Nghe thấy giọng nói rõ ràng khá là tức giận ở trong điện thoại, Phương Bất Nhượng khoái chí đổi tư thế ngồi, gác cao hai chân lên mặt kính bàn làm việc, nhìn xuyên qua cửa sổ trông sang phía tòa nhà văn phòng đối diện.

Nhướn hàng mày đen dài xếch ngược phóng khoáng đầy lôi cuốn.

Điềm nhiên cười một tiếng, nói nhẹ như không: “Không cướp không phải anh, em biết anh tên là Phương “Bất Nhượng” mà, gì bực mình ghê vậy?”

*tên anh em nhà Phương Bất Nhượng vốn ghép lại là “khiêm nhượng”, nghĩa là khiêm nhường. Bất nhượng nghĩa là không nhường.

Không bực mà được à? Thềm nhà còn có bực nữa là, Trình Bạch có phải cục đất đâu!

Bên đầu này, Trình Bạch chẳng buồn nhìn xem mọi người ở khu vực làm việc nghe thấy ba tiếng “Phương Bất Nhượng” xong có phản ứng thế nào, cầm điện thoại đẩy cửa đi vào trong văn phòng của mình, bắt đầu lý luận với Phương Bất Nhượng qua điện thoại.

“Hồi trước ở Thừa Phương, công ty tôi hễ có luật sư nào có năng lực chút là đều bị đội quân săn đầu người của nhà anh làm phiền. Nhưng lúc đó tôi góp vốn với Phương Nhượng, ân oán giữa hai anh em bọn anh tôi không can dự vào.”

“Giờ thì là thế nào đây?”

“Thừa Phương đã đóng cửa rồi, Phương Nhượng ra nước ngoài, luật sư Chiêm là bạn của Phương Nhượng, anh ấy đã đang bàn chuyện hợp tác với tôi rồi. Người khác chen chân thế nào tôi mặc kệ nhưng Phương Bất Nhượng nhà anh có máu làm người thứ ba đấy à? Chuyện gì cũng phải xen vào giữa mới chịu!”

“Có máu làm người thứ ba”, chửi ác thật.

Hồi xưa thả cần câu trộm người của Thừa Phương, Phương Bất Nhượng không hề biết hóa ra Trình Bạch lại bực mình như vậy, có lẽ là vì khi ấy mâu thuẫn còn đang ngầm ở bên dưới, đôi bên đấu nhau một cách lặng lẽ với lại Trình Bạch cũng rất hiếm ra mặt trong những chuyện thế này.

Song, hình như chuyện lần này anh ta muốn câu lấy Chiêm Bồi Hằng đã chọc giận cô ấy.

Phương Bất Nhượng chẳng hề thấy hành vi của mình có gì không hay, ngược lại còn rất lấy làm đắc ý, chỉ đáp lại là: “Mặc dù Chiêm Bồi Hằng trông thì chỉ là một người làm các vụ trả lại cổ vật khổ cực công toi nhưng người trong nghề chúng ta hễ có mắt nhìn người thì có ai không hiểu bãn lĩnh của anh ấy? Có kinh nghiệm đánh kiện cáo với phía nước ngoài nhiều năm, am hiểu luật quan hệ quốc tế hơn hẳn chúng ta. Dạo này anh đang tính phát triển mảng hải ngoại, đúng là lúc cần người như anh ấy. Đồ ngon bày ra giữa chợ, em không có bản lĩnh giữ lấy thì tất nhiên sẽ bị người khác cướp. Nói thật, Thiên Chí cỏn con của bọn em hay là cái đội em còn chưa kịp lập xong kia đều không hợp với anh ấy. Luật sư giỏi cần có môi trường tốt, chỗ của anh mới là lựa chọn chính xác dành cho anh ấy. Em đoán xem anh ấy sẽ chọn ai?”

Tin nhắn vừa rồi Chiêm Bồi Hằng gửi cho Trình Bạch chỉ có đúng một câu: Anh của Phương Nhượng đột nhiên hỏi anh có muốn vào làm cho Minh Thiên Thành không, chuyện gì vậy?

Trình Bạch không cần hỏi cũng biết là chuyện gì.

Hồi xưa ở Thừa Phương chuyện thế này đã xảy ra quá nhiều lần rồi, nhiều đến mức cô không cần phải nghĩ, gọi ngay cho Phương Bất Nhượng.

Giờ Phương Bất Nhượng đáp vậy, cô cười khẩy một tiếng: “Tôi đang nói riêng mỗi một chuyện của luật sư Chiêm thôi sao? Mạo muội hỏi anh một câu, lòng dạ anh lớn như vậy, há miệng rộng như vậy, cái gì anh thích anh đều muốn có hết, không sợ có ngày no quá bội thực chết hay sao?”

“Vậy vẫn tốt hơn là chết đói.”

Phương Bất Nhượng sờ chiếc bật lửa màu đen nhỏ như chiếc hộp, gõ nhè nhẹ cạnh nó xuống mặt bàn, trông có vẻ rất ung dung tự tại.

“Với cả, rõ ràng người anh muốn có nhất là Trình Bạch em, tiếc thay mắt em bị mù, lại thích vào làm cho Thiên Chí.”

“Vì sao tôi vào làm cho Thiên Chí, chẳng lẽ trong lòng đại luật sư Phương còn không rõ hay sao?”

Phương Bất Nhượng là anh trai của Phương Nhượng, quan hệ của hai anh em rất căng thẳng, nhất là phía Phương Bất Nhượng, ý đối địch rất mạnh mẽ. Trình Bạch là bạn của Phương Nhượng, cho dù Thừa Phương không còn nữa thì cũng sẽ không qua làm cho Minh Thiên Thành, càng sẽ không vào đội của Phương Bất Nhượng.

Một là vì thực sự không hợp;

Hai là vì Phương Nhượng.

Cô không tiếp xúc với Phương Bất Nhượng nhiều, tuy là biết người này làm bất chấp vì lợi ích nhưng hồi đó được chứng kiến thủ đoạn cạnh tranh anh ta nhằm vào Thừa Phương, Trình Bạch thực sự không dám chắc nếu mình chọn Minh Thiên Thành thì sẽ phải gặp những gì.

Ngược lại, Thiên Chí rất hợp ý cô.

Điều duy nhất không thích có lẽ là Thiên Chí ở Thượng Hải, thậm chí văn phòng còn nhìn trông sang Minh Thiên Thành. Bất kể là cọ sát với Phương Bất Nhượng về chuyện nhân sự của đội hay là trong phạm vi nghiệp vụ, chắc chắn là sẽ càng nhiều hơn lúc ở Bắc Kinh chứ không có ít hơn.

“Nếu anh đã có lời mời với luật sư Chiêm thì chuyện này bản thân tôi cũng không có quyền gì can thiệp. Nhưng luật sư Chiêm không chỉ là bạn của Phương Nhượng, anh ấy còn phải nuôi vợ nuôi con nữa. Nếu anh thật lòng muốn mời luật sư Chiêm vào đội của anh, tôi rất mừng vì anh ấy có được cơ hội như vậy; nhưng nếu như anh làm vậy chỉ là vì đối chọi với tôi, đối chọi với Phương Nhượng…”

Nói đến chỗ này, Trình Bạch tức nghẹn không nói nên lời.

Cô dừng lời thật lâu mới nói với đầu bên kia:

“Phương Bất Nhượng, anh làm cho ra dáng con người vào.”

*

Ở khu vực làm việc của luật sư thường bên ngoài có không ít luật sư đang bận rộn ngẩng đầu lên tò mò nhìn cửa phòng làm việc của Trình Bạch một cái.

Rõ ràng là cái câu “Phương Bất Nhượng” kia làm cho người ta không khỏi nghĩ nhiều.

Đại Par cỡ như Trình Bạch có quen biết rộng là chuyện đương nhiên nhưng nếu mà có thể chẳng khách sáo gì quát Phương Bất Nhượng một tiếng như thế trong điện thoại thì khá là hơi bị hiếm lạ.

Biên Tà vẫn đang đứng gần chỗ ngồi làm việc của Tiêu Nguyệt. Lúc nghe thấy Trình Bạch gọi điện cho Phương Bất Nhượng, anh cũng tò mò quay lại nhìn một cái nhưng rồi cửa phòng làm việc đã nhanh chóng đóng lại.

Ở bên ngoài không nghe thấy ở trong nói gì.

Trực giác nói với anh rằng chắc hẳn đã xảy ra chút chuyện gì đó hay ho.

Tiêu Nguyệt vẫn nhìn anh bằng cái nhìn thù địch như ban nãy, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy căng thẳng, nhưng vì trước khi đi Trình Bạch đã dặn dò, mà cũng chẳng thể cứ mặc kệ anh ở đó nên đành phải nhận trách nhiệm của một “tiền bối” dẫn anh đi dạo quanh công ty một vòng, nói cho anh biết một số quy định của công ty.

Ví dụ như, không có giờ làm việc cố định nhưng thường xuyên tăng ca.

Ví dụ như không có chế độ quẹt thẻ nhưng có tiêu chuẩn chấm công khác.

Ví dụ như công ty có hệ thống làm việc tương tác hiện đại hóa yêu cầu luật sư phải cập nhật toàn bộ động thái và tiến độ công việc của mình lên hệ thống để có thể tra cứu.

Nghe đến đây, mắt Biên Tà liền sáng lên: “Hệ thống nội bộ này tôi cũng được xem đúng không?”

Tiêu Nguyệt đi đằng trước đáp: “Không được.”

Biên Tà không hiểu: “Vì sao? Giờ tôi cũng là một thành viên của công ty rồi mà. Cô cũng là trợ lý, cô vừa nói là cô cũng được vào mà.”

Rốt cuộc Tiêu Nguyệt cũng chịu quay đầu lại, mặc dù cô nàng thấp nhưng hất cằm lên thì khí thể chẳng khác gì cao hai mét tám: “Nói chính xác ra thì tôi không phải là trợ lý, mà là luật sư, luật sư trợ lý! Khác hoàn toàn về bản chất với kiểu “trợ lý” chưa từng thi pháp lý như thầy Biên đấy.”

Đúng là một sự xem thường đầy kiêu hãnh…

Biên Tà thấy thế.

Nghĩ đi nghĩ lại anh lại cảm thấy hình như đúng là rất có lý. Hệ thống nội bộ của người ta có vẻ như đúng thực là không cần phải mở cho một trợ lý thậm chí chưa từng thi pháp lý xem, hơn nữa tay trợ lý này còn nổi tiếng là “đệ nhất viết lung tung bỏ mẹ”.

Đi hết cả công ty cũng không mất bao nhiêu thời gian.

Biên Tà và Tiêu Nguyệt về lại tới bên ngoài cửa phòng làm việc của Trình Bạch.

Anh nhìn trái một cái rồi lại nhìn phải một cái, cuối cùng chọn ngồi đối diện chỗ của Tiêu Nguyệt, thảm thương lấy điện thoại ra tính tự đặt cơm cho bản thân. Thật không ngờ, vừa bật sáng màn hình điện thoại, anh liền giật thẳng mình…

Ôi chao, chuyện gì thế này?

Thông báo nhiều ngập ngụa!

Từ lần cuối anh kiểm tra điện thoại trước lúc vào phòng họp đến giờ chưa tới nửa giờ đồng hồ, có tới tận hai mươi mấy cuộc gọi nhỡ!

Thông báo Wechat cả dãy!

Thậm chí ngay trong phút anh giật mình thất thần nhìn màn hình điện thoại, lại có thêm dăm ba thông báo mới nổi.

Chu Dị: Mẹ kiếp, ông với cô ấy còn theo dõi lẫn nhau trên Weibo!

Lão Tần: Bùng nổ, bùng nổ! Biên thần, ông bùng nổ rồi!!!

Tấm bia lớn lao của dân văn giả gái: Biên thần, ông ngang tàng phết nhỉ!

Phóng khoáng nhiệt huyết: Mau đọc hot search đi, ông bị bóc rồi!!!



Mí mắt Biên Tà lập tức máy liên tục, không trả lời bất kỳ một ai, vào thẳng Weibo, hot search hiện ra đỏ rực!

#Biên-Tà-cặn-bã

#Tuyết-rơi-bung-dù

#ảnh-chụp-màn-hình-Phương-Bất-Nhượ[email protected]

#Trình-Bạch

#định-luật-trước-chê-sau-húp

# Phương-Bất-Nhượng-Trình-Bạch-Biên-Tà



Kéo một lèo từ trên xuống dưới, bỏ qua những tin về ngôi sao giải trí và tiêu điểm xã hội thì trong năm mươi hot search đầu tiên, hot search liên quan đến anh và Trình Bạch chiếm tới tận bảy cái!

Bóc tiểu tinh linh: Ảnh chụp màn hình chúa hề số một mọi thời đại! Không thể chạy thoát khỏi định luật trước chê sau húp! Nhà văn lừng danh Biên Tà húp điên cuồng. Bấm xem!

Bên dưới có cả thảy ba tấm ảnh.

Tấm thứ nhất không biết là tin giả của kênh truyền thông tép riu nào tung ra, giật tít là “Nhà văn lừng danh Biên Tà khẩu chiến luật sư Trình Bạch “chuyên thưa kiện cho cặn bã”!”.

Tấm thứ hai là ảnh chụp màn hình danh sách người anh theo dõi trên Weibo, chính là tấm fan hâm mộ chụp được đăng vào siêu thoại, chỉ còn trơ trọi một mình tên nick “Tuyết rơi bung dù”.

Hai tấm này không có gì quan trọng.

Trọng yếu là ở tấm thứ ba.

Tấm này là ảnh chụp màn hình nhóm chat trong Wechat!

Nhóm này tên là “câu lạc bộ thầy pháp già”, nickname của những người khác đều được che mờ, chỉ để lại hai nick là “Phương Bất Nhượng” và “Tuyết rơi bung dù”. Trọng điểm của cả bức ảnh chụp màn hình này là ở màn trò chuyện giữa hai nick này…

Phương Bất Nhượng: @Tuyết rơi bung dù, Trình Bạch, có đứa ngu chửi em này, mau vào nghe chửi.

Tuyết rơi bung dù: Ừ, đang xem đây.

Biên Tà không sao ngờ nổi mối liên hệ lại được đào ra như thế này, hai mắt tối sầm lại. Chuyện Trình Bạch ở trong nhóm này rốt cuộc là bị truyền đi bao xa trong giới chứ, chừng như ảnh hưởng rất lớn vậy, không thì đâu thể dễ bị bê lên Weibo đến thế này.

Hễ là có mắt ở trên mặt thì đều có thể từ hai dòng chat này suy ra “Tuyết rơi bung dù” chính là Trình Bạch, là Trình Bạch nổi danh chuyên thưa kiện cho cặn bã trong truyền thuyết, là Trình Bạch bị Biên Tà khẩu chiến trong truyền thuyết!

Nhưng có trời làm chứng, buổi họp báo đó cùng lắm thì xem như Biên Tà có khịa một câu mà thôi!

Câu “Trình Bạch chuyên thưa kiện cho cặn bã” rõ ràng không phải do anh nói, chẳng qua là nhân vật phản diện trong truyện chuyên thưa kiện cho cặn bã mà thôi, truyền thông râu ông nọ cắm cằm bà kia, giờ tội tình gì đổ hết lên đầu anh!

Tiếp tục xem phần bình luận bên dưới.

Quân gõ loạn: Hôm trước vừa chửi người, hôm sau liền theo dõi Weibo nhau là cái trò gì vậy?

Tâm hồn thiếu nữ bùng cháy: Không không không, quan trọng phải là Biên thần theo dõi xong, bên kia cũng theo dõi lại ngay chứ? Rõ ràng là ngồi mặt đối mặt với nhau bấm theo dõi mà! Với lại cái nick clone này trông còn như là vừa mới lập nữa…

Nam thần Ngô Lự của tôi: Ôi chao, kinh khủng khiếp!

Biên Tà lão cẩu chết đi: Tiết lộ cho mọi người một chuyện còn kinh khủng khiếp hơn, phòng làm việc mà Biên Tà mới thành lập ấy, cố vấn pháp luật chính là Trình Bạch!

Cô vợ trẻ của Ngô Lự: Hahahaha ôi trời ơi, sao tôi cứ thấy mắc cười thế nào ấy. Biên thần nhà mị là sao Trước Chê Sau Húp đầu thai hay sao? Chết cười. Húp đầy tình cờ và đầy bất ngờ luôn! Bữa họp báo còn mới gáy là có bị kiện cũng không chịu khuất phục cơ mà?

Thiểu năng phiền phức: Chủ xới trước khi đăng hình chụp màn hình đã kiểm tra tính chân thực chưa đấy? Câu trong tấm đầu tiên, Biên thần chưa hề bao giờ nói như thế, tung tin thất thiệt share quá năm trăm lượt coi chừng bị mời lên đồn uống nước chè!

*luật Trung Quốc quy định một post tung tin thất thiệt đạt từ 500 share hoặc trên 5000 view trở lên được tính vào trường hợp nghiêm trọng, cấu thành tội phỉ báng. Đọc thêm: people.cn

Đám ô hợp: Đã báo cáo.

Thẩm Tạ chồng em: Phương Bất Nhượng là Phương Bất Nhượng ấy ấy đấy à, là, là cái tay luật sư gian trá còn nổi danh hơn Trình Bạch rất nhiều ấy phải không…

Lão Thiết nóng nảy: Danh tính thật bị bóc!

Fan cuồng Biên Tà: Ôi Biên thần nhà tui mới là couple real hể?

Cõng cặp sách đi đánh bom trường: Ấy khoan, Phương Bất Nhượng @ Trình Bạch rồi còn nói như thế, sao tôi đọc mãi mà không rõ rốt cuộc hai người đấy là địch hay bạn nữa?

Vương Nhị Tiểu: Trình Bạch chuyên theo hầu đám cặn bã với Biên Tà theo dõi lẫn nhau trên Weibo lại còn làm cố vấn pháp luật cho phòng làm việc của Biên Tà, chậc chậc, thế Biên Tà không phải cặn bã thì là gì? Fan hâm mộ nhắm mắt tẩy trắng không thèm biết liêm sỉ. Nhìn xem bọn chúng là những ai kìa. Phương Bất Nhượng rác rưởi của giới luật, Trình Bạch thoái hóa biến chất, Biên Tà nhà văn cặn bã. Vật hợp theo loài, cá mè một lứa! [nôn mửa]

Seeder 1997: Buồn nôn thì cút mẹ đi chỗ khác mà nôn.

Trong đầu chỉ biết có tình yêu: Tiêu rồi, CP Phương Trình t ship hình như có gì đó sai sai, mặc dù vẫn là Phương, nhưng Phương tôi muốn ship không phải là Phương này…

Thầy pháp trẻ không biết luật: Aaaa Biên thần vậy mà móc ngoặc được với đại luật sư Trình siêu cấp mỹ nhưn! Ôi nữ thần của tôi! Phát cuồng vì Biên thần mất!

Ngô Lự ở trên giường tôi: Xem đi, đây chính là báo ứng vì đã viết cho nam thần Ngô Lự của tôi chết đấy, nhất định phải để nam thần Ngô Lự của tôi sống lại thì mới có thể đổi vận được!

Antifan Biên thần: Thấy Biên Lão Tà ngã ngựa, tôi-thờ-ơ, trong lòng còn thấy hơi mừng thầm…

Heng Ha nhất tướng: Ôm Ngô Lự cười sặc luôn.

Thẩm Tạ là số một, không phục thì đánh tao xem: Chỉ hỏi một câu thôi, Biên Lão Tà có lúc nào không cặn bã vậy? [cười mỉm] đào 136 hố, lấp 21 hố, có khi lão ấy chưa lấp hết hố thì tôi đã tèo rồi.

Vô tâm vô tư: Hiện trường lật xe của tay tài xế lão luyện hahaha!

*Heng Ha nhất tướng: chế từ Heng Ha nhị tướng hay “hai tướng Hanh Cáp”, “Hengha Er Jiang” là tên gọi chung của hai vị thần bảo vệ chùa có mặt lâu đời và quyền uy nhất trong hệ thống Phật giáo Đại thừa ở Trung Quốc. Nguồn: giacngo.vn

20200429175901_14487



Nhà văn nổi tiếng Biên Tà, đại Par Trình Bạch của Thừa Phương nửa năm trước mới mang tiếng xấu lại thêm một ông lớn Hồng quyển sở Phương Bất Nhượng vô tội tự dưng bị kéo vào.

Đã bắt đầu bóc là không gì cản nổi.

Lý lịch của hai vị luật sư làm người ta phải líu lưỡi, càng khỏi cần phải nói đến Biên Tà tiền hậu bất nhất cực kỳ thích hợp cho các blogger xào nấu kiếm fame, lại thêm định luật Trước chê sau húp tự thân đã mang một loại vi-rút lan truyền cực mạnh, chớp mắt liền bùng nổ liên tiếp trên hot search!

So với lần trước, chỉ có hơn chứ không có kém!

Đương nhiên, đại bộ phận fan hâm mộ của Biên Tà đều chỉ mang tâm thế hóng hớt vui chuyện, hành trình đu theo Biên Tà, gió tanh mưa máu đã trải, còn từng chiến với cả fan diễn viên nữa là, chuyện có chút chíu thế này chẳng đáng là gì, khu bình luận lẫn siêu thoại đều thống nhất chung một chiến hào:

Biên Lão Tà viết làm Ngô Lự chết, lão ta xui, chúng ta vui!

Lúc Biên Tà kéo đến câu này, suýt thì thổ huyết: Bọn này là fan giả!

*

Lúc này, ở một góc có kết nối internet khác có một người đang ngồi giữa một đống đồ cổ tranh chữ, nhìn màn hình máy tính đặt chen giữa đống chai chai lọ lọ một hồi lâu. Từ khóa “Biên Tà cặn bã” đã nhanh chóng chiếm lĩnh thế chỗ hạng một của “nước Anh đòi nước ta trả lại lại cổ vật bị trộm”, còn lạ lùng đính kém tag bùng nổ.

“Chuyên thưa kiện cho cặn bã?”

Vị nhơn huynh này suy nghĩ đôi chút, mắt sáng lên, kích động vỗ đùi đứng bật dậy, chiếc chén men xanh từ đời nhà Minh ở bên cạnh chẳng may bị đổ ngã cũng không xót.

*nhơn huynh: Tiếng gọi người bạn mà mình kính trọng. » Minh rằng: Dám hỏi nhân huynh, cớ sao nên nỗi thân hình thế ni « ( Lục Vân Tiên). Nguồn: https://hvdic.thivien.net/whv/%E6%8B%9F%E5%90%91

Quả thực đúng là may đo riêng cho ông đây rồi!

“Mẹ thật, đúng là cặn bã mà!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện