Trên không trung, dối mặt với thời khắc sinh tử, Trần Tiểu Nhạn không rời mắt khỏi hắc sắc đoản nhận, trước ngực nàng hình thành lên một phong thuẫn, một phong thuẫn nhỏ chỉ bằng 1/3 phong thuẫn bình thường, che đậy ngay vị trí tim. Vì diện tích nhỏ hơn nên lực phòng ngự cũng cao hơn.

"Hừ!"

Bóng đen hừ lạnh một tiếng, hắc sắc đoản nhận trong tay tốc độ càng tăng nhanh đâm vào giữa phong thuẫn, đối với bóng đen mà nói, ma pháp phong thuẫn cấp bậc thế này căn bản là không có gì trở ngại. Phong thuẫn đối mặt với công kích của hắc sắc đoản nhận thì chỉ có thể làm chậm lại tốc độ chứ không thể nào ngăn trở được. Tiểu Nhạn cảm thấy trước ngực một trận đau nhức, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, lưỡi dao đã xuyên qua phong thuẫn.

"Ngao ô!"

Chỉ thấy Tiểu Bạch đã hiện nguyên hình thành Tam Nhãn Linh Miêu, từ phía bên dưới phóng lên, một trảo vung lên nhằm lưng của hắc y nhân đánh tới. Hắn nhanh chóng phát giác ra và lập khiên phòng ngự, nhưng trảo kia bổ xuống, dễ dàng đánh nát phòng ngự của hắn. Hắc y nhân kinh hãi, hắn không thể ngờ con mèo trắng bên cạnh Tiểu Nhạn lại có thể khủng bố đến vậy. Cảm thấy không thể chiến đấu tiếp, hắn quay đầu bỏ chạy.

"Hừ, muốn chạy?" Tiểu Bạch hừ lạnh, thân hình chớp động, nhanh chóng đuổi theo, tốc độ này còn vượt xa Phong lang.

"A, Không, không thể nào, tốc độ sao có thể nhanh như vậy được?" Hắc y nhân không thể tin vào mắt mình.

"Muốn giết Tiểu Nhạn? Đi chết đi" Tiểu Bạch gầm lên phẫn nộ, lao tới há miệng ngoạm vào thân thể hắn.

"Không, không" hắc y nhân điên cuồng dùng hắc sắc đoản nhận chém xuống người nó nhưng không mảy may để lại vết tích gì.

"Crac" Tiếng xương vỡ vụn vang lên trong đêm tối, hắc y nhân tay đã không còn điên cuồng đâm xuống, mắt cũng ảm đạm mất đi sự sống, thân thể hắn đứng trước hàm răng sắc bén của Tiểu Bạch đã bị cắt lìa ra làm hai mảnh, máu tươi chảy ướt đẫm cả một vùng.

Tiểu Nhạn lúc này cũng hạ xuống

"Thiếu chút nữa là cái mạng nhỏ này đi đời rồi"

Trần Tiểu Nhạn nhìn ma thú của mình, cũng may mà có Tiểu Bạch rat ay tương cứu, không thì nàng khó thoát kiếp nạn.

"Nhạn, sao rồi?" Tiểu Bạch khẩn trương hỏi.

"Ổn cả, mạng nhỏ này đã được an toàn"

Tiểu Bạch nghe nói vậy, nét mặt cũng không còn khẩn trương như vừa rồi, đồng thời lúc này khoái trá vô cùng, đắc ý dùng linh hồn truyền âm trao đổi: "Nhạn, ngươi thực sự là đáng hổ thẹn a, còn nói là tự mình thí luyện, nhìn xem, thiếu chút nữa là bị một gã sát thủ ẩn mình giết chết rồi." Tiểu Bạch lúc này sao chịu bỏ qua cơ hội đả kích Tiểu Nhạn tốt như vậy được.

Nàng cũng chỉ biết cười xòa một tiếng

"Tiểu Bạch, cám ơn ngươi đã cứu ta một mạng. Ngày đầu tiên mà đã khủng bố vậy rồi" Nàng vuốt ngực, cũng may mọi chuyện đã không sao.

"Tiểu Nhạn, tới đây" Tiểu Bạch đang đứng trước thi thể của hắc sắc y nhân hô lên

"Chuyện gì vậy?" Nàng nghi hoặc qua xem thử thì thấy Tiểu Bạch giơ móng khều một cái túi gì đó lên.

"Đây hẳn là túi tùy thân của tên sát thủ kia, năm người kia có lẽ cũng là do hắn giết" Trần Tiểu Nhạn tò mò nhận cái túi. Cái túi màu hơi ngăm đen, loại da để chế tạo túi này so với túi của nàng cũng là một loại da chất lượng tốt, có lẽ là được chế tạo thành từ da của một loại ma thú lợi hại nào đó. Tháo nút túi da ra.

Nhìn vào các vật phẩm bên trong bao, hai mắt Tiểu Nhạn sáng ngời. Trong túi, ở một ngăn là một bộ quần áo và ít thịt khô, ngăn ngoài chứa một lượng kim tệ lớn, nhưng ở ngăn lớn nhất của túi, vừa mở ra nhìn, nàng không khỏi hít một hơi khí lạnh.

"Tên sát thủ này rốt cuộc đã giết không biết bao nhiêu người, bao nhiêu ma thú rồi không biết." Tiểu Nhạn có chút khiếp sợ, bên trong là một lượng lớn tầng tầng lớp lớp ma tinh hạch đủ màu đủ sắc, thỉnh thoảng trong đó có một số ma tinh thạch gây kích thích nằm ở bên trong.

"Không biết có bao nhiêu ma tinh hạch a, tối thiểu loại lớn cũng tới hơn mười viên a." Tiểu Nhạn cảm giác hưng phấn trong lòng.

Nàng lập tức bắt đầu đếm số lượng, đồng thời phân biệt các loại cấp bậc của ma tinh hạch. Phân biệt năng lượng của ma tinh hạch đối với một ma pháp sư mà nói cũng không có khó khăn gì. Chỉ trong thoáng chốc, một túi lớn ma tinh hạch đã hoàn toàn phân loại xong.

"Ma thú tinh hạch tổng cộng một trăm lẻ hai viên, bảy viên ma tinh thạch, trong số ma tinh hạch có: năm viên lục cấp ma tinh hạch, hai mươi sáu viên ngũ cấp ma tinh hạch, bảy mươi mốt viên tứ cấp ma tinh hạch, không có tam cấp ma tinh hạch. Trong bảy viên ma tinh thạch có sáu viên là trung phẩm ma tinh thạch, một viên là loại thượng phẩm."

Tiểu Nhạn cảm thấy từng nhịp tim đang đập mạnh trong lồng ngực.

"Một trăm lẻ hai viên ma tinh hạch đại khái trị giá khoảng một vạn ba, một vạn bốn nghìn kim tệ, với bảy viên ma tinh thạch cũng có giá chừng một nghìn sáu trăm kim tệ, tổng cộng tất cả khoảng một vạn năm nghìn kim tệ". Tiểu Nhạn tính nhẩm đến con số này cũng cảm thấy thực kinh hãi, mới chỉ là đồ trong túi của một tên sát thủ thôi mà đã có nhiều tiền như thế.

"Ta tiến nhập vào Ma Thú sơn mạch ngay ngày đầu tiên đã thu hoạch được nhiều như vậy. Sau hai tháng không biết sẽ thu hoạch khoảng được bao nhiêu đây?" Trong lòng Tiểu Nhạn thoáng qua một chút mơ mộng.

Nhưng phú quý luôn đi cùng với hung hiểm, lần này nàng thiếu chút là đổi mạng là một ví dụ minh chứng.

Tiểu Nhạn đột nhiên nhìn về phía hơn mười mấy con phong lang đã bị giết.

"Mười viên tứ cấp ma thú tinh hạch, tính ra cũng được mấy trăm kim tệ a, không thể lãng phí được". Nàng cầm trong tay đoản nhận của gã sát thủ vừa rồi sử dụng và tiến đến mười mấy thi thể phong lang, móc từ trong não ra ma tinh hạch cất đi. Trong khi sử dụng nàng phát hiện thanh đoản nhận này so với bình đao của mình rõ ràng là sắc bén hơn không ít.

Hoàn tất xong, nàng và Tiểu Bạch nhanh chóng rời khỏi khu vực chiến đấu. Vừa rồi một tràng đại chiến như thế, cùng với mùi máu tanh, chắc chắn đã hấp dẫn không ít ma thú khác. Dừng lại bên một nguồn nước trong ma thú sơn mạh, Tiểu Nhạn bắt đầu xử lý vết thương. Vừa rồi vận động mạnh, khiến miệng vết thương lại vỡ ra, máu chảy loang lổ trên áo nàng.

Túi đồ của nàng cũng được thay đổi thành túi của Hắc y nhân.

Túi đựng đồ cũ của nàng bất luận là từ chất liệu da cho đến cách bố trí vĩnh viễn không thể so sánh với túi của hắc y sát thủ được. Túi của hắc y sát thủ bên trong được phân ngăn rõ ràng cùng với các nút khoá. Chỉ cần thắt chặt nút lại, tất cả đồ vật bên trong có thể được cố định chắc chắn, khi đeo trên thân người thì các động tác đều sẽ không bị ảnh hưởng chút nào. Hơn nữa hắc sắc đoản nhận của gã sát thủ cũng rất sắc bén, sử dụng khá là thuận tay.

"Hô, xong rồi!"

Tiểu Nhạn hơi cử động, cảm thấy vô cùng tốt, thân hình linh động, di chuyển trong sơn lâm không một tiếng động. Bình thường nhất cấp ma thú, nhị cấp ma thú nàng đều không thèm để ý, chỉ quan tâm đến tam cấp tứ cấp ma thú, đôi khi gặp phải ngũ cấp ma thú, nàng cũng dám thử sức một phen.

Cứ như vậy ba tháng trôi qua, Tiểu Nhạn đã trải qua rất nhiều cuộc chiến máu tanh và các cuộc ám sát. Trải qua vô vàn các chận chiến, số lượng vết thương trên người Tiểu Nhạn cũng ngày một nhiều, đồng thời trái tim nàng cũng dần trở nên sắt đá.

Kinh qua các cuộc chiến sinh tử, tâm tính nàng càng trở nên cứng cỏi hơn bao nhiêu thì thủ đoạn cũng ngày càng trở nên tàn nhẫn hơn bấy nhiêu.



~~~ Tâm trạng hôm nay vô cùng xấu, nên hôm nay chỉ một chương thôi a, mọi người đọc vui vẻ~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện