Chương 63
Bởi vì việc này, đối với hắn đã quen không cần thiết phải bực tức. Hắn liền thong thả đứng dậy: "Lão bản đồ ta muốn bị cô nương kia mua rồi, xin lỗi nhưng lần sau ta sẽ ghé qua."
Lão nhân ngồi nhìn hắn cười cười: "Không có việc gì, tiểu hữu đi thong thả." Lăng Thần gật đầu ân, liền hướng khác mà đi đến, hắn cần mua dược liệu, nhưng mà.
Hắn không có tiền đi đấu giá, nên chỉ có thể mua phẩm chất nhất giai, hoặc chưa hoàn thành nhất giai. Được gọi là một nửa,mấy đồ này thường rất rẻ.
Nên hắn cũng ghé qua, hắn đi xung quanh một hồi cũng không có nhìn thấy, thì cảm thấy không vừa lòng, nhưng nhớ ra điều gì đó: "Sư tôn ngươi nói xem, bây giờ ta phải đi đâu tìm dược liệu? Sư tôn hắn liền truyền âm: "Lăng nhi, ngươi đi qua về phía trước, trong một căn ngõ có một quầy bán dược liệu, tuy phẩm chất không cao."
"nhưng cũng có thể giúp ngươi đột phá đi." Lăng Thần gật đầu, liền đi đến. Hắn ngước đầu nhìn lên thấy bảng hiệu "Dược Ma Liệu?" hắn lỡ miệng nói ra.
Liền đưa tay lên che miệng lại, liền hướng vào trong, vừa bước vào trong quầy mùi dược liệu cùng vô số mùi vị đưa vào mũi hắn. Sư tôn hắn liền truyền âm: "Cỏ U Minh mùi, ta tưởng ta tưởng nó đã tuyệt chủng."
Sư tôn hắn hình như phấn khích điều gì đó, làn Lăng Thần hiếu kỳ nhìn xung quanh . Trước mắt hắn là một quầy thuốc, sau lưng là một số tủ thuốc, trước mắt hắn còn có hai cái bàn.
Bốn cái ghế, hình như để giới thiệu khách hàng, bên trái hình như là đường ra. Trước mắt chủ quầy là một nữ nhân, nàng thân hình mặc một bộ sườn xám đỏ, tóc đen nhánh.
Đôi mắt trái bên dưới còn có một nốt ruồi nhỏ, càng làm vẻ đẹp của nàng toát lên xinh đẹp vạn phần. Mà Lăng Thần nhìn vào nàng liền nhớ đến năm mươi năm trước chưởng môn.
Làm sao có khả năng, nàng thế nhưng đã tự bạo làm sao có khả năng ở đây, hắn thắc mắc mắc lắc đầu không chắc chắn. Nhưng mà hắn đã đoán chúng.
Nành là năm mươi năm trước Tiên Đạo Tông chưởng môn, Cổ Thần cảnh giới?? thân phận nàng từng đạt Tiên Đạo Tông chưởng môn, thân phận bây giờ.
Thất Ma Ảnh một trong, nàng nhìn trước mắt nam nhân liền cười đưa tay ra mời chào Lăng Thần: "Hoang nghênh quý khách đi đến tiệm thảo dược nhà chúng ta."
Lăng Thần hiếu kỳ mà bước đi đến bàn ngồi xuống, Cổ Thần theo đó liền bước ra từ quầy thuốc đi đến: "Tiểu hữu, ngươi cần gì a, ta có thể giúp ngươi tìm kiếm."
Lăng Thần liền hỏi sư tôn: "Sư tôn ngươi đây là muốn cái gì?" sư tôn hắn phấn kích nói: "Cỏ U Minh, Lan U Hương, Hồn Lan Xuân." hắn nói ra ba loại này với Cổ Thần.
Cổ Thần nàng ngồi xuống, chân trái đưa lên chân phải khoanh chân chồng lên nhau nhìn thiếu niên trước mắt: "Một tay đưa lên bàn, tay còn lại cũng giống vậy, nhưng chống lấy thân thể đầu.
Nàng cười tươi như hoa: "Cỏ U Minh chỗ ta không còn, ngươi lần sao có thể đến xem. Nhưng Lan U Hương thế nhưng rất chân quý, Hồn Lan Xuân cũng không khác biệt."
Nàng cười cười: "Tiểu Bằng Hữu ngươi thế nhưng có không đủ tiền a." Lăng Thần liền hỏi lại sư tôn: "Sư tôn không có Cỏ U Minh?"
Sư tôn hắn liền lắc đầu: "Không quan tâm cỏ u Minh chúng ta cần quan tâm thế nhưng là hai loại hoa kia, ngươi hỏi xem phẩm chất là bao nhiêu."
Lăng Thần gật đầu, nhìn Cổ Thần rồi hỏi: "bà chủ hai loại phẩm chất dược liệu kia thế nhưng phẩm chất bao nhiêu đây."
Cổ Thần tươi cười: "Cái này cũng không thể trách ta nói trước, đối với chúng phẩm chất chỉ là một tứ giai mà thôi".
Nghe đến tứ giai, trong lòng Sư tôn Lăng Thần liền mắt sáng lên: " Lăng nhi tứ giai, vậy mà có tứ giai, ngươi mau hỏi xem giá là bao nhiêu nhanh lên."
Lăng Thần gật đầu: "vậy bà chủ, giá cả của hai loại gốc này là?" Cổ Thần nàng đưa tay xuống gõ gõ trên bàn, nhìn hắn, nàng vẻ mặt toát lên yêu mị.
"Tiểu hữu, nhìn ngươi mảnh mai như vậy, nên ta lấy của ngươi mười mai linh thạch trung phẩm, mỗi gốc năm mai linh thạch." Lăng Thần nghe vậy hỏi sư tôn lần thứ n: "Sư tôn như này có đắt quá không?"
Sư tôn hắn lắc đầu, không có việc đó. Cái này cũng không khác biệt vạn năm trước là bao. Bởi vì ở Huyền Tiên đại lục không lạm phát, cho nên cho dù vạn năm đi qua gia cũng không thay đổi nhiều.
Lăng thần gật đầu liền lấy ra mười mai linh thạch trung phẩm, hắn thầm khóc. Linh thạch của ta ô ô, Lăng Thần từ nhẫn trữ vật đưa ra một túi đầy ắp linh thạch.
Đưa lên trên bàn, đẩy ra về phía Cổ Thần, Cổ Thần nàng thuận tay mà nhận lấy, đưa tay mở ra xem bên trong là mười mai linh phẩm trung cấp, nàng liền nhận lấy.
Đứng dậy cầm theo túi linh thạch đi đến quầy hàng. Nàng vừa đi vừa ném linh thạch lên cao lại nhận lấy cứ như vậy. Nàng vừa đi đến quầy liền lục trong tủ đồ, trên tủ đồ có ghi rõ từ Lan U Hương.
Nàng liền mở ra lấy một gốc, đi qua bên cạnh tủ cũng có ghi Hồn Lan Xuân lấy ra một gốc. Lăng Thần ngồi trên ghế lúc bày: "Sư tôn như vậy có mắc quá không?"
Sư tôn lăng thần hắn lắc đầu, một linh hồn trong nhẫn hắn lúc này mặt cũng hớn hở vạn phần: "Đây là cơ duyên của chúng ta a, chỉ cần có thêm Hoa Bỉ Ngạn màu đỏ."
"Ba loại này có thể tạo nên một loại đan dược, vừa tăng cao khả năng linh hồn của ta, còn tăng khả năng ngươi đột phá Trúc Cơ cảnh."
"Nếu có thêm Cỏ U Minh nó sẽ khác haha." Sư tôn Lăng thần cười ha hả, làm Lăng Thần không hiểu chuyện gì, chỉ đành cười theo sư tôn. Lúc này Cổ Thần cũng mang theo hai gốc đi đến.
Nàng đi đến ngồi xuống đặt Hồn Lan Xuân lên trên bàn, Hồn Lan Xuân đúng như cái tên, vừa có màu xanh lại có thêm màu ánh lan hồng. Có hai cánh lá mọc ra, hoa cực kỳ nhỏ.
Một bên khác Lan U Hương, có một màu hồng giống như Hoa Hồng nhưng nó không có gai, mà là một loại hoa tỏa lên mùi thơm ngát.
Lăng Thần đưa tay ra nhận lấy, thu vào trong nhẫn trữ vật, hắn liền cười hắc hắc đứng dậy, chắp tay: "Lão bản tỷ tỷ xinh đẹp, ta đi trước."
Cổ Thần đưa tay lên vẫy tay chào hắn, nụ cười toát lên: "Tiểu bằng hữu có duyên gặp lại." nàng nhìn bóng lưng Lăng Thần rời khỏi mà cười cười. Nhưng Lăng Thần vừa đi ra khỏi thì.
Ánh mắt nàng sắc bén, đưa tay lên suy nghĩ: " Tiểu hữu ngươi thật bí mật nha, vậy mà có một linh hồn đi theo." còn phía Lăng thần lúc này, hắn cừa đi vừa cười hắc hắc.
Quên mất cả việc bản thân hắn bị đoạt mất cơ duyên, nhưng đi đến đó hắn cũng quen thuộc, Lăng Thần còn tự đặt cho bản thân một biệt hiệu là Chúa Tể Mất Cơ Duyên.
Nhưng trước hết, hắn cần đi mua truyện của tác giả Vân Ca đã, hắn cũng rất thích đọc truyện của tác giả Vân Ca viết. Còn có truyện kia hắc hắc hậu cung ba nghìn giai... Ta tới đây.
Bởi vì việc này, đối với hắn đã quen không cần thiết phải bực tức. Hắn liền thong thả đứng dậy: "Lão bản đồ ta muốn bị cô nương kia mua rồi, xin lỗi nhưng lần sau ta sẽ ghé qua."
Lão nhân ngồi nhìn hắn cười cười: "Không có việc gì, tiểu hữu đi thong thả." Lăng Thần gật đầu ân, liền hướng khác mà đi đến, hắn cần mua dược liệu, nhưng mà.
Hắn không có tiền đi đấu giá, nên chỉ có thể mua phẩm chất nhất giai, hoặc chưa hoàn thành nhất giai. Được gọi là một nửa,mấy đồ này thường rất rẻ.
Nên hắn cũng ghé qua, hắn đi xung quanh một hồi cũng không có nhìn thấy, thì cảm thấy không vừa lòng, nhưng nhớ ra điều gì đó: "Sư tôn ngươi nói xem, bây giờ ta phải đi đâu tìm dược liệu? Sư tôn hắn liền truyền âm: "Lăng nhi, ngươi đi qua về phía trước, trong một căn ngõ có một quầy bán dược liệu, tuy phẩm chất không cao."
"nhưng cũng có thể giúp ngươi đột phá đi." Lăng Thần gật đầu, liền đi đến. Hắn ngước đầu nhìn lên thấy bảng hiệu "Dược Ma Liệu?" hắn lỡ miệng nói ra.
Liền đưa tay lên che miệng lại, liền hướng vào trong, vừa bước vào trong quầy mùi dược liệu cùng vô số mùi vị đưa vào mũi hắn. Sư tôn hắn liền truyền âm: "Cỏ U Minh mùi, ta tưởng ta tưởng nó đã tuyệt chủng."
Sư tôn hắn hình như phấn khích điều gì đó, làn Lăng Thần hiếu kỳ nhìn xung quanh . Trước mắt hắn là một quầy thuốc, sau lưng là một số tủ thuốc, trước mắt hắn còn có hai cái bàn.
Bốn cái ghế, hình như để giới thiệu khách hàng, bên trái hình như là đường ra. Trước mắt chủ quầy là một nữ nhân, nàng thân hình mặc một bộ sườn xám đỏ, tóc đen nhánh.
Đôi mắt trái bên dưới còn có một nốt ruồi nhỏ, càng làm vẻ đẹp của nàng toát lên xinh đẹp vạn phần. Mà Lăng Thần nhìn vào nàng liền nhớ đến năm mươi năm trước chưởng môn.
Làm sao có khả năng, nàng thế nhưng đã tự bạo làm sao có khả năng ở đây, hắn thắc mắc mắc lắc đầu không chắc chắn. Nhưng mà hắn đã đoán chúng.
Nành là năm mươi năm trước Tiên Đạo Tông chưởng môn, Cổ Thần cảnh giới?? thân phận nàng từng đạt Tiên Đạo Tông chưởng môn, thân phận bây giờ.
Thất Ma Ảnh một trong, nàng nhìn trước mắt nam nhân liền cười đưa tay ra mời chào Lăng Thần: "Hoang nghênh quý khách đi đến tiệm thảo dược nhà chúng ta."
Lăng Thần hiếu kỳ mà bước đi đến bàn ngồi xuống, Cổ Thần theo đó liền bước ra từ quầy thuốc đi đến: "Tiểu hữu, ngươi cần gì a, ta có thể giúp ngươi tìm kiếm."
Lăng Thần liền hỏi sư tôn: "Sư tôn ngươi đây là muốn cái gì?" sư tôn hắn phấn kích nói: "Cỏ U Minh, Lan U Hương, Hồn Lan Xuân." hắn nói ra ba loại này với Cổ Thần.
Cổ Thần nàng ngồi xuống, chân trái đưa lên chân phải khoanh chân chồng lên nhau nhìn thiếu niên trước mắt: "Một tay đưa lên bàn, tay còn lại cũng giống vậy, nhưng chống lấy thân thể đầu.
Nàng cười tươi như hoa: "Cỏ U Minh chỗ ta không còn, ngươi lần sao có thể đến xem. Nhưng Lan U Hương thế nhưng rất chân quý, Hồn Lan Xuân cũng không khác biệt."
Nàng cười cười: "Tiểu Bằng Hữu ngươi thế nhưng có không đủ tiền a." Lăng Thần liền hỏi lại sư tôn: "Sư tôn không có Cỏ U Minh?"
Sư tôn hắn liền lắc đầu: "Không quan tâm cỏ u Minh chúng ta cần quan tâm thế nhưng là hai loại hoa kia, ngươi hỏi xem phẩm chất là bao nhiêu."
Lăng Thần gật đầu, nhìn Cổ Thần rồi hỏi: "bà chủ hai loại phẩm chất dược liệu kia thế nhưng phẩm chất bao nhiêu đây."
Cổ Thần tươi cười: "Cái này cũng không thể trách ta nói trước, đối với chúng phẩm chất chỉ là một tứ giai mà thôi".
Nghe đến tứ giai, trong lòng Sư tôn Lăng Thần liền mắt sáng lên: " Lăng nhi tứ giai, vậy mà có tứ giai, ngươi mau hỏi xem giá là bao nhiêu nhanh lên."
Lăng Thần gật đầu: "vậy bà chủ, giá cả của hai loại gốc này là?" Cổ Thần nàng đưa tay xuống gõ gõ trên bàn, nhìn hắn, nàng vẻ mặt toát lên yêu mị.
"Tiểu hữu, nhìn ngươi mảnh mai như vậy, nên ta lấy của ngươi mười mai linh thạch trung phẩm, mỗi gốc năm mai linh thạch." Lăng Thần nghe vậy hỏi sư tôn lần thứ n: "Sư tôn như này có đắt quá không?"
Sư tôn hắn lắc đầu, không có việc đó. Cái này cũng không khác biệt vạn năm trước là bao. Bởi vì ở Huyền Tiên đại lục không lạm phát, cho nên cho dù vạn năm đi qua gia cũng không thay đổi nhiều.
Lăng thần gật đầu liền lấy ra mười mai linh thạch trung phẩm, hắn thầm khóc. Linh thạch của ta ô ô, Lăng Thần từ nhẫn trữ vật đưa ra một túi đầy ắp linh thạch.
Đưa lên trên bàn, đẩy ra về phía Cổ Thần, Cổ Thần nàng thuận tay mà nhận lấy, đưa tay mở ra xem bên trong là mười mai linh phẩm trung cấp, nàng liền nhận lấy.
Đứng dậy cầm theo túi linh thạch đi đến quầy hàng. Nàng vừa đi vừa ném linh thạch lên cao lại nhận lấy cứ như vậy. Nàng vừa đi đến quầy liền lục trong tủ đồ, trên tủ đồ có ghi rõ từ Lan U Hương.
Nàng liền mở ra lấy một gốc, đi qua bên cạnh tủ cũng có ghi Hồn Lan Xuân lấy ra một gốc. Lăng Thần ngồi trên ghế lúc bày: "Sư tôn như vậy có mắc quá không?"
Sư tôn lăng thần hắn lắc đầu, một linh hồn trong nhẫn hắn lúc này mặt cũng hớn hở vạn phần: "Đây là cơ duyên của chúng ta a, chỉ cần có thêm Hoa Bỉ Ngạn màu đỏ."
"Ba loại này có thể tạo nên một loại đan dược, vừa tăng cao khả năng linh hồn của ta, còn tăng khả năng ngươi đột phá Trúc Cơ cảnh."
"Nếu có thêm Cỏ U Minh nó sẽ khác haha." Sư tôn Lăng thần cười ha hả, làm Lăng Thần không hiểu chuyện gì, chỉ đành cười theo sư tôn. Lúc này Cổ Thần cũng mang theo hai gốc đi đến.
Nàng đi đến ngồi xuống đặt Hồn Lan Xuân lên trên bàn, Hồn Lan Xuân đúng như cái tên, vừa có màu xanh lại có thêm màu ánh lan hồng. Có hai cánh lá mọc ra, hoa cực kỳ nhỏ.
Một bên khác Lan U Hương, có một màu hồng giống như Hoa Hồng nhưng nó không có gai, mà là một loại hoa tỏa lên mùi thơm ngát.
Lăng Thần đưa tay ra nhận lấy, thu vào trong nhẫn trữ vật, hắn liền cười hắc hắc đứng dậy, chắp tay: "Lão bản tỷ tỷ xinh đẹp, ta đi trước."
Cổ Thần đưa tay lên vẫy tay chào hắn, nụ cười toát lên: "Tiểu bằng hữu có duyên gặp lại." nàng nhìn bóng lưng Lăng Thần rời khỏi mà cười cười. Nhưng Lăng Thần vừa đi ra khỏi thì.
Ánh mắt nàng sắc bén, đưa tay lên suy nghĩ: " Tiểu hữu ngươi thật bí mật nha, vậy mà có một linh hồn đi theo." còn phía Lăng thần lúc này, hắn cừa đi vừa cười hắc hắc.
Quên mất cả việc bản thân hắn bị đoạt mất cơ duyên, nhưng đi đến đó hắn cũng quen thuộc, Lăng Thần còn tự đặt cho bản thân một biệt hiệu là Chúa Tể Mất Cơ Duyên.
Nhưng trước hết, hắn cần đi mua truyện của tác giả Vân Ca đã, hắn cũng rất thích đọc truyện của tác giả Vân Ca viết. Còn có truyện kia hắc hắc hậu cung ba nghìn giai... Ta tới đây.
Danh sách chương