Trong lúc Ngũ Trọng Lâu mọi người đều nườm nượp gọi giá tới lui thì Hiểu My chỉ thờ ơ, một bên xem náo nhiệt.

- Tỷ, sao Thần võ Binh đoàn nãy giờ không lên tiếng.

Trường An nghi vấn, nhìn sang Hiểu My. Cô đắc ý trả lời.

- Tỷ đã dặn họ, cái gì nhìn trúng do Minh Tâm đan phái và Phi Tinh tông môn luyện chế, cứ việc ghi nhớ. Sau này mình nhờ họ tạo riêng. Bây giờ chúng ta đang gầy dựng lực lượng, mỗi hành động đều cần cân nhắc tới tui, không thể tuỳ hứng nhất thời.

- Tỷ cẩn thận là đúng rồi. Nếu nhị thúc biết tỷ làm việc ngày càng ổn thoã thế này, ắt hẳn rất vui mừng.

Hiểu My nhếch môi, liếc đệ đệ mình một cái rõ dài: Đệ đang khen tỷ bây giờ hay chê tỷ trước đây vậy? - Cả hai đó. Ha ha.

- Tiểu Phong tử, ai cho huynh chen vào. Ngứa da à?

Mỗ nữ nhân vươn móng heo của mình ra, chuẩn bị cào cấu gương mặt lúc lắc thịt của Thường Phong thì âm thanh của Hải Ba lại vang lên, thu hút sự chú ý của mọi người.

- Phi Tinh tông môn vừa đấu giá bảo vật cuối cùng hôm nay. Những vị khách nào đã sở hữu thứ mình yêu thích thì xinh chúc mừng, những ai chưa may mắn chớ vội buồn. Sau đây, chúng ta sẽ đấu giá bảo vật của Vô Cực Kiếm Phái.

Đầu tiên là bí tịch võ công: Sơn Hà Kiếm – luyện thành đảm bảo có thể làm mưa làm gió, quét ngang giang hồ.

- Vô Cực tử chưởng môn tính đào vách tường Nhị Thần Sơn bọn huynh à?

Trương Hàn Kiệt nhìn sang Đỗ Minh, lời nói mang theo chút mỉa mai nhưng chẳng ai trách vì mọi người đều hiểu hắn vốn chẳng có ý nghĩ vậy.

- Không phải vậy. Vô cực kiếm phái thuở mới thành lập, chưởng môn đời đầu tiên là một kiếm sĩ đạt tới đỉnh cao kiếm pháp, khắp cõi không địch thủ.

Nghe nói vị tổ tiên đó đã nghiên cứu, sáng tạo ra rất nhiều bộ kiếm pháp siêu phàm. Tuy nhiên, truyền đến đời này của chúng ta đã thất lạc không ít. Bản thân các đệ tử Nhị Thần Sơn cũng chỉ tu luyện những bộ nổi danh nhất trong số còn giữ lại. Đa phần đều luyện Vô Cực Kiếm Pháp – cũng là bộ kiếm độc đáo và lợi hại nhất trong số những bí tịch của tổ tiên.

Đến đời của chưởng môn Vô Cực Tử hiện tại, không biết vì sao ngài lại tìm về được những thứ đã mất. Vì vậy mới có sự việc mang chúng ra đấu giá hôm nay.

Đỗ Minh từ từ giải thích. Bản thân là đại đệ tử của Vô Cực Kiếm Phái, hắn có cơ hội tiếp xúc nhiều hơn với cao tầng tông môn, cũng vì thế mà hiểu vài chuyện sâu sắc hơn mọi người.

Tuy nhiên, so với hắn thì Hiểu My cùng Lữ Tuấn mới gọi là đi guốc trong bụng Vô Cực Tử. Vì hắn (VCT) là đại đệ tử của Hoan Hỉ thần luân hồi, nên việc tìm lại những đứa con tinh thần của mình đơn giản như trở bàn tay.

Sơn Hà Kiếm được các gia tộc và binh đoàn cạnh tranh quyết liệt. Sau đó, cũng được bán đi với giá không tưởng.

- Chưởng môn quả nhiên lợi hại. Cao Y Y không giấu diếm khen ngợi thần tượng của mình.

- Kế tiếp, chúng ta sẽ đến với một bộ Đao pháp do Đao thần Quân Trương chính đạt được trong một đại cơ duyên. Liệt Diễm Đao Pháp – vô cùng thích hợp cho những người sử dụng bảo đao có hoả thuộc tính. Giá khởi điểm: 500 tinh hạch yêu thú cấp 8.

Cuối cùng, Hiểu My cũng đã rõ, tài sản của Vô Cực Kiếm phái từ đâu ra. Không chỉ có siêu phú kinh thương của bát trưởng lão mà còn có vô số bí tịch võ công của những đại năng trên dãy Hằng Sơn, đủ lật tung toàn bộ bờ nam Huyền Hải.

Vô Cực Kiếm phái đấu giá bảo vật của mình xong, đến phiên Hắc Nguyệt Phái đấu giá. Thứ họ đưa ra là những tinh hạch yêu thú cấp cao cùng linh thảo và tinh thạch.



Hiểu My đấu được 3 viên tinh hạch Thuỷ Thuộc tính, giao cho Trường An.

Phi Tinh Tông Môn đoạt được 1 quả trứng yêu thú phi hành Hoàng Phong điêu. Ha ha. Cái giá quả không nhỏ. Cũng may là Hiểu My cũng sở hữu một quả trong tay nên cô cứ ung dung, vênh mặt hất cằm nhìn người người nuối tiếc, thở than.

Minh Tâm đan phái đệ tử thì tranh được vài gốc thảo dược mấy ngàn năm, mặt của những đệ tử áo trắng sáng ngời như nắng mới. Ai ai cũng mãn nguyện, vui mừng.

Hải Bá đứng trên sân khấu cao, vui vẻ bao quát toàn thể Ngũ Trọng Lâu rồi ồ ồ lên tiếng:

- Vừa rồi là phần đấu giá bảo vật của tứ đại phái ở bờ nam huyền hải. Tiếp theo đây, Hắc Nguyệt Phái chúng tôi sẽ đấu giá bảo khí của những thần bí nhân gửi gắm. Đầu tiên là 1 sợi gân giao long dài 3 thước, có thể khiến cho mọi bảo khí tăng tính dẻo và độ đàn hồi. Giá khởi điểm là 100 viên tinh hạch yêu thú cấp 7.

- Đến rồi, đến rồi.

Hiểu My kích động la lên. Sau đó, cô nàng không ngừng thét gào gọi giá làm các huynh đệ chung quanh cũng choáng váng mặt mày.

Tiểu Phong Tử nhìn sang Trường An: Đây là “làm việc ổn trọng, ngày càng trưởng thành” mà đệ nói à?

Trường An mặt lạnh tanh, chỉ sang nam tử mặt đỏ hồng hạnh phúc đứng cạnh bên, hời hợt nói: Cái này huynh phải họi nhị sư huynh của chúng ta rồi. Hình như có người muốn rèn đúc bảo khí cho ai đó.

Thường Phong nhìn Lữ Tuấn rồi nhìn lại Hiểu My, lắc đầu: Chậc chậc, một bộ dáng háo sắc ngu muội. Tiếc thay, tiếc thay.

Hiểu My đang hăng như gà chọi, quay sang, đạp cho hắn một cái làm hắn la lên oai oái.

Sau đó, cô mang tài sản của mình ra, đổi lấy gân giao long, nâng niu đặt vào trong không gian giới chỉ.

Hội đấu giá vẫn tiếp tục với những vật phẩm khác. Tuy sức hút không bằng bảo vật của tứ đại phái, nhưng ngẫu nhiên vẫn có thể gặp những thiên tài, địa bảo rất được hoan nghênh.

- Và vật phẩm áp trục của đấu giá hội hôm nay, là một mảnh tàn đồ, dù không trọn vẹn, cũng không biết kết quả dẫn đến đâu, nhưng chỉ bằng chất liệu trân quý để tạo ra nó, ta cũng có thể dự đoán được giá trị liên thành.

Hải Bá cho người giở tấm vải đỏ phủ bên trên khay bạc. Sau nó trầm trồ quảng cáo tiếp:

- Mảnh tàn đồ này tạo ra từ da thần thú Huyền Vũ. Theo dự đoán, có thể sưu tập đủ 4 mảnh sẽ đạt được đại kỳ ngộ, đại cơ duyên. Chủ nhân của nó không muốn đổi bằng tinh hạch mà chỉ muốn trứng của yêu thú phi hành.

Mời quý khách bắt đầu kêu giá.

Tiếng nghị luận xầm xì vang lên.

Đổi trứng yêu thú phi hành để lấy một mảnh tàn đồ. Đây là cái giá không nhỏ. Trứng yêu thú là một vật hữu hình, trong khi tàn đồ lại mang đến cơ hội mong manh vì chưa chắc có thể sưu tập đủ những phần còn lại. Đó là chưa kể đến, vận mệnh luôn chọn lựa người. Sơ sẩy một chút rất có khả năng vô phương tiếc hận.

Mọi người cân nhắc, trao đổi rất nhiều. Tuy nhiên, lại chẳng ai kêu giá.

Hiểu My nhìn Đỗ Minh, tò mò hỏi nhỏ:

- Đại sư huynh, từ đầu buổi đến giờ, sao không thấy các vị chưởng môn xuất hiện?

- Bốn đại chưởng môn rất ít khi tham gia những buổi đấu giá thế này, đa phần đều giao cho các trưởng lão cả.

Đỗ Minh vừa nói xong, đã nghe thấy âm thanh quen thuộc của Cửu Trưởng lão Cao Hàn lên tiếng:

- Vô Cực Kiếm Phái dùng 2 quả trứng Đại hồng điêu đổi lấy tàn đồ.

- Phi tinh tông môn dùng 2 quả trứng Kim Trân Tước đổi lấy tàn đồ.

- Minh tâm đan phái dùng 2 quả trứng Bạch Phi Điểu, xin được cạnh tranh cùng Vô Cực kiếm phái và Phi Tinh tông môn.

………………..

- Oa, ai ai cũng đại gia cả. Hiểu My mở miệng thật to, suýt soa ngưỡng mộ. Sau đó quay sang các nam nhân bên cạnh, mở miệng hỏi:

- Đại hồng điêu, Kim Trân Tước, Bạch Phi điểu, con nào lợi hại hơn?

Mấy huynh đệ Đỗ Minh nhíu mày suy nghĩ, sau đó, Trương Hàn Kiệt mới chầm chậm trả lời.

- Đại Hồng Điêu có sinh mệnh lực rất cao. Dễ nuôi hơn hẳn nhưng so về sức chiến đấu thì không bằng Kim Trân Tước. Bên cạnh đó, Bạch Phi Điểu thì thua cả hai loài kia về sinh mệnh lực và sức chiến đấu nhưng lại khai mở linh trí sớm hơn, tư duy cũng tốt hơn.

- Ặc, vậy là môn phái chúng ta yếu thế hơn rồi. – Tiểu Phong tử lên tiếng. Sau đó mới khều khều Hiểu My: Muội còn quả trứng nào không?

- Chỗ này muội chỉ có hai quả trứng của Triêu Vân hạc. Không biết có thể sánh được với chúng không?

- Tuy sức chiến đấu của Triêu Vân Hạc không bằng các chủng tộc khác nhưng linh trí và tuổi thọ của chúng hơn hẳn các loài phi điểu. Nếu như có thể mang ra đấu giá tàn đồ, cơ hội thắng lợi sẽ nhiều hơn. - Lữ Tuấn thành thật đưa ra nhận xét của mình.

Đỗ Minh trầm ngâm một lát rồi nhìn sang Hiểu My.

- Trần sư muội, ta sẽ tìm Cửu Trưởng Lão hỏi thử. Tạm thời muội đừng vội báo giá. Nếu Cửu trưởng lão đồng ý, ta sẽ gọi giá thay.

Nói xong, đại sư huynh đứng dậy, đi ra ngoài.

- Tỷ tỷ. Có phải tỷ định mang cặp trứng Triêu Vân Hạc này về tặng nhị thúc không?

- Ờ. Tỷ định dưỡng cặp trứng này cho Đan viên của chúng ta. Biết đâu mai mốt có thể học theo chưởng môn, làm tiên nhân cưỡi hạc. Ha ha.

Nhắc tới Tiên nhân cỡi hạc, mọi người lại thấy buồn cười. Cũng chỉ có Hiểu My mới dám nghĩ ra biệt danh cho vị chưởng môn cao cao tại thượng của họ.

Riêng bản thân Hiểu My lúc này lại nhảy nhót trong lòng, thầm biết ơn cái con đại ưng biến thái kia. Nếu không vì sở thích quái dị của nó thì cô đã không hời to rồi. Ha ha. Một con chim trống đi sưu tập trứng chim xinh đẹp. Trời cao ạ. Cười chết mất thôi!

Cuối cùng, dù Hiểu My thật sự muốn mang hai quả Triêu Vân Hạc ra nhưng cũng không có cơ hội.

Lãnh Nguyệt công tử dùng 1 quả trứng Hoàng Phong điêu cùng 1000 viên tinh hạch yêu thú cấp 5, 500 viên tinh hạch yêu thú cấp 6 và 20 viên hạch yêu thú 7 đổi lấy tàn đồ.

Vị thần long đó suy nghĩ thật chu đáo a.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện