hưng phấn.
Chỉ cần bắt được người này thì có thể leo lên được vương triều Thiên Dương, đối với các thế lực cao thủ thì đây là một cơ hội không thể bỏ lỡ.
Ẩm! Từ Diễm ra tay, một trảo bùng nổ lao về phía Diệp Phàm.
Đám cao thủ trong hư không cũng lần lượt tấn công Diệp Phàm, đồng thời áp lực mà hắn phải chịu cũng lên đến cực hạn.
Nhưng hắn không hề sợ hãi, Tuyết Vô Cơ thấy Diệp Phàm gặp nguy, cô ta muốn ra tay hỗ trợ nhưng lại bị lão giả kia bám sát.
Không biết vị lão giả này dùng bí pháp gì khiến lực lượng tăng mạnh trong thời gian ngắn. Cho dù Tuyết Vô Cơ muốn giải quyết dứt điểm thì cũng không nhanh vậy được.
Phần Diễm!
Diệp Phàm hoàn toàn giải phóng Phần Diễm, đồng thời thi triển Phần Quyết, phát huy uy lực của Phần Diễm đến cực hạn.
Ầm ầm ầm! Phần Diễm bộc phát như núi lửa tuôn trào, lao về phía đám người kia. ụ
“Đây... Đây là Thiên Hỏa
Đám cao thủ đều bị dọa sợ, Phần Diễm của Diệp Phàm mạnh hơn Địa Hỏa vô số lần nên bị cho rằng đó là Thiên Hỏa.
Những người kia nhìn thấy Thiên Hỏa thì đều luống cuống. Không phải ai cũng có thể cản được sức mạnh của Thiên Hỏa.
Ngay cả Từ Diễm cũng biến sắc, hắn ta dùng toàn lực ngăn cản đòn tấn công của Phần Diễm!
Ầm ầm ầm!
Phần Diễm lan tràn, đốt cháy mọi nơi, toàn bộ không trung của Viêm Tông bị đốt thành hư vô. Đa số đám cao thủ tấn công hắn đều bị Phần Diễm đốt cháy hoặc biến thành hư vô, số người còn lại cũng hao hết một nửa sức mạnh mới may. mắn thoát chết. Nhưng không ít người trong bọn họ bị Phần Diễm thiêu hủy cánh tay hoặc hai chân, có cả người bị đốt trụi nửa người, vô cùng thê thảm.
Phụt!
Từ Diễm lùi ra sau, hộc máu, sắc mặt trắng bệch.
Tình huống của hắn ta ổn nhất, kịp thoát thân nhưng cũng bị thương không nhẹ.
“Không ngờ ngươi lại có được Thiên Hỏa. Thảo náo Địa Hỏa của Phượng Nhi lại bị ngươi cắn nuốt.”
Từ Hiểu nhìn chằm chằm Diệp Phàm, sắc mặt cực kỳ khó coi, trong mắt tràn ngập sự ghen ghét.
“Thiên Hỏa?” “Không ngờ ngươi có thể khống chế được Thiên Hỏa? Thú vị!” Trưởng công chúa vương triều Thiên Dương lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.
Diệp Phàm thu lại Phần Diễm, thở dốc, lạnh lùng nói: “Còn ai không sợ chết không?”
“Khải Trận!”
Đột nhiên vô số đạo ấn quyết xuất hiện từ tay Từ Diễm, hắn ta bộc phát tất cả sức mạnh của bản thân.
Trong phạm vi Viêm Tông, vô số tiếng gầm rú vang lên, chín hỏa long vút lên cao.
“Không cần hỏi, ta không thích bám váy phụ nữ, hơn nữa ta chướng mắt loại đàn bà lang thang như ngươi."
Diệp Phàm lạnh lùng quát.
“Tốt, rất tốt, ngươi là người đầu tiên từ chối bản công chúa, bản công chúa muốn ngươi sống không bằng chết.”
Ánh mắt của vị công chúa này lạnh như rắn độc, nhìn về phía các cao thủ trong hư không, lạnh nhạt nói: “Bản công chúa là trưởng công chúa của vương triều Thiên Dường. Ta ra lệnh cho các ngươi bắt lấy kẻ này, ai bắt được hắn sẽ được vương triều Thiên Dương thưởng toI”
Vương triều Thiên Dương là một trong hai vương triều mạnh nhất Nhất Trọng Thiên của Cửu Trọng Thiên. Ở vương triều Thiên Dương, vô số tông môn gia tộc cổ xưa san sát nhau, nhưng bọn họ đều nghe theo lệnh của vương triều Thiên Dương, Quân Thiên Dương đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, từng tiêu diệt ba thế giới cao cấp.
Vì vậy khi các cao thủ nghe thấy vương triều Thiên Dương thì đều biến sắc.
Chẳng qua bọn họ không ngờ người phụ nữ tự xưng là công chúa này lại là trưởng công chúa của vườn triều Thiên Dương, thảo nào có thể sử dụng bốn linh thú cấp 3 để kéo xe.
“Các ngươi điếc hả? Không nghe thấy bản công chúa nói gì à?”
Trưởng công chúa vương triều Thiên Dương lại quát to.
“Rõ, chúng ta nghe theo lệnh của công chúa!”
Đám cao thủ của các thế giới cao cấp đều hiện thân, ôm quyền hành lễt
Sau đó bọn họ nhìn về phía Diệp Phàm, ánh mắt lóe lên sát ý, thậm chí có vài phần hưng phấn.
Chỉ cần bắt được người này thì có thể leo lên được vương triều Thiên Dương, đối với các thế lực cao thủ thì đây là một cơ hội không thể bỏ lỡ.
Ẩm! Từ Diễm ra tay, một trảo bùng nổ lao về phía Diệp Phàm.
Đám cao thủ trong hư không cũng lần lượt tấn công Diệp Phàm, đồng thời áp lực mà hắn phải chịu cũng lên đến cực hạn.
Nhưng hắn không hề sợ hãi, Tuyết Vô Cơ thấy Diệp Phàm gặp nguy, cô ta muốn ra tay hỗ trợ nhưng lại bị lão giả kia bám sát.
Không biết vị lão giả này dùng bí pháp gì khiến lực lượng tăng mạnh trong thời gian ngắn. Cho dù Tuyết Vô Cơ muốn giải quyết dứt điểm thì cũng không nhanh vậy được.
Phần Diễm!
Diệp Phàm hoàn toàn giải phóng Phần Diễm, đồng thời thi triển Phần Quyết, phát huy uy lực của Phần Diễm đến cực hạn.
Ầm ầm ầm! Phần Diễm bộc phát như núi lửa tuôn trào, lao về phía đám người kia. ụ
“Đây... Đây là Thiên Hỏa
Đám cao thủ đều bị dọa sợ, Phần Diễm của Diệp Phàm mạnh hơn Địa Hỏa vô số lần nên bị cho rằng đó là Thiên Hỏa.
Những người kia nhìn thấy Thiên Hỏa thì đều luống cuống. Không phải ai cũng có thể cản được sức mạnh của Thiên Hỏa.
Ngay cả Từ Diễm cũng biến sắc, hắn ta dùng toàn lực ngăn cản đòn tấn công của Phần Diễm!
Ầm ầm ầm!
Phần Diễm lan tràn, đốt cháy mọi nơi, toàn bộ không trung của Viêm Tông bị đốt thành hư vô. Đa số đám cao thủ tấn công hắn đều bị Phần Diễm đốt cháy hoặc biến thành hư vô, số người còn lại cũng hao hết một nửa sức mạnh mới may. mắn thoát chết. Nhưng không ít người trong bọn họ bị Phần Diễm thiêu hủy cánh tay hoặc hai chân, có cả người bị đốt trụi nửa người, vô cùng thê thảm.
Phụt!
Từ Diễm lùi ra sau, hộc máu, sắc mặt trắng bệch.
Tình huống của hắn ta ổn nhất, kịp thoát thân nhưng cũng bị thương không nhẹ.
“Không ngờ ngươi lại có được Thiên Hỏa. Thảo náo Địa Hỏa của Phượng Nhi lại bị ngươi cắn nuốt.”
Từ Hiểu nhìn chằm chằm Diệp Phàm, sắc mặt cực kỳ khó coi, trong mắt tràn ngập sự ghen ghét.
“Thiên Hỏa?” “Không ngờ ngươi có thể khống chế được Thiên Hỏa? Thú vị!” Trưởng công chúa vương triều Thiên Dương lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.
Diệp Phàm thu lại Phần Diễm, thở dốc, lạnh lùng nói: “Còn ai không sợ chết không?”
“Khải Trận!”
Đột nhiên vô số đạo ấn quyết xuất hiện từ tay Từ Diễm, hắn ta bộc phát tất cả sức mạnh của bản thân.
Trong phạm vi Viêm Tông, vô số tiếng gầm rú vang lên, chín hỏa long vút lên cao.
Danh sách chương