Chương 5: Ngân Nguyệt cùng Trần Nguyệt

Gre ngáp một cái, làm sao lại là phim vui đầm ấm, thật nhàm chán.

Hắn đánh tan gương nước, nhìn hướng thần sắc của con gái, thay đổi sắc mặt của Jasia trái lại thú vị hơn gương nước nhiều.

“Tức chết ta rồi!”

Jasia từ lúc hai cô gái bắt đầu nhắc đến Leola, đã không ngừng la hét: “Cô gái kia thì lại là ai! Cô ta dựa vào cái gì nhắc đến lão sư, còn nói hắn không đáng yêu!”

“Cô nương đó là người tình của Ngân Nguyệt?” Lý quán chủ không nhịn được xen miệng phát biểu cảm nghĩ: “Cũng rất là hoạt bát sáng sủa mà! Thoạt nhìn là một cô nương tốt.”

Jasia vừa nghe, đơn giản nổi khùng rồi, la hét: “Cô ta tuyệt đối không khả năng là người tình của lão sư, lão sư mới sẽ không có người tình đây!”

Lý quán chủ lắc lắc đầu: “Nam nhân làm sao có thể không có người tình? Cho dù hắn bây giờ không có, tương lai cũng khẳng định có.”

Jasia giậm giậm chân: “Cha~~”

Gre suýt nữa là bật cười, làm sao đứa con gái này của hắn vậy mà cho rằng mình có thể khiến Le làm hòa thượng cả đời sao? Ngoại trừ đánh tàn phế… bộ phận nào đó của hắn, Gre đại khái cũng không có biện pháp khác rồi.

“Khống chế hắn, cha biết đi!” Jasia nhớ tới chuyện lão sư từng bị người dùng ma pháp trận khống chế, nếu là ma pháp, nếu có người có thể làm được, cha cũng nhất định có thể, cô có loại chắc chắn đó.

Gre mỉm cười: “Đương nhiên có thể, nếu như là ở trước mặt, vậy ta chỉ cần mười phút là có thể khống chế hắn đi, nhưng cách một cái thế giới, ước chừng cần thi pháp ba lần, một lần cần một giờ.”

“Vậy…”

Mắt của Jasia sáng lên, nhưng người khác lại trầm xuống, bọn họ làm sao cũng không thể nhìn Gre khống chế Ngân Nguyệt đi?

“Nhưng vẫn là không thể.” Gre đột nhiên lại mở miệng nói.

Jasia bĩu môi: “Vì sao?”

“Chỉ cần ta vừa thi pháp, liền sẽ bị Coffee phát hiện.” Gre biếng nhác nói.

“Tên đần độn đó nào có thể phát hiện ma pháp của cha!” Jasia căn bản không tin.

“Hắn có lẽ là tên đần độn, nhưng lại có tư chất ma pháp tuyệt giai.” Gre nhàn nhạt nói: “Hắn sinh ở Long Hoàng đế quốc vốn đã là sai lầm, bị Bạch Nhụy tuyển lên làm Long Hoàng càng là sai lầm to lớn! Hắn là ma pháp sư thiên tài, lại bị cưỡng bách phải làm kỵ sĩ.”

“Cho dù hắn là cái gì, đều sẽ không mạnh bằng cha!” Jasia càu nhàu.

“Con đường của hắn và ta đi không giống.” Gre cười lắc lắc đầu, hắn là không thích chịu thua, chẳng qua lại cũng không thích hạ thấp lợi hại của cường giả: “Nếu như nói ta là ma pháp sư loại hình công kích, hắn thì hoàn toàn là loại hình phụ trợ, như là tịnh hóa, thao túng khống chế, cảm ứng, ma pháp ở phương diện đó ta thế nhưng không dám nói ta mạnh hơn hắn.”

“Nhưng hắn thoạt nhìn như tên ngốc!” Jasia ác độc nói.

Gre lành lạnh nói: “Ta chỉ nói hắn là thiên tài ma pháp, thế nhưng không nói đầu óc hắn tốt.”

Quả nhiên là cha con, nói chuyện độc địa như nhau… mọi người lặng lẽ nghĩ thầm.

“Cha~~” Jasia đột nhiên làm nũng.

“Lại làm sao vậy?” Gre có chút bất đắc dĩ, mình đối với đứa con gái nhỏ này quả nhiên là hết sức nhẫn nại, phần lớn là trong cơ thể mình có bao nhiêu tính nhẫn nại đều dùng hết lên người nó rồi đi!

Jasia than vãn nói: “Ngày mai tiếp tục xem gương nước đi! Đừng như lần trước, hơn một tháng không xem, tình tiết cũng sắp không nối liền rồi!”

Nghe vậy, Ngoan Nham lão nhân và Dược Thần trao đổi một cái ánh mắt với nhau.

“Ngày mai không được.” Gre một hơi cự tuyệt, nhưng vừa thấy thần sắc quật cường, nhẫn nhịn không khóc của Jasia, trong lòng hắn liền mềm đi hơn nửa, mềm giọng nói: “Ba ngày xem một lần có được không? Con biết đấy, bọn họ bây giờ còn đang tìm kiếm, không có gì để xem, ba ngày xem một lần đã đủ rồi! Thời gian khác, con hãy giúp ta quản lý Sát Long Lâu một chút.”

Jasia lau nước mắt, nín khóc mỉm cười: “Cha, cha vừa lại đang chơi trò gì vậy? Làm sao bận đến không có thời gian quản Sát Long Lâu rồi? Bên võ lâm minh chủ của cha cũng không có đại sự gì mà.”

Gre cười thần bí một cái, nhưng ánh mắt liếc hướng người khác, lại không nói nửa câu.

Jasia cũng ngầm hiểu, cô biết trò chơi của cha tám chín phần mười đều không thể công cáo thiên hạ, nếu không sẽ dọa chết một đống người.

Cô cũng hết sức mong đợi trò chơi của cha, dù sao hắn cũng sẽ không giấu cô, cô hết sức hoan hỉ nói: “Được thôi! Vậy ba ngày sau lại tới xem gương nước. Cha, Sát Long Lâu gần đây tài chính không nhiều lắm, vì trò chơi của cha, con sẽ để cho bọn họ tiếp thêm một số đơn kiếm chút tiền.”

Gre cười he he, gật đầu, đứa con gái này cũng thật chu đáo, biết trò chơi của mình phần lớn tốn nhiều tiền, trước hết giúp cha già đi kiếm tiền, thật không hổ là con gái yêu quý mà hắn đặc biệt yêu thương.

Jasia lập tức hô lên với mọi người: “Được rồi, được rồi, mọi người đều đi đi! Ba ngày sau lại tới xem gương nước nhé! Đừng gây trở ngại trò chơi của cha ta, nếu không bị coi thành tảng đá cản đường, tiện tay tiêu diệt, cũng đừng trách ta không cảnh cáo các người đấy!”

Mọi người đương nhiên vội vàng chạy trước rồi, trong bọn họ thế nhưng không có ai có thể chọc được Gre thân là đầu lĩnh sát thủ kiêm võ lâm minh chủ, chỉ có Ngoan Nham lão nhân và Dược Thần ở lại, Jasia kỳ quái liếc bọn họ một cái, sau đó vừa lại nhìn hướng cha, thấy người sau không có phản ứng gì, biết hai lão nhân này cũng là kẻ tham dự trò chơi rồi, cũng liền theo mọi người đi ra, vội vàng muốn trở về Sát Long Lâu, để cho sát thủ phía dưới đi kiếm kinh phí trò chơi.

Sau khi mọi người đều rời khỏi, Gre vẫn biếng nhác nằm ở trên ghế, hỏi hai lão: “Thế nào? Trúng ý nhân vật chính trò chơi nào hơn? Là đứa con thơ cả nhà bị tham quan giết chết, mình lại trốn ở trong thùng nước mà tránh qua một kiếp; hay là thư sinh vợ bị chủ đất cướp đi, con trai nhỏ cũng bị người giết chết; hay là đứa con riêng bị phụ thân chán ghét, thường xuyên bị đánh đập, cuối cùng ngay cả mẫu thân cũng bị phụ thân đánh chết?”

“Đây…”

Hai lão nhìn nhau một cái, mặt đều khốn khổ, dè dặt nói: “Um… bọn ta thấy bọn họ đều đáng thương như thế, thân mang oán thù sâu như biển cao như núi, cho nên liền…”

Gre nhíu mày: “Đừng nói với ta, các ngươi đã giúp bọn chúng báo thù giải quyết phiền toái rồi.”

Hai lão không dám rên một tiếng, thở mạnh cũng không dám thở một cái.

Gre từ trên ghế dựa đi xuống, trong lòng có chút nổi nóng, rống lên: “Các ngươi được lắm! Đó thế nhưng là nhân vật chính trò chơi ta vất vả lắm mới tìm được, đều bị các ngươi hủy hết rồi!”

“Tìm nữa là có thôi mà!” Dược Thần nho nhỏ tiếng lẩm bẩm: “Bọn họ đáng thương như thế, nếu không giúp đơn giản là không phải người rồi.”

Gre mắt trợn trắng, đây chẳng phải chính là đang mắng hắn không phải người sao?

Ngoan Nham lão nhân vội vàng hòa giải: “Ai da, ba tên đó đều không đạt yêu cầu, tuổi của đứa con thơ nhỏ như thế, mới mười tuổi, cho dù qua ba năm, cũng mới mười ba tuổi, tuổi quá nhỏ rồi, căn bản không làm nổi đại hiệp, sợ rằng còn phải đợi thêm mấy năm đây! Về phần thư sinh kia, tính cách mềm yếu, con người cứng nhắc, không có dáng vẻ phóng thoáng của đại hiệp, còn có đứa con riêng kia, đầy bụng thù hận, đại hiệp thì có chút không khả năng lắm, sợ rằng chỉ có thể thành ma đầu.”

Gre nhíu mày, Ngoan Nham lão nhân vừa nói như thế, đúng lúc cũng nói trúng nỗi lo thầm trong lòng hắn, ba người kia kỳ thực đều không phải nhân tuyển gì tốt, chỉ là tuổi phải vừa vặn, tính cách phải phóng thoáng, mặc dù thân mang thâm thù như biển máu, nhưng con người vừa lại phải chính phái… nhân tuyển này nào có dễ tìm như thế!

“Vậy các ngươi thì sao?” Gre bất mãn hỏi: “Các ngươi thì tìm được những nhân tuyển gì?”

Ngoan Nham lão nhân và Dược Thần nhìn nhau, kỳ thực tìm người không phải công việc phân công cho bọn họ, Dược Thần phụ trách xào nấu đạo cụ trò chơi —- dược liệu, để cho nhân vật chính kia ăn xong công lực tăng mạnh.

Ngoan Nham lão nhân phụ trách bố trí tràng cảnh trò chơi, tìm kiếm vách núi cộng với hang động dưới vách núi, hang động còn phải để sẵn hài cốt của “Ngân Nguyệt”, để cho hài cốt vương đầy tro bụi và lưới nhện, thế này mới có cảm giác chân thực.

Gre thì phụ trách tìm nhân vật chính.

Ngoan Nham lão nhân trái lại không làm rõ được, Gre rốt cuộc là thật muốn để cho hai người bọn họ đề cử nhân tuyển, hay chỉ là không cao hứng mà nói thôi, kỳ thực vẫn là muốn tự mình tìm đây? Hắn có chút do dự nói: “Kỳ thực, bọn ta có nghe nói một cái tin đồn.”

“Tin đồn?” Gre sửng sốt, dưới tò mò, bực tức trái lại tiêu tan phần lớn.

Hai lão thấy hắn tiêu tan phần lớn vẻ giận dữ, vội vàng tiếp tục nói: “Nghe nói Ngân Nguyệt kia trước khi chết, từng để lại một đứa con riêng.”

Gre dở khóc dở cười, đồ nhi kia của hắn ngay cả bạn gái là cái gì cũng không rõ, làm sao có thể để lại con riêng?

“Chẳng qua hôm nay vừa xem, bọn ta cũng biết không khả năng rồi.” Ngoan Nham lão nhân vội vàng bổ sung nói rõ.

“Đúng thế!” Dược Thần cười như không cười nói: “Đồ nhi kia của ngươi so với cô nương chưa xuất giá còn muốn ngây thơ hơn đây!”

“Hai bọn ta từng đi ngó qua đứa trẻ đó.” Ngoan Nham lão nhân và Dược Thần ba mồm bảy lưỡi giải thích: “Đứa trẻ đó quả thật có chút giống hệt Ngân Nguyệt, màu sắc đôi mắt rất nhạt, như là màu xám, cũng rất giống mắt bạc của Ngân Nguyệt, ngay cả dáng dấp mặt mũi cũng có chút giống.”

“Đứa trẻ đó bây giờ đang ở đâu?” Gre thật có chút nổi lên hứng thú.

“Bị người nhốt lại rồi, nói là con của Ngân Nguyệt, tất phải muốn nó trả giá, cha mẹ ban đầu của đứa trẻ nghe nói cũng bị người đánh chết rồi! Nói là bao che con của Ngân Nguyệt.”

Gre nhíu mày, đứa trẻ đó tuyệt đối không khả năng là con của Le, nếu đã như thế, nhất định là bị người hãm hại, bản thân đứa trẻ tuổi còn nhỏ, hẳn là không có gì để hãm hại, vấn đề có thể là ở trên người cha mẹ.

Hắn vừa lại hỏi: “Cha mẹ ban đầu của đứa trẻ đó có thân phận gì đặc thù?”

“Là người hầu trong cung.”

“Trong cung?” Gre sửng sốt, hỏi: “Hoàng cung?”

Hai lão gật đầu.

“Đứa trẻ đó lớn bao nhiêu rồi?” Hắn vừa lại tăng cường hỏi, hi vọng tuổi của nó đừng quá nhỏ, nếu không cũng liền không chơi được rồi.

Dược Thần xen miệng trả lời: “Xem ra là mười ba, mười bốn tuổi rồi, nhiều nhất sẽ không quá mười lăm tuổi.”

Gre không nhịn được ha ha cười ầm lên: “Ha ha, Le chẳng qua mới hai mươi tuổi đầu, đâu ra đứa con mười mấy tuổi, những người muốn hãm hại đứa trẻ kia, lại có thể ngay cả tuổi của Le cũng không rõ, ha ha ha…”

Nghe vậy, Ngoan Nham lão nhân và Dược Thần nhìn nhau một cái, đây thế nhưng không thể trách những người đó, trên giang hồ đồn đại tuổi của Ngân Nguyệt lúc chết thế nhưng là gần ba mươi tuổi, tuyệt đối không phải hai mươi tuổi, ai cũng không dám tin, lấy thực lực của Ngân Nguyệt, lại có thể chỉ có hai mươi tuổi, cho nên tự nhiên sẽ đoán lên trên một chút.

“Chẳng qua nếu là người trong hoàng cung, còn phí công sức hãm hại nhiều như thế, hẳn sẽ không…”

Gre nhàn nhạt cười, hẳn sẽ không giống tên đồ đệ ngu ngốc kia của hắn, đều là thân phận vương tử chứ?

“Nhưng nó không có thù sâu như biển máu gì…”

Hai lão lập tức đồng thanh nói: “Ai nói không có? Thù hận trong mắt đứa trẻ đó còn thâm sâu hơn những người ngươi tìm được!”

Gre cảm thấy kỳ quái “oh” một tiếng, hỏi: “Đây thì lại là vì cái gì?”

Hai lão nhìn nhau: “Bọn ta thế nhưng không có tra tỉ mỉ như thế.”

Gre trầm ngâm một chút, không thể không thừa nhận mình đích xác có chút hứng thú, bừng bừng hứng trí hỏi: “Nói cho ta, đứa trẻ đó ở đâu.”

Hai lão biết Gre đã nổi lên hứng thú, thì sẽ không truy cứu chuyện bọn họ tự mình giúp ba nhân vật chính báo thù nữa, vội vàng nói với hắn địa điểm ở đâu.

Gre thoáng suy nghĩ, hai lão vừa chớp mắt một cái, hắn liền biến mất tăm.

“Năng lực này nhìn làm sao cũng cảm thấy hiếm lạ à!” Dược Thần cảm thán nói.

“Lần này thật là tốt quá rồi!”

Ngoan Nham lão nhân tâm tính trẻ con vỗ vỗ tay: “Vốn còn cho rằng đem cuộc sống của người ta lấy làm trò chơi, đây thật là có chút quá đáng, nhưng không ngờ đến lại có thể giúp được người.”

Dược Thần lắc lắc đầu, nói: “Nói cũng phải, nếu không phải Gre lấy mạng lưới tình báo của hắn đi nghe ngóng, làm sao biết chuyện oan khuất trên đời vậy mà nhiều như thế.”

“Ba người kia chúng ta trái lại còn giúp được rồi, nhưng ‘đứa con rơi của Ngân Nguyệt’ không biết làm sao kia thế nhưng không phải hai lão chúng ta thanh lý được! Hi vọng Gre có hứng trí đối với nó, có thể đùa giỡn nó một chút, cũng tốt hơn bị nhốt ở trong đó đến chết.”

Dược Thần gật đầu nói: “Hi vọng như thế, đứa trẻ đó tuy chứa đầy thù hận, lại không nỡ làm hại một cọng cỏ… tính cách này hợp ý ta.”

Nếu như nghe thấy hai lão nói, trong mắt đứa trẻ đó thù hận rất sâu, hứng trí của Gre khoảng chừng ba phần, bây giờ thật sự nhìn thấy ánh mắt của đứa trẻ, hứng trí của hắn nhất thời tăng đến bảy phần. Ngoài trừ thù hận, trong mắt đứa trẻ còn có hoang mang nồng đậm, càng khiến người kinh ngạc chính là, đối tượng nó thù hận, là một mặt tường, trên tường ghi đầy Ngân Nguyệt… nhưng tất cả đều bị vật sắc nhọn rạch lên.

Thú vị thú vị! Le vậy mà thật sự đã làm gì với đứa trẻ này sao? Là lúc bị truy sát, giết chết phụ thân của đứa trẻ này?

Nhìn tiếp mặt của đứa trẻ, hứng trí của hắn gần như cao đến vỡ đồng hồ đo rồi.

Đứa trẻ này đích xác rất giống Leola, dáng dấp thậm chí có tám chín phần giống với Leola lúc khoảng mười lăm tuổi, chẳng trách bị vu hại là con của Ngân Nguyệt.

Gre lẩm bẩm nói: “Nếu như không phải biết tên đồ đệ ngu xuẩn kia của ta quyết không thể có con riêng, càng không thể có con riêng mười lăm tuổi, ngay cả ta cũng sẽ cho rằng đây là con của Le.”

Nhưng, Le lúc mười lăm tuổi thế nhưng không có ánh mắt thù hận tươi sống như vậy, mà luôn là không chút sinh khí giống như người chết.

Gre nhíu mày, hắn cũng dùng phương hướng như nhau dạy Misery, vì sao Misery lại không biến thành như thế? Còn cứ luôn không sợ trời không sợ đất mà đến chọc mình tức giận, hơn nữa tính cách giống như mình không sợ trời không sợ đất, tốt hơn nhiều so với dạng người chết kia của Le.

Nhưng hắn lại quên rằng, khi hắn đang dạy Misery, lúc phương thức đi quá xa, luôn có Isanna, Barbarise và Jones đến ngăn cản hắn, nhưng đổi sang bên này, hắn liền không còn kiêng kỵ rồi, hơn nữa còn có kiên trì muốn dạy dỗ Le thành thiên hạ đệ nhất sát thủ, làm chuyện khó tránh quá đáng đến quá mức.

Gre nhìn đứa trẻ kia, hoàn toàn không thừa nhận mình giáo dục thất bại, hắn suy tư một chút, tự cho rằng tìm ra vấn đề ở đâu mà lẩm bẩm: “Trẻ con vẫn là cần mẹ đi! Lần này cứ để cho Jasia và ta cùng nuôi đi, còn có lão thạch đầu và Dược Thần ở đây, lần này khẳng định không vấn đề nữa!”

Gre nhìn đứa trẻ mắt xám hoàn toàn không có phát hiện tồn tại của hắn, chỉ là ngồi xếp bằng trên mặt đất, trừng vào “Ngân Nguyệt” đầy tường.

Hắn cười nói: “Trần Nguyệt, ngươi sẽ gọi là Trần Nguyệt đi.”

Lần này, nhất định có thể nuôi ra tuyệt đỉnh cao thủ không sợ trời không sợ đất, thậm chí dám đối nghịch với mình. Gre nhàn nhạt cười.

◊◊◊◊

Ba ngày sau, gương nước lần nữa mở ra như Gre đã hứa.

Hình ảnh trong gương vừa hiện ra, vậy mà là hai cô gái lần trước xuất hiện cuối cùng.

Jasia la hét lên: “Cha! Đừng xem hai đứa bọn chúng…”

Hô đến một nửa, Jasia lại tự mình im miệng, cô nhìn thấy dáng vẻ hiện giờ của hai cô gái kia, đầy bụi đất, y phục sớm đã không còn

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện