Lạc Vũ liền cố gắng riết gào một tiếng cố gắng kiềm nén cơn thú tính trong người sắp bộc phát, hắn liền vươn bàn tay to lớn ra ôm lấy thân thể trần truồng mà mềm mại của Tịch Vãn đè dưới thân mình đôi mắt đỏ bừng nhìn châm chú vào khuôn mặt của cô.

Lạc Vũ không e ngại gì mà dùng ánh mắt đánh giá lướt một vòng cơ thế Tịch Vãn từng trên xuống dưới không bỏ sót một chút gì cả, thấy ánh mắt của hắn Tịch Vãn rung rẩy cả người lông tơ đều dựng đứng lên.

Bởi vì trước giờ cái tên này chẳng bao giờ nhẹ nhàng chỉ cuồng bạo như cưỡng bước mà thôi, nếu hắn còn không giảm ngày xuống thì chắc cô cũng phát điên như Diễm An An mà thôi.

Lạc Vũ đưa bàn tay vuốt ve lấy khuôn mặt xinh đẹp kia của Tịch Vãn có chút nhẹ nhàng nói.

" Nếu em ngoài ngoãn nghe lời thì chúng ta có thể như trước kia, em có thể tự do làm những thứ mà mình muốn."

Nói đến đây Lạc Vũ lại cúi đầu xuống mở miệng gậm lấy chiếc cỗ trắng noãn thon dài của Tịch Vãn giọng nói có chút trầm thấp.

" Đương nhiên, nếu em cho tôi đội nón xanh một lần nữa thì chắc chắn phải trả giá. Tôi nhịn em một lần là đủ rồi, trên đời này không người đàn ông nào chịu nỗi cảnh vợ mình ngủ với người khác cả."

Đương nhiên Lạc Vũ đã luyện thành thục công phu " Vừa ăn cướp, vừa la làng " đến mức đỉnh phong thúc ngựa cũng chẳng theo kịp ấy chứ . Cái tên này đúng là mặt dày vừa chiếm được lợi ích lại còn đóng bộ mặt như mất gạo vậy.

Lạc Vũ nói như thế là muốn Tịch Vãn hiểu hắn thật sự tức giận khi thấy cô đi với người khác, nếu làm ra hành đồng quá khích gì cũng rất là bình thường.

Mà Tịch Vãn nghe lời nói này liền thở dài một hơi cũng không giải thích gì nhiều, con người họ chỉ tin những gì mà bản thân cho là đúng mà thôi. Cho dù hiện tại Tịch Vãn có dập đầu xuống đất với Lạc Vũ một triệu lần nói rằng cô với Minh Triết trong sạch thì hắn cũng không chớp mắt lấy một cái.



Bởi vì Lạc Vũ thật không tin Tịch Vãn cô vậy nên hà cớ gì tự tìm phiền phức cho mình cơ chứ thuyền đến đầu cầu ắc sẽ thẳng mà thôi. Tịch Vãn là một người có lý trí sẽ không trách Lạc Vũ về chuyện gì cả chỉ thấy sợ hắn tàn bạo mà thôi.

Không lẽ bản thân cô thân thiết với người đàn ông khác còn muốn chồng mình cười nói hay sao chứ ? Nếu hiện tại Minh Triết ngủ cùng cô gái khác chẳng biết Tịch Vãn có ý vị gì.

Tuy nói có hơi dài dòng nhưng Tịch Vãn chỉ suy nghĩ vài hơi thử rồi nhẹ nhàng đáp lời.

" Lời anh nói tôi nghe rõ rồi, sau này sẽ không có chuyện như thế nữa."

Chẳng biết từ lúc nào chiếc miệng Lạc Vũ tham lam ngậm lấy vành tai ngọc ngà của Tịch Vãn mà l.iếm m.út trong rất có tính chuyên môn, mà phía dưới thân một bàn tay hắn tham lam nắm lấy cặp bồng đào căn tròn mềm mại mà xoa bóp thỉnh thoảng lại dùng hai ngón tay xoe lấy nhị hoa hồng hào trên đồi ấy.

Bàn tay còn lại của Lạc Vũ chẳng chịu thua kém vuốt ve khắp cơ thể trần truồng của Tịch Vãn rồi lại dừng trên cặp mông căng tròn đang vểnh cao kia của cô mà xoa nắng.

" Ưm...ưm.."

Chỉ vài động tác nhẹ nhàng như thế thân hình nhỏ nhắn mềm mại kia của Tịch Vãn đã rung rẩy đầu óc lân lân lông tơ trên người đều dựng đứng một cảm giác quái lạ ập mạnh vào trong đầu. Khóe miệng cô không nhịn được nỉ non lên một tiếng làm người nghe phải đỏ mặt.

Lạc Vũ duy chuyển chiếc miệng đến hôn nhẹ lên đôi gò má đang ửng hồng kia của Tịch Vãn trầm thấp nói.

" Em dùng gì để chứng minh sau này sẽ không phạm phải sai lầm đó nữa ?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện