Chương 77:
Lăng Thần hắn nhắm mắt lại, bởi vì hắn biết rơi xuống với cảnh giới bây giờ của hắn là bị thương không thể chết. Nhưng nhắm mắt chối bỏ cơn đau a, Lăng Thần không cam lòng dần dần rơi xuống.
Bên dưới, đang tu luyện Cổ Nhược Ca mở mắt, nhìn thấy trước mắt Lăng Thần nàng liền biến mất, hóa thành một đạo linh khí đuổi theo Lăng Thần rơi xuống.
Khi Lăng Thần còn cách ba mét là rơi xuống mặt đất, nàng liền bay qua dùng hai tay bắt được hắn. Lăng Thần thấy bản thân được ai đó bắt lấy liền mở mắt ra, nhìn thấy trước mắt là hai ngọn núi.
Lăng Thần liền nuốt nước miếng, cũng quá to đi, nhưng mà hắn nhanh chóng ý thức lại: "Cổ Nhược Ca ngươi thả ta ra." hắn mắt đỏ nhìn Cổ Nhược Ca, Cổ Nhược Ca cũng hình như ý thức được đều gì đó liền buông tay ra.
Lăng Thần hắn liền ngã nhào xuống đất, dùng tay ôm lấy mông của mình, gắng gượng đứng dậy, lại nhìn Cổ Nhược Ca không bởi vì thế mà ngại. Nhưng hắn ngại a, rất ít được tiếp xúc với nữ đệ tử.
Bên này Lăng Liên nàng cũng từ từ rơi xuống, nhưng nàng nhanh chóng bình ổn lại tâm tình của mình. Hóa thành một đạo linh khí đi đến hai người Cổ Nhược Ca cùng Lăng Thần đang nói chuyện.
Lăng Liên vừa bay đến, Lăng Thần cùng Cổ Nhược Ca nhìn lại, hai người trầm mặc mặt đỏ. Lăng Thần vẫn quyết định nói trước: "Sư tỷ chúng ta thế nhưng không có cách nào phá vỡ sóng xung kích này ư?"
Lăng Liên nghe vậy, nàng có cách giải quyết nhưng Thanh Nhi có hay không mới là. Bởi vì hai cây quạt màu hồng của Lăng Thanh thế nhưng có công pháp có thể phá vỡ sóng xung kích lần này.
Lăng Liên không biết có nên nói ra hay không, lại ngước nhìn lên cao Tiêu Dung cùng Thi Quỷ nữ nhân đang từ từ nắm chắc Cảnh giới Trúc Cơ cảnh sơ kỳ.
Lần này rất khó nhằn nha, Thanh Nhi người nên ra tay rồi. Cổ Nhược Ca một bên nhìn lo lắng: "Các ngươi biết cách nào không a, chúng ta thế nhưng làm sao bây giờ."
Nàng rất lo lắng trầm mặc, đưa ra một tấm phù lục, muốn dùng linh khí đốt cháy nó, nhưng mà vô vị. Lăng Thần thấy vậy: "Chúng ta không cách nào truyền âm, hay thông báo tông môn, lần này triệt để mất hi vọng?"
Lăng Thần hắn không cho là như vậy. Nếu hắn bộc lộ cảnh giới chắc chắn có thể so tài với hai người, nhưng mà hắn thật sự không muốn tiết lộ cảnh giới, muốn đợi đến ngày tỷ thí võ đài đây.
Bởi vì ngoại môn tỷ thí sẽ sớm hơn nội môn mười ngày, cho nên hắn bây giờ chưa thể bộc lộ cảnh giới được. Nhưng nếu các nàng gặp nguy hiểm hắn chắc chắn sẽ ra tay ừm.
Hắn suy nghĩ, thì bỗng nhiên từ trong phòng một đạo linh khí phóng thẳng lên trời, bay trên trời cao Lăng Thanh đôi mắt nhiều màu tóc đen bay trong gió, tuy lĩnh vực bao trùm không ai có thể biết được.
Nhưng thời gian vẫn trôi qua, có nắng có mưa có gió. Cũng không thể mang theo đến nơi khác được đây, Lăng Thanh cầm trên tay đổi cây quạt màu hồng liền hướng về phía trước.
Đưa cây quạt tay trái qua vai tay vải, tay phải cầm quạt đưa xuống dưới. Đẩy mạnh về phía tước, một sức gió mãnh liệt liền thổi ra. Xung quanh cây cối cũng lung lay, lá rụng.
Lăng Thanh từ từ nhắm mắt: "Gió Mát, Phong Lưu Tuyết Nguyệt." một làn gió liền đẩy mạnh về phía trước, nàng lại nói thêm: "Lưu Tinh Băng." tý phải nàng cầm quạt liền đẩy mạnh theo sau tay trái.
Một vùng băng lạnh giá, theo gió mà tạo thành một bộ công pháp, dung hợp hai công pháp lại mà thành: "Phong Tinh Tuyết Băng." kèm theo hệ quang khắc ma khí người.
Từ cây quạt của nàng, tăng thêm Băng cùng Phong va chạm vào nhau oanh oanh tiếng nổ vang liên tục. Sóng xung kích tạo quanh trên trời, làm sóng xung kích bao quanh thi quỷ nhị cấp hoàn toàn dần dần bị lẫn áp.
Ba người dưới đất nhìn lên trời cao, một cỗ băng lạnh xung kích ra ngoài, còn có phong thổi làm băng cành thêm lạnh lẽo hơn. Lăng Thần chợt nhớ ra điều gì đó, quay người nhìn tiêu gia tộc nhân.
"Các ngươi nhanh chóng núp sau tại Tiêu Khắc gia chủ linh khí hai bên va chạm oanh liệt vào nhau. Chắc chắn sẽ bay ra ngoài một số ít linh khí." hắn lại nhìn Tiêu Khắc gật đầu một cái.
"gia chủ ngươi bảo hộ tộc nhân." Tiêu Khắc tuy đang bị trúng độc, nhưng hắn gật đầu linh khí trên người bộc phá, tuy không ổn định nhưng cũng có thể bảo vệ tộc nhân. Không cần Lăng Thần nhắc hắn chắc chắn phải có nghĩa vụ bảo vệ.
Tộc nhân tiêu gia thấy vậy cũng đồng loạt chạy về phía sau lưng Tiêu Khắc, trên cao lúc này sóng xung kích dần dần thu hẹp, Lăng Thanh nàng trên cao, vẫn đang đứng tại nơi cũ từng bước đẩy cây quạt về phía trước.
Nàng chậm rãi đẩy mạnh cây quạt, nếu không dùng sức mạnh công pháp chắc chắn sẽ bị đẩy lùi, dưới đất băng lãnh cũng lan tỏa ra xung quanh, cây từ gió lung lay bắt đầu hóa băng.
Tiếng băng đóng dần dần lan tỏa kẹt kẹt, dần dần xung quanh nàng băng lãnh khí tức cũng bao phủ toàn bộ bao phủ Tiêu gia phủ, dưới đất Ba người dùng linh khí chống lại cực băng.
Trên cao sóng xung kích bắt đầu thu lại vào trong thân thể Thi quỷ, Tiêu Dung hắn trên cao đang ngồi vận công, cũng cảm thấy lạnh giá. Cần hấp thu nhanh chóng ma khí trong lĩnh vực.
Nếu không nàng nhất định sẽ bị ba người kia đánh bại, ta cũng không nghĩ tới, lại khổ cực như vậy, bị hai tên Luyện Khí cảnh tứ giai đánh bại, một con nhỏ Luyện Khí nhất giai có thể phá vỡ sóng xung kích.
Luyện Khí cảnh nhị giai đối đầu Lục giai, ngươi nghĩ cỡ nào ngưu bức? Đây chắc chắn là kỳ tài, không phải là thiên tài mà là bên trên thiên tài. Nếu như vậy hắn không nắm chắc Trúc Cơ cảnh sơ kỳ chắc chắn bị giết.
Bốn người đối phương, Tiên Đạo Tông đệ từ đồng cấp vô địch, không ngờ tới gặp được bốn vị thiên kiêu ở đây. Hắn lắc đầu cười khổ, Lăng Thanh nàng thấy sóng xung kích bắt đầu thu lại.
Miệng nhỏ liền nói: "Các vị sóng xung kích bị thu hồi nhanh chóng đánh bại nàng." Ba người nghe vậy gật đầu, Lăng Thần hắn nắm trên tay Thanh Ngân Sắc Kiếm, đưa về phía trước.
Đưa lên trước mặt, đưa hai ngón tay ra, nhắm mắt vuốt lưỡi kiếm lên cao: "Chu Lăng Kiếm." một cổ khí tức mạnh mẽ từ kiếm bộc phá ra, hội tụ đầy đủ linh khí rồi thu chuyển.
Lăng Liên nhìn Lăng Thần lại ngước nhìn Cổ Nhược Ca nói: "Cổ Nhược Ca ngươi dùng Tiên Đạo Tông công pháp đánh bay nàng xuống dưới, dùng hết linh khí trong đan điền của ngươi."
"Đưa nàng xuống, mới có thể hoàn thiện công pháp ba người công kích." Cổ Nhược Ca gật đầu, hai tay nắm chặt, người thấp xuống vào thế tấn công: "Tiên Đạo Quyền." Trên tay nàng liền bộc phát lên một màu xanh nhạt linh khí.
Nàng liền nhảy lên cao, xuất hiện thấy rõ nàng lần nữa là thi quỷ vừa thu hồi sóng xung kích, băng lãnh gió cũng cũng đã biến mất Cổ Nhược Ca bay lên cao hơn thi quỷ người.
Cầu Cất Giữ
Lăng Thần hắn nhắm mắt lại, bởi vì hắn biết rơi xuống với cảnh giới bây giờ của hắn là bị thương không thể chết. Nhưng nhắm mắt chối bỏ cơn đau a, Lăng Thần không cam lòng dần dần rơi xuống.
Bên dưới, đang tu luyện Cổ Nhược Ca mở mắt, nhìn thấy trước mắt Lăng Thần nàng liền biến mất, hóa thành một đạo linh khí đuổi theo Lăng Thần rơi xuống.
Khi Lăng Thần còn cách ba mét là rơi xuống mặt đất, nàng liền bay qua dùng hai tay bắt được hắn. Lăng Thần thấy bản thân được ai đó bắt lấy liền mở mắt ra, nhìn thấy trước mắt là hai ngọn núi.
Lăng Thần liền nuốt nước miếng, cũng quá to đi, nhưng mà hắn nhanh chóng ý thức lại: "Cổ Nhược Ca ngươi thả ta ra." hắn mắt đỏ nhìn Cổ Nhược Ca, Cổ Nhược Ca cũng hình như ý thức được đều gì đó liền buông tay ra.
Lăng Thần hắn liền ngã nhào xuống đất, dùng tay ôm lấy mông của mình, gắng gượng đứng dậy, lại nhìn Cổ Nhược Ca không bởi vì thế mà ngại. Nhưng hắn ngại a, rất ít được tiếp xúc với nữ đệ tử.
Bên này Lăng Liên nàng cũng từ từ rơi xuống, nhưng nàng nhanh chóng bình ổn lại tâm tình của mình. Hóa thành một đạo linh khí đi đến hai người Cổ Nhược Ca cùng Lăng Thần đang nói chuyện.
Lăng Liên vừa bay đến, Lăng Thần cùng Cổ Nhược Ca nhìn lại, hai người trầm mặc mặt đỏ. Lăng Thần vẫn quyết định nói trước: "Sư tỷ chúng ta thế nhưng không có cách nào phá vỡ sóng xung kích này ư?"
Lăng Liên nghe vậy, nàng có cách giải quyết nhưng Thanh Nhi có hay không mới là. Bởi vì hai cây quạt màu hồng của Lăng Thanh thế nhưng có công pháp có thể phá vỡ sóng xung kích lần này.
Lăng Liên không biết có nên nói ra hay không, lại ngước nhìn lên cao Tiêu Dung cùng Thi Quỷ nữ nhân đang từ từ nắm chắc Cảnh giới Trúc Cơ cảnh sơ kỳ.
Lần này rất khó nhằn nha, Thanh Nhi người nên ra tay rồi. Cổ Nhược Ca một bên nhìn lo lắng: "Các ngươi biết cách nào không a, chúng ta thế nhưng làm sao bây giờ."
Nàng rất lo lắng trầm mặc, đưa ra một tấm phù lục, muốn dùng linh khí đốt cháy nó, nhưng mà vô vị. Lăng Thần thấy vậy: "Chúng ta không cách nào truyền âm, hay thông báo tông môn, lần này triệt để mất hi vọng?"
Lăng Thần hắn không cho là như vậy. Nếu hắn bộc lộ cảnh giới chắc chắn có thể so tài với hai người, nhưng mà hắn thật sự không muốn tiết lộ cảnh giới, muốn đợi đến ngày tỷ thí võ đài đây.
Bởi vì ngoại môn tỷ thí sẽ sớm hơn nội môn mười ngày, cho nên hắn bây giờ chưa thể bộc lộ cảnh giới được. Nhưng nếu các nàng gặp nguy hiểm hắn chắc chắn sẽ ra tay ừm.
Hắn suy nghĩ, thì bỗng nhiên từ trong phòng một đạo linh khí phóng thẳng lên trời, bay trên trời cao Lăng Thanh đôi mắt nhiều màu tóc đen bay trong gió, tuy lĩnh vực bao trùm không ai có thể biết được.
Nhưng thời gian vẫn trôi qua, có nắng có mưa có gió. Cũng không thể mang theo đến nơi khác được đây, Lăng Thanh cầm trên tay đổi cây quạt màu hồng liền hướng về phía trước.
Đưa cây quạt tay trái qua vai tay vải, tay phải cầm quạt đưa xuống dưới. Đẩy mạnh về phía tước, một sức gió mãnh liệt liền thổi ra. Xung quanh cây cối cũng lung lay, lá rụng.
Lăng Thanh từ từ nhắm mắt: "Gió Mát, Phong Lưu Tuyết Nguyệt." một làn gió liền đẩy mạnh về phía trước, nàng lại nói thêm: "Lưu Tinh Băng." tý phải nàng cầm quạt liền đẩy mạnh theo sau tay trái.
Một vùng băng lạnh giá, theo gió mà tạo thành một bộ công pháp, dung hợp hai công pháp lại mà thành: "Phong Tinh Tuyết Băng." kèm theo hệ quang khắc ma khí người.
Từ cây quạt của nàng, tăng thêm Băng cùng Phong va chạm vào nhau oanh oanh tiếng nổ vang liên tục. Sóng xung kích tạo quanh trên trời, làm sóng xung kích bao quanh thi quỷ nhị cấp hoàn toàn dần dần bị lẫn áp.
Ba người dưới đất nhìn lên trời cao, một cỗ băng lạnh xung kích ra ngoài, còn có phong thổi làm băng cành thêm lạnh lẽo hơn. Lăng Thần chợt nhớ ra điều gì đó, quay người nhìn tiêu gia tộc nhân.
"Các ngươi nhanh chóng núp sau tại Tiêu Khắc gia chủ linh khí hai bên va chạm oanh liệt vào nhau. Chắc chắn sẽ bay ra ngoài một số ít linh khí." hắn lại nhìn Tiêu Khắc gật đầu một cái.
"gia chủ ngươi bảo hộ tộc nhân." Tiêu Khắc tuy đang bị trúng độc, nhưng hắn gật đầu linh khí trên người bộc phá, tuy không ổn định nhưng cũng có thể bảo vệ tộc nhân. Không cần Lăng Thần nhắc hắn chắc chắn phải có nghĩa vụ bảo vệ.
Tộc nhân tiêu gia thấy vậy cũng đồng loạt chạy về phía sau lưng Tiêu Khắc, trên cao lúc này sóng xung kích dần dần thu hẹp, Lăng Thanh nàng trên cao, vẫn đang đứng tại nơi cũ từng bước đẩy cây quạt về phía trước.
Nàng chậm rãi đẩy mạnh cây quạt, nếu không dùng sức mạnh công pháp chắc chắn sẽ bị đẩy lùi, dưới đất băng lãnh cũng lan tỏa ra xung quanh, cây từ gió lung lay bắt đầu hóa băng.
Tiếng băng đóng dần dần lan tỏa kẹt kẹt, dần dần xung quanh nàng băng lãnh khí tức cũng bao phủ toàn bộ bao phủ Tiêu gia phủ, dưới đất Ba người dùng linh khí chống lại cực băng.
Trên cao sóng xung kích bắt đầu thu lại vào trong thân thể Thi quỷ, Tiêu Dung hắn trên cao đang ngồi vận công, cũng cảm thấy lạnh giá. Cần hấp thu nhanh chóng ma khí trong lĩnh vực.
Nếu không nàng nhất định sẽ bị ba người kia đánh bại, ta cũng không nghĩ tới, lại khổ cực như vậy, bị hai tên Luyện Khí cảnh tứ giai đánh bại, một con nhỏ Luyện Khí nhất giai có thể phá vỡ sóng xung kích.
Luyện Khí cảnh nhị giai đối đầu Lục giai, ngươi nghĩ cỡ nào ngưu bức? Đây chắc chắn là kỳ tài, không phải là thiên tài mà là bên trên thiên tài. Nếu như vậy hắn không nắm chắc Trúc Cơ cảnh sơ kỳ chắc chắn bị giết.
Bốn người đối phương, Tiên Đạo Tông đệ từ đồng cấp vô địch, không ngờ tới gặp được bốn vị thiên kiêu ở đây. Hắn lắc đầu cười khổ, Lăng Thanh nàng thấy sóng xung kích bắt đầu thu lại.
Miệng nhỏ liền nói: "Các vị sóng xung kích bị thu hồi nhanh chóng đánh bại nàng." Ba người nghe vậy gật đầu, Lăng Thần hắn nắm trên tay Thanh Ngân Sắc Kiếm, đưa về phía trước.
Đưa lên trước mặt, đưa hai ngón tay ra, nhắm mắt vuốt lưỡi kiếm lên cao: "Chu Lăng Kiếm." một cổ khí tức mạnh mẽ từ kiếm bộc phá ra, hội tụ đầy đủ linh khí rồi thu chuyển.
Lăng Liên nhìn Lăng Thần lại ngước nhìn Cổ Nhược Ca nói: "Cổ Nhược Ca ngươi dùng Tiên Đạo Tông công pháp đánh bay nàng xuống dưới, dùng hết linh khí trong đan điền của ngươi."
"Đưa nàng xuống, mới có thể hoàn thiện công pháp ba người công kích." Cổ Nhược Ca gật đầu, hai tay nắm chặt, người thấp xuống vào thế tấn công: "Tiên Đạo Quyền." Trên tay nàng liền bộc phát lên một màu xanh nhạt linh khí.
Nàng liền nhảy lên cao, xuất hiện thấy rõ nàng lần nữa là thi quỷ vừa thu hồi sóng xung kích, băng lãnh gió cũng cũng đã biến mất Cổ Nhược Ca bay lên cao hơn thi quỷ người.
Cầu Cất Giữ
Danh sách chương