Tiểu Tứ Tử bị chấn kinh rồi, bởi vì đây là lần đầu hắn nghe được hái hoa tặc thích nam sắc nha, trái phải nhìn nhìn, hắn nhìn thế nào cũng thấy Tiêu Lương là mục tiêu tốt nhất, nếu hắn là một hái hoa tặc, lại thích nam sắc, trong này nhiều người như vậy, hắn nhất định coi trọng Tiêu Lương! Tiểu Lương Tử gặp nguy hiểm!

Mục Phương cười đủ, liền nói, “Bất quá Hoa Phi Phi mấy ngày nay mai danh ẩn tích, ta cũng không thấy hắn bắt công tử nhà ai, cho nên suy nghĩ, hắn có thể hay không đã xảy ra chuyện gì.”

“Gặp chuyện không may?” Tiểu Tứ Tử có chút tò mò, hỏi, “Hái hoa đạo tặc còn có thể xảy ra chuyện gì nha?”

Mục Phương vui vẻ, cười nói, “Kia có khả năng hơn, nói không chính xác, lúc bắt người khác, không cẩn thận để người ta hái hoa a!”

“Gì?” Tiểu Tứ Tử giật mình, nhìn Tiêu Lương, “Tiểu Lương Tử, này hoa còn phản thải ([phản: ngược lại – thải: hái, bẻ…] nói tóm lại, phản thải là bị hái ngược lại á — ta để vậy cho nó “hấp dẫn”:d) nha?”

Tiêu Lương vò đầu, Mục Phương càng nói càng quá mức.

Theo sau, Tiểu Tứ Tử mặt đỏ hồng, ôm Tiểu Thiên Thiên bắt đầu rối rắm nghĩ tới phản thải vấn đề, cuối cùng trở thành nghi vấn to đùng. Tiểu Tứ Tử lôi kéo tay áo Tiêu Lương, nhỏ giọng hỏi, “Cái kia, Tiểu Lương Tử, hái hoa như thế nào? Nghe nói bị hái hoa xong, liền thất trinh đúng hay không?”

“A……” Ngoài viện Công Tôn đổ một ngụm khí lạnh, sắn tay áo chuẩn bị xông vào, lại bị Triệu Phổ ôm lấy, “Thân ái, bình tĩnh!”

Công Tôn tức đến nghiến răng nghiến lợi, “Tiểu Lương Tử nếu dám nói cho Tiểu Tứ Tử như thế nào là hái hoa, ta liền giết hắn!”

“Khụ khụ……” Tiêu Lương xấu hổ nhìn Tiểu Tứ Tử, Tiểu Tứ Tử tiến lại gần, nhìn trái dòm phải Tiêu Lương, phát hiện trên người hắn không có cái gì xưng là hoa gì đó a, như thế nào được đâu? Mục Phương ở một bên thấy, liền bước lại nói cho Tiểu Tứ Tử, “Tiểu Tứ Tử, nam nhân hay nữ nhân đều có hoa, chính là đều bị quần áo che mất.”

“Ở nơi nào nha?” Tiểu Tứ Tử vừa nghe liền quay qua hỏi Tiêu Lương, “Tiểu Lương Tử, ngươi cho ta xem.”

Tiêu Lương mặt đỏ bừng, hung hăng trừng mắt nhìn Mục Phương, Mục Phương ngồi lại bàn cười đến đau bụng.

“Tiểu Lương Tử? Ở nơi nào nha?” Tiểu Tứ Tử cọ cọ Tiêu Lương, “Không được keo kiệt, cho ta xem!”

Tiêu Lương bị cọ không có biện pháp, phải nói, “Cẩn nhi, một lát nữa đi, trước tiên phải nói về chính sự đã.”

“Nga, đúng nga.” Tiểu Tứ Tử thu lòng hiếu kì, nghĩ chờ buổi tối trở về phòng, nhất định phải hỏi ra Tiểu Lương Tử hoa ở nơi nào, như vậy hắn có thể nhanh mắt nhìn, tránh Tiểu Lương Tử bị hái hoa tặc hái đi. Đương nhiên, nếu thật sự có nguy hiểm, không bằng…… Ân, chính mình động thủ với hái hoa tặc trước, đem Tiểu Lương Tử hoa thải ở phía sau, như vậy là được!

Tiêu Lương nhìn thấy Tiểu Tứ Tử vẻ mặt thỏa thuê, lắc đầu thở dài.

Ngoài viện, Triệu Phổ vẻ mặt bội phục nhìn Công Tôn, “Thân ái, ngươi không dạy qua chuyện hành phòng (chuyện đó đó *giả bộ xấu hổ* *che mặt* *cười nham nhở*) cho Tiểu Tứ Tử sao?”

Công Tôn đại hỏa, liếc mắt nhìn Triệu Phổ, “Loại chuyện này dạy như thế nào a?”

“Vậy ngươi ngay cả hái hoa tặc là cái gì cũng chưa cùng hắn giảng qua?” Triệu Phổ nghi ngờ.

“Vì cái gì muốn ta cùng bảo bối con ta giảng cái loại loạn thất bát tao đó!” Công Tôn tức giận ngút trời, “Con ta cả đời cũng không phải biết loại chuyện hạ lưu vô sỉ này, ta muốn hắn cả đời làm mễ trùng (sâu gạo)!”

“Lại tới nữa……” Triệu Phổ bất đắc dĩ, nhỏ giọng nói thầm, “Vậy ngươi cũng không muốn hắn đề cao cảnh giác sao, bằng không đừng để ngày nào đó bị người hái cũng không biết!”

“A phi!” Công Tôn giậm chân, “Ít trù con ta, ta đã dạy hắn rồi, ai dám sờ mông hắn, liền hoạn sạch!”

= = Triệu Phổ vẫn là ngoan ngoãn ngậm miệng không nói, may mắn chính mình được Công Tôn thủ hạ lưu tình, bằng không sớm thành thái giám.

………

“Vậy ngươi có tính toán gì không?” Tiêu Lương hỏi Mục Phương.

“Chờ đợi như vậy cũng không phải biện pháp.” Mục Phương nói, “Qua vài ngày, ta sẽ chuẩn bị đi xung quanh tìm xem, đến thử mấy tiểu quan quán của Huy Châu phủ, tửu lâu sòng bạc đều đi xem.”

Tiểu Tứ Tử tò mò hỏi Tiêu Lương, “Tiểu quan quán là nơi gì nha?”

Mục Phương bước lại gần cười cười, “Nơi đó có rất nhiều nam nhân đẹp, thiếu niên thanh niên đều có, đều là bán hoa.”

Tiêu Lương lạnh lùng trừng mắt liếc Mục Phương một cái, Mục Phương vui vẻ, tiếp theo đùa Tiểu Tứ Tử, “Tiểu Tứ Tử a, nếu khi nào rảnh thì để Tiêu Lương mang ngươi đi dạo, nơi đó cũng có thể dạo chơi được a.”

“Thật sự sao?” Tiểu Tứ Tử nhìn Tiêu Lương, “Tiểu Lương Tử, không bằng ngày mai chúng ta cùng đi đi?”

Tiêu Lương vội vã lắc đầu, tâm nói, ta nếu mang ngươi đi tiểu quan quán, Công Tôn tiên sinh còn không lột da ta a, liền nói với Tiểu Tứ Tử, “Cẩn nhi, nơi kia không có gì hay để vui chơi, hơn nữa a, lại khéo, ngươi không phải muốn ở nhà chiếu cố Tiểu Thiên Thiên sao?”

Tiểu Tứ Tử nghĩ nghĩ, cũng đúng, nhưng lại có chút mất mát nói, “Kia, chờ mẫu thân của Tiểu Thiên Thiên tìm được rồi, chúng ta lại đi!”

Tiêu Lương thở dài nhẹ nhõm một hơi, ở một chỗ khác ngoài sân, Công Tôn đang tìm con dao nhỏ, “Tiểu Lương Tử ngươi nếu dám mang Tiểu Tứ Tử đi tiểu quan quán, ta liền lột da ngươi!”

Triệu Phổ đỡ trán……

Đêm dần dần khuya, Tiểu Tứ Tử cũng ngáp ngáp, có chút buồn ngủ, Mục Phương cáo từ rời đi. Tiêu Lương đưa tay ôm Tiểu Thiên Thiên đã ngáy khò khò trong lòng Tiểu Tứ Tử, dùng chân cọ cọ Thạch Đầu, lôi kéo Tiểu Tứ Tử cùng nhau vào phòng.

Bên ngoài sân, Công Tôn đã sớm mệt mà nằm vật xuống, nhưng là Tiểu Tứ Tử không ngủ hắn cũng không chịu vào nhà, cho nên mơ mơ màng màng để cho Triệu Phổ khiêng. Triệu Phổ đau lòng ôm lấy hắn trở về phòng, đặt lên giường, chính mình cũng ngồi bên cạnh nhẹ nhàng vuốt vuốt toc Công Tôn, thấp giọng nói, “Thân ái, ngươi như vậy mỗi ngày phơi nắng dầm sương, ta đều đau lòng muốn chết, khi nào thì ngươi mới yên tâm để Tiểu Tứ Tử trưởng thành, sau đó hai chúng ta thư thư phục phục du ngoạn giang hồ, kia mới tốt a.” (*cắn móng tay* Triệu Phổ, chú hảo sến nga)

Lúc này, Công Tôn đã ngủ say, lại nhếch miệng, mơ mơ màng màng hô một tiếng, “Tiểu Tứ Tử…”

Triệu Phổ lắc đầu, đưa ta cởi áo ngoài cùng hài của Công Tôn, múc nước lau một chút, trên giường đưa hắn ôm vào lòng, vừa nâng tay tắt đèn, liền cảm giác Công Tôn hướng vào lòng hắn cọ cọ, ôm thắt lưng hắn mơ hồ, “Triệu Phổ…”

Triệu Phổ ngẩn người, lắc đầu, buông màn giường, đem Công Tôn ôm sát, chính mình cũng đi vào giấc ngủ.

………

Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương trở về phòng, Tiêu Lương lấy nước ấm đến, cấp Tiểu Tứ Tử tắm rửa.

Thạch Đầu ghé vào thảm mà ngủ, không biết mơ thấy gì, ở thảm lông dê xoay tới xoay lui, còn ngáy ngủ.

Tiểu Tứ Tử ghé vào giường, liền thấy tiểu bảo bảo vừa ngủ vừa duỗi chân, cảm thấy thú vị, liền hỏi Tiêu Lương, “Tiểu Lương Tử nha, Tiểu Thiên Thiên có phải hay không nằm mơ thấy mình đang luyện công nha, nhìn nó duỗi chân kìa.”

Tiêu Lương đi tới cười, “Đó là vì Tiểu Thiên Thiên đang muốn lớn lên, cho nên mới đá loạn.”

“Thật không?” Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, “Nguyên lai là như vậy a, Tiểu Lương Tử ngươi thực sự hiểu biết nhiều, đúng rồi, hoa rốt cuộc là ở chỗ nào nha?” (= =” *hắc tuyến* em chuyển nhanh ghê…)

Tiêu Lương đang uống nước thì bị sặc, ho khan hai tiếng, nói, “Ân? Cái gì hoa nha? Nga, hoa ở trong sân.” Vừa nói, vừa đưa khăn cùng quần áo sạch sẽ cho Tiểu Tứ Tử, “Cẩn nhi, tắm rửa.”

Tiểu Tứ Tử mếu máo, nhìn Tiêu Lương, thấy hắn cố đánh trống lảng, rõ ràng là không muốn nói cho mình, liền lôi kéo hắn hỏi, “Ngươi nói nha, hoa đến tột cùng là ở chỗ nào?”

Tiêu Lương dở khóc dở cười, nói, “Cẩn nhi, vấn đề này, ngươi hỏi tiên sinh có vẻ tốt.”

Tiểu Tứ Tử nghĩ nghĩ, “Muốn hỏi phụ thân sao? Nhưng là phụ thân không có ở nơi này, ngươi sao lại không nói cho ta biết nha?”

Tiêu Lương đẩy Tiểu Tứ Tử vào bên trong, “Cẩn nhi, nếu không tắm, nước sẽ lạnh.”

Tiểu Tứ Tử bị đẩy đi một chút, đưa tay ngăn Tiêu Lương lại, “Tiểu Lương Tử, cùng nhau tắm đi.”

“A?” Tiêu Lương cả kinh.

Tiểu Tứ Tử ngẩng mặt cười tủm tỉm, “Cùng nhau tắm đi.”

Tiêu Lương do dự.

Tiểu Tứ Tử kì thật có chút tính toán, làm cho Tiểu Lương Tử cùng nhau tắm, như vậy Tiểu Lương Tử tất sẽ cởi quần áo, sau đó chính mình quang minh chính đại mà nhìn thân thể Tiểu Lương Tử, hắn sẽ không có chỗ nào giấu được.

Tiêu Lương đương nhiên là rất muốn cùng Tiểu Tứ Tử cùng nhau tắm, nhưng là dục dũng không lớn, hai người chui cùng một chỗ, vạn nhất như thế này sát súng hỏa, chính mình lại không thể làm gì, còn không phải là tự mình tìm khổ sao.

Tiểu Tứ Tử thấy Tiêu Lương do dự, liền bắt tay hắn nói, “Tiểu Lương Tử, cùng nhau tắm đi.”

Tiêu Lương nhìn khuôn mặt đáng yêu của Tiểu Tứ Tử, lập tức dao động, gật đầu, “Hảo, ngươi nói a, cùng nhau tắm!”

“Ân.” Tiểu Tứ Tử vui vui vẻ vẻ bước qua tấm bình phong, cởi áo khoác, rồi nhanh nhẹn cởi áo trong, phù phù một tiếng vào trong nước, sau đó liền ghé lên vách dục dũng, cẩn thận nhìn Tiêu Lương.

Tiêu Lương vào sau bình phong, chỉ thấy Tiểu Tứ Tử ngồi trong dục dũng mở to mắt, như hổ rình mồi mà nhìn mình, liền cười, “Cẩn nhi, làm cái gì vậy?”

Tiểu Tứ Tử cười tủm tỉm, “Tiểu Lương Tử, nhanh cởi hết nha, trong nước thật thoải mái.” Vừa nói, vừa đem cái tiểu khố sái cùng cái áo trong cởi xuống, đặt lên thành dục dũng, nói với Tiêu Lương, “Tiểu Lương Tử, phải cởi hết xuống dưới nga, không cởi sạch không cho vào!” (=)))) Tiểu Tứ Tử đùa giỡn lưu manh Tiểu Lương Tử nha)

“Khụ……” Tiêu Lương đột nhiên xấu hổ, như thế nào lại cảm giác Tiểu Tứ Tử đang đùa giỡn hắn a? Tuy rằng không có gì ngượng ngùng, nhưng là để cho Tiểu Tứ Tử thấy chính mình cởi sạch, cũng có chút không tự nhiên…

Tiểu Tứ Tử ghé vào dục dũng vừa thúc giục, “Tiểu Lương Tử, mau thoát mau thoát!”

“Cẩn nhi……” Tiêu Lương bất đắc dĩ nhìn Tiểu Tứ Tử, “Như vậy rất ngượng a, không bằng ngươi quay qua chỗ khác đi, ta thoát xuống dưới.”

Tiểu Tứ Tử nghĩ nghĩ, tâm nói, ta đây trước hết cứ quay đi, sau đó vụng trộm qua lại xem, ngẫm nghĩ, liền gật gật đầu, “Ân, tốt, kia, ngươi mau một chút nha.” Nói xong, liền xoay người đi.

Tiêu Lương nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu cởi quần áo, ngay tại lúc hắn chuẩn bị cởi quần bước vào dục dũng, Tiểu Tứ Tử đột nhiên quay mặt lại.

Tiêu Lương muốn chắn cũng không kịp rồi, đơn giản cũng không cản, để cho Tiểu Tứ Tử tiểu sắc quỷ này xem đi.

Tiêu Lương thì không sao cả, Tiểu Tứ Tử lại xem choáng váng…… Tiêu Lương dáng người thon dài, gầy gầy gò gò, làn da trắng, nhưng là toàn thân một vết sẹo lồi cũng không có, làn da phía dưới hơi hơi hở ra cơ thể, đường cong cũng rất chuẩn, tràn ngập một cảm giác khỏe mạnh, Tiểu Tứ Tử tầm mắt hạ xuống dưới, đến bụng Tiêu Lương một chút, sau đó……

“Ân…” Tiểu Tứ Tử vội vã xoay mặt, mặt đỏ hồng, không hiểu sao cảm thấy ngượng ngùng.

Tiêu Lương nở nụ cười, đi tới, hỏi Tiểu Tứ Tử, “Như thế nào Cẩn nhi? Còn muốn nhìn hay không?”

Tiểu Tứ Tử cúi đầu, nhìn nơi khác không lên tiếng.

Tiêu Lương vừa định bước vào dục dũng, nhưng là Tiểu Tứ Tử còn nói, “Chậm đã…… Ngươi xoay qua cho ta xem xem.”

Tiêu Lương choáng váng, theo sau lắc đầu, xoay người qua chỗ khác cấp cho Tiểu Tứ Tử xem, “Cẩn nhi, xem đi.” (=))) *xịt máu mũi*)

Tiểu Tứ Tử ngẩng mặt, nhìn thoáng qua, tầm mắt đã bị tấm lưng hoàn mĩ của Tiêu Lương hấp dẫn, Tiểu Tứ Tử cảm thấy tim đập thật nhanh nha, sau đó, theo phần eo của Tiêu Lương là một đường cong tốt lắm, sau đó là mông…

Tiểu Tứ Tử cảm thấy mặt hảo nóng, cái mũi ngứa, liền chúc xuống nước rửa mặt, hoảng hốt lợi hại.

Tiêu Lương quay người lại, hỏi, “Cẩn nhi, xem xong rồi chưa?”

Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, “Ân, xem xong rồi.”

Tiêu Lương vào dục dũng, cùng Tiểu Tứ Tử đối mặt ngồi xuống, đối diện.

Tiểu Tứ Tử không có cách nào cúi đầu, bởi vì nước thực trong suốt, cúi đầu có thể thấy nơi đó của Tiêu Lương, sau đó ngẩng đầu, lại thấy ánh mắt Tiêu Lương, thật ngượng nha, liền quay lưng đi.

Tiêu Lương tâm không còn, Tiểu Tứ Tử quay lưng đi, hắn liền thấy được cái mông nhỏ trắng nộn nộn của Tiểu Tứ Tử trước mắt mình, như vậy sao được, như thế này mà làm chuyện tình kia, Công Tôn còn không hoạn hắn a. Nghĩ đến đây, Tiêu Lương vội vã quay Tiểu Tứ Tử lại, nói, “Cẩn nhi, đừng nhìn nơi khác, xem nơi này.”

Tiểu Tứ Tử quay đầu ngắm Tiêu Lương một cái, nghĩ nghĩ, hỏi, “Tiểu Lương Tử nha, ngươi, hoa ở nơi nào?”

Tiêu Lương dở khóc dở cười, vật nhỏ này nhớ dai thật, ngẫm nghĩ, liền nói, “Cẩn nhi, ngươi cũng có, chính mình không biết a?”

Tiểu Tứ Tử nháy mắt mấy cái, nhìn xem chính mình, nói, “Trên người ta không có.”

Tiêu Lương đưa tay, nhẹ nhàng mà vỗ mông Tiểu Tứ Tử một chút, “Ở trong này a.”

Tiểu Tứ Tử sửng sốt, thiếu chút nữa theo bản năng đá chỗ yếu hại của Tiêu Lương, hoàn hảo nhịn xuống, nhưng lại nghĩ nghĩ, giơ tay sờ sờ mông mình, hỏi, “Trên mông ta có hoa sao?”

Tiêu Lương vô lực, suy nghĩ, đem Tiểu Tứ Tử kéo lại gần, vươn tay nhu nhu cái mông mềm mại của Tiểu Tứ Tử, sau đó ngón tay tiến vào hai cánh hoa tiểu mông trong khe hở, nhẹ nhàng mà sờ tiểu huyệt chưa từng bị người sờ đến, vuốt ve nết uốn mềm mại, thấp giọng nói, “Là nơi này.”

Tiểu Tứ Tử mặt liền đỏ lên, đưa tay cầm lấy tay Tiêu Lương lại, che mông mình, thấp giọng nói, “Cái kia hái hoa đạo tặc, là muốn thải nơi này nha?”

Tiêu Lương gật đầu, “Đúng vậy, hôn nhẹ đều là dùng nơi này nha.”

Tiểu Tứ Tử mặt đỏ hồng, “Kia, thải hoa đi rồi, có phải hay không nơi này không còn? Kia về sau tiện tiện (đi đại tiện ấy) thì làm sao bây giờ?”

Tiêu Lương thiếu chút nữa cười văng lên, nói, “Cẩn nhi, tiên sinh như thế nào một chút cũng chưa dạy ngươi a?”

Tiểu Tứ Tử ngẩng mặt, tầm mắt không tự giác nhìn lên cái cổ xinh đẹp của Tiêu Lương, qua xương quai xanh, còn có hai điểm hồng hồng nổi lên trước ngực, che mặt, cảm thấy chính mình thật háo sắc nha.

Tiêu Lương đưa tay cầm lấy tay che mặt của Tiểu Tứ Tử kéo xuống dưới, nhích lại hôn lên má Tiểu Tứ Tử một cái, thấp giọng nói, “Cẩn nhi, không phải thải như vậy, hái cũng sẽ không có.”

“Kia, muốn như thế nào thải nha?” Tiểu Tứ Tử tò mò hỏi, tâm nói, nếu giống như trong lời nói, về sau tốt nhất có thể thải Tiểu Lương Tử, như vậy hắn có thể cùng Tiểu Lương Tử thành thân.

Tiêu Lương đương nhiên là không biết tính toán trong lòng Tiểu Tứ Tử, chính là hai mắt nhìn chằm chằm bả vai trắng noãn của Tiểu Tứ Tử, xương quai xanh như ẩn như hiện, còn có cái cổ. Tim đập mạnh, Tiêu Lương đột nhiên hiện lên một ý tưởng, hắn nhẹ nhàng ôm lấy Tiểu Tứ Tử, tay chậm rãi thân phía trước, sờ sờ eo Tiểu Tứ Tử. Tiểu Tứ Tử ngứa mà tránh ra chút, trên mặt vẫn là cười tủm tỉm, không có biểu hiện không khỏe gì…

“Cẩn nhi.” Tiêu Lương hít sâu một hơi, “Không phải lấy tay thải, chỉ dùng nơi này……” Nói xong, đưa tay một phen bắt lấy cái phía dưới bụng Tiểu Tứ Tử… Sau đó.

“Nha a!” Tiểu Tứ Tử bản năng bay lên một cước, đá Tiêu Lương.

Mặc dù trong nước thi triển không tốt lắm, cũng là Tiêu Lương đúng lúc tránh đi, nhưng là một chiêu này của Tiểu Tứ Tử là được Công Tôn chân truyền vô địch tuyệt mệnh tuyệt hậu chiêu, chân vẫn là đá trúng háng Tiêu Lương……

“Tê……” Tiêu Lương đau cắn răng, âm thầm thấy may mắn vừa rồi kịp thoát, bằng không bị đá trúng, kia còn không chết a!

Tiểu Tứ Tử kì thật đều là theo bản năng, bởi vì Công Tôn đã dạy hắn, nếu ai dám đụng hắn nơi này, liền hướng nơi đó của người ta mà đá, giờ thì tốt rồi, đá trúng Tiểu Lương Tử!

Thấy Tiêu Lương mặt mũi trắng bệch, Tiểu Tứ Tử vội vã đỡ lấy, “Ai nha, Tiểu Lương Tử, ngươi không sao chứ?”

Tiêu Lương xoa háng lắc đầu, “Không có việc gì, không có việc gì…”

Tiểu Tứ Tử vẻ mặt đáng thương nhận sai, “Thực có lỗi nha Tiểu Lương Tử, đều là ta không tốt, bởi vì phụ thân có nói qua, nếu ai dám sờ ta nơi này, sẽ đá hắn tuyệt tử tuyệt tôn.”

“A……” Tiêu Lương hít một ngụm khí lạnh, âm thầm tán thưởng, Công Tôn, thật giỏi a!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện