Giang Ngọc Tôn về nhà lúc chiều tối, vừa đến cổng đã nghe tiếng cãi vã của Giang Ngọc Phạm và Đào Tuyết Lệ, khiến anh ta mệt mỏi mỗi khi về nhà.
Quản gia vừa nhìn thấy anh ta đã quay sang nhắc nhở Giang Ngọc Phạm và Đào Tuyết Lệ, cả hai liền trở mặt, vui vẻ chào đón Giang Ngọc Tôn:
_ Tôn Tôn, con về khi nào vậy, sao không nói mẹ ra đón? _ Con về lúc trưa, nói với mẹ lại mất thời gian cãi vã của hai người.
_ Tôn Tôn, con không xem tin tức sao? Diệp Mộng Vy bây giờ là em của mẹ, con nên gọi bằng "cô".
_ Sao lại là "cô"? Con và Vy Vy là anh em bạn bè, sao lại biến thành cô cháu rồi?
_ Bạn bè? Có phải có ý gì với cô ta rồi không? Mau nói xem nào, biết đâu mẹ và cô ta lại trở thành mẹ chồng nàng dâu?
Giang Ngọc Tôn vừa nghe xong liền phủi bỏ, không bận tâm ý định gì đó của Đào Tuyết Lệ, trực tiếp kéo hành lý đi lên phòng.
...
Lâm Chi Ái như đang ngồi trên đống lửa, không ngừng đi đi lại lại, khiến quản gia cũng phải nóng vội như bà ta. Quản gia thấy tình hình hiện tại, phần thắng đang nghiêng về phía Hoắc Vũ, vội vàng lên tiếng nêu kế hoạch:
_ Ái Ái, hay là chúng ta thử vận may đi, Liên Dạ Nguyệt cũng còn có thể lợi dụng mà!
_ Đúng, sao em lại quên mất con bé chứ? Để em gọi cho Nguyệt Nhi, xem thử có cách gì hay không?
Liên Dạ Nguyệt đang ăn tối cùng ba mẹ, điện thoại bỗng reo lên, người gọi đến khiến cô ta cong môi cười. Cô ta đợi cuộc gọi của Lâm Chi Ái quá lâu rồi, bây giờ vẫn là chưa quá muộn đi!
Liên Dạ Nguyệt không vội vàng nhấc máy, chỉ ngước nhìn ba mẹ mình, nhỏ giọng một câu rồi rời khỏi bàn ăn:
_ Ba mẹ, mẹ chồng tương lai của con gọi, hai người tiếp tục ăn đi, con tiếp chuyện một chút!
_ Được, mau nghe máy đi!
Liên Thành kích động đáp lời, còn không quên căn dặn đầu bếp chuẩn bị món tráng miệng cho Liên Dạ Nguyệt. Ông nhìn theo bóng lưng đầy hớn hở của cô ta, nhưng không nhận ra, phía sau bộ mặt vui cười đó, chính là một kế hoạch không ai ngờ đến!
Liên Thành tiếp tục ăn, nhưng miệng vẫn không ngừng khen ngợi Liên Dạ Nguyệt, còn không quên tăng bốc Lâm Chi Ái:
_ Nguyệt Nguyệt nhà chúng ta đã chuẩn bị tâm lý làm dâu Hoắc gia rồi! Em nhìn xem, con gái lớn rồi, đã biết phân biệt cái nào đúng cái nào sai! Lâm Chi Ái cũng rất có mắt nhìn, nhìn trúng con gái chúng ta, đúng là một bước thăng tiến đáng kể.
_ Anh nói quá, là do Nguyệt Nguyệt tài giỏi, nếu không cũng không lọt vào mắt của Lâm Chi Ái. Mau ăn đi, đừng bàn luận nữa!
...
Liên Dạ Nguyệt vừa vào phòng, điện thoại đã bị tắt, nhưng rất nhanh Lâm Chi Ái đã gọi lại, cô ta nhanh tay kết nối với máy tính của Hoắc Vũ, để anh cũng có thể nghe thấy cuộc đối thoại này!
Sau khi kết nối xong, Liên Dạ Nguyệt nhanh chóng nghe máy, vui vẻ nói chuyện với Lâm Chi Ái:
_ Bác Hoắc, gọi con trễ thế này, có phải có chuyện gì không ạ?
_ Nguyệt Nhi, thật ra bác có chuyện muốn nhờ con, không biết con có đang rảnh không?
_ Dạ rảnh, với bác con luôn luôn có thời gian rảnh. Có chuyện gì bác cứ nói, bác yên tâm, xung quanh con không có ai cả!
_ Nguyệt Nhi thật ngoan. Thật ra, tấm thẻ bài bị Hoắc Vũ lấy đi rồi, con có cách nào lấy lại giúp bác không?
_ Hả, bị lấy đi rồi sao? Vậy con cũng hết cách, dinh thự của anh ấy lớn như vậy, một mình con sao có thể tìm được! Cho dù anh ấy có trọng dụng con, cũng chưa chắc sẽ nói ra nơi cất giấu!
Lâm Chi Ái bất lực đành im lặng, nhưng bà ta vẫn không từ bỏ việc muốn lấy lại thứ mình muốn. Bà ta nhìn quản gia đang vạch ra âm mưu cho mình, nhất thời liền nhanh chóng nói lại với Liên Dạ Nguyệt:
_ Nguyệt Nhi, hay là con dụ dỗ Hoắc Vũ đi, chuốc thuốc hay đánh thuốc mê cũng được! Chỉ cần con và nó gạo nấu thành cơm, mọi chuyện sẽ càng dễ dàng hơn!
_ Bác Hoắc, anh ấy hiện tại rất ít qua lại với con, còn hay uy hiếp con, con mà đến gần, Liên gia nhất định sẽ không thể trụ nổi nữa! Bác phải hiểu cho con, con là vì gia đình thôi!
_ Nguyệt Nhi, con nói xem, nếu như bác lấy lại thẻ bài, triệu hồi được người ở thế giới ngầm, vậy thì Liên gia của con cũng sẽ được thăng tiến, bước lên một tầng cao mới.
_ Đồng ý với bà ta đi!
Hoắc Vũ bất ngờ lên tiếng, bây giờ anh đã hoàn toàn mất đi người mẹ Lâm Chi Ái này rồi, anh xem như bà ta trước nay chỉ nuôi anh với bổn phận một người mẹ trên danh nghĩa! Lợi dụng từ đầu đến cuối, sự nhẫn nại đến thế là cùng. Hoắc Vũ anh đã quá nhân nhượng rồi, một đòn đánh gục Lâm Chi Ái, không cho bà ta có cơ hội vùng vẫy trước khi chết!
_ Lợi dụng bữa tiệc của Vũ Hạo, khiến bà ta chết một cách bất đắc kỳ tử. Anh muốn bà ta biết được, đến lúc chết, nguyện vọng giàu sang và quyền lực, bà ta mãi mãi cũng không thể đạt được!
Liên Dạ Nguyệt hiểu được, giới hạn của một người, khi bị bước qua quá nhiều lần, sẽ bị nó bật lại, khiến người muốn bước tiếp giới hạn đó, phải biết chạm đến giới hạn là gì!
Hoắc Vũ cũng vậy, anh đã nhiều lần tha thứ cho Lâm Chi Ái, nhưng có lẽ vì sự vô tâm của bà ta, mới khiến anh có suy nghĩ trừ khử người mẹ ruột của mình. Vì những người vô tội khác, anh buộc phải ra tay, có lẽ cũng là vì chính mình.
_ Bác Hoắc, con đồng ý! Đợi đến khi buổi tiệc giới thiệu phim mới của Vũ Hạo diễn ra, con sẽ hành động. Còn bây giờ, cũng đã trễ rồi, con phải nghỉ ngơi!
_ Được, nếu Nguyệt Nhi đã đồng ý, vậy bác không làm phiền con nữa, mau nghĩ ngơi đi!
_ Dạ, tạm biệt, chúc bác ngủ ngon!
Liên Dạ Nguyệt cúp máy trước, sau đó gọi điện cho Hoắc Vũ, thấy anh không nghe máy, cô ta cũng biết tâm trạng hiện tại của anh, nên không muốn làm phiền nữa!
...
Diệp Mộng Vy vừa ngã lưng ra giường, cảm giác êm ái truyền đến, khiến cô như được hồi sinh. Tin tức Lưu Tư Dao gia nhập giới giải trí, còn vào vai nữ phụ của bộ phim "Sủng phi thành hậu", khiến cô có chút lo lắng!
Có lẽ, cuộc phỏng vấn của Lưu Tư Dao đã đạt, Vũ Hạo mới chọn cô ta vào vai nữ phụ này! Nhưng lại không biết, công ty cô ta đầu quân sẽ là công ty nào! Nếu vào Hoà Hoãn, nhất định sẽ khiến cô được sống yên ổn ngày qua ngày.
Nhưng nếu vào Tử Đại, lỡ xảy ra chuyện gì đó, thế khác nào một diễn viên gạo cội như Diệp Mộng Vy, sẽ bị người đời nói là ăn hiếp một diễn viên mới nổi? Không chừng sự nghiệp của cô cũng bị sa sút vì một vài chuyện nhỏ!
Diệp Mộng Vy thở dài, trước mắt chỉ cầu cho buổi khai máy và bữa tiệc diễn ra được suôn sẻ. Tuy cô và Lưu Tư Dao chưa từng tiếp xúc với nhau, nhưng cô biết, cô ta cũng là một mối đe doạ rất lớn trong tương lai. Cầu cho là bạn, cầu cho hoà hợp, nếu không showbiz lại có chuyện để hóng.
Cạch.
Điệp Mộng mở cửa, ngó nhìn Diệp Mộng Vy đang trăn trở không ngủ được, cô ta nhẹ nhàng đi vào, đặt một cái hộp lên bàn, sau đó nhỏ giọng nhắc nhở:
_ Vy Vy, đây là trang phục cho buổi tiệc tối mốt, sáng mốt chị quay khai máy xong, chúng ta cùng đi gặp giám đốc bàn về buổi diễn thời trang. Bên họ dời lịch lại, em thấy không trùng nên đã đồng ý. Lịch sắp tới rất dày, chị mau nghỉ ngơi sớm đi! Em thấy chị ngày mai nên đến thăm Bảo Bảo, nếu không sẽ không có thời gian ở cạnh thằng bé.
_ Được, cảm ơn em rất nhiều!
_ Xí, mau ngủ đi hoàng hậu tương lai, nô tì xin phép cáo lui.
_ Mau lui xuống nghỉ ngơi đi, sáng mai cho em ngủ đã!
_ Đa tạ hoàng hậu nương nương, chúc người ngủ ngon.
Cả hai nhìn nhau bất giác bật cười, lâu lâu đùa giỡn vậy mà vui, tình cảm lại càng khăn khít hơn! Tình yêu không quan trọng tuổi tác thì tình bạn cũng như thế! Tuy cách nhau vài tuổi, nhưng cả hai lại hiểu nhau đến lạ, có lẽ vì gắn bó với nhau khá lâu, khiến họ vừa nhìn liền hiểu đối phương muốn gì!
Quản gia vừa nhìn thấy anh ta đã quay sang nhắc nhở Giang Ngọc Phạm và Đào Tuyết Lệ, cả hai liền trở mặt, vui vẻ chào đón Giang Ngọc Tôn:
_ Tôn Tôn, con về khi nào vậy, sao không nói mẹ ra đón? _ Con về lúc trưa, nói với mẹ lại mất thời gian cãi vã của hai người.
_ Tôn Tôn, con không xem tin tức sao? Diệp Mộng Vy bây giờ là em của mẹ, con nên gọi bằng "cô".
_ Sao lại là "cô"? Con và Vy Vy là anh em bạn bè, sao lại biến thành cô cháu rồi?
_ Bạn bè? Có phải có ý gì với cô ta rồi không? Mau nói xem nào, biết đâu mẹ và cô ta lại trở thành mẹ chồng nàng dâu?
Giang Ngọc Tôn vừa nghe xong liền phủi bỏ, không bận tâm ý định gì đó của Đào Tuyết Lệ, trực tiếp kéo hành lý đi lên phòng.
...
Lâm Chi Ái như đang ngồi trên đống lửa, không ngừng đi đi lại lại, khiến quản gia cũng phải nóng vội như bà ta. Quản gia thấy tình hình hiện tại, phần thắng đang nghiêng về phía Hoắc Vũ, vội vàng lên tiếng nêu kế hoạch:
_ Ái Ái, hay là chúng ta thử vận may đi, Liên Dạ Nguyệt cũng còn có thể lợi dụng mà!
_ Đúng, sao em lại quên mất con bé chứ? Để em gọi cho Nguyệt Nhi, xem thử có cách gì hay không?
Liên Dạ Nguyệt đang ăn tối cùng ba mẹ, điện thoại bỗng reo lên, người gọi đến khiến cô ta cong môi cười. Cô ta đợi cuộc gọi của Lâm Chi Ái quá lâu rồi, bây giờ vẫn là chưa quá muộn đi!
Liên Dạ Nguyệt không vội vàng nhấc máy, chỉ ngước nhìn ba mẹ mình, nhỏ giọng một câu rồi rời khỏi bàn ăn:
_ Ba mẹ, mẹ chồng tương lai của con gọi, hai người tiếp tục ăn đi, con tiếp chuyện một chút!
_ Được, mau nghe máy đi!
Liên Thành kích động đáp lời, còn không quên căn dặn đầu bếp chuẩn bị món tráng miệng cho Liên Dạ Nguyệt. Ông nhìn theo bóng lưng đầy hớn hở của cô ta, nhưng không nhận ra, phía sau bộ mặt vui cười đó, chính là một kế hoạch không ai ngờ đến!
Liên Thành tiếp tục ăn, nhưng miệng vẫn không ngừng khen ngợi Liên Dạ Nguyệt, còn không quên tăng bốc Lâm Chi Ái:
_ Nguyệt Nguyệt nhà chúng ta đã chuẩn bị tâm lý làm dâu Hoắc gia rồi! Em nhìn xem, con gái lớn rồi, đã biết phân biệt cái nào đúng cái nào sai! Lâm Chi Ái cũng rất có mắt nhìn, nhìn trúng con gái chúng ta, đúng là một bước thăng tiến đáng kể.
_ Anh nói quá, là do Nguyệt Nguyệt tài giỏi, nếu không cũng không lọt vào mắt của Lâm Chi Ái. Mau ăn đi, đừng bàn luận nữa!
...
Liên Dạ Nguyệt vừa vào phòng, điện thoại đã bị tắt, nhưng rất nhanh Lâm Chi Ái đã gọi lại, cô ta nhanh tay kết nối với máy tính của Hoắc Vũ, để anh cũng có thể nghe thấy cuộc đối thoại này!
Sau khi kết nối xong, Liên Dạ Nguyệt nhanh chóng nghe máy, vui vẻ nói chuyện với Lâm Chi Ái:
_ Bác Hoắc, gọi con trễ thế này, có phải có chuyện gì không ạ?
_ Nguyệt Nhi, thật ra bác có chuyện muốn nhờ con, không biết con có đang rảnh không?
_ Dạ rảnh, với bác con luôn luôn có thời gian rảnh. Có chuyện gì bác cứ nói, bác yên tâm, xung quanh con không có ai cả!
_ Nguyệt Nhi thật ngoan. Thật ra, tấm thẻ bài bị Hoắc Vũ lấy đi rồi, con có cách nào lấy lại giúp bác không?
_ Hả, bị lấy đi rồi sao? Vậy con cũng hết cách, dinh thự của anh ấy lớn như vậy, một mình con sao có thể tìm được! Cho dù anh ấy có trọng dụng con, cũng chưa chắc sẽ nói ra nơi cất giấu!
Lâm Chi Ái bất lực đành im lặng, nhưng bà ta vẫn không từ bỏ việc muốn lấy lại thứ mình muốn. Bà ta nhìn quản gia đang vạch ra âm mưu cho mình, nhất thời liền nhanh chóng nói lại với Liên Dạ Nguyệt:
_ Nguyệt Nhi, hay là con dụ dỗ Hoắc Vũ đi, chuốc thuốc hay đánh thuốc mê cũng được! Chỉ cần con và nó gạo nấu thành cơm, mọi chuyện sẽ càng dễ dàng hơn!
_ Bác Hoắc, anh ấy hiện tại rất ít qua lại với con, còn hay uy hiếp con, con mà đến gần, Liên gia nhất định sẽ không thể trụ nổi nữa! Bác phải hiểu cho con, con là vì gia đình thôi!
_ Nguyệt Nhi, con nói xem, nếu như bác lấy lại thẻ bài, triệu hồi được người ở thế giới ngầm, vậy thì Liên gia của con cũng sẽ được thăng tiến, bước lên một tầng cao mới.
_ Đồng ý với bà ta đi!
Hoắc Vũ bất ngờ lên tiếng, bây giờ anh đã hoàn toàn mất đi người mẹ Lâm Chi Ái này rồi, anh xem như bà ta trước nay chỉ nuôi anh với bổn phận một người mẹ trên danh nghĩa! Lợi dụng từ đầu đến cuối, sự nhẫn nại đến thế là cùng. Hoắc Vũ anh đã quá nhân nhượng rồi, một đòn đánh gục Lâm Chi Ái, không cho bà ta có cơ hội vùng vẫy trước khi chết!
_ Lợi dụng bữa tiệc của Vũ Hạo, khiến bà ta chết một cách bất đắc kỳ tử. Anh muốn bà ta biết được, đến lúc chết, nguyện vọng giàu sang và quyền lực, bà ta mãi mãi cũng không thể đạt được!
Liên Dạ Nguyệt hiểu được, giới hạn của một người, khi bị bước qua quá nhiều lần, sẽ bị nó bật lại, khiến người muốn bước tiếp giới hạn đó, phải biết chạm đến giới hạn là gì!
Hoắc Vũ cũng vậy, anh đã nhiều lần tha thứ cho Lâm Chi Ái, nhưng có lẽ vì sự vô tâm của bà ta, mới khiến anh có suy nghĩ trừ khử người mẹ ruột của mình. Vì những người vô tội khác, anh buộc phải ra tay, có lẽ cũng là vì chính mình.
_ Bác Hoắc, con đồng ý! Đợi đến khi buổi tiệc giới thiệu phim mới của Vũ Hạo diễn ra, con sẽ hành động. Còn bây giờ, cũng đã trễ rồi, con phải nghỉ ngơi!
_ Được, nếu Nguyệt Nhi đã đồng ý, vậy bác không làm phiền con nữa, mau nghĩ ngơi đi!
_ Dạ, tạm biệt, chúc bác ngủ ngon!
Liên Dạ Nguyệt cúp máy trước, sau đó gọi điện cho Hoắc Vũ, thấy anh không nghe máy, cô ta cũng biết tâm trạng hiện tại của anh, nên không muốn làm phiền nữa!
...
Diệp Mộng Vy vừa ngã lưng ra giường, cảm giác êm ái truyền đến, khiến cô như được hồi sinh. Tin tức Lưu Tư Dao gia nhập giới giải trí, còn vào vai nữ phụ của bộ phim "Sủng phi thành hậu", khiến cô có chút lo lắng!
Có lẽ, cuộc phỏng vấn của Lưu Tư Dao đã đạt, Vũ Hạo mới chọn cô ta vào vai nữ phụ này! Nhưng lại không biết, công ty cô ta đầu quân sẽ là công ty nào! Nếu vào Hoà Hoãn, nhất định sẽ khiến cô được sống yên ổn ngày qua ngày.
Nhưng nếu vào Tử Đại, lỡ xảy ra chuyện gì đó, thế khác nào một diễn viên gạo cội như Diệp Mộng Vy, sẽ bị người đời nói là ăn hiếp một diễn viên mới nổi? Không chừng sự nghiệp của cô cũng bị sa sút vì một vài chuyện nhỏ!
Diệp Mộng Vy thở dài, trước mắt chỉ cầu cho buổi khai máy và bữa tiệc diễn ra được suôn sẻ. Tuy cô và Lưu Tư Dao chưa từng tiếp xúc với nhau, nhưng cô biết, cô ta cũng là một mối đe doạ rất lớn trong tương lai. Cầu cho là bạn, cầu cho hoà hợp, nếu không showbiz lại có chuyện để hóng.
Cạch.
Điệp Mộng mở cửa, ngó nhìn Diệp Mộng Vy đang trăn trở không ngủ được, cô ta nhẹ nhàng đi vào, đặt một cái hộp lên bàn, sau đó nhỏ giọng nhắc nhở:
_ Vy Vy, đây là trang phục cho buổi tiệc tối mốt, sáng mốt chị quay khai máy xong, chúng ta cùng đi gặp giám đốc bàn về buổi diễn thời trang. Bên họ dời lịch lại, em thấy không trùng nên đã đồng ý. Lịch sắp tới rất dày, chị mau nghỉ ngơi sớm đi! Em thấy chị ngày mai nên đến thăm Bảo Bảo, nếu không sẽ không có thời gian ở cạnh thằng bé.
_ Được, cảm ơn em rất nhiều!
_ Xí, mau ngủ đi hoàng hậu tương lai, nô tì xin phép cáo lui.
_ Mau lui xuống nghỉ ngơi đi, sáng mai cho em ngủ đã!
_ Đa tạ hoàng hậu nương nương, chúc người ngủ ngon.
Cả hai nhìn nhau bất giác bật cười, lâu lâu đùa giỡn vậy mà vui, tình cảm lại càng khăn khít hơn! Tình yêu không quan trọng tuổi tác thì tình bạn cũng như thế! Tuy cách nhau vài tuổi, nhưng cả hai lại hiểu nhau đến lạ, có lẽ vì gắn bó với nhau khá lâu, khiến họ vừa nhìn liền hiểu đối phương muốn gì!
Danh sách chương