Gatrix nhìn trân trân vào cái hộp gỗ đang cầm trong tay. Mọi chuyện diễn ra quá trùng hợp, trùng hợp tới mức hắn rợn cả người! Để có thể lý giải rõ hơn thì cần phải lùi thời gian về một lúc trước, khi Taara bắt đầu cất tiếng đọc những bản bút ký của Shazam.
Về cơ bản, các thí nghiệm trước đó của Shazam đều không được ghi chép ở đây, và Gatrix không biết có phải chúng đã bị hư hỏng trong thư viện rồi không. Toàn bộ đống sách vở trong căn phòng này chỉ ghi chép một thí nghiệm mô phỏng duy nhất của Shazam.
Chính xác hơn, là Shazam mô phỏng lại bảy loại thuốc kì lạ mà ông ta đạt được trong một giao dịch. Vấn đề ở chỗ trong đống ghi chép này thì Shazam lại không nói ông ta đạt được đống thuốc ở đâu. Thế nên Gatrix chỉ biết là những loại thuốc này không có cách nào chế tạo lại được, ít nhất là với kỹ thuật của Shazam.
Ông ta thậm chí còn không có cách nào nghiên cứu ra được thành phần của chúng chứa thứ gì, chứ đừng nói là công dụng của các thuốc này. Trong bút ký, Shazam có ghi rằng, những loại thuốc này có giá trị "không thể tưởng tượng được", trích lời người tặng.
Mặc dù người tặng nói ông ta có thể làm gì tùy thích với bảy chai thuốc này, nhưng tất cả những gì Shazam dám làm chỉ là trích ra vài giọt để đem đi thí nghiệm, hoặc làm mẫu tiêu bản, chứ không dám lãng phí lung tung.
"Tại sao nàng lại từ chối ta?"
"Ta không có cách nào chạm được vào nàng cả!"
"Thân thế của nàng bí ẩn như một màn sương mù dày đặc, đầy quyến rũ và nguy hiểm!"
"Ta phải có được nàng!"
Khắp những cuốn bút ký đó, Shazam thỉnh thoảng lại ghi chồng chéo những câu đầy ám ảnh như vậy lên các công thức thí nghiệm. Trong ngôn ngữ Malus cổ, từ nàng vừa có thể ám chỉ người phụ nữ, vừa có thể ám chỉ một đồ vật nào đó miễn là nó thuộc giống cái.
Giống cái ở đây không phải là trên sinh lý, mà trên ngữ pháp. Tiếng Malus hiện tại vẫn sử dụng quy tắc chia danh từ làm hai giống, như giống đực thì có con chó, đực rựa, người bạn vân vân... Còn giống cái thì có thể kể tới con mèo, ngôi nhà hay đồng tiền.
Cần phải hiểu rằng việc chia giống cho danh từ chung như thế này chỉ phục vụ cho ngữ pháp, và thể hiện bản sắc văn hóa của dân tộc này chứ không phải là người Malus phân biệt giới tính gì! Ngôn ngữ người ta như thế, học được thì học, không học thì biến!
Cũng bởi vì sự đồng âm khác nghĩa này mà Gatrix không dám chắc đây là những lời thể hiện sự tuyệt vọng của Shazam trong quá trình nghiên cứu bảy chai thuốc này, hay là khi ông ta đang theo đuổi T"ara. Sự mù mờ của thế giới này càng khiến Gatrix muốn vạch trần sự thật được giấu kín ra.
Đầu tiên, hắn sẽ bắt tay vào kiểm tra những chai thuốc màu mè sặc sỡ này. Tất cả những sản phẩm thí nghiệm của Shazam đều là đồ bỏ đi, khi chúng không mang theo bất cứ đặc tính nào giống được với thứ thuốc lạ.
Chưa cần xét tới tính chất hóa học, chỉ riêng quang phổ của những chai thuốc hỏng này thôi đã khác biệt so với bảy chai thuốc gốc rồi. Mắt của loài Goblin tất nhiên là không thính nhạy tới mức ấy, song chủ nhân của chúng lại sở hữu tri thức vượt xạ bình thường!
Chỉ cần nhìn vào màu sắc mà bảy chai thuốc này toát ra, Gatrix có thể khẳng định toàn bộ đống sản phẩm của Shazam đều đáng vứt đi hết. Bảy chai này có màu lần lượt là đỏ, cam, vàng, xanh lục, xanh lam, xanh chàm, tím. Nghe quen quen, là màu của bảy sắc cầu vồng đúng không? Vấn đề nằm ở chỗ, một "màu" thực chất là ánh sáng có bước sóng khác nhau, và được mắt ghi nhận lại rồi truyền tín hiệu lên não để giải mã. Mắt người chỉ ghi nhận được một lượng ánh sáng nhất định, nếu bước sóng vượt khỏi tầm nhìn thấy của mắt thì sẽ không thể bị ghi nhận được.
Và bản thân những màu nhìn thấy được cũng có sự khác biệt giữa các bước sóng. Chẳng hạn nói tới màu đỏ, thực chất có tới hàng triệu màu đỏ khác nhau, tùy thuộc vào sự pha tạp của các bước sóng ánh sáng, cũng như cường độ của chúng nữa. Nào là đỏ cam, đỏ dịu, đỏ gắt, đỏ mềm mại, đỏ phơn phớt, đủ rối não chưa?
Bảy loại thuốc mà Shazam được tặng đều có thể diễn giải bằng màu, nhưng vấn đề là cường độ màu của chúng rất "dị thường", không phải là thứ màu có thể thấy thông thường. Với người thường, có lẽ họ sẽ tưởng rằng những lọ thuốc này chỉ là nước màu, hoặc đồ linh tinh và coi thường chúng.
Chỉ khi nào rơi vào tay một học giả biết hàng, người có khả năng nhận biết sự đặc biệt trong màu sắc bảy loại dung dịch này, họ mới có thể trân trọng và nghiên cứu từ tốn chúng. Không chỉ vậy, Shazam còn được "rào trước" về giá trị của dung dịch lạ, khiến cho ông ta càng thêm cẩn trọng.
Tình cờ, hay có một sự sắp xếp nào đó mà Gatrix không dám kết luận trước, là hắn biết bảy loại thuốc này. Trên thực tế, ngay khi mở nút chiếc lọ màu đỏ, ngửi thứ mùi mà dung dịch này bốc lên, Gatrix đã thấy có gì đó không ổn rồi!
Bảy loại thuốc này vừa đủ để chế tạo ra một chiếc tưởng ký! Và để đảm bảo chắc chắn, Gatrix còn làm thí nghiệm với chiếc hộp gỗ chết. Đúng như hắn chờ đợi, chiếc hộp này và bảy loại dung dịch kia sẽ có thể thay thế được các thành phần cần thiết để tạo ra tưởng ký!
Nếu như nói đây là trùng hợp, Gatrix chắc chắn không tin! Mọi thứ ăn khớp đến rùng cả mình. Từ việc Gatrix nhìn trộm tri thức của thần, giải mã được ký ức về tưởng ký, cho tới việc hắn tìm được đủ nguyên liệu để tạo ra một cái luôn.
Đây có phải là do bàn tay Shazam thao túng? Gatrix khẳng định kẻ này còn chưa đủ tư cách cũng như trí tuệ để làm điều đó. Nếu như phải đưa ra một kết luận "mù", thì Gatrix xin được chỉ tay về cô nàng gây ra vô vàn rắc rối cho hắn - Thần Elsa!
Chỉ có Elsa, với quyền năng gần như toàn tri, mới có thể sắp xếp ra một chuỗi liên hoàn kinh dị đến như vậy. Điều này khiến Gatrix tò mò hơn về người tặng những chai thuốc này cho Shazam. Phải chăng đó chính là người đại diện của Thần, hay chí ít là cũng có liên can tới Thần?
Có quá nhiều vấn đề còn bỏ ngỏ, trong khi dữ kiện trong tay hắn lại quá ít! Song khi Gatrix có thể tóm được dấu vết của Elsa, thì mọi chuyện lại trở nên dễ thở hơn rất nhiều! Một khi cô nàng đã nhúng tay vào vấn đề gì, thì đó sẽ là bài toán mà hắn cần giải quyết.
Điều này tuy có bất lợi là độ khó của trò chơi sẽ bị tăng lên rất cao, có điều đổi lại, Gatrix khẳng định "gợi ý" và "manh mối" mà hắn tìm được chắc chắn có những giá trị nào đó. Việc của hắn là khai thác tối đa giá trị của chúng, và thế thì chắc chắn dễ dàng hơn là mò mẫm một mình trong màn đêm rồi.
Trước tiên, nếu như Elsa đã đưa cho hắn nguyên liệu cần thiết để chế tạo tưởng ký, thì hắn sẽ tạo ra một cái. Không cần phải cương còng cãi lại ý chỉ của Thần, bởi rất có thể hành động đó của ngươi sẽ chỉ khiến tình hình càng thêm tồi tệ.
Gatrix có thể mạnh dạn thừa nhận, hắn vẫn chỉ là một quân cờ trong bàn cờ khổng lồ của Elsa. Chừng nào mà hắn còn chưa thể nhảy khỏi bàn, thì ngày đó Gatrix sẽ còn ngoan ngoãn tuân phục mọi định hướng của Elsa.
Chí ít, những định hướng này sẽ có ích cho hắn, theo cách nhìn của Thần.
Con Goblin lập tức quay về phía Taara!
- Phiền cô đập tan toàn bộ cái bàn này cùng những thứ ở trên nó cho tôi! Tôi cần diện tích sàn đủ lớn để vẽ nên một trận pháp, và mấy thứ này choán chỗ quá!
- Anh chắc chứ? Mấy cái lọ này khi vỡ ra có gây độc hại gì không?
Gatrix đưa tay lên vỗ trán.
- Ồ tôi quên mất!
Hắn mở cửa phòng, dùng chiếc chìa khóa để phá giải lớp màng bảo vệ. Tiếp đó, hắn ra hiệu cho Taara cầm những chiếc chai lọ và dụng cụ thí nghiệm lại gần hắn. Con Goblin đón lấy, quẳng chúng thật xa ra phía hành lang.
Đó là một cảnh tượng ghê rợn và ám ảnh vô cùng! Cả cái hành lang đó bỗng chốc như "sống lại"! Dịch thể màu đen sôi trào, vặn vẹo, cuộn tràn khi tiếp xúc với những dung dịch này. Chúng đè nhau tiến lên, từng đợt từng một, giống như sóng Trường Giang, thề rằng phải nuốt bằng được những vật lạ này.
Quá trình này khiến cho rất nhiều sinh thể màu đen bị phá hủy, song cuối cùng bằng số lượng cũng như chất lượng, chúng chiến thắng! Hành lang trở lại trạng thái yên tĩnh, hoàn toàn không có dấu vết gì về một đợt tấn công sinh hóa học vừa diễn ra do Gatrix chủ mưu.
- Cô thấy không, rất là tiện!
Gatrix nhún vai, trong khi Taara câm nín không biết nói gì. Quả thực đây là một phương pháp rất tiện lợi, lại vô cùng an toàn nữa bởi những hóa chất độc hại này đều đã bị sinh thể màu đen ăn mòn. Chỉ là... Taara nhìn hành lang màu đen - nó phải mỏng đi trông thấy so với trước khi bị Gatrix "oanh tạc"!
- Anh đúng là... tà ác mà!
- Quá khen quá khen!
Gatrix cười xởi lởi, không những không thấy nhục mà còn cho đó là vinh quang, khiến Taara tức đến giậm chân.
Sau khi Taara ném những món nguyên liệu không cần thiết ra ngoài cửa, thì Gatrix bắt đầu cúi xuống ngồi vẽ trận pháp. Hắn đã niêm phong cánh cửa trở lại, để tránh việc sinh thể màu đen xâm lấn khi hắn phải di chuyển sang hướng khác để vẽ.
Trải qua đợt dọn dẹp, căn phòng giờ trống trơn, chỉ còn lại một ít nguyên liệu để vẽ trận pháp được xếp ở góc phòng, cùng với bảy chai và một hộp nằm ở giữa phòng. Gatrix thì đang mải mê với vòng tròn ma thuật của mình, trong lúc Taara quan sát những họa tiết do Gatrix vẽ nên.
Chỉ nhìn một lúc, mà cô đã cảm thấy hoa mắt chóng mày! Những họa tiết này đại biểu cho một ngôn ngữ pháp thuật đến từ thế giới ma pháp mà Gatrix từng nhìn thấy. Nó rất huyền ảo, uyên thâm, và không phải là điều mà một người ngoại đạo có thể nhìn một cách đơn giản được!
Về cơ bản, các thí nghiệm trước đó của Shazam đều không được ghi chép ở đây, và Gatrix không biết có phải chúng đã bị hư hỏng trong thư viện rồi không. Toàn bộ đống sách vở trong căn phòng này chỉ ghi chép một thí nghiệm mô phỏng duy nhất của Shazam.
Chính xác hơn, là Shazam mô phỏng lại bảy loại thuốc kì lạ mà ông ta đạt được trong một giao dịch. Vấn đề ở chỗ trong đống ghi chép này thì Shazam lại không nói ông ta đạt được đống thuốc ở đâu. Thế nên Gatrix chỉ biết là những loại thuốc này không có cách nào chế tạo lại được, ít nhất là với kỹ thuật của Shazam.
Ông ta thậm chí còn không có cách nào nghiên cứu ra được thành phần của chúng chứa thứ gì, chứ đừng nói là công dụng của các thuốc này. Trong bút ký, Shazam có ghi rằng, những loại thuốc này có giá trị "không thể tưởng tượng được", trích lời người tặng.
Mặc dù người tặng nói ông ta có thể làm gì tùy thích với bảy chai thuốc này, nhưng tất cả những gì Shazam dám làm chỉ là trích ra vài giọt để đem đi thí nghiệm, hoặc làm mẫu tiêu bản, chứ không dám lãng phí lung tung.
"Tại sao nàng lại từ chối ta?"
"Ta không có cách nào chạm được vào nàng cả!"
"Thân thế của nàng bí ẩn như một màn sương mù dày đặc, đầy quyến rũ và nguy hiểm!"
"Ta phải có được nàng!"
Khắp những cuốn bút ký đó, Shazam thỉnh thoảng lại ghi chồng chéo những câu đầy ám ảnh như vậy lên các công thức thí nghiệm. Trong ngôn ngữ Malus cổ, từ nàng vừa có thể ám chỉ người phụ nữ, vừa có thể ám chỉ một đồ vật nào đó miễn là nó thuộc giống cái.
Giống cái ở đây không phải là trên sinh lý, mà trên ngữ pháp. Tiếng Malus hiện tại vẫn sử dụng quy tắc chia danh từ làm hai giống, như giống đực thì có con chó, đực rựa, người bạn vân vân... Còn giống cái thì có thể kể tới con mèo, ngôi nhà hay đồng tiền.
Cần phải hiểu rằng việc chia giống cho danh từ chung như thế này chỉ phục vụ cho ngữ pháp, và thể hiện bản sắc văn hóa của dân tộc này chứ không phải là người Malus phân biệt giới tính gì! Ngôn ngữ người ta như thế, học được thì học, không học thì biến!
Cũng bởi vì sự đồng âm khác nghĩa này mà Gatrix không dám chắc đây là những lời thể hiện sự tuyệt vọng của Shazam trong quá trình nghiên cứu bảy chai thuốc này, hay là khi ông ta đang theo đuổi T"ara. Sự mù mờ của thế giới này càng khiến Gatrix muốn vạch trần sự thật được giấu kín ra.
Đầu tiên, hắn sẽ bắt tay vào kiểm tra những chai thuốc màu mè sặc sỡ này. Tất cả những sản phẩm thí nghiệm của Shazam đều là đồ bỏ đi, khi chúng không mang theo bất cứ đặc tính nào giống được với thứ thuốc lạ.
Chưa cần xét tới tính chất hóa học, chỉ riêng quang phổ của những chai thuốc hỏng này thôi đã khác biệt so với bảy chai thuốc gốc rồi. Mắt của loài Goblin tất nhiên là không thính nhạy tới mức ấy, song chủ nhân của chúng lại sở hữu tri thức vượt xạ bình thường!
Chỉ cần nhìn vào màu sắc mà bảy chai thuốc này toát ra, Gatrix có thể khẳng định toàn bộ đống sản phẩm của Shazam đều đáng vứt đi hết. Bảy chai này có màu lần lượt là đỏ, cam, vàng, xanh lục, xanh lam, xanh chàm, tím. Nghe quen quen, là màu của bảy sắc cầu vồng đúng không? Vấn đề nằm ở chỗ, một "màu" thực chất là ánh sáng có bước sóng khác nhau, và được mắt ghi nhận lại rồi truyền tín hiệu lên não để giải mã. Mắt người chỉ ghi nhận được một lượng ánh sáng nhất định, nếu bước sóng vượt khỏi tầm nhìn thấy của mắt thì sẽ không thể bị ghi nhận được.
Và bản thân những màu nhìn thấy được cũng có sự khác biệt giữa các bước sóng. Chẳng hạn nói tới màu đỏ, thực chất có tới hàng triệu màu đỏ khác nhau, tùy thuộc vào sự pha tạp của các bước sóng ánh sáng, cũng như cường độ của chúng nữa. Nào là đỏ cam, đỏ dịu, đỏ gắt, đỏ mềm mại, đỏ phơn phớt, đủ rối não chưa?
Bảy loại thuốc mà Shazam được tặng đều có thể diễn giải bằng màu, nhưng vấn đề là cường độ màu của chúng rất "dị thường", không phải là thứ màu có thể thấy thông thường. Với người thường, có lẽ họ sẽ tưởng rằng những lọ thuốc này chỉ là nước màu, hoặc đồ linh tinh và coi thường chúng.
Chỉ khi nào rơi vào tay một học giả biết hàng, người có khả năng nhận biết sự đặc biệt trong màu sắc bảy loại dung dịch này, họ mới có thể trân trọng và nghiên cứu từ tốn chúng. Không chỉ vậy, Shazam còn được "rào trước" về giá trị của dung dịch lạ, khiến cho ông ta càng thêm cẩn trọng.
Tình cờ, hay có một sự sắp xếp nào đó mà Gatrix không dám kết luận trước, là hắn biết bảy loại thuốc này. Trên thực tế, ngay khi mở nút chiếc lọ màu đỏ, ngửi thứ mùi mà dung dịch này bốc lên, Gatrix đã thấy có gì đó không ổn rồi!
Bảy loại thuốc này vừa đủ để chế tạo ra một chiếc tưởng ký! Và để đảm bảo chắc chắn, Gatrix còn làm thí nghiệm với chiếc hộp gỗ chết. Đúng như hắn chờ đợi, chiếc hộp này và bảy loại dung dịch kia sẽ có thể thay thế được các thành phần cần thiết để tạo ra tưởng ký!
Nếu như nói đây là trùng hợp, Gatrix chắc chắn không tin! Mọi thứ ăn khớp đến rùng cả mình. Từ việc Gatrix nhìn trộm tri thức của thần, giải mã được ký ức về tưởng ký, cho tới việc hắn tìm được đủ nguyên liệu để tạo ra một cái luôn.
Đây có phải là do bàn tay Shazam thao túng? Gatrix khẳng định kẻ này còn chưa đủ tư cách cũng như trí tuệ để làm điều đó. Nếu như phải đưa ra một kết luận "mù", thì Gatrix xin được chỉ tay về cô nàng gây ra vô vàn rắc rối cho hắn - Thần Elsa!
Chỉ có Elsa, với quyền năng gần như toàn tri, mới có thể sắp xếp ra một chuỗi liên hoàn kinh dị đến như vậy. Điều này khiến Gatrix tò mò hơn về người tặng những chai thuốc này cho Shazam. Phải chăng đó chính là người đại diện của Thần, hay chí ít là cũng có liên can tới Thần?
Có quá nhiều vấn đề còn bỏ ngỏ, trong khi dữ kiện trong tay hắn lại quá ít! Song khi Gatrix có thể tóm được dấu vết của Elsa, thì mọi chuyện lại trở nên dễ thở hơn rất nhiều! Một khi cô nàng đã nhúng tay vào vấn đề gì, thì đó sẽ là bài toán mà hắn cần giải quyết.
Điều này tuy có bất lợi là độ khó của trò chơi sẽ bị tăng lên rất cao, có điều đổi lại, Gatrix khẳng định "gợi ý" và "manh mối" mà hắn tìm được chắc chắn có những giá trị nào đó. Việc của hắn là khai thác tối đa giá trị của chúng, và thế thì chắc chắn dễ dàng hơn là mò mẫm một mình trong màn đêm rồi.
Trước tiên, nếu như Elsa đã đưa cho hắn nguyên liệu cần thiết để chế tạo tưởng ký, thì hắn sẽ tạo ra một cái. Không cần phải cương còng cãi lại ý chỉ của Thần, bởi rất có thể hành động đó của ngươi sẽ chỉ khiến tình hình càng thêm tồi tệ.
Gatrix có thể mạnh dạn thừa nhận, hắn vẫn chỉ là một quân cờ trong bàn cờ khổng lồ của Elsa. Chừng nào mà hắn còn chưa thể nhảy khỏi bàn, thì ngày đó Gatrix sẽ còn ngoan ngoãn tuân phục mọi định hướng của Elsa.
Chí ít, những định hướng này sẽ có ích cho hắn, theo cách nhìn của Thần.
Con Goblin lập tức quay về phía Taara!
- Phiền cô đập tan toàn bộ cái bàn này cùng những thứ ở trên nó cho tôi! Tôi cần diện tích sàn đủ lớn để vẽ nên một trận pháp, và mấy thứ này choán chỗ quá!
- Anh chắc chứ? Mấy cái lọ này khi vỡ ra có gây độc hại gì không?
Gatrix đưa tay lên vỗ trán.
- Ồ tôi quên mất!
Hắn mở cửa phòng, dùng chiếc chìa khóa để phá giải lớp màng bảo vệ. Tiếp đó, hắn ra hiệu cho Taara cầm những chiếc chai lọ và dụng cụ thí nghiệm lại gần hắn. Con Goblin đón lấy, quẳng chúng thật xa ra phía hành lang.
Đó là một cảnh tượng ghê rợn và ám ảnh vô cùng! Cả cái hành lang đó bỗng chốc như "sống lại"! Dịch thể màu đen sôi trào, vặn vẹo, cuộn tràn khi tiếp xúc với những dung dịch này. Chúng đè nhau tiến lên, từng đợt từng một, giống như sóng Trường Giang, thề rằng phải nuốt bằng được những vật lạ này.
Quá trình này khiến cho rất nhiều sinh thể màu đen bị phá hủy, song cuối cùng bằng số lượng cũng như chất lượng, chúng chiến thắng! Hành lang trở lại trạng thái yên tĩnh, hoàn toàn không có dấu vết gì về một đợt tấn công sinh hóa học vừa diễn ra do Gatrix chủ mưu.
- Cô thấy không, rất là tiện!
Gatrix nhún vai, trong khi Taara câm nín không biết nói gì. Quả thực đây là một phương pháp rất tiện lợi, lại vô cùng an toàn nữa bởi những hóa chất độc hại này đều đã bị sinh thể màu đen ăn mòn. Chỉ là... Taara nhìn hành lang màu đen - nó phải mỏng đi trông thấy so với trước khi bị Gatrix "oanh tạc"!
- Anh đúng là... tà ác mà!
- Quá khen quá khen!
Gatrix cười xởi lởi, không những không thấy nhục mà còn cho đó là vinh quang, khiến Taara tức đến giậm chân.
Sau khi Taara ném những món nguyên liệu không cần thiết ra ngoài cửa, thì Gatrix bắt đầu cúi xuống ngồi vẽ trận pháp. Hắn đã niêm phong cánh cửa trở lại, để tránh việc sinh thể màu đen xâm lấn khi hắn phải di chuyển sang hướng khác để vẽ.
Trải qua đợt dọn dẹp, căn phòng giờ trống trơn, chỉ còn lại một ít nguyên liệu để vẽ trận pháp được xếp ở góc phòng, cùng với bảy chai và một hộp nằm ở giữa phòng. Gatrix thì đang mải mê với vòng tròn ma thuật của mình, trong lúc Taara quan sát những họa tiết do Gatrix vẽ nên.
Chỉ nhìn một lúc, mà cô đã cảm thấy hoa mắt chóng mày! Những họa tiết này đại biểu cho một ngôn ngữ pháp thuật đến từ thế giới ma pháp mà Gatrix từng nhìn thấy. Nó rất huyền ảo, uyên thâm, và không phải là điều mà một người ngoại đạo có thể nhìn một cách đơn giản được!
Danh sách chương