Ánh mắt Tô Mạt tối đi, cả khuôn mặt nhuốm vẻ tuyệt vọng. Cô gái kia thở phào nhẹ nhõm:
- Vậy cậu đi thong thả
Hạ Tiếu mỉm cười giơ chiếc điện thoại đang ghi âm lên:
- Tuy chuyện này không liên quan đến tôi, nhưng có liên quan đến Hoắc Trì hay không thì chưa chắc
Cả đám con gái sợ xanh mặt, bọn họ muốn đến giật lại chiếc điện thoại nhưng lại không dám. Dù gì Hạ Tiếu cũng là thiên kim Hạ gia, bọn họ không có gan đi đắc tội với cô.
Cuối cùng, cô gái đứng đầu cặm giận lên tiếng:
- Chúng ta đi! Tô Mạt, coi như hôm nay mày gặp may!
Hạ Tiếu hờ hững nhìn đám người lục tục rời đi, cô quay lại nhìn Tô Mạt đang chật vật ngồi dưới đất, tóc tai bù xù, cả người ướt nhẹp:
- Cậu có bị thương chỗ nào không? Tô Mạt đỡ tường đứng dậy, lắc đầu:
- Tớ không sao. Hạ Tiếu, thực sự cảm ơn cậu
Nhìn Tô Mạt có vẻ ổn, Hạ Tiếu cởϊ áσ khoác đưa cho cô ấy:
- Được rồi, cậu mặc tạm áo khoác của tớ đi, không lại bị cảm lạnh. Tớ đi đây
Không đợi Tô Mạt phản ứng lại, Hạ Tiếu đã vội vàng đi mất, cô nhớ ra Tiêu Vi vẫn còn đang đợi mình ở cổng trường.
Tô Mạt ôm chiếc áo khoác của Hạ Tiếu trong tay, ngơ ngác nhìn bón lưng Hạ Tiếu đã đi xa. Cô quên mất không nói cảm ơn với cô ấy mất rồi. Nhìn chiếc áo thơm nức của Hạ Tiếu trong tay, trong lòng Tô Mạt hạ quyết tâm: Cô nhất định phải tránh càng xa Hoắc Trì càng tốt, Hạ Tiếu vừa xinh đẹp lại vừa tốt bụng như vậy, chắc chắn cô ấy sẽ rất xứng đôi với Hoắc Trì!
***
Cuối cùng ngày cuối tuần cũng đến. Còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì Hạ Tiếu đã nhận được tin sét đánh ngang tai: Sáng chủ nhật đến nhà Tĩnh Nhã tập kịch.
Tĩnh Nhã là lớp phó văn thể mĩ, người cũng như tên, cô ấy là một cô gái nhẹ nhàng, yên tĩnh, cả người toát ra khí chất nghệ thuật. Cô nghe nói mẹ Tĩnh Nhã là 1 diễn viên múa, cho nên cô ấy được học múa từ nhỏ, trong nhà cô ấy còn có hẳn một phòng tập riêng rất rộng. Lần này mọi người sẽ tập kịch ở đấy.
8h sáng chủ nhật, Hạ Tiếu mệt mỏi lết cơ thể đang kêu gào được ngủ nướng đến nhà Tĩnh Nhã. Lúc cô đến thì hầu như mọi người đã gần đông đủ hết rồi. Tiêu Vi vừa thấy Hạ Tiếu đã chạy ra ôm chầm lấy cô:
- Romeo ~ chàng bận rộn điều chi, mà mãi giờ này mới tới?
Hạ Tiếu bắt được tín hiệu, nhanh chóng nhập vai. Cô âu yếm vuốt má cô nàng:
- Ôi nàng Rosaline xinh đẹp tuyệt vời của ta! Do hôm nay được tới gặp nàng, mà ta đã phải dành thời gian cất công sửa soạn chính mình; ta làm sao có can đảm tới gặp nữ thần của ta trong bộ dạng lôi thôi lếch thếch?
- Ôi Romeo~
- Ôi Rosaline~
Mọi người vẻ mặt khó nói thành lời mà nhìn 2 cô gái đang làm trò con bò. Đùa giỡn chán rồi, Hạ Tiếu mới phát hiện ra Hoắc Trì vậy mà có đến, cậu ta còn đến trước cả cô.
Đợi thêm 1 chút nữa, thấy mọi người đã đến đông đủ, Tĩnh Nhã vác loa lên nói:
- Vậy chúng ta bắt đầu tập hồi 1 và hồi 2 trước nhé!
Lúc đầu, Hạ Tiếu cứ nghĩ Tĩnh Nhã là một cô gái dịu dàng, yên tĩnh, nhưng cô nhận ra mình đã quá ngây thơ! Cô ấy còn đáng sợ hơn cả bà cô giám thị ở trường nữa, cả ngày hôm đấy cô bị nghe chửi đến choáng váng đầu óc. Đến cả Hoắc Trì cũng bị chửi đến tối tăm mặt mũi mà không bật lại được câu nào.
- Romeo với Rosaline, ngừng tán tỉnh nhau đi!
- Laurence, không có cha xứ nào bày cái mặt bỉ ổi đấy ra cả!
- Mercutio, cảnh đấy không được cười! Ngậm miệng lại cho tôi
- Romeo, cậu phải nhìn Juliet với ánh mắt si tình, không phải tán tỉnh!!
- Juliet, cậu có học thuộc lời thoại chưa thế?? Đừng có đứng đơ ra đấy
- Paris! Cậu tươi tỉnh lên cho tôi!! Cậu làm cái mặt đẹp trai lạnh lùng đấy cho ai xem!
Lúc về đến nhà, Hạ Tiếu mệt đến nỗi cô vừa vào phòng là lao thẳng lên giường, mặc kệ tất cả mọi thứ. Cô nhận ra dạo này Tô Mạt có vẻ là lạ. Hình như từ cái hôm cô ấy trả lại áo khoác cho cô, Tô Mạt cứ luôn nhìn cô với ánh mắt nóng bỏng, sau đó còn cố tình làm ra nhiều việc lấy lòng cô nữa chứ. Hạ Tiếu nghĩ đến một khả năng cô cho là có xác suất cao nhất: Có khi nào cô ấy có tình cảm với cô không nhỉ? Huhu tuy rằng bình thường cô giả vờ bê đê thế thôi chứ thực ra cô vẫn là gái thẳng đấy!! Lỡ Hoắc Trì biết được có khi cậu ta bứt đầu cô ra mất! Hạ Tiếu rùng mình nghĩ.
P/S: Thực ra tui tag ngôn tình để lừa mọi người đấy!! Tui thấy nữ chính của tui vẫn hợp đóng bách hơn :))
Đùa mọi người thôi, nhưng mà nam chính còn lâu mới xuất hiện. Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của tui nhaaa!! Hãy kiên nhẫn đợi nam chính nhé