Chương 91:
(Tác Giả Có Đôi Lời có sự thay đổi về phong của Thiết Ngưu để thay thế cả hai phong còn lại, thay đổi thành Lưu Phong Rèn.)
Thiết Ngưu đứng thẳng tắp nhìn đậu phụ chê cười nói: Đậu Phụ cô nương, cô cũng ở trong đỉnh núi Lưu Phong Rèn chúng ta?"
Đậu phụ thân hình mập mạp gật đầu, Thiết Ngưu thấy vậy người cùng phong không cần lưu thủ.
Thiết Ngưu gầm thét, "Bạo Liệt Quyền." đang mặc trên mình khôi giáp, thân hình vạm vỡ Thiết Ngưu đôi tay được bao phủ bởi một lớp linh khí màu cam.
Thiết Ngưu liền chạy nhanh về phía trước song quyền liên tục đánh ra, Đậu Phụ bởi vì thấy Thiết Ngưu động tác qua nhanh không kịp phản ứng.
Bị Thiết Ngưu vô số quyền cước đánh trên người, nàng thân hình mập mạp nữ nhân bị đánh lui liên tục ra xa. Thiết Ngưu tay trái đánh lại thu, tay phải cũng vậy vô số quyền cước cứ công kích chính diện Đậu Phụ.
Đậu Phụ đưa tay ra đỡ lấy, cảm giác tê liệt truyền đến đôi tay của nàng. Đậu Phụ nàng miệng lẩm bẩm : "Cực Phẩm Xoay Thân." nàng thân hình liền xoay xoay người, tạo nên một hình tròn thân ảnh xoay xoay.
Quyền Thiết Ngưu đánh vào đang bình ổn, tự nhiên đao rát. Thiết Ngưu ngạc nhiên nàng vậy mà có thể đỡ lấy công kích của hắn. Thiết Ngưu suy nghĩ.
Nếu cứ đánh như vậy chắc chắn sẽ không tốt tay càng thêm đau rát, tuy có giáp tay bảo vệ. Nhưng bàn tay nắm lại tạo thành quyền thế nhưng không có a, hắn liền giẫm mạnh chân lùi lại.
Đậu Phụ xoay xoay người, liền cảm thấy không có công kích, liền dừng lại. Nhìn Thiết Ngưu thân hình hãm vỡ lui ra xa, nàng liền từ đâu móc ra một cây chùy to lớn, nhảy lên: " Tiên Đạo Chùy."
Chùy của nàng to lớn thêm, liền hướng Thiết Ngưu đang lùi mà đánh xuống. Oanh tạc khói mù mịt làm dưới khán đài chỉ thấy rõ thân ảnh Đậu Phụ nắm trên tay chùy lớn.
Dưới khán đài Lăng Thần mở mắt ra nhìn rõ bên trong, "Thiết Ngưu huynh đệ vậy mà đỡ được, không tồi." một bên Lăng Liên cùng nhìn thấy, nàng không thể động đậy
Chỉ mắt nhìn rõ, bởi vì Lăng Thanh đang ngồi dựa vào nàng. Lăng Thanh nếu như cảm thấy không an toàn sẽ không bao giờ đi ngủ, nhưng nàng đi ngủ nói ra xung quanh không có nguy hiểm.
Nên Lăng Liên cũng an tâm hơn nhiều mà nhìn tỷ thí võ đài. Trên khán đài khói cũng tan đi, chỉ thấy Thiết Ngưu đưa ra hai tay tạo thành hình chữ x, giáp tay đỡ lấy chùy lớn.
Nhưng khán đài, dưới chân Thiết Ngưu đang đứng sụp xuống một lổ lõm to lớn, Đậu Phụ nhìn không thể tin nổi lắc đầu: "Không thể nào tại sao có thể đỡ lấy một chùy uy lực mạng như vậy."
Đậu phụ chưa thất thần lại, Thiết Ngưu đẩy mạnh chùy ra, hắn tiến tới một quyền đánh trúng bụng nàng, Đậu Phụ nhận uy lực quá lớn. Liền lui ra xa vài bước, Thiết Ngưu theo đó mà nhảy lên cao.
"Lưu Minh Thiết Thạch." hắn liền đưa hai chân hai tay lên trước ngực, tạo thành một lưu tinh thạch được bao bởi lửa từ trên cao rơi xuống. Đậu phụ nàng ngước lên cao.
Nắm chặt chùy lớn, đưa chùy ra bên cạnh chuẩn bị nghênh chiến Lưu Minh Thiết Thạch của Thiết Ngưu, nàng nắm chặt đưa chùy lớn lên trên ngang tay.
"Song Chùy Chí Linh." nàng dứt lời, bên cạnh nàng tay trái cũng xuất hiện một chùy lớn, hai tay nắm chặt hai chùy lớn. Nhảy lên cao ứng phó Thiết Ngưu.
"Chí Linh Song Chùy bộc phát." nàng dùng đến Song Chùy Chí Linh hiệu quả thứ hai, tạo thành hai Chí Linh ánh sáng linh khí. Bao quanh lấy song chùy.
Nàng từ dưới liền nhảy lên, cùng Thiết Ngưu đối chọi Thiết Ngưu hét to. "Xuống Lưu Minh Thiết Thạch xuyên phá song chùy của nàng."
Bên dưới từ dưới sân đấu nhảy lên cao Đậu Phụ cũng như vậy : "Song chùy đâm xuyên hắn." nàng đưa hai chùy lớn từ dưới tay đang thẳng tắp. Liền đưa lên muốn nhờ lực từ dưới đất.
đẩy mạnh lên tạo thành cực lớn chùy uy lực, nàng đánh về phía trước, "Xuyên phá đi Chí Linh Song Chùy, cực hạn xuyên thấu." bên dưới khán đài đều ngước lên cao.
Không ai mở miệng, tuy hai vị đệ tử này không đặc sắc, nhưng đủ nhìn ra là hai người đều dùng hết sức để cùng đối phương đối đầu.
Trên khán đài trên cao, Song chùy của Đậu Phụ công kích đến chạm đến thân thể của Thiết Ngưu, hai đạo cực mạnh linh khí uy áp va chạm vào nhau.
Một tiếng nổ bùm vang lên, xung quanh khói mù mịt. Không rõ ai phân thắng thua, bên dưới khán đài vẫn như cũ im bặt, vài giây đi qua, một thân hình ngã xuống từ trên cao.
Nhìn không rõ nhưng mà khi thân thể rơi xuống, song chùy cũng rơi xuống theo. Bụp bùm một tiếng, làm ai cũng cảm thấy đau thay cho Đậu Phụ, bởi vì người thua là Đậu Phụ.
Chí Linh Song chùy của nàng thua, Lưu Minh Thiết Thạch của Hắn xuyên qua song chùy của nàng, sức lực của nàng không đủ bị chính mình lực tay không đủ.
Nàng nếu như giữ vững hơn chắc chắn sẽ không thua. Nàng nằm trên khán đài nước mắt dần dần rơi, lực tay của nàng không đủ, tại sao? Nàng đã tu luyện cực kỳ nhiều.
Ngày đêm nàng đều tu luyện kéo lê một trăm cân thân gỗ, thế nhưng không đủ lực tay, tại sao? Đậu phụ nàng mắt đã sướt mướt tuy không nói ra miệng nhưng nàng khóc.
Thua tâm phục khẩu phục, lực tay không đủ, Thiết Ngưu cũng từ trên cao nhảy xuống. Hắn nhìn xung quanh song chùy lớn liền bước chậu đi đến mang lên, đi đến trước mắt Đậu Phụ.
Thân hình hắn lấm lem, cười tươi: "Đậu Phụ cô nương, cô nương không tồi, cô nương nếu như lực tay mạnh hơn nữa song chùy có thể phá vỡ Lưu Minh Thiết Thạch của tại hạ."
Hắn để xuống song chùy đưa tay ra, Đậu Phụ nắm lấy tay hắn. Liền đứng dậy đưa tay lên cao: "Chấp sự ta chịu thua."
Trư Bát nhìn trên cao cũng gật đầu, Đậu Phụ đệ tử này nếu như lực tay chỉ cần mạnh hơn đầu ngón tay đếm số là có thể xuyên phá, đáng tiếc lực tay vẫn không đủ. Chùy tu luyện cần nhất là lực tay a.
Có thể đánh ra bao nhiêu sát thương chỉ tính ra lực tay nắm chùy và sức lực đánh ra: "Vòng thứ tư, tràng thứ nhất trận thứ hai Thiết Ngưu chiến thắng."
Vừa nghe đến lời này xung quanh dệ tử ồn ào, Đậu Phụ thu hồi song chùy, thân hình khập khiễng đi về phía trước, Thiết Ngưu cũng quay đầu đi xuống đài.
Đậu phụ thân hình xuống đài bằng đường khác, liền vô số đệ tử Lưu Phong Rèn đi đến đỡ nàng. Một đệ tử trong đó chê cười, "Đậu phụ ta nói với ngươi rồi mà, chúng ta nữ tử yếu như vậy."
"Còn tham gia thi đấu nha, ngươi thế nhưng nên giảm cân trở thành mỹ nữ để có thể. Có thiếu niên nào đó cưới ngươi bảo hộ ngươi là hảo."
Nữ đệ tử nói như vây, nhưng nàng nói đều là trêu chọc Đậu Phụ mà thôi. Đậu phụ nghe vậy không bực tức, mà nhìn sang nữ đệ tử.
"Ngươi này." nữ đệ tử cười hì hì, xung quanh nàng cũng có vài ba bốn vị nữ để tử đỡ nàng, đều chê cười nàng. Nói đùa với nàng tránh nàng vì bị thương mà đau đớn.
Đậu phụ cùng vài ba vị nữ đệ tử liền rời đi.
(Tác Giả Có Đôi Lời có sự thay đổi về phong của Thiết Ngưu để thay thế cả hai phong còn lại, thay đổi thành Lưu Phong Rèn.)
Thiết Ngưu đứng thẳng tắp nhìn đậu phụ chê cười nói: Đậu Phụ cô nương, cô cũng ở trong đỉnh núi Lưu Phong Rèn chúng ta?"
Đậu phụ thân hình mập mạp gật đầu, Thiết Ngưu thấy vậy người cùng phong không cần lưu thủ.
Thiết Ngưu gầm thét, "Bạo Liệt Quyền." đang mặc trên mình khôi giáp, thân hình vạm vỡ Thiết Ngưu đôi tay được bao phủ bởi một lớp linh khí màu cam.
Thiết Ngưu liền chạy nhanh về phía trước song quyền liên tục đánh ra, Đậu Phụ bởi vì thấy Thiết Ngưu động tác qua nhanh không kịp phản ứng.
Bị Thiết Ngưu vô số quyền cước đánh trên người, nàng thân hình mập mạp nữ nhân bị đánh lui liên tục ra xa. Thiết Ngưu tay trái đánh lại thu, tay phải cũng vậy vô số quyền cước cứ công kích chính diện Đậu Phụ.
Đậu Phụ đưa tay ra đỡ lấy, cảm giác tê liệt truyền đến đôi tay của nàng. Đậu Phụ nàng miệng lẩm bẩm : "Cực Phẩm Xoay Thân." nàng thân hình liền xoay xoay người, tạo nên một hình tròn thân ảnh xoay xoay.
Quyền Thiết Ngưu đánh vào đang bình ổn, tự nhiên đao rát. Thiết Ngưu ngạc nhiên nàng vậy mà có thể đỡ lấy công kích của hắn. Thiết Ngưu suy nghĩ.
Nếu cứ đánh như vậy chắc chắn sẽ không tốt tay càng thêm đau rát, tuy có giáp tay bảo vệ. Nhưng bàn tay nắm lại tạo thành quyền thế nhưng không có a, hắn liền giẫm mạnh chân lùi lại.
Đậu Phụ xoay xoay người, liền cảm thấy không có công kích, liền dừng lại. Nhìn Thiết Ngưu thân hình hãm vỡ lui ra xa, nàng liền từ đâu móc ra một cây chùy to lớn, nhảy lên: " Tiên Đạo Chùy."
Chùy của nàng to lớn thêm, liền hướng Thiết Ngưu đang lùi mà đánh xuống. Oanh tạc khói mù mịt làm dưới khán đài chỉ thấy rõ thân ảnh Đậu Phụ nắm trên tay chùy lớn.
Dưới khán đài Lăng Thần mở mắt ra nhìn rõ bên trong, "Thiết Ngưu huynh đệ vậy mà đỡ được, không tồi." một bên Lăng Liên cùng nhìn thấy, nàng không thể động đậy
Chỉ mắt nhìn rõ, bởi vì Lăng Thanh đang ngồi dựa vào nàng. Lăng Thanh nếu như cảm thấy không an toàn sẽ không bao giờ đi ngủ, nhưng nàng đi ngủ nói ra xung quanh không có nguy hiểm.
Nên Lăng Liên cũng an tâm hơn nhiều mà nhìn tỷ thí võ đài. Trên khán đài khói cũng tan đi, chỉ thấy Thiết Ngưu đưa ra hai tay tạo thành hình chữ x, giáp tay đỡ lấy chùy lớn.
Nhưng khán đài, dưới chân Thiết Ngưu đang đứng sụp xuống một lổ lõm to lớn, Đậu Phụ nhìn không thể tin nổi lắc đầu: "Không thể nào tại sao có thể đỡ lấy một chùy uy lực mạng như vậy."
Đậu phụ chưa thất thần lại, Thiết Ngưu đẩy mạnh chùy ra, hắn tiến tới một quyền đánh trúng bụng nàng, Đậu Phụ nhận uy lực quá lớn. Liền lui ra xa vài bước, Thiết Ngưu theo đó mà nhảy lên cao.
"Lưu Minh Thiết Thạch." hắn liền đưa hai chân hai tay lên trước ngực, tạo thành một lưu tinh thạch được bao bởi lửa từ trên cao rơi xuống. Đậu phụ nàng ngước lên cao.
Nắm chặt chùy lớn, đưa chùy ra bên cạnh chuẩn bị nghênh chiến Lưu Minh Thiết Thạch của Thiết Ngưu, nàng nắm chặt đưa chùy lớn lên trên ngang tay.
"Song Chùy Chí Linh." nàng dứt lời, bên cạnh nàng tay trái cũng xuất hiện một chùy lớn, hai tay nắm chặt hai chùy lớn. Nhảy lên cao ứng phó Thiết Ngưu.
"Chí Linh Song Chùy bộc phát." nàng dùng đến Song Chùy Chí Linh hiệu quả thứ hai, tạo thành hai Chí Linh ánh sáng linh khí. Bao quanh lấy song chùy.
Nàng từ dưới liền nhảy lên, cùng Thiết Ngưu đối chọi Thiết Ngưu hét to. "Xuống Lưu Minh Thiết Thạch xuyên phá song chùy của nàng."
Bên dưới từ dưới sân đấu nhảy lên cao Đậu Phụ cũng như vậy : "Song chùy đâm xuyên hắn." nàng đưa hai chùy lớn từ dưới tay đang thẳng tắp. Liền đưa lên muốn nhờ lực từ dưới đất.
đẩy mạnh lên tạo thành cực lớn chùy uy lực, nàng đánh về phía trước, "Xuyên phá đi Chí Linh Song Chùy, cực hạn xuyên thấu." bên dưới khán đài đều ngước lên cao.
Không ai mở miệng, tuy hai vị đệ tử này không đặc sắc, nhưng đủ nhìn ra là hai người đều dùng hết sức để cùng đối phương đối đầu.
Trên khán đài trên cao, Song chùy của Đậu Phụ công kích đến chạm đến thân thể của Thiết Ngưu, hai đạo cực mạnh linh khí uy áp va chạm vào nhau.
Một tiếng nổ bùm vang lên, xung quanh khói mù mịt. Không rõ ai phân thắng thua, bên dưới khán đài vẫn như cũ im bặt, vài giây đi qua, một thân hình ngã xuống từ trên cao.
Nhìn không rõ nhưng mà khi thân thể rơi xuống, song chùy cũng rơi xuống theo. Bụp bùm một tiếng, làm ai cũng cảm thấy đau thay cho Đậu Phụ, bởi vì người thua là Đậu Phụ.
Chí Linh Song chùy của nàng thua, Lưu Minh Thiết Thạch của Hắn xuyên qua song chùy của nàng, sức lực của nàng không đủ bị chính mình lực tay không đủ.
Nàng nếu như giữ vững hơn chắc chắn sẽ không thua. Nàng nằm trên khán đài nước mắt dần dần rơi, lực tay của nàng không đủ, tại sao? Nàng đã tu luyện cực kỳ nhiều.
Ngày đêm nàng đều tu luyện kéo lê một trăm cân thân gỗ, thế nhưng không đủ lực tay, tại sao? Đậu phụ nàng mắt đã sướt mướt tuy không nói ra miệng nhưng nàng khóc.
Thua tâm phục khẩu phục, lực tay không đủ, Thiết Ngưu cũng từ trên cao nhảy xuống. Hắn nhìn xung quanh song chùy lớn liền bước chậu đi đến mang lên, đi đến trước mắt Đậu Phụ.
Thân hình hắn lấm lem, cười tươi: "Đậu Phụ cô nương, cô nương không tồi, cô nương nếu như lực tay mạnh hơn nữa song chùy có thể phá vỡ Lưu Minh Thiết Thạch của tại hạ."
Hắn để xuống song chùy đưa tay ra, Đậu Phụ nắm lấy tay hắn. Liền đứng dậy đưa tay lên cao: "Chấp sự ta chịu thua."
Trư Bát nhìn trên cao cũng gật đầu, Đậu Phụ đệ tử này nếu như lực tay chỉ cần mạnh hơn đầu ngón tay đếm số là có thể xuyên phá, đáng tiếc lực tay vẫn không đủ. Chùy tu luyện cần nhất là lực tay a.
Có thể đánh ra bao nhiêu sát thương chỉ tính ra lực tay nắm chùy và sức lực đánh ra: "Vòng thứ tư, tràng thứ nhất trận thứ hai Thiết Ngưu chiến thắng."
Vừa nghe đến lời này xung quanh dệ tử ồn ào, Đậu Phụ thu hồi song chùy, thân hình khập khiễng đi về phía trước, Thiết Ngưu cũng quay đầu đi xuống đài.
Đậu phụ thân hình xuống đài bằng đường khác, liền vô số đệ tử Lưu Phong Rèn đi đến đỡ nàng. Một đệ tử trong đó chê cười, "Đậu phụ ta nói với ngươi rồi mà, chúng ta nữ tử yếu như vậy."
"Còn tham gia thi đấu nha, ngươi thế nhưng nên giảm cân trở thành mỹ nữ để có thể. Có thiếu niên nào đó cưới ngươi bảo hộ ngươi là hảo."
Nữ đệ tử nói như vây, nhưng nàng nói đều là trêu chọc Đậu Phụ mà thôi. Đậu phụ nghe vậy không bực tức, mà nhìn sang nữ đệ tử.
"Ngươi này." nữ đệ tử cười hì hì, xung quanh nàng cũng có vài ba bốn vị nữ để tử đỡ nàng, đều chê cười nàng. Nói đùa với nàng tránh nàng vì bị thương mà đau đớn.
Đậu phụ cùng vài ba vị nữ đệ tử liền rời đi.
Danh sách chương