Thần hoả Phượng Hoàng cháy suốt ba ngày ba đêm. Trận pháp khắp nơi phủ vây toàn bộ Hùng Thành, chốc chốc lại rung lên, dao động cực kì lợi hại.
Dưới sự trợ giúp của nhóm người Hiểu My, trước khi trăng tròn, toàn bộ Hạc Tử và trứng của chúng trong thi thể nạn nhân đều bị diệt sạch. Hùng tộc cuối cùng cũng thoát khỏi hoạ diệt tộc, lão tộc trưởng thở ra một hơi thật dài.
Lau đi giọt nước mắt mừng vui lăn trên má, lão thật sâu khom người, cảm tạ đội quân cứu viện. Sau, lão vội vã chạy đôn chạy đáo khắp nơi, chỉ huy tộc nhân thu dọn, sắp xếp lại mọi thứ. Cuộc sống bình yên của họ lần nữa lại được bắt đầu.
Mượn một căn phòng rộng lớn của bộ tộc thú nhân. Dàn lãnh đạo cấp cao lại tiến hành tụ họp.
Hiểu My sinh động kể lại mọi chuyện từ lúc đến thăm bộ tộc Hắc Viên. Tiếp theo là Trường An báo cáo kết quả sau một chuyến trở về Hồ Tộc. Chuyện ở nơi này mọi người đều cũng đã biết. Vì thế, cuối cùng là Kim Phượng nói về kết quả điều tra ở bộ tộc Phi Ưng.
Trong đoàn người tiến về bờ bắc lần này. Kim Phượng có thể nói là người lợi hại nhất. Đến bộ tộc Hắc ưng là một nhiệm vụ quá đơn giản với cô.
Bộ tộc Phi Ưng nằm ở phía Bắc của Bờ Bắc Huyền Hải, trên một dãy núi trùng điệp, cao vút chạm vào mây. Địa thế hiểm trở, khó khăn. Chỉ có tộc nhân Phi ưng tộc mới có dễ dàng xuống lên, đi lại.
Tộc trưởng Phi Ưng Tộc là Bá Lỗi. Là một kẻ khôn ngoan, hảo thủ đoạn. Điều may mắn nhất, lòng dạ người này không đến nổi gian xảo, nửa chính, nửa tà. Nhưng đối diện với Thần Phượng viễn cổ, hắn chỉ có thể cúi đầu ngoan ngoãn, liu ríu như một chú chó con.
Lúc đôi mắt màu vàng của Kim Phượng trừng lên, Bá Lỗi sợ run, có bao nhiêu vốn liếng cũng chẳng hề giấu diếm. Kim Phượng hỏi hắn một tộc nhân tên Chu Khiếu. Hắn lập tức hạ lệnh, toàn tộc điều tra.
Một canh giờ sau, toàn bộ tư liệu về Chu Khiếu đã được mang ra, bày lên trước mắt lão tổ tông xinh đẹp.
Nói tới Chu Khiếu, đây cũng là một kẻ điên của bộ tộc. Người Phi Ưng tộc được cử đến bờ Nam thi hành nhiệm vụ, đa số đều là thiên tài. Chỉ có tên Chu Khiếu này là dùng thủ đoạn, tự mình đi.
Không biết làm thế nào, Hắn (CK) khiến cho người có tên trong danh sách được đề cử trước lúc xuất phát thình lình ngã bệnh. Đã vậy, còn không ngớt miệng giới thiệu Chu Khiếu cho các trưởng lão phụ trách, được họ đồng ý cho đi thay.
Sau này, đến được Hư Không thành rồi. Thỉnh thoảng, tin tức truyền về, nói Chu Khiếu không phải là sưu tầm tài liệu, kiến thức bổ ích để xây dựng, phát triển Phi Ưng tộc. Ngược lại, hắn học thật nhiều thói xấu, trầm mê nữ sắc, bạo hành nhân sủng….
Điều này khiến cho cao tầng của bộ tộc hết sức nhức đầu. Nhiều lần hạ lệnh, yêu cầu hắn lập tức trở lại.
Nhưng khoảng cách giữa hai bờ Nam Bắc quá xa xôi. Mệnh lệnh ban ra lại tựa như muối bỏ biển. Biến mất không thấy tâm hơi. Về sau, các tộc nhân khác bên phía đó truyền tin cho hay. Chu Khiếu cố tình lơ đi mệnh lệnh. Tiếp tục sa đoạ, thậm chí, kết giao với những kẻ thần bí, hành động càng lúc càng ngược lại với hai chữ quang minh.
Nghe nói hắn vi phạm nội quy thành Hư Không, lại thêm ngược đãi nhân sủng một cách bạo tàn nên bị thành chủ trục xuất, phải mang theo một ít tài sản về lại cố hương.
Vấn đề đáng nói, tài sản hắn mang theo, ngoài vàng bạc, đan dược, bảo khí còn có hơn mười nhân sủng. Tất cả đều là thiếu niên, nam nữ đều giống nhau, tư sắc mỹ mạo.
Hành trình bay qua Huyền Hải, hắn gặp phải bão lớn mưa to, mười nhân sủng này, số thì lọt xuống biển khơi, số thì lạc trong những đám vân vụ tình cờ xuất hiện. Bản thân Chu Khiếu hoá thành bản thể, hết sức vẫy vùng mới có thể thuận lợi vượt qua. Tuy nhiên, chưa kịp nhẹ nhõm thở phào thì bị địch nhân đuổi đến. Giao chiến một hồi thảm bại, mệnh mất hồn tan. Đúng là quả báo.
- Địch nhân giao chiến với hắn cuối cùng có phải là một cặp nam nữ nhân loại, tên gọi Trần Chí hay không? Kim Phượng nâng mắt, hững hờ lên tiếng.
- Dạ, một tộc nhân khác lúc bay ngang Huyền Hải, tình cờ chứng kiến chuyện này. Chỉ là Chu Khiếu và hắn vốn có hiềm khích từ lâu nên hắn bàng quan, chẳng thèm ra tay trợ giúp.
Tên đó cho biết, kẻ địch của Chu Khiếu đúng là một cặp nam nữ nhân loại. Tên gọi là gì không biết, nhưng mà vũ khí nam tử sử dụng là một thanh côn dài hơn hai thước, chiêu thức rất lợi hại. Nghe như Thiên long hay Thanh long gì gì đó…. Mỗi lần đánh ra là sấm sét, lôi điện rợp trời, bốn phía bùng lên lửa đỏ. Tên tộc nhân quan sát từ một chỗ rất xa mà lông dựng đứng, mồ hôi lạnh ướt hết cả người.
- Kết quả hai người đó thế nào?
- Dạ. Sau khi Chu Khiếu chết, đôi phu phụ đó chủ động đi vào đám vân vụ rồi cũng biến mất. Trước lúc bước vào, người phụ nữ có vẻ rất xúc động, vui mừng. Điều này khiến cho tộc nhân chứng kiến cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Bá Lỗi mang hết sự tình nhất nhất khai báo. Kim Phượng gật gật đầu.
Tiếp theo lại hỏi về chuyện của Chân long tinh huyết, Hộ tâm hoa cùng Thất Vỹ Thiên Hồ. Hi vọng tên tộc trưởng Phi Ưng này có thể cung cấp chút thông tin hữu dụng.
Bá Lỗi thật tình không biết chuyện Hồ tộc. Đó là bộ tộc khép kín, vô cùng bí ẩn, không hề giao du với ngoại giới, thế nhân. Còn về Chân Long tinh huyết cùng Hộ Tâm hoa, trước đây từng nghe đề cập qua. Nghe nói đây là linh dược có thể khởi tử hồi sinh, ngàn vạn khó cầu. Có điều, nếu tộc nào đoạt được, họ cho người canh giữ kỹ còn không kịp, lấy đâu chia sẽ với người ngoài.
Nhưng nếu muốn tìm. Có thể đến Giao nhân tộc một phen. Nghe nói tộc này có nguồn gốc sâu xa với long tộc. Biết đâu chính họ sở hữu nó cũng không chừng.
Bá Lỗi thật thà nói suốt một hồi nhưng ánh mắt không hề rời khỏi thân ảnh áo vàng trước mặt. Mỗi cái nhíu mày của nữ nhân này đều khiến tim hắn rớt ra. Không phải hắn nhát gan, chỉ bởi Phượng Hoàng là chúa tể của những loài có cánh nha.
Kim Phượng nghe tên tộc trưởng tộc Phi Ưng thao thao bất tuyệt một hồi. Sau đó không nói không rằng, lắc người biến mất. Cô không vội vã trở về mà dạo một vòng khắp khu vực phía bắc. Biết đâu, có thể phát hiện dấu hiệu khả nghi. Tay chân của Yêu thần đã có mặt tại đại lục Huyền Thiên, biết đâu cũng nhắm tới tộc nhân hùng mạnh, chúa tể bầu trời này.
……………………………………………………………………
Sau một hồi phân tích tình hình. Hiện tại, đám người của Trần Hiểu My có thể đưa ra những kết luận như sau:
Thứ nhất. Chân long tinh huyết đang thuộc về Giao nhân tộc. Hộ Tâm hoa thì đã xuất hiện tại Linh tộc.
Thứ hai: Thất Vỹ Thiên Hồ, phụ thân của Trần Trường An đã rất có khả năng đang bị giam tại Địa Ngục Thâm Uyên. Muốn đến chỗ này, phải vượt qua cánh cổng địa ngục tại tận cùng Ma Lâm sơn mạch.
Thứ ba: Phu phụ Trần Chí – song thân của Hiểu My kiếp này đang lạc vào một không gian kì bí nào đó trong Vân Vụ xuất hiện trên biển Huyền Hải. Hi vọng họ vẫn bình an cho đến tận lúc này.
Thứ tư: Tay chân của Yên Thần tại Bờ Bắc, hiện giờ có thể xác định ngoài Ma Viên chính là bọn Hạt Tử gây sóng gió ở Hùng Thành vừa xong.
Cả đám người bàn bạc, thảo luận không ít thời gian. Lát sau, họ quyết định chia ra hai nhóm.
Nhóm thứ nhất do Lãnh Nguyệt, Trần Hiểu My, Lữ Tuấn, Ngân Nguyệt Xà dẫn theo Binh Đoàn Thần Võ, trở ra bờ biển, tìm đến bộ tộc Giao Nhân hỏi tung tích của tinh huyết chân long.
Nhóm thứ hai gồm Kim Phượng, Lạc Vô Trần, Trần Trường An, Hùng A Đại, tìm đến Linh tộc. Hộ tâm hoa phải mang về bằng được.
Hai nhóm hẹn nhau gặp tại bãi biển lúc đầu mới đặt chân đến bờ bắc này. Con đường phía trước còn rất dài. Chỉ mong mọi chuyện đều thuận lợi. Thái Thiếu Nam vẫn trong tình trạng hôn mê, đang chờ đợi họ trở về.
Nghĩ tới Giao nhân tộc ở đáy sâu Huyền Hải, Trần Hiểu My lại nhớ tới truyền thuyết người cá ở hiện đại. Nào là truyện cổ tích Nàng tiên cá của nhà văn, nhà thơ người Đan Mạch Hans Christian Andersen, rồi bộ phim Mỹ Nhân Ngư của Châu Tinh Trì, rồi còn có cướp biển vùng Caribe nữa chứ. Đa phần đều giới thiệu người cá nhan sắc đẹp thế nào, giọng hát hay, uyển chuyển ra sao, rồi nước mắt của họ còn có thể hoá thành ngọc trai, công dụng còn quý như tiên đan, diệu dược…. Không biết có thật hay không?
Ha ha. Chuyến đi này, thật đáng mong đợi à nha.
…………………………………………………………………………
Đáng tiếc thay, mọi chuyện lại không giống với suy nghĩ của Trần Hiểu My. Giao nhân tộc tuy là một tộc nhân sống ở đáy biển sâu, nhưng ngoại hình bên ngoài của họ hoàn toàn giống như nhân loại. Không phải thân mình, đuôi cá, cũng không phải tất cả đều xinh đẹp tuyệt trần, giọng hát hay như siêu sao âm nhạc.
Đặc điểm nổi bật nhất của Giao nhân tộc là mái tóc màu xanh lam, xoăn xoăn, bồng bềnh tự nhiên như sóng nước, da dẻ trắng tựa ngọc trai cả nữ lẫn nam, không phân biệt.
Tộc nhân của họ sống trong những cung điện, lâu đài vô cùng mỹ lệ. Giống như hình ảnh thường xuất hiện trong truyện cổ tích phương đông. Xung quanh là rất nhiều loài thực vật biển và những rặn san hô sắc màu rực rỡ, thỉnh thoảng lại rung lên khi có vài đàn cá đông nghìn nghịt nối tiếp bơi qua.
Toàn bộ cảnh sắc nơi đây được chiếu sáng bởi tinh thạch, tạo cảm giác như ngày và đêm trên mặt đất. Điều này làm cho lãnh địa của Giao nhân tộc thêm nổi bật dưới đáy biển thẩm sâu. Tựa thiên đàng làm nhiều người ước ao, mơ mộng.
Dưới sự trợ giúp của nhóm người Hiểu My, trước khi trăng tròn, toàn bộ Hạc Tử và trứng của chúng trong thi thể nạn nhân đều bị diệt sạch. Hùng tộc cuối cùng cũng thoát khỏi hoạ diệt tộc, lão tộc trưởng thở ra một hơi thật dài.
Lau đi giọt nước mắt mừng vui lăn trên má, lão thật sâu khom người, cảm tạ đội quân cứu viện. Sau, lão vội vã chạy đôn chạy đáo khắp nơi, chỉ huy tộc nhân thu dọn, sắp xếp lại mọi thứ. Cuộc sống bình yên của họ lần nữa lại được bắt đầu.
Mượn một căn phòng rộng lớn của bộ tộc thú nhân. Dàn lãnh đạo cấp cao lại tiến hành tụ họp.
Hiểu My sinh động kể lại mọi chuyện từ lúc đến thăm bộ tộc Hắc Viên. Tiếp theo là Trường An báo cáo kết quả sau một chuyến trở về Hồ Tộc. Chuyện ở nơi này mọi người đều cũng đã biết. Vì thế, cuối cùng là Kim Phượng nói về kết quả điều tra ở bộ tộc Phi Ưng.
Trong đoàn người tiến về bờ bắc lần này. Kim Phượng có thể nói là người lợi hại nhất. Đến bộ tộc Hắc ưng là một nhiệm vụ quá đơn giản với cô.
Bộ tộc Phi Ưng nằm ở phía Bắc của Bờ Bắc Huyền Hải, trên một dãy núi trùng điệp, cao vút chạm vào mây. Địa thế hiểm trở, khó khăn. Chỉ có tộc nhân Phi ưng tộc mới có dễ dàng xuống lên, đi lại.
Tộc trưởng Phi Ưng Tộc là Bá Lỗi. Là một kẻ khôn ngoan, hảo thủ đoạn. Điều may mắn nhất, lòng dạ người này không đến nổi gian xảo, nửa chính, nửa tà. Nhưng đối diện với Thần Phượng viễn cổ, hắn chỉ có thể cúi đầu ngoan ngoãn, liu ríu như một chú chó con.
Lúc đôi mắt màu vàng của Kim Phượng trừng lên, Bá Lỗi sợ run, có bao nhiêu vốn liếng cũng chẳng hề giấu diếm. Kim Phượng hỏi hắn một tộc nhân tên Chu Khiếu. Hắn lập tức hạ lệnh, toàn tộc điều tra.
Một canh giờ sau, toàn bộ tư liệu về Chu Khiếu đã được mang ra, bày lên trước mắt lão tổ tông xinh đẹp.
Nói tới Chu Khiếu, đây cũng là một kẻ điên của bộ tộc. Người Phi Ưng tộc được cử đến bờ Nam thi hành nhiệm vụ, đa số đều là thiên tài. Chỉ có tên Chu Khiếu này là dùng thủ đoạn, tự mình đi.
Không biết làm thế nào, Hắn (CK) khiến cho người có tên trong danh sách được đề cử trước lúc xuất phát thình lình ngã bệnh. Đã vậy, còn không ngớt miệng giới thiệu Chu Khiếu cho các trưởng lão phụ trách, được họ đồng ý cho đi thay.
Sau này, đến được Hư Không thành rồi. Thỉnh thoảng, tin tức truyền về, nói Chu Khiếu không phải là sưu tầm tài liệu, kiến thức bổ ích để xây dựng, phát triển Phi Ưng tộc. Ngược lại, hắn học thật nhiều thói xấu, trầm mê nữ sắc, bạo hành nhân sủng….
Điều này khiến cho cao tầng của bộ tộc hết sức nhức đầu. Nhiều lần hạ lệnh, yêu cầu hắn lập tức trở lại.
Nhưng khoảng cách giữa hai bờ Nam Bắc quá xa xôi. Mệnh lệnh ban ra lại tựa như muối bỏ biển. Biến mất không thấy tâm hơi. Về sau, các tộc nhân khác bên phía đó truyền tin cho hay. Chu Khiếu cố tình lơ đi mệnh lệnh. Tiếp tục sa đoạ, thậm chí, kết giao với những kẻ thần bí, hành động càng lúc càng ngược lại với hai chữ quang minh.
Nghe nói hắn vi phạm nội quy thành Hư Không, lại thêm ngược đãi nhân sủng một cách bạo tàn nên bị thành chủ trục xuất, phải mang theo một ít tài sản về lại cố hương.
Vấn đề đáng nói, tài sản hắn mang theo, ngoài vàng bạc, đan dược, bảo khí còn có hơn mười nhân sủng. Tất cả đều là thiếu niên, nam nữ đều giống nhau, tư sắc mỹ mạo.
Hành trình bay qua Huyền Hải, hắn gặp phải bão lớn mưa to, mười nhân sủng này, số thì lọt xuống biển khơi, số thì lạc trong những đám vân vụ tình cờ xuất hiện. Bản thân Chu Khiếu hoá thành bản thể, hết sức vẫy vùng mới có thể thuận lợi vượt qua. Tuy nhiên, chưa kịp nhẹ nhõm thở phào thì bị địch nhân đuổi đến. Giao chiến một hồi thảm bại, mệnh mất hồn tan. Đúng là quả báo.
- Địch nhân giao chiến với hắn cuối cùng có phải là một cặp nam nữ nhân loại, tên gọi Trần Chí hay không? Kim Phượng nâng mắt, hững hờ lên tiếng.
- Dạ, một tộc nhân khác lúc bay ngang Huyền Hải, tình cờ chứng kiến chuyện này. Chỉ là Chu Khiếu và hắn vốn có hiềm khích từ lâu nên hắn bàng quan, chẳng thèm ra tay trợ giúp.
Tên đó cho biết, kẻ địch của Chu Khiếu đúng là một cặp nam nữ nhân loại. Tên gọi là gì không biết, nhưng mà vũ khí nam tử sử dụng là một thanh côn dài hơn hai thước, chiêu thức rất lợi hại. Nghe như Thiên long hay Thanh long gì gì đó…. Mỗi lần đánh ra là sấm sét, lôi điện rợp trời, bốn phía bùng lên lửa đỏ. Tên tộc nhân quan sát từ một chỗ rất xa mà lông dựng đứng, mồ hôi lạnh ướt hết cả người.
- Kết quả hai người đó thế nào?
- Dạ. Sau khi Chu Khiếu chết, đôi phu phụ đó chủ động đi vào đám vân vụ rồi cũng biến mất. Trước lúc bước vào, người phụ nữ có vẻ rất xúc động, vui mừng. Điều này khiến cho tộc nhân chứng kiến cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Bá Lỗi mang hết sự tình nhất nhất khai báo. Kim Phượng gật gật đầu.
Tiếp theo lại hỏi về chuyện của Chân long tinh huyết, Hộ tâm hoa cùng Thất Vỹ Thiên Hồ. Hi vọng tên tộc trưởng Phi Ưng này có thể cung cấp chút thông tin hữu dụng.
Bá Lỗi thật tình không biết chuyện Hồ tộc. Đó là bộ tộc khép kín, vô cùng bí ẩn, không hề giao du với ngoại giới, thế nhân. Còn về Chân Long tinh huyết cùng Hộ Tâm hoa, trước đây từng nghe đề cập qua. Nghe nói đây là linh dược có thể khởi tử hồi sinh, ngàn vạn khó cầu. Có điều, nếu tộc nào đoạt được, họ cho người canh giữ kỹ còn không kịp, lấy đâu chia sẽ với người ngoài.
Nhưng nếu muốn tìm. Có thể đến Giao nhân tộc một phen. Nghe nói tộc này có nguồn gốc sâu xa với long tộc. Biết đâu chính họ sở hữu nó cũng không chừng.
Bá Lỗi thật thà nói suốt một hồi nhưng ánh mắt không hề rời khỏi thân ảnh áo vàng trước mặt. Mỗi cái nhíu mày của nữ nhân này đều khiến tim hắn rớt ra. Không phải hắn nhát gan, chỉ bởi Phượng Hoàng là chúa tể của những loài có cánh nha.
Kim Phượng nghe tên tộc trưởng tộc Phi Ưng thao thao bất tuyệt một hồi. Sau đó không nói không rằng, lắc người biến mất. Cô không vội vã trở về mà dạo một vòng khắp khu vực phía bắc. Biết đâu, có thể phát hiện dấu hiệu khả nghi. Tay chân của Yêu thần đã có mặt tại đại lục Huyền Thiên, biết đâu cũng nhắm tới tộc nhân hùng mạnh, chúa tể bầu trời này.
……………………………………………………………………
Sau một hồi phân tích tình hình. Hiện tại, đám người của Trần Hiểu My có thể đưa ra những kết luận như sau:
Thứ nhất. Chân long tinh huyết đang thuộc về Giao nhân tộc. Hộ Tâm hoa thì đã xuất hiện tại Linh tộc.
Thứ hai: Thất Vỹ Thiên Hồ, phụ thân của Trần Trường An đã rất có khả năng đang bị giam tại Địa Ngục Thâm Uyên. Muốn đến chỗ này, phải vượt qua cánh cổng địa ngục tại tận cùng Ma Lâm sơn mạch.
Thứ ba: Phu phụ Trần Chí – song thân của Hiểu My kiếp này đang lạc vào một không gian kì bí nào đó trong Vân Vụ xuất hiện trên biển Huyền Hải. Hi vọng họ vẫn bình an cho đến tận lúc này.
Thứ tư: Tay chân của Yên Thần tại Bờ Bắc, hiện giờ có thể xác định ngoài Ma Viên chính là bọn Hạt Tử gây sóng gió ở Hùng Thành vừa xong.
Cả đám người bàn bạc, thảo luận không ít thời gian. Lát sau, họ quyết định chia ra hai nhóm.
Nhóm thứ nhất do Lãnh Nguyệt, Trần Hiểu My, Lữ Tuấn, Ngân Nguyệt Xà dẫn theo Binh Đoàn Thần Võ, trở ra bờ biển, tìm đến bộ tộc Giao Nhân hỏi tung tích của tinh huyết chân long.
Nhóm thứ hai gồm Kim Phượng, Lạc Vô Trần, Trần Trường An, Hùng A Đại, tìm đến Linh tộc. Hộ tâm hoa phải mang về bằng được.
Hai nhóm hẹn nhau gặp tại bãi biển lúc đầu mới đặt chân đến bờ bắc này. Con đường phía trước còn rất dài. Chỉ mong mọi chuyện đều thuận lợi. Thái Thiếu Nam vẫn trong tình trạng hôn mê, đang chờ đợi họ trở về.
Nghĩ tới Giao nhân tộc ở đáy sâu Huyền Hải, Trần Hiểu My lại nhớ tới truyền thuyết người cá ở hiện đại. Nào là truyện cổ tích Nàng tiên cá của nhà văn, nhà thơ người Đan Mạch Hans Christian Andersen, rồi bộ phim Mỹ Nhân Ngư của Châu Tinh Trì, rồi còn có cướp biển vùng Caribe nữa chứ. Đa phần đều giới thiệu người cá nhan sắc đẹp thế nào, giọng hát hay, uyển chuyển ra sao, rồi nước mắt của họ còn có thể hoá thành ngọc trai, công dụng còn quý như tiên đan, diệu dược…. Không biết có thật hay không?
Ha ha. Chuyến đi này, thật đáng mong đợi à nha.
…………………………………………………………………………
Đáng tiếc thay, mọi chuyện lại không giống với suy nghĩ của Trần Hiểu My. Giao nhân tộc tuy là một tộc nhân sống ở đáy biển sâu, nhưng ngoại hình bên ngoài của họ hoàn toàn giống như nhân loại. Không phải thân mình, đuôi cá, cũng không phải tất cả đều xinh đẹp tuyệt trần, giọng hát hay như siêu sao âm nhạc.
Đặc điểm nổi bật nhất của Giao nhân tộc là mái tóc màu xanh lam, xoăn xoăn, bồng bềnh tự nhiên như sóng nước, da dẻ trắng tựa ngọc trai cả nữ lẫn nam, không phân biệt.
Tộc nhân của họ sống trong những cung điện, lâu đài vô cùng mỹ lệ. Giống như hình ảnh thường xuất hiện trong truyện cổ tích phương đông. Xung quanh là rất nhiều loài thực vật biển và những rặn san hô sắc màu rực rỡ, thỉnh thoảng lại rung lên khi có vài đàn cá đông nghìn nghịt nối tiếp bơi qua.
Toàn bộ cảnh sắc nơi đây được chiếu sáng bởi tinh thạch, tạo cảm giác như ngày và đêm trên mặt đất. Điều này làm cho lãnh địa của Giao nhân tộc thêm nổi bật dưới đáy biển thẩm sâu. Tựa thiên đàng làm nhiều người ước ao, mơ mộng.
Danh sách chương