Trong căn phòng không chút ánh đèn, một người phụ nữ ngồi ở giữa phòng, gương mặt lộ ra một nửa, ánh sáng bên ngoài len lỏi qua tấm rèm, chiếu lên gương mặt xinh đẹp của cô ta.

Một người đàn ông từ ngoài đi vào, cúi người chín mươi độ rồi lạnh giọng lên tiếng, thông báo:

_ Cô chủ, Đường Nghệ Hân bị phát hiện, còn bị Diệp Mộng Vy tra hỏi. Tôi thấy, Diệp Mộng Vy không hề ảnh hưởng đến sự nghiệp, mà còn được thăng tiến hơn. Hầu như chuyện cô ta có con, qua hai ngày liền không có ai muốn chú ý đến nữa!

_ Vậy khoáy động nó lên, chỉ cần cho Diệp Mộng Vy và Hoắc Vũ mở hợp báo, thông báo họ là ba mẹ của đứa bé, tôi mới có thể thực hiện bước tiếp theo. Tốt nhất là trước ngày khai máy bộ phim của cô ta.

_ Dạ, tôi sẽ cho người làm ngay!

Người đàn ông rời đi, người phụ nữ không hề giấu mà để lộ nụ cười đầy nham hiểm. Cô ta chăm chú ngắm nhìn bộ móng mà mình vừa làm, không khỏi chậc chậc lưỡi, giọng vừa cười vừa nói, không khác gì con quỷ hút máu:

_ Diệp Mộng Vy, là do cô xui nên mới quay về đây! Nếu không, cuộc chiến gia tộc, đã không có sự góp mặt của cô rồi! Yên tâm, từ từ cô cũng sẽ như đám người kia, chết dần chết mòn. Hừ!

_ Meo...

Con mèo trong lòng cô ta bỗng kêu lên, vẻ mặt nó đáng sợ không khác gì cô ta! Một con mèo đen hung hãn, ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng cô ta, dụi dụi đầu làm nũng, cứ như tìm chỗ an toàn mà chui.

Cô ta bật cười, sau đó xoa xoa đầu nó, ánh mắt càng trở nên khát máu, nhưng pha lẫn chút cưng chiều con mèo.

...

Giang Ngọc Phạm vừa đi gặp đối tác về, hay tin Diệp Mộng Vy đến công ty liền ba chân bốn cẳng chạy đến phòng tìm cô. Vừa đẩy cửa đã bắt gặp Diệp Mộng Vy đang chăm chú xem kịch bản phim.

Ông ta đi vào tiện tay đóng cửa lại, vui vẻ nhìn Diệp Mộng Vy, nhỏ giọng nói, hoàn toàn không trách cô về vụ scandal trên mạng:

_ Diệp Mộng Vy, sau lâu vậy cô mới đến công ty? Tôi có một hợp đồng tốt, muốn giới thiệu cho cô, cô thấy thế nào? Diệp Mộng Vy đặt kịch bản xuống bàn, nhàn nhã cầm ly trà lên uống, sau đó mới lạnh lùng ngước nhìn Giang Ngọc Phạm, từ từ nói:

_ Giang tổng, hình như hợp đồng tốt đều chuyển đến mail của Điệp Mộng, sao ông lại muốn giới thiệu? Tôi thấy Đường Nghệ Hân rất nhàn rỗi, đem đến cho cô ta đi!



_ Như thế sao được? Tôi là ưu ái cô hơn cô ta mà!

_ Nhưng tôi không cần. Tuần sau lịch của tôi rất dày, Đường Nghệ Hân mà không nhận hợp đồng nữa, thì nhất định sẽ trở thành diễn viên ăn bám công ty đó! Giang tổng không suy nghĩ chu đáo, vậy tôi sắp xếp giúp ông.

Giang Ngọc Phạm mất mặt cười ngượng nghịu, ánh mắt vô tình nhìn thấy cơ thể của Diệp Mộng Vy, chiếc váy bó sát làm lộ từng đường cong hoàn mỹ trên cơ thể.

Diệp Mộng Vy thừa biết ý đồ của Giang Ngọc Phạm, nhưng vẫn ngồi im lặng chờ xem ông ta định làm gì! Dù sao phòng này cô cũng đã lén lắp camera, cho dù ông ta có chối cũng chối không được!

Giang Ngọc Phạm nhích lại gần Diệp Mộng Vy, đôi tay không an phận của ông muốn chạm vào người cô, liền bị tiếng nói vang vọng bên ngoài làm cho kinh động, hai tay thu lại chăm chú nghe nhân viên nói xấu mình:

_ Cô nghe gì chưa? Đường Nghệ Hân không tìm được Giang tổng liền nổi cơn thịnh nộ, đang ở văn phòng làm loạn đấy!

_ Tôi thấy Đường Nghệ Hân và Giang tổng không giấu giếm được nữa rồi! Một người đã có vợ con, không an phận mà đu đưa với gái, còn một người là tiểu thư sinh ra từ vạch đích, vậy mà lại cặp với một ông già!

_ Phải đấy, tôi thấy đợi đến khi Giang thiếu về, Giang tổng nhất định sẽ cụp đuôi thôi! Ông ta chỉ có một người con trai, kì vọng nhiều vào anh ta, thì nhất định phải tém lại chuyện vụng trộm của mình thôi!

_ Hừ, hóa ra cũng có người có thể trị ông ta. Đi làm việc thôi!

Giang Ngọc Phạm hận không thể giết chết đám người nhiều chuyện bên ngoài, chuyện muốn làm cũng mất hứng, hậm hực rời đi!

Diệp Mộng Vy nhìn theo mà lắc đầu ngao ngán, ngoắc ngoắc Điệp Mộng trong góc đi ra, nhỏ giọng nói:

_ Sẽ có kịch hay đấy, chúng ta đi xem nào!

_ Dạ!

...

Giang Ngọc Phạm quay về phòng, một mớ hỗn độn trước mắt khiến ông ta tức giận, ánh mắt căm phẫn nhìn Đường Nghệ Hân đang tỏ ra giận dỗi. Ông ta đi đến, không những không dỗ dành cô ta, thay vào đó là những câu nói nặng lời, khiến Đường Nghệ Hân kinh ngạc:

_ Đường Nghệ Hân, cô lại muốn làm loạn gì đây? Ai lại chọc giận con chó điên nhà cô rồi? Quậy bên ngoài chưa đủ sao, bây giờ lại đến đây quậy banh văn phòng của tôi?

_ Giang Ngọc Phạm, ông dám nói chuyện kiểu đó với tôi sao? Ông nói tôi là chó điên? Vậy mà ông lại mua vui với con chó điên này đấy! Giang Ngọc Phạm, tôi nói cho ông biết, tôi đây chán ngấy cái cảnh phải phục vụ ông rồi, tôi muốn hủy hợp đồng với Tử Đại.



Giang Ngọc Phạm nghe xong liền bật cười lớn, ung dung bước đến ngồi xuống ghế, bắt chéo chân nhìn Đường Nghệ Hân đang tức giận, nhỏ giọng nhắc nhở:

_ Đường Nghệ Hân, cô quên hợp đồng có ghi những gì sao? Nghệ sĩ muốn hủy hợp đồng, ngoài bồi thường số tiền như thỏa thuận, tất cả các hợp đồng sẽ bị hủy, còn sẽ bị phong sát theo hợp đồng. Có phải cô quên rồi không?

Đường Nghệ Hân kinh ngạc, đúng là chuyện này cô ta từng nghe qua, cũng đã đồng ý sẽ mãi ở lại Tử Đại. Vậy nếu cô ta muốn hủy hợp đồng, thì từ nay về sau cái tên Đường Nghệ Hân trong giới giải trí sẽ chỉ là quá khứ.

Đường Nghệ Hân tức giận quát mắng Giang Ngọc Phạm, nhưng chỉ khiến ông ta điên dại mà cười lớn, hoàn toàn không phẫn nộ trước những câu mắng chửi của cô ta.

_ Giang Ngọc Phạm, ông là tên già dê biến thái, là tên cầm thú phản bội vợ mình, tôi nhất định sẽ khiến tên khốn nạn như ông phải trả giá.

Đường Nghệ Hân mắng xong liền rời đi, hoàn toàn không nhận ra trong góc có hai người vừa chạy đến núp vào! Cuộc trò chuyện vừa rồi đã bị Diệp Mộng Vy và Điệp Mộng nghe thấy, cả hai nhìn nhau cười rồi cũng rời đi!

...

Chiều tối, Hoắc Vũ quay về căn biệt thự của mình, nó to lớn nhưng chỉ có mình anh sống, giờ đây đã có thêm Hoắc Duệ Thần, vẫn không khiến anh cảm thấy vui lên chút nào!

Hoắc Duệ Thần gọi đồ ăn ngoài, đợi Hoắc Vũ tắm rửa xong mới bày biện ra bàn. Anh ta nhìn sắc mặt của Hoắc Vũ, nhất thời nhận ra sự khác thường, bèn lên tiếng hỏi:

_ Anh hai, đi gặp chị Vy Vy sao rồi?

Hoắc Vũ ngước nhìn, bỗng thấy bản thân thật vô dụng, khi không thể bảo vệ được người mình yêu. Anh thở dài, khẽ lên tiếng:

_ Chính mẹ là người giựt dây, nhưng bây giờ muốn lật đổ mẹ, nhất định phải lấy lại được thứ đó đã!

_ Ý anh là...thẻ bài triệu hồi của ba sao?

Hoắc Vũ gật đầu, tỏ ra sự nguy hiểm và khác máu của mình, anh hoàn toàn có thể thoát khỏi vòng tay của Lâm Chi Ái, chỉ khi có được thứ mình muốn.

Lá bài triệu hồi, chính là thứ giúp cho Hoắc gia giữ vững nền kinh tế trong hơn sáu mươi năm nay! Nó có thể triệu hồi được thế lực ở thế giới ngầm, thông qua lá bài. Nhưng chỉ có người đàn ông của Hoắc gia mới có thể triệu hồi nó.

Và đã hơn bảy năm, kể từ khi ba Hoắc Vũ chết, lá bài bị Lâm Chi Ái giấu nhẹm đi! Bà ta muốn Hoắc Vũ phải hoàn toàn trở thành kẻ để bà ta sai khiến, có như vậy, bà ta mới có thể nắm được toàn bộ thế lực, cả trong tối lẫn ngoài sáng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện