Đại ca của Hồ Phượng Nhi là Hồ Hoài Nhân. Hắn vì con đường phát triển của gia tộc mà từ lúc thiếu niên đã không ngừng bôn ba, đi khắp các quốc gia tại Đại lục Phong Linh, sưu tầm các loài thảo dược quý hiếm khác nhau. Hiện tại, hắn cũng đã mở ra một chi nhánh của Dược Phong Cư tại Nam Quốc, đang càng ngày càng phát triển, lớn mạnh.

Hồ Gia có cách thức giáo dục con cái vô cùng đặc biệt. Con trưởng từ sớm phải học cách tự lập. Sau khi thành tài mới có thể trở lại, kế thừa gia tộc. Trong quan điểm của các vị trưởng bối, mặc dù bên ngoài đầy rẫy hiểm nguy, cạm bẫy. Nhưng chỉ có chân chính vượt qua thì con cháu họ mới nhanh chóng trưởng thành. Dù cho phải bỏ mạng bên ngoài cũng là do con cháu mình bất tài vô dụng. Còn hơn là bị nuôi dưỡng trong nhà kính rồi không chống đối nổi một cơn bão táp mưa sa.

Ha, suy nghĩ này tuy có phần lãnh khốc, nhưng mà dù sao, mỗi một người làm cha làm mẹ đều có cách thức giáo dục con cái riêng của mình. Hơn nữa, Hồ gia cũng đã cho người cùng đồng hành, hỗ trợ và bảo vệ cho mỗi thành viên từ sớm ly khai. Vì vậy mà chuyện khó khăn tuy nhiều nhưng chuyện đáng tiếc như mất đi sinh mạng rất hiếm khi xảy ra. Hồ Hoài Nhân là một minh chứng điển hình. Tỷ đệ Hồ Phượng Nhi cũng không ngoại lệ. 

Hồ Phượng Nhi thân là nữ tử, từ sớm cũng phải lăn lộn bên ngoài chứ không như các cô nương cổ đại được nuôi dưỡng trong khuê phòng, quanh năm cửa lớn đại môn cũng khó có dịp bước ra. 

Hồ Hoài An là con trai út, được ưu ái nhiều hơn. Nhưng mà chuyện lịch lãm, hắn chắc chắn phải trải qua. Chỉ là lần này, hắn chủ động xin đi. Nơi đến lại là Đại Lục Huyền Thiên xa xôi vô tận. Không biết nên mừng hay nên lo lắng cho hắn nhiều hơn? Haiz

…………………………………………………………………….

Sáng sớm hôm sau.

Hội trường lớn của Đại lâu tổ chức đại hội giao lưu.

Hai mươi mấy đội tuyển còn lại tập trung đông đủ. Sau một giấc ngủ bình yên, cảm xúc của mọi người đã được điều chỉnh. Tuy vẫn còn đó những nỗi sợ hãi ẩn sâu, nhưng mà nụ cười cũng đã tự nhiên hơn. Trong suy nghĩ của hầu hết, chỉ cần không quay lại Ngải Lâm là được.

Người điều khiển chương trình lần này là Trương Chính Phương – Hội trưởng Công hội dược sư tại Đan Thành.

Trương Chính Phương đứng trên khấu, dõng dạt đọc tên từng đội tuyển và nhiệm vụ mà họ rút thăm được tại vòng hai. 

Đội tuyển có tên sẽ mang theo thành quả thu thập được của đội mình, đặt trên bàn dài chuẩn bị trước mặt ban giam khảo để họ kiểm tra đánh giá.

Dĩ nhiên, với nội dung thi đấu đơn giản như thế, đội tuyển của Dược Phong Cư với năm gốc Thuận Phong Thảo vượt chuẩn quy định một khoảng cách rất xa đã dễ dàng giành được chiến thắng. Không những thế, nhờ có phần thảo dược tốt hơn cả tốt, hai người Hồ Phượng Nhi cùng Ngọc Tam Lang đã nhanh chóng điều chế được những liệu vô cùng “bá đạo”. 

Haiz. Chính xác là chỉ có thể sử dụng hai từ bá đạo này để có thể hình dung về công dụng của nó. Còn lý do gì, chắc phải đợi tới khi đấu giá sản phẩm của vòng thi đấu thứ ba diễn ra, mọi người sẽ càng thêm rõ ràng. (Ha ha)

Tại vòng đấu giá của đại hội. Người điều khiển đấu giá cũng là do mỗi đội bàn bạc, thống nhất cử ra.

Trần Hiểu My rất may mắn. Ha, đúng là may mắn khi sáu người còn lại đều thống nhất đề cử: Đại Kim. Bởi vì “Hắn học hỏi được rất nhiều ưu điểm tốt từ tiểu thư. Tuyệt đối sẽ không làm mọi người thất vọng”.

Cơn ác mộng mang tên “Quảng cáo” từ sau khi Đại Kim bước lên sân khấu đã chính thức bắt đầu.

- Các vị. Các vị. Trên đời này có ai không sợ chết. Tiểu thư nhà ta thường nói: “Đến con kiến còn tham sống thì nói chi đến con người. Trời cao đất rộng, thiên lý nghìn trùng. Bàn chân ta chưa đi được nhiều nơi, dạ dạy ta chưa tiêu hoá được đủ các vị mỹ thực nhân gian. Đôi mắt của ta còn chưa ngắm đủ núi sông với bốn mùa cảnh đẹp, ý vui. Và quan trọng nhất, chúng ta còn chưa tận hưởng đủ khoảng thời gian ngọt ngào hạnh phúc bên cạnh giai nhân, hồng nhan tri kỷ…”.

Tiểu thư nhà ta còn dạy rằng: Hoạ hổ hoạ bì nan hoạ cốt, tri nhân tri diện bất tri tâm. Giang hồ hiểm ác, đâu ai biết được tương lai phía trước sẽ có những hiểm nguy, cạm bẫy thế nào. Giả sử như một ngày nào đó, vì chuyện ngoài ý muốn mà sinh mạng leo lét chỉ còn một hơi. Vậy thì các vị cũng chớ lo chi. Bởi lẽ, đã có Túc Anh Đan – có tác dụng hồi thần, giúp người sắp chết giữ được một hơi, đủ thời gian chờ cơ hội kịp thời cứu chữa. 

Túc Anh Đan – dược liệu bào chế từ Túc Anh Thảo – Thảo dược trân quý của Nam Quốc cùng vô số dược liệu trân quý khác. Giá khởi điểm là năm ngàn lượng một viên. Bình bạch ngọc này có 5 viên. 

Mời các vị bắt đầu ra giá.

……………………………………………………………………..

Hội trường kích động.

Lời lẽ của Đại Kim rất trực tiếp. Rất khẳng khái, rất hùng hồn, rất…. Mẹ nó! Nhưng mà đừng có “Tiểu thư nhà ta thường nói, tiểu thư còn nói” được không hả? – Trần Hiểu My cảm thấy sắp ngất tới nơi rồi.

Vòng ba này có bán vé cho người ngoài. Do đó, hội trường đâu chỉ có thành viên của các đội dự thi, còn có cả thương nhân, đại biểu các gia tộc, lãng tử, hiệp khách và cả “các bà nội trợ” cổ đại rủng rỉnh tiền tiêu.

Ban tổ chức vì muốn tuyên truyền cho Đại hội giao lưu tại Đan Thành, không tiếc bỏ một số vốn lớn ra đầu tư, còn có cả một đoàn vệ sĩ mấy trăm người canh gác thâm nghiêm, đề phòng rủi ro, bất trắc. 

Vì thế, mỗi khi một loại dược liệu mới được đưa ra, hội trường rất có khả năng lập tức oà vỡ. Giống như lúc này.

Đại Kim quả thật là một hoạt náo viên chuyên nghiệp. 

- Các vị các vị. Tiểu Thư nhà ta thường nói. Nàng hâm mộ nhất là nhân vật Chi Chi – con gái của Ngưu Ma Vương trong bộ siêu phẩm truyện tranh: Bảy Viên Ngọc Rồng. 

Ta từng hỏi vì sao nàng hâm mộ nhân vật này. Tiểu thư nói: Vì Chi Chi là Vợ của Sôn Gô Ku. Mà Sôn Gô Ku là ai – hắn là một anh hùng, là người mạnh nhất trong vũ trụ. Thế nhưng, Sôn Gô Ku cũng là một người đàn ông cực kì sợ vợ a.

Bởi thế mới nói: Anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Nhưng mà Mỹ nhân tìm đâu ra? Mỹ nhân là do trời sinh, do cha sinh, mẹ đẻ. Nhưng mà Mỹ nhân còn có thể do tự ta tạo ra. Các vị phu nhân, tiểu thư thân mến. Chỉ cần dùng Phù Dung Đan của chúng tôi. Đảm bảo các vị sẽ lập tức trở thành một siêu cấp mỹ nhân, không ai không khát khao, không ai không ngưỡng mộ. 

Phù Dung đan được luyện chế từ Phù Dung Thảo – vốn là một bảo vật dưới đáy biển sâu – cùng một số loại thảo dược trân quý thập phần. Giá khởi điểm là 1000 lượng vàng một viên. Bình năm viên, mời mọi người chào giá! …………………………………………………………………

Phù Dung Đan còn được mọi người hưởng ứng nhiệt liệt hơn cả Túc Anh Đan. Đám người Dược Phong Cư nhìn cả hội trường, người tranh, ta đoạt, ai cũng phải cảm thán, tặc lưỡi hít hà.

- Sắc đẹp ngàn cân. – đây là chân lý mà Hiểu My đút kết.

- Ta cảm thấy sinh mệnh nhỏ nhoi không đáng giá. Chỉ có nhan sắc mới là thứ quan trọng nhất trên cõi đời này. – Đây là ý kiến của Khúc Văn. 

Sau khi Khúc đại MC thốt ra câu nói kinh điển ấy, vô số ánh mắt hướng phía hắn tập trung sang. Tất cả đều thống nhất với nhau, trong lòng thét gào: Haiz… không ngờ, trên thế giới cũng có người tự kỷ đến trình độ này. 

Khúc Văn phát hiện mình lỡ lời. Hắn quay mặt sang một bên, che giấu vẻ bối rối thẹn thùng. Nhưng mà hắn lại bị hai vành hồng hồng khả nghi bán đứng.

Phù Dung Đan dùng cái giá “Chỉ trên trời mới có” bán đi. Điều này càng trở thành thuốc kích thích cho Đại Kim. Hắn càng lúc càng hưng phấn, huyết khí sục sôi như bơm phải máu gà. Giọng hắn trên sân khấu oang oang:

- Để cảm ơn sự ủng hộ nhiệt tình của các vị. Tiếp theo đây, tôi sẽ kể cho các vị nghe một câu chuyện. Đây là chuyện tình cẩu huyết nhất – à không, chuyện tình cảm động nhất mà ta từng nghe tiểu thư kể. 

Ngày xưa, có một nàng công chúa xinh đẹp tuyệt trần. Từ nhỏ nàng đã mất đi mẫu thân. Phải sống trong sự ghẻ lạnh, đoạ đày của kế mẫu.

Rồi một ngày nọ, khi nàng trưởng thành. Nhan sắc tuyệt thế khuynh thành của nàng bị kế mẫu ghét ganh. Kết quả nàng bị hại, bị ngủ vùi trong giấc ngủ trăm vạn năm tại một sơn cốc đẹp tựa chốn bồng lai tiên cảnh.

Thời gian trôi qua. Đến một ngày kia, một chàng lãng tử vô tình lạc vào đây. Chàng bị thu hút bởi vẻ ngoài mong manh như ngọc của giai nhân. Một nụ hôn phớt nhẹ qua môi. Công chúa tỉnh lại rồi hai người bị tiếng sét ái tình đánh trúng. Sau đó trọn đời trọn kiếp ở bên nhau.

- Ha ha ha…………….

Đại Kim kể xong câu chuyện, khán giả bên dưới cười ha hả như điên. Các nữ nhân có mặt ở đây thẹn thùng, mặt đỏ tim run. Còn cánh nam nhân lại vô cùng khoái trá. Gì mà phi lễ chớ nhìn, phi lễ chứ làm. Để tóm được giai nhân trong lòng, cho dù dùng cách vô sỉ hơn nữa họ cũng sẽ làm, huống chi chỉ một nụ hôn phớt vội. (he he)

Đại Kim đợi không khí lắng xuống, sau đó hắn lại quăng tiếp một quả bom.

- Các vị. Chuyện xưa chưa hẳn đã không thể xuất hiện tại hôm nay. Mọi người nếu hâm mộ nam tử trong câu chuyện của tiểu thư nhà tôi, xin hãy hết sức chú ý. Vì ngay sau đây là loại dược liệu có thể biến ước mơ của mọi người thành sự thật.

Bình ngọc này chứa Ái Tâm Đan – Loại dược liệu được bào chế từ Ái Tâm Lang – loại thảo dược chỉ xuất hiện trong truyền thuyết dưới đáy đại dương mênh mông vô tận.

Nếu người nào uống được Ái Tâm Đan – sẽ bị hôn mê trong một thời gian ngắn. Nhưng sau đó, khi tỉnh lại sẽ giao trọn tim mình cho người khác phái nhìn thấy đầu tiên.

Vâng, tuy Ái Tâm Đan có chút tác dụng làm người dùng hôn mê. Nhưng mà dược liệu của chúng tôi chắc chắn không phải là độc dược. Nhưng mà nếu có độc dược thế này, tôi cũng sẽ chẳng một chút suy nghĩ chần chừ. Tiểu thư nhà tôi khẳng định rằng: Trên thế gian này, không có loại độc dược nào sánh bằng tình yêu. Ha ha ha. Đúng hay sai trong ý kiến của cô ấy, tôi không có gan luận bàn. Chi bằng các vị cứ mua Ái Tâm Đan về rồi tự mình kiểm chứng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện