Chương 59
Bên này Lăng Thần vừa quay lại nhà, mở cửa đóng lại cửa bước vào trong, hắn ngồi đau nhức nhìn trước gương, sau lưng đầu còn xưng một cục đi.
Hắn dùng linh khí chữa trị, kêu đau: "Sư tôn, ngươi nói xem cơ duyên với ta thật sự không có?" sư tôn hắn trầm trọng suy nghĩ, theo như tình tiết đi qua cũng không nói gì.
Hắn ngồi nhịn cơn đau dùng linh khí chữa thương mà ngủ thiếp đi, qua ngày hôm sau tính theo như Lăng Thanh nói bây giờ là thứ hai, cũng là tỷ thí võ đài còn hai mươi ba ngày.
Nên hắn cũng không có truyện gì nhiều, vết thương cũng bình phục, cứ như vậy một ngày yên bình lại trôi qua, hôm nay là thứ ba cũng theo như Lăng Thanh nói.
Còn hai mươi hai ngày nữ đến tỷ thí võ đài, ngoại môn cũng có thể tham gia, nên hắn cũng luyện tập cố gắng đột phá Trúc Cơ, là có thể giả heo ăn thịt hổ lên Luyện Khí cảnh tam giai.
Hắn vừa đi đến nơi hắn muốn học, thì đi qua khán đài to lớn trước đại điện ngoại môn, thấy hai người trên đó đang giao thủ, không biết là ai nhưng hắn liền đứng vào trong đám đệ tử xem.
Bên trên võ đài lúc này có hai người, giao thủ, hắn nhìn thấy một thân hình vạm vỡ kia chẳng phải là Thiết Ngưu sao, người đối chiến là ai, hắn không nhìn ra.
Bởi vì đối phương thế nhưng ẩn dấu khuôn mặt, hắn không thấy rõ, trên khán đài thân hình mặc áo trùm kín đen, cầm trên mình một thanh liêm đao nhỏ.
Hắn đưa tay ra, liêm đao nhỏ liền xoay xoay trên tay hắn trêu trọc Thiết Ngưu: "Haha ngươi chỉ có thế, như vậy cũng giám đối đầu với ta." Thiết Ngưu không để ý hắn lời nói, mà nhảy lên cao một quyền đáng xuống.
Áo bào trùm kín đen, hắn đội trên mình, hắn miệng trước mắt cũng bịt kín lại, chỉ để hai mắt nhìn. Đầu cũng được bao lấy bằng vải đen, hắn tránh né Thiết Ngưu quyền đến rất nhanh nhẹn.
Thiết Ngưu vừa công kích xuống dàn đấu, liền lui ra xa, hắn không biết rằng áo bào đen đang trên đầu hắn. Đối phương liền ném liêm đao nhỏ ra, tạo thành vô số liêm đao bay xuống.
Đây là công pháp của đối phương Liêm Đao Liên Tục Tiến Công, vô số liêm đao từ trên trời cao rơi xuống, không thể đếm được, Lăng Thần dưới khán đài thấy cảnh này. Nếu là hắn không né tránh kịp thật sự sẽ chết.
Nhưng đó chưa phải là cảnh giới của hắn ẩn dấu, nếu là cảnh giới của hắn ẩn dấu thì không có truyện đó. Nhưng nhìn xem Thiết Ngưu huynh đệ có hay không né tránh được, hắn nhìn xem trên khán đài.
Thiết Ngưu hắn vừa thu tay lại, thân hình vạm vỡ nhìn lên cao vô số liêm đao bay xuống hướng hắn, Thiết Ngưu liền đưa hai tay gồng lên đưa về phía trước: "Vô Địch Thân Canh."
Thân hình hắn liền được một lớp linh khí bao quanh thân hình, hắn cũng đưa lưng lên đỡ lấy vô số liêm đao lao đến, đầu cúi xuống tránh gặp phải Liêm đao nhỏ bay trúng mắt hắn.
Vô số liêm đao nhỏ từ trên cao bay xuống, chạm trúng da thịt của Thiết Ngưu như gặp phải sắt, tiếng keng keng vang lên, làm mọi người đều kinh ngạc thốt lên: " Thiết Ngưu huynh đệ từ lúc nào đột phá tam giai."
Xung quanh bắt đầu bàn tán, làm Lăng Thần cũng cảm thán huynh đệ Thiết Ngưu vậy mà đột phá Tam giai, hắn chậc chậc nếu là người thường thì nhanh như vậy không có đột phá đi.
Nhưng hắn thật sự đột phá rất nhanh, nhưng mà trước tiên xem tình hình trước mắt a. Áo bào đen trên cao lúc này thấy vậy thì cười hắc hắc: "Thiết Ngưu ngươi có thể đỡ được không tồi, vậy người có thể đỡ được chiêu này?"
Hắn dứt lời, thân hình liền xuất hiện bên dưới. Một cước đá mạnh Thiết Ngưu ra ngoài, Lăng Thần thấy vậy nếu như lực cước này,Thiết Ngưu va chạm chúng một căn nhà hay ngọn núi nhỏ.
Chắc chắn sẽ không phải bị thương nhẹ, mà chắc chắn sẽ thụ thương, vì công pháp trên người Thiết Ngưu huynh đệ cũng biến mất. Cho dù hắn vạm vỡ cỡ nào cũng phải nhận công kích.
Lăng Thần liền nhảy lên cao, đỡ lấy Thiết Ngưu rồi mang theo hắn, đỡ xuống đất, xung quanh nhiều đệ tử cũng tránh ra cho Thiết Ngưu một chỗ nằm xuống. Thiết Ngưu hắn hộc máu.
" Khục Khục, Lăng Thần huynh đệ đa tạ ngươi, không có ngươi ta thật sự không thụ thương nhẹ như bây giờ." một chân cước của áo bào đen đó, làm hắn muốn gãy vài cái xương trên người.
Đối phương đã không phải Luyện Khí cảnh tam giai, chắc chắn là lục giai hay thất giai, hắn không biết rõ liền nói: "Lăng Thần huynh đệ, đỡ ta dậy." Lăng Thần gật đầu, đưa tay ra.
Giúp Thiết Ngưu đỡ lấy, mà đứng dậy, hắn nhìn trên đài cao áo bào đen chấp tay nói: "Đa tạ vị huynh đài này ra tay nhẹ, không Thiết Ngưu ta đây cũng không có như bây giờ."
Áo bào đen trên cao khán đài cười cười nói: "Ha ha Thiết Ngưu ta không dốc toàn lực, thì ngươi đã nằm trên giường vài tháng, lần này người thua, đi đi không cần đa tạ ta tha mạng."
Áo bào đen phách lối cười ha ha, làm Thiết Ngưu rất tức giận, nhưng hắn vẫn phải giữ bình tĩnh, nói với bên cạnh Lăng Thần: "Làm phiền huynh đệ đưa ta về động phủ."
Lăng Thần cũng không từ chối, mà đỡ Thiết Ngưu quay về động phủ của hắn, vừa đi vừa khập khiễng, Lăng Thần cũng quay đầu nhìn lại áo bào đen phách lỗi.
Cũng không tức giận, mà xem thực lực đối phương, Luyện Khí cảnh bát giai. Như vậy có thể nghiền ép Thiết Ngưu là điều thường tình đi, hắn đỡ Thiết Ngưu vừa hỏi truyện.
"Thiết Ngưu đại ca, hắn là ai tại sao lại giao thủ với hắn?" Lăng Thần hiếu kỳ hỏi: "Cái này ta cũng không biết rõ, nhưng ta vừa mới ra khỏi động phủ, đã thấy được Hàn Thuyên bị đánh bại một cách nhẹ nhàng."
Hàn Thuyên thế nhưng là Luyện Khí cảnh lục giai, cũng bị nghiền ép như vậy. Bởi vì sư tôn hắn nói cho hắn biết, Hàn Thuyên cảnh giới thật sự, nên hắn biết được điều đó.
Người áo bào đen này rốt chọc là ai? Hắn không rõ: "Thiết Ngưu đại ca, ngươi tại sao lại thành dạng như này, hắn đã làm gì huynh?" Thiết Ngưu cũng trả lời hắn: "Ta lúc đi đến, Hàn Thuyên thua thảm hại."
Hàn thuyên còn nói với ta: "đùưng phí công vô ích, đừng giao thủ với hắn." lúc đó ta thế nhưng không nghe mà tiếp tục lên đài, việc này ta cũng tận tình kể cho Lăng Thần nghe vậy.
Chúng ta thế nhưng là huynh đệ a hắc hắc, hắn cười lại ho khan ra máu. Kẻ lại tậm tình, lúc Thiết Ngưu vừa bước lên đài, tên áo bào đen đã cười nhạo hắn.
Thiết Ngưu cũng không muốn kể lại tất cả mọi việc, Lăng Thần biết nên vừa đỡ Thiết Ngưu đi vừa gật đầu. Thiết Ngưu kể tận tình thêm rõ hơn, lúc đó khi ta vừa lên.
Hắn còn không có ra tay với ta, chỉ trêu đùa với ta, nhưng khi hắn đang đứng dưới khán đài. Ta đã nhảy lên cao dùng đến Lưu Minh Thiết Thạch từ trên cao nhảy xuống kết quả.
Áo bào đen thân hình vẫn đứng dưới khán đài, còn ta ở trên không khân đài, rơi xuống không hề bị cản phá. Nhưng mà khi ta gần chạm đến thân thể áo bào đen, ta liền bị hén dùng liêm đao nhỏ chém vô số nhát.
Bên này Lăng Thần vừa quay lại nhà, mở cửa đóng lại cửa bước vào trong, hắn ngồi đau nhức nhìn trước gương, sau lưng đầu còn xưng một cục đi.
Hắn dùng linh khí chữa trị, kêu đau: "Sư tôn, ngươi nói xem cơ duyên với ta thật sự không có?" sư tôn hắn trầm trọng suy nghĩ, theo như tình tiết đi qua cũng không nói gì.
Hắn ngồi nhịn cơn đau dùng linh khí chữa thương mà ngủ thiếp đi, qua ngày hôm sau tính theo như Lăng Thanh nói bây giờ là thứ hai, cũng là tỷ thí võ đài còn hai mươi ba ngày.
Nên hắn cũng không có truyện gì nhiều, vết thương cũng bình phục, cứ như vậy một ngày yên bình lại trôi qua, hôm nay là thứ ba cũng theo như Lăng Thanh nói.
Còn hai mươi hai ngày nữ đến tỷ thí võ đài, ngoại môn cũng có thể tham gia, nên hắn cũng luyện tập cố gắng đột phá Trúc Cơ, là có thể giả heo ăn thịt hổ lên Luyện Khí cảnh tam giai.
Hắn vừa đi đến nơi hắn muốn học, thì đi qua khán đài to lớn trước đại điện ngoại môn, thấy hai người trên đó đang giao thủ, không biết là ai nhưng hắn liền đứng vào trong đám đệ tử xem.
Bên trên võ đài lúc này có hai người, giao thủ, hắn nhìn thấy một thân hình vạm vỡ kia chẳng phải là Thiết Ngưu sao, người đối chiến là ai, hắn không nhìn ra.
Bởi vì đối phương thế nhưng ẩn dấu khuôn mặt, hắn không thấy rõ, trên khán đài thân hình mặc áo trùm kín đen, cầm trên mình một thanh liêm đao nhỏ.
Hắn đưa tay ra, liêm đao nhỏ liền xoay xoay trên tay hắn trêu trọc Thiết Ngưu: "Haha ngươi chỉ có thế, như vậy cũng giám đối đầu với ta." Thiết Ngưu không để ý hắn lời nói, mà nhảy lên cao một quyền đáng xuống.
Áo bào trùm kín đen, hắn đội trên mình, hắn miệng trước mắt cũng bịt kín lại, chỉ để hai mắt nhìn. Đầu cũng được bao lấy bằng vải đen, hắn tránh né Thiết Ngưu quyền đến rất nhanh nhẹn.
Thiết Ngưu vừa công kích xuống dàn đấu, liền lui ra xa, hắn không biết rằng áo bào đen đang trên đầu hắn. Đối phương liền ném liêm đao nhỏ ra, tạo thành vô số liêm đao bay xuống.
Đây là công pháp của đối phương Liêm Đao Liên Tục Tiến Công, vô số liêm đao từ trên trời cao rơi xuống, không thể đếm được, Lăng Thần dưới khán đài thấy cảnh này. Nếu là hắn không né tránh kịp thật sự sẽ chết.
Nhưng đó chưa phải là cảnh giới của hắn ẩn dấu, nếu là cảnh giới của hắn ẩn dấu thì không có truyện đó. Nhưng nhìn xem Thiết Ngưu huynh đệ có hay không né tránh được, hắn nhìn xem trên khán đài.
Thiết Ngưu hắn vừa thu tay lại, thân hình vạm vỡ nhìn lên cao vô số liêm đao bay xuống hướng hắn, Thiết Ngưu liền đưa hai tay gồng lên đưa về phía trước: "Vô Địch Thân Canh."
Thân hình hắn liền được một lớp linh khí bao quanh thân hình, hắn cũng đưa lưng lên đỡ lấy vô số liêm đao lao đến, đầu cúi xuống tránh gặp phải Liêm đao nhỏ bay trúng mắt hắn.
Vô số liêm đao nhỏ từ trên cao bay xuống, chạm trúng da thịt của Thiết Ngưu như gặp phải sắt, tiếng keng keng vang lên, làm mọi người đều kinh ngạc thốt lên: " Thiết Ngưu huynh đệ từ lúc nào đột phá tam giai."
Xung quanh bắt đầu bàn tán, làm Lăng Thần cũng cảm thán huynh đệ Thiết Ngưu vậy mà đột phá Tam giai, hắn chậc chậc nếu là người thường thì nhanh như vậy không có đột phá đi.
Nhưng hắn thật sự đột phá rất nhanh, nhưng mà trước tiên xem tình hình trước mắt a. Áo bào đen trên cao lúc này thấy vậy thì cười hắc hắc: "Thiết Ngưu ngươi có thể đỡ được không tồi, vậy người có thể đỡ được chiêu này?"
Hắn dứt lời, thân hình liền xuất hiện bên dưới. Một cước đá mạnh Thiết Ngưu ra ngoài, Lăng Thần thấy vậy nếu như lực cước này,Thiết Ngưu va chạm chúng một căn nhà hay ngọn núi nhỏ.
Chắc chắn sẽ không phải bị thương nhẹ, mà chắc chắn sẽ thụ thương, vì công pháp trên người Thiết Ngưu huynh đệ cũng biến mất. Cho dù hắn vạm vỡ cỡ nào cũng phải nhận công kích.
Lăng Thần liền nhảy lên cao, đỡ lấy Thiết Ngưu rồi mang theo hắn, đỡ xuống đất, xung quanh nhiều đệ tử cũng tránh ra cho Thiết Ngưu một chỗ nằm xuống. Thiết Ngưu hắn hộc máu.
" Khục Khục, Lăng Thần huynh đệ đa tạ ngươi, không có ngươi ta thật sự không thụ thương nhẹ như bây giờ." một chân cước của áo bào đen đó, làm hắn muốn gãy vài cái xương trên người.
Đối phương đã không phải Luyện Khí cảnh tam giai, chắc chắn là lục giai hay thất giai, hắn không biết rõ liền nói: "Lăng Thần huynh đệ, đỡ ta dậy." Lăng Thần gật đầu, đưa tay ra.
Giúp Thiết Ngưu đỡ lấy, mà đứng dậy, hắn nhìn trên đài cao áo bào đen chấp tay nói: "Đa tạ vị huynh đài này ra tay nhẹ, không Thiết Ngưu ta đây cũng không có như bây giờ."
Áo bào đen trên cao khán đài cười cười nói: "Ha ha Thiết Ngưu ta không dốc toàn lực, thì ngươi đã nằm trên giường vài tháng, lần này người thua, đi đi không cần đa tạ ta tha mạng."
Áo bào đen phách lối cười ha ha, làm Thiết Ngưu rất tức giận, nhưng hắn vẫn phải giữ bình tĩnh, nói với bên cạnh Lăng Thần: "Làm phiền huynh đệ đưa ta về động phủ."
Lăng Thần cũng không từ chối, mà đỡ Thiết Ngưu quay về động phủ của hắn, vừa đi vừa khập khiễng, Lăng Thần cũng quay đầu nhìn lại áo bào đen phách lỗi.
Cũng không tức giận, mà xem thực lực đối phương, Luyện Khí cảnh bát giai. Như vậy có thể nghiền ép Thiết Ngưu là điều thường tình đi, hắn đỡ Thiết Ngưu vừa hỏi truyện.
"Thiết Ngưu đại ca, hắn là ai tại sao lại giao thủ với hắn?" Lăng Thần hiếu kỳ hỏi: "Cái này ta cũng không biết rõ, nhưng ta vừa mới ra khỏi động phủ, đã thấy được Hàn Thuyên bị đánh bại một cách nhẹ nhàng."
Hàn Thuyên thế nhưng là Luyện Khí cảnh lục giai, cũng bị nghiền ép như vậy. Bởi vì sư tôn hắn nói cho hắn biết, Hàn Thuyên cảnh giới thật sự, nên hắn biết được điều đó.
Người áo bào đen này rốt chọc là ai? Hắn không rõ: "Thiết Ngưu đại ca, ngươi tại sao lại thành dạng như này, hắn đã làm gì huynh?" Thiết Ngưu cũng trả lời hắn: "Ta lúc đi đến, Hàn Thuyên thua thảm hại."
Hàn thuyên còn nói với ta: "đùưng phí công vô ích, đừng giao thủ với hắn." lúc đó ta thế nhưng không nghe mà tiếp tục lên đài, việc này ta cũng tận tình kể cho Lăng Thần nghe vậy.
Chúng ta thế nhưng là huynh đệ a hắc hắc, hắn cười lại ho khan ra máu. Kẻ lại tậm tình, lúc Thiết Ngưu vừa bước lên đài, tên áo bào đen đã cười nhạo hắn.
Thiết Ngưu cũng không muốn kể lại tất cả mọi việc, Lăng Thần biết nên vừa đỡ Thiết Ngưu đi vừa gật đầu. Thiết Ngưu kể tận tình thêm rõ hơn, lúc đó khi ta vừa lên.
Hắn còn không có ra tay với ta, chỉ trêu đùa với ta, nhưng khi hắn đang đứng dưới khán đài. Ta đã nhảy lên cao dùng đến Lưu Minh Thiết Thạch từ trên cao nhảy xuống kết quả.
Áo bào đen thân hình vẫn đứng dưới khán đài, còn ta ở trên không khân đài, rơi xuống không hề bị cản phá. Nhưng mà khi ta gần chạm đến thân thể áo bào đen, ta liền bị hén dùng liêm đao nhỏ chém vô số nhát.
Danh sách chương