"Anh hai......"
Ánh mắt Quý Lạc dần dần trở nên mê ly, thậm chí cô còn bắt đầu giựt giựt quần áo ở trên người, nút áo trên người như là một gánh nặng tra tấn cô, rốt cuộc hai viên nút ở trên cũng rớt xuống.
Nhưng mà Quý Lạc vẫn cảm thấy rất nóng, đó là một loại nhiệt độ dâng lên từ trong cơ thể, hơn nữa giống như đang bị con kiến cắn khác người khác cảm thấy khó nhịn.
"Lạc Lạc, nhịn một chút, được không?"
Nhịn cái con khỉ, tức khắc Quý Lạc liền cảm thấy không kiên nhẫn, không quản người trước mặt là ai nữa, cô nhích người qua, duỗi tay ra, trực tiếp kéo người nọ vào bồn tắm.
Quý Bắc còn chưa kịp phản ứng lại, thì toàn thân đã ướt đẫm, càng làm cho hắn không thể chịu đựng được chính là, cô vẫn luôn hướng trên người hắn mà cọ.
Xem ra muốn giải loại dược này thật sự chỉ còn cái biện pháp kia.
Quý Bắc do dự mãi, rốt cuộc cũng hạ quyết tâm, hắn nâng mặt Quý Lạc lên, hỏi cô: "Em yêu anh sao? Lạc Lạc, em yêu Quý Bắc sao?"
Thần chí Quý Lạc lúc này sớm đã không còn, sao có thể trả lời lại hắn, nhưng Quý Bắc cũng không phiền mà vẫn ở bên tai cô lặp đi lặp lại, mục đích của hắn chỉ có một, chính là muốn cô trả lời.
Có lẽ là Quý Lạc chịu không nổi nữa, rốt cuộc cũng mở miệng: "Yêu, em yêu anh."
Quý Bắc nghe vậy, khóe miệng liền khẽ nở nụ cười, ánh mắt nhìn cô lại càng thêm ôn nhu, sau đó cúi đầu, ở khóe môi cô in lên một nụ hôn: "Anh cũng yêu em, rất yêu rất yêu."
Kế tiếp, Quý Bắc liền ôm cô ra khỏi bồn tắm, cởi quần áo bị ướt của cô ra, chà lau thân thể dính đầy bọt nước của cô từng chút một, sau khi lau xong, hắn liền nhẹ nhàng đặt cô lên trên giường.
Thời điểm Quý Lạc nở rộ ở dưới thân hắn, trong lòng Quý Bắc như là bị mật lấp đầy, cô bé được hắn cưng chiều nhiều năm, thế nhưng cuối cùng lại biến thành người phụ nữ của hắn.
Hắn một tấc một tấc mà chiếm lấy cô, muốn cho cô cảm nhận được sự tồn tại của bản thân, mà sự hồi báo của cô chính là ở trên lưng hắn để lại một vết cào, đau, nhưng cũng vui sướng.
........
"Ngô......" Ánh sáng của buổi sáng rất chói mắt, khiến Quý Lạc nhịn không được mà đưa tay lên che lại, mới động một chút, thân thể giống như là bị bánh xe nghiền qua, cô lập tức biết được là đã xảy ra chuyện gì.
【 Leng keng! Nhiệm vụ chủ tuyến hoàn thành, thỉnh ký chủ lựa chọn lập tức rời đi hay là tạm thời ở lại! 】
Nhiệm vụ hoàn thành? Quý Lạc có chút không thể tin được, đừng nói với cô là bởi vì một đêm ngày hôm qua mà Quý Bắc liền yêu cô? Chuyện này không có khả năng, Quý Bắc không phải là người như vậy, trừ phi, là hệ thống bị lỗi, đêm qua, cô loáng thoáng nghe được lời tỏ tình của Quý Bắc, xem ra là vì câu tỏ tình này, nên nhiệm vụ mới một cái kết thúc hoàn mỹ.
【 Tạm thời ở lại. 】
Nếu không thể bồi hắn cả đời, cô cũng ích kỷ mà muốn cùng hắn vượt qua thêm một đoạn thời gian hạnh phúc.
Cô quay đầu lại, phát hiện thì ra Quý Bắc đã sớm tỉnh, hơn nữa còn đang nhìn cô chăm chú, hiện tại cô phải phản ứng như thế nào? Ngượng ngùng?
Vì thế cô cầm chăn lên, rồi che đầu lại.
Quý Bắc cười khẽ, đem chăn lật ra, làm lộ ra cái đầu của cô, sau đó bọc kín mít thân thể của cô lại, hắn hài hước nói: "Hiện tại đã biết thẹn thùng? Ngày hôm qua em không nên lỗ mãng như vậy."
Cô thè lưỡi, nói: "Anh hai, thực xin lỗi."
Quý Bắc nhìn cô vốn không hề có một tia xin lỗi nào, hắn vốn đang nghĩ muốn trừng phạt cô, nhưng mà nhìn cô đang nỗ lực bán manh để lấy lòng hắn, trong lòng hắn liền mềm nhũn, thôi, dù sao cũng không có xảy ra chuyện gì.
"Anh hai, chúng ta......"
"Lạc Lạc, chúng ta kết hôn đi."
"Được."
Trong lòng Quý Lạc đúng là nghĩ như vậy, cô hy vọng cuối cùng, có thể cho Quý Bắc một cái hôn lễ, cũng có thể đền bù khuyết điểm trong lòng cô.
Cô cũng hy vọng, có thể ở bên hắn càng lâu, nhưng mà cô không thể được. Nghĩ đến đây, nháy mắt Quý Lạc liền đỏ hốc mắt.
Quý Bắc cho rằng cô không thoải mái, liền khẩn trương hỏi cô, cô lắc lắc đầu, vội đem nước mắt nuốt trở về
Ánh mắt Quý Lạc dần dần trở nên mê ly, thậm chí cô còn bắt đầu giựt giựt quần áo ở trên người, nút áo trên người như là một gánh nặng tra tấn cô, rốt cuộc hai viên nút ở trên cũng rớt xuống.
Nhưng mà Quý Lạc vẫn cảm thấy rất nóng, đó là một loại nhiệt độ dâng lên từ trong cơ thể, hơn nữa giống như đang bị con kiến cắn khác người khác cảm thấy khó nhịn.
"Lạc Lạc, nhịn một chút, được không?"
Nhịn cái con khỉ, tức khắc Quý Lạc liền cảm thấy không kiên nhẫn, không quản người trước mặt là ai nữa, cô nhích người qua, duỗi tay ra, trực tiếp kéo người nọ vào bồn tắm.
Quý Bắc còn chưa kịp phản ứng lại, thì toàn thân đã ướt đẫm, càng làm cho hắn không thể chịu đựng được chính là, cô vẫn luôn hướng trên người hắn mà cọ.
Xem ra muốn giải loại dược này thật sự chỉ còn cái biện pháp kia.
Quý Bắc do dự mãi, rốt cuộc cũng hạ quyết tâm, hắn nâng mặt Quý Lạc lên, hỏi cô: "Em yêu anh sao? Lạc Lạc, em yêu Quý Bắc sao?"
Thần chí Quý Lạc lúc này sớm đã không còn, sao có thể trả lời lại hắn, nhưng Quý Bắc cũng không phiền mà vẫn ở bên tai cô lặp đi lặp lại, mục đích của hắn chỉ có một, chính là muốn cô trả lời.
Có lẽ là Quý Lạc chịu không nổi nữa, rốt cuộc cũng mở miệng: "Yêu, em yêu anh."
Quý Bắc nghe vậy, khóe miệng liền khẽ nở nụ cười, ánh mắt nhìn cô lại càng thêm ôn nhu, sau đó cúi đầu, ở khóe môi cô in lên một nụ hôn: "Anh cũng yêu em, rất yêu rất yêu."
Kế tiếp, Quý Bắc liền ôm cô ra khỏi bồn tắm, cởi quần áo bị ướt của cô ra, chà lau thân thể dính đầy bọt nước của cô từng chút một, sau khi lau xong, hắn liền nhẹ nhàng đặt cô lên trên giường.
Thời điểm Quý Lạc nở rộ ở dưới thân hắn, trong lòng Quý Bắc như là bị mật lấp đầy, cô bé được hắn cưng chiều nhiều năm, thế nhưng cuối cùng lại biến thành người phụ nữ của hắn.
Hắn một tấc một tấc mà chiếm lấy cô, muốn cho cô cảm nhận được sự tồn tại của bản thân, mà sự hồi báo của cô chính là ở trên lưng hắn để lại một vết cào, đau, nhưng cũng vui sướng.
........
"Ngô......" Ánh sáng của buổi sáng rất chói mắt, khiến Quý Lạc nhịn không được mà đưa tay lên che lại, mới động một chút, thân thể giống như là bị bánh xe nghiền qua, cô lập tức biết được là đã xảy ra chuyện gì.
【 Leng keng! Nhiệm vụ chủ tuyến hoàn thành, thỉnh ký chủ lựa chọn lập tức rời đi hay là tạm thời ở lại! 】
Nhiệm vụ hoàn thành? Quý Lạc có chút không thể tin được, đừng nói với cô là bởi vì một đêm ngày hôm qua mà Quý Bắc liền yêu cô? Chuyện này không có khả năng, Quý Bắc không phải là người như vậy, trừ phi, là hệ thống bị lỗi, đêm qua, cô loáng thoáng nghe được lời tỏ tình của Quý Bắc, xem ra là vì câu tỏ tình này, nên nhiệm vụ mới một cái kết thúc hoàn mỹ.
【 Tạm thời ở lại. 】
Nếu không thể bồi hắn cả đời, cô cũng ích kỷ mà muốn cùng hắn vượt qua thêm một đoạn thời gian hạnh phúc.
Cô quay đầu lại, phát hiện thì ra Quý Bắc đã sớm tỉnh, hơn nữa còn đang nhìn cô chăm chú, hiện tại cô phải phản ứng như thế nào? Ngượng ngùng?
Vì thế cô cầm chăn lên, rồi che đầu lại.
Quý Bắc cười khẽ, đem chăn lật ra, làm lộ ra cái đầu của cô, sau đó bọc kín mít thân thể của cô lại, hắn hài hước nói: "Hiện tại đã biết thẹn thùng? Ngày hôm qua em không nên lỗ mãng như vậy."
Cô thè lưỡi, nói: "Anh hai, thực xin lỗi."
Quý Bắc nhìn cô vốn không hề có một tia xin lỗi nào, hắn vốn đang nghĩ muốn trừng phạt cô, nhưng mà nhìn cô đang nỗ lực bán manh để lấy lòng hắn, trong lòng hắn liền mềm nhũn, thôi, dù sao cũng không có xảy ra chuyện gì.
"Anh hai, chúng ta......"
"Lạc Lạc, chúng ta kết hôn đi."
"Được."
Trong lòng Quý Lạc đúng là nghĩ như vậy, cô hy vọng cuối cùng, có thể cho Quý Bắc một cái hôn lễ, cũng có thể đền bù khuyết điểm trong lòng cô.
Cô cũng hy vọng, có thể ở bên hắn càng lâu, nhưng mà cô không thể được. Nghĩ đến đây, nháy mắt Quý Lạc liền đỏ hốc mắt.
Quý Bắc cho rằng cô không thoải mái, liền khẩn trương hỏi cô, cô lắc lắc đầu, vội đem nước mắt nuốt trở về
Danh sách chương