Chương 6: Tiếng của dây chuyền Long Thập Tự

Thời gian trở về trước trận đấu, bởi vì cảnh cáo của thủ tướng Jones, chọc phá ý đồ muốn chạy trốn của Leola, Ba Khắc Vương liền phát vệ sĩ lớn tuổi giám thị hắn ở trong phòng, cửa sổ thủy tinh trong phòng tất cả đều biến thành cửa sổ kim loại có điện, ngoài cửa phòng bất cứ lúc nào cũng có mười mấy bảo vệ, tỏ rõ chính là muốn để Leola mọc cánh cũng khó thoát.

Nhưng đãi ngộ mà hắc ám lôi đài cho lôi đài thủ của thi đấu biểu diễn vẫn không thay đổi, các loại món ăn ngon để cho Leola gọi tùy thích, má mì còn dẫn thất tiên nữ đến để cho hắn chọn, nhưng Leola chỉ là từ cửa sổ sắt nhìn sân thi đấu ở phương xa bên ngoài, trong ba ngày, má mì chưa từ bỏ ý định đã tới ba bốn lần, sau khi tức đến để lại trên mặt đất mấy tảng phấn, một âm thanh quen thuộc rốt cuộc vang lên.

"Leola."

Thân thể của Leola hơi hơi cứng đờ, lại vẫn không có quay đầu, chỉ là mang áy náy nói: "Xin lỗi, cô đặc biệt cảnh cáo tôi, tôi lại vẫn là thất bại, còn liên lụy đến cô."

Mị Cơ nhìn bóng lưng thon dài cô độc và cao ngạo bên cửa sổ, chỉ là nhàn nhạt cười: "Tôi không sao, thủ tướng đại nhân đặc biệt căn dặn Ba Khắc Vương, bảo ông ta không được làm khó tôi, hơn nữa còn để tôi tới phục vụ anh, ở thời khắc cuối cùng này..."

"Tôi không cần người phục vụ." Leola nhàn nhạt trả lời.

Mị Cơ lại không bị lời nói lạnh nhạt này đánh lui, trái lại nói sang đề tài khác: "Thế giới của anh có loại sinh vật rồng này không?"

Leola vốn không muốn nói chuyện một chút nào, nhưng Mị Cơ tốt xấu gì cũng là người đã cảnh cáo hắn, Leola ngừng một hồi, rốt cuộc vẫn là trả lời vấn đề của Mị Cơ: "Không có."

"Rồng là loại sinh vật rất cường đại."

Mị Cơ cũng bất chấp Leola rốt cuộc có lắng nghe hay không, cô giống như chỉ là đang kể một câu chuyện, chậm rãi nói ra hết tập tính sở trường nhược điểm vân vân của rồng, ngay cả vệ sĩ lớn tuổi ở bên cạnh cũng không có ngăn cản Mị Cơ, trái lại ở một bên quan sát Leola rốt cuộc có nghe vào tai hay không.

"Rồng, vẫn luôn là sinh vật thần bí nhất của thế giới này, có người nói trí tuệ của bọn chúng vượt xa con người, cũng có người nói rồng chỉ là động vật khá cường đại, nhưng không thể phủ nhận rằng, nếu đơn đả độc đấu, hầu hết người đều không thể đấu lại rồng, lực lượng, thiên phú đối với chiến đấu của rồng, thậm chí rồng khác nhau sẽ sử dụng ma pháp thuộc tính khác nhau, giống như..." Mị Cơ đặc biệt ahem một chút: "Hồng Long luôn là sẽ phun lửa."

Leola vẫn như cũ trầm mặc không nói, khiến Mị Cơ không khỏi âm thầm lo lắng, cậu bé sạch sẽ xinh đẹp trước mắt rốt cuộc có nghe lọt những lời này không, nhưng Mị Cơ cũng chỉ có thể tiếp tục giảng giải, hơn nữa ở trong lòng cầu xin cái cậu bé này sẽ nghe lọt lời của cô.

"Nhược điểm của rồng lại cũng chính là chỗ kinh khủng của nó, chỗ yếu nhất của rồng chính là mắt, nhưng nếu như anh không thể trong một lần từ mắt rồng chọc xuyên qua não của nó, vậy khuyên anh vẫn là đừng làm như thế, thế này trái lại sẽ chọc giận con rồng đó, dẫn đến công kích mãnh liệt mà trí mạng, cho dù hai mắt của rồng đều mù rồi, khứu giác của chúng thế nhưng không yếu hơn thị giác."

Mị Cơ thì thà thì thầm nói một chuỗi dài, Leola lại ngay cả động cũng không có, khiến Mị Cơ không khỏi có chút chán nản, đồng thời điều cô cần nói cũng đã nói gần hết rồi, Mị Cơ không muốn rời khỏi đành nói sang một số tin đồn về rồng vân vân.

"Giữa rồng cũng giống như con người đều có giai cấp trên dưới, hẳn nên nói rồng so với người càng có quan niệm giai cấp, Hồng Long vẫn luôn đều xem như là rồng cao đẳng, những rồng khác đều không bằng, chẳng qua Hắc Long thì còn cao giai hơn Hồng Long, trong truyền thuyết, Thần Thánh Bạch Long của Long Hoàng đế quốc là Long tộc cao giai nhất, cứ giống như là hoàng thất của rồng vậy, cho dù là mùi cũng có thể khiến rồng khác sợ hãi."

Giai cấp... Leola nghe đến đây, chung quy nghe được tin tức có chút hữu dụng, Leola thế nhưng là được một con rồng gọi là papa gọi đến mấy tháng trời, đối với tập tính và đặc điểm của rồng sợ rằng so với Mị Cơ hiểu rõ hơn nhiều, xem ra con rồng lát nữa phải đánh là Hồng Long, đúng lúc rồng của Bạch Thiên cũng là Hồng Long, Leola đương nhiên biết Hồng Long sẽ phun lửa.

Hồng Long sẽ sợ Thần Thánh Bạch Long... không biết có sợ chủ nhân của Thần Thánh Bạch Long không? Leola nghĩ thầm, sợ rằng mình lát nữa sẽ phải tự thân đi nghiệm chứng cái giả thiết này rồi, nếu như chỉ là lộ ra vẩy rồng một lát, Bảo Lợi Long hẳn là sẽ không kịp tìm được tung tích của mình đi? Leola có chút do dự.

Vệ sĩ lớn tuổi nhìn thời gian, nói với Leola: "Đi thôi."

Leola rốt cuộc xoay người lại, lúc đi qua bên cạnh Mị Cơ, một câu nói trầm thấp vang lên: "Cảm ơn."

Nghe thấy câu này, sắc mặt của Mị Cơ dịu lại, thấp giọng thở dài: "Đáng tiếc tôi đã không có một mạng khác để thế chấp cho lôi đài rồi."

Leola theo vệ sĩ lớn tuổi bước vào thang máy, thang máy một mạch đi lên trên, khi cửa thang máy mở, vệ sĩ lớn tuổi bình tĩnh nói: "Tôi đã già rồi, từng thấy rất nhiều nhân vật, tôi nhận thấy rằng, người trẻ tuổi, cậu bẩm sinh chính là cái nhân vật sẽ khiến cho thời đại quay cuồng, cậu không thể nào sẽ chết ở loại nơi này."

Mình sẽ khiến cho thời đại quay cuồng? Sắc mặt của Leola tối sầm: "Có lẽ tôi chết ở loại nơi này, đối với thế giới này sẽ tốt hơn một chút."

Trong mắt của vệ sĩ lớn tuổi lóe qua một tia thâm ý, nhìn cửa thang máy mở, mà Leola cũng không hề có chút do dự mà bước ra thang máy, vệ sĩ lớn tuổi lại dừng ở trong thang máy, nhìn bóng lưng kia của Leola, lấy vóc dáng đàn ông mà nói, có hơi quá thon dài mảnh khảnh, vệ sĩ lẩm bẩm nói: "Đích xác, cái bờ vai sa sút kia thoạt nhìn hình như vẫn chưa đủ để gánh vác cả thế giới, nhưng cậu sẽ trải qua thời kì này, đến lúc đó, đôi mắt bạc kia sẽ cuộn lên làn sóng khổng lồ đi."

Người hầu ở bên cạnh tò mò hỏi: "Đại nhân, ngài không ra xem thi đấu biểu diễn sao? Nghe nói kẻ hi sinh của đợt này thực lực rất không tệ, hẳn là rất đặc sắc."

Vệ sĩ lắc đầu trả lời: "Tôi đã cả nắm tuổi rồi, da mặt mỏng lắm, tôi thế nhưng không muốn bị người trẻ tuổi một cước đá sang một bên." Nói xong, vệ sĩ ấn nút đóng cửa, trong lúc người hầu không hiểu gì cả, trở về cái căn phòng chuyên thuộc của kẻ hi sinh, định ở bên cạnh đệ nhất mỹ nhân của Khu Phố Hắc Ám ung dung thưởng thức trận đấu.

Leola chậm rãi tiến vào lôi đài, lôi đài vô cùng rộng lớn, hoàn toàn khác với lần trước vệ sĩ trẻ tuổi mang Leola đi xem, trên thực tế, còn tương đối giống như là sân thi đấu của giải đấu học viện, xung quanh được bao vây bởi chỗ ngồi khán giả từ thấp lên cao, trên chỗ khán giả có một cái gian ghế, xung quanh được vách tường dày cứng chắc bao quanh, người ngồi trong đó chính là thủ tướng Acalane Jones và đám người Ba Khắc Vương, khác với những người đang hưng phấn gào rống khát vọng thấy máu xung quanh, trong gian ghế có vẻ hết sức an tĩnh mà cao nhã.

Trên sân thi đấu ở giữa, cái gì cũng không có, chỉ là một bãi đá phiến bằng phẳng mà thôi, Leola không nhanh không chậm đi vào sân thi đấu ở giữa, trên mặt vẫn là một vẻ hờ hững, đó khác hoàn toàn với biểu hiện khóc lóc sợ hãi cầu cứu của kẻ hi sinh trước kia, khiến khán giả càng thêm bất mãn, điên cuồng hét lên lời nói máu me đi chết đi, mau bị rồng ăn thịt vân vân.

Leola chẳng hề ngó ngàng đến ồn ào của đoàn người xung quanh, rút Toái Ngân ra đồng thời cũng rút nó ra khỏi vỏ, Leola thoáng đánh giá trường bào thuật sĩ có chút rách nát trên người mình, bình thường có lẽ chẳng hề gì, nhưng Leola với võ công mất hết thế nhưng không muốn để cho thuật sĩ bào vướng víu liên lụy đến mình, Leola một phát xé đi thuật sĩ bào trên người, lộ ra kỵ sĩ phục màu trắng vân bạc phía dưới.

Khán giả đang mắng chửi tất cả đều an tĩnh lại, kỵ sĩ vân bạc đại biểu cái gì, bọn họ không thể không biết, nếu như là kỵ sĩ vân bạc, gần như có thể khẳng định người này có thực lực hơn hẳn rồng, khán giả đều luống cuống tay chân, thi đấu biểu diễn gần giống như là nghi thức hiến tế, lôi đài thủ của thi đấu biểu diễn là vật hi sinh mở màn cho thi đấu lôi đài đẫm máu, làm sao lại tìm một người thực lực hơn hẳn rồng để đánh đây?

Người trong gian ghế cũng luống cuống tay chân cả lên, ánh mắt và lời nói chỉ trích đều ném về phía Ba Khắc Vương, Ba Khắc Vương vội vàng làm rõ: "Không thể nào, hắn không thể nào có thực lực của kỵ sĩ vân bạc, nếu không hắn lúc đó làm sao có thể bị hai vệ sĩ của tôi uy hiếp, liền ngoan ngoãn đi theo?"

Mắt thấy tâm tình bất an của khán giả càng ngày càng lan rộng, Ba Khắc Vương lập tức túm lấy machine khuếch âm: "Mọi người không cần lo lắng, bộ kỵ sĩ phục đó chỉ là để gia tăng hiệu quả giải trí mà thôi, người này chỉ là vật hi sinh bình thường, tuyệt đối không có khả năng đánh thắng Hồng Long vô địch của chúng ta."

Nghe thấy Ba Khắc Vương nói như thế, khán giả vừa lại nổi lên hưng phấn, những người thân ở Khu Phố Hắc Ám nào có khả năng nhìn thấy được kỵ sĩ phục vân bạc, thậm chí có người đã hết sức khen ngợi sáng ý của Ba Khắc Vương, để kẻ hi sinh mặc kỵ sĩ phục vân bạc bị rồng xé thành mảnh vụn, đó chắc chắn sẽ khiến trận đấu càng có tính đáng xem.

Phớt lờ tiếng gào khát máu của khán giả, phớt lờ ánh mắt sợ hãi của khán giả khi nhìn thấy kỵ sĩ phục, phớt lờ giải thích tức tối hổn hển của Ba Khắc Vương, Leola vẫn cứ luôn đứng thẳng ở giữa sân, cằm hơi nâng, mắt bạc bình tĩnh không gợn sóng nhìn thẳng về phía trước, hiện trường giống như không phải lôi đài ồn ào, mà là đêm tối an tĩnh yên lặng, chàng trai thân hình thon dài giống như nhìn ngắm bầu trời đầy sao, thậm chí ngay cả mắt cũng ánh lên sáng sao màu bạc.

Thật khó tin, khán giả vậy mà chầm chậm an tĩnh lại, không dám phát ra âm thanh, chỉ lo sẽ quấy nhiễu đứa con của bóng đêm trầm tĩnh trước mắt.

"Oh, cậu bé này tên là gì? Ta quên mất rồi." Jones ngồi ở trong gian ghế, miệng hàm chứa nụ cười mờ nhạt.

Thấy trạng huống hiện trường bất thường, sắc mặt của Ba Khắc Vương gần như có chút tái nhợt, run rẩy trả lời: "Người, người này sắp bỏ mạng rồi, thủ tướng đại nhân cần gì nhớ tên của một người chết đây?"

"Sắp chết... sao?" Ý cười của Jones càng đậm.

Ba Khắc Vương đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, hổn hển rống lên với thuộc hạ bên cạnh: "Còn không mau thả Hồng Long ra! Mau thả!"

Thuộc hạ bên cạnh vội vàng gật đầu, đồng thời ấn nút điều khiển trên tường của gian ghế, lúc này, mặt đất xuất hiện một cái hố khổng lồ, một cái lồng sắt chầm chậm dâng lên, đi kèm theo tiếng rồng rống đói bụng phẫn nộ, một con rồng màu đỏ lửa, trí mạng liền xuất hiện ở phía trước Leola, rồng đói vừa nhìn thấy Leola ở phía trước, lập tức xô mạnh vào lồng sắt, hận không thể một hơi nuốt chửng con người nhỏ bé này.

"Mở vòng bảo hộ điện lưu ra." Sau khi để cho lồng dâng lên, thuộc hạ cũng không dám xem thường tính nguy hiểm của rồng, lập tức ấn xuống một cái nút khác, xung quanh sân dựng lên vòng bảo hộ điện lưu, một mặt tránh cho kẻ hi sinh sẽ đào thoát, mặt khác cũng sợ rồng sẽ đả thương đến khán giả.

Cho dù một con rồng đang rống giận ở ngay trước mặt Leola, lại cũng không thể khiến Leola nhíu mày, Leola thậm chí ở khi đánh giá con Hồng Long này, dưới đáy lòng làm bình luận, vẩy của con rồng này không có đỏ rực như Liệt Diễm của Bạch Thiên, thoạt nhìn cũng không có đẹp như Liệt Diễm, đẳng cấp hẳn là ở dưới Liệt Diễm.

Leola dị thường lãnh tĩnh, ai ngờ Ba Khắc Vương ở phía trên suýt nữa bị lãnh tĩnh của hắn làm cho tức chết, bởi vì loại khí chất trầm tĩnh như đêm tối kia của Leola, đã khiến tâm tình khát máu của khán giả chậm rãi biến mất, cứ tiếp tục như thế, thi đấu biểu diễn liền mất đi ý nghĩa ban đầu là khơi mào lòng khát máu của khán giả, Ba Khắc Vương đơn giản là sốt ruột giống như con kiến đang bò trên chảo nóng.

Lúc này, vệ sĩ trẻ tuổi vẻ mặt lo lắng đi vào gian ghế, nói với Ba Khắc Vương: "Ông chủ, người bên ngoài hình như nổi lên đánh nhau, càng ngày càng dữ dội, cả con phố đánh đến túi bụi rồi, có cần phái cảnh vệ đi duy trì trật tự?"

"Ta mặc kệ bên ngoài đánh thành cái gì, bây giờ quan trọng là bên trong..." Ba Khắc Vương đột ngột dừng lại, một ý nghĩ đột nhiên nổi lên, hắn vội vàng chứng thực với vệ sĩ trẻ tuổi: "Thật sự đánh rất kịch liệt?"

Vệ sĩ trẻ tuổi ra sức gật đầu: "Tôi đến đây lâu như thế, vẫn chưa từng nhìn thấy đánh thành cái bộ dạng này, giống như là một trận chiến tranh cỡ nhỏ, thật không biết đầu sỏ là ai, làm sao có thể dấy lên hỗn chiến lớn như thế."

Ba Khắc Vương một phát đẩy vệ sĩ trẻ tuổi ra, hưng phấn hô lên với thuộc hạ điều khiển machine: "Mau, mau chiếu hình ảnh ra, hiển thị cảnh tượng của Khu Phố Hắc Ám ra."

Thuộc hạ mặc dù không biết cấp trên định làm cái gì, nhưng cũng chỉ có thể làm theo, hình chiếu lập thể khổng lồ chiếu lên lôi đài, cảnh đánh lộn rối loạn bên ngoài cũng có thể nhìn được toàn bộ, tâm tình của khán giả lần nữa bị cảnh đẫm máu hỗn loạn này kích thích, không ngừng điên cuồng hét lên giết đi giết đi.

Leola nhàn nhạt nhìn hướng hình chiếu lập thể, trong lòng biết đây là thủ đoạn chuyển biến bầu không khí của Ba Khắc Vương, nhưng hắn cũng không để ý, hắn không quan tâm tâm tình dân chúng thế nào, đó một chút cũng không thể ảnh hưởng Leola.

"Thanh Thanh chống giữ một chút!"

Giọng của Bạch Thiên? Leola run rẩy nhìn hướng hình chiếu lập thể, một con Hồng Long quen thuộc đang bị lớp lớp bao vây, mà trang giáp thiên sứ bên cạnh đã chi chít vết thương, lại vẫn không ngừng phát ra cung tên ngăn trở kẻ địch, Mai Nam bạt mạng duy trì vòng bảo hộ với khóe miệng hình như đang rướm máu.

"Vì, vì sao bọn họ lại ở đây?"

Biểu tình lãnh tĩnh của Leola rốt cuộc bị phá vỡ, âm thanh mà đáy lòng không thể phớt lờ đang nói cho hắn, nhóm Bạch Thiên là đến tìm hắn, hơn nữa còn bởi thế lâm vào khốn cảnh, trong lòng của Leola lần nữa run rẩy, chỉ hi vọng hai người còn lại sẽ mặc kệ hắn, ngàn vạn lần đừng tìm hắn... nhưng Leola lại triệt để thất vọng, mặc dù Keisy rất thông minh mặc áo trùm liền mũ, nhưng Bảo Lợi Long lại bám ở trên lưng Keisy, thần tình sốt ruột đó vừa nhìn đã biết là đang thúc giục Keisy mau đi tìm Leola.

"Không!" Con mắt lạnh của Leola rốt cuộc triệt để bốc cháy, sát thủ phẫn nộ điên cuồng rống lên với Ba Khắc Vương trong gian ghế: "Mau thả rồng ra! Ta muốn cùng con rồng này nhất quyết thắng thua! Không còn thời gian nữa!"

Mau lên đánh thắng con rồng này, sau khi thoát khỏi vây khốn đi giúp nhóm Bạch Thiên, hơn nữa cũng không thể để Keisy và Bảo Lợi Long tiến vào lôi tháp hắc ám náo loạn, Leola chưa từng có tâm tình sốt ruột như thế, ngay cả trái tim cũng đang đập mãnh liệt, giống như đang thúc giục Leola mau lên mau lên.

Ba Khắc Vương trái lại bị biểu tình phẫn nộ đầu tiên của Leola hù dọa, ngay cả khán giả cũng bị chấn động bởi đôi mắt bạc cháy lên ngọn lửa lạnh kia, Ba Khắc Vương vậy mà bất tri bất giác nói: "Thả rồng!"

Hồng Long rốt cuộc được giải phóng khỏi lồng, đối mặt với Hồng Long đói bụng, Leola không còn do dự nữa, dùng Toái Ngân chém nát băng vải trên tay trái, một miếng vẩy rồng màu trắng trên tay trái lộ ra, Leola giơ tay trái lên, giống như dùng cánh tay mảnh khảnh đó là có thể ngăn chặn một con rồng to mười mét.

Tùy theo bước chạy của rồng khổng lồ, cả lôi đài đều hơi chấn động, khoảng cách giữa nó và Leola cũng càng ngày càng gần, Leola vẫn như cũ giơ ngang cánh tay trái ở độ cao trước ngực, trong mắt bạc bốc cháy theo ngọn lửa màu trắng nhiệt độ cao tinh khiết nhất, giống như là hỏa cầu màu trắng của Keisy, khi Hồng Long lao đến cự ly có thể công kích được Leola, Hồng Long giơ móng vuốt khổng lồ, hung hăng vung về phía Leola, đối với Leola đã mất đi chân khí mà nói, chưởng này nếu đánh thật, Leola sợ rằng sẽ biến thành một đống nhân bánh.

"QUỲ XUỐNG!"

Leola phẫn nộ rống to, mà Bảo Lợi Long ở phương xa hình như có cảm ứng, mắt màu hồng của Bảo Lợi Long nhất thời biến thành màu máu, Bảo Lợi Long cũng phát ra rống giận cùng với chủ nhân, khiến cho tiếng rống của Leola vậy mà hệt như tiếng rồng rống, ngay thời khắc đó, không khí như thể ngưng kết, khán giả, Hồng Long, người trong gian ghế tất cả đều mất hết ý thức, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ là thân thể vậy mà động đậy không được, trong mắt chỉ nhìn thấy một đôi mắt bạc với ngọn lửa lạnh, trong tai vang vọng câu quỳ xuống kia.

Quỳ xuống! Đúng rồi, chúng ta phải quỳ xuống, khán giả bên ngoài vậy mà toàn bộ đều khụy đầu gối, như chuyện đương nhiên mà quỳ xuống, mà trong gian ghế, ngay cả Ba Khắc Vương cũng sững sờ quỳ trên mặt đất, duy chỉ có Jones là đứng, trên mặt không còn là mỉm cười, mà là vẻ cứng đờ, thầm nghĩ trong chớp mắt đó, hắn vậy mà cũng mất hết ý thức, câu quỳ xuống kia suýt nữa khiến hắn...

Hồng Long dừng ở phía trước Leola lộ ra thần tình sợ hãi, Hồng Long khổng lồ lại nơm nớp lo sợ nhìn miếng vẩy nho nhỏ kia trên cánh tay của Leola, lộ ra nỗi sợ hãi đối với Long tộc địa vị cao hơn, huống chi, mùi trước mắt chính là... vương tử cao đẳng nhất trong Thần Thánh Bạch Long!

Hồng Long ủy khuất phát ra tiếng gầm khẽ, quái lạ là, Leola lại có thể nghe hiểu tiếng gầm khẽ của Hồng Long, đó vậy mà

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện