Bên này Quý Lạc đồng dạng cũng là một đống phiền toái, không nói đến những nữ sinh cả ngày ở sau lưng nói xấu về cô, liền quang cô phía sau kia một cái liền đủ cô phiền.
Cũng không biết Lục Thất Niên ăn nhầm cái gì, ngày hôm qua làm hắn tức giận bỏ về cô còn cho rằng lấy tính tình của Lục Thất Niên mà nói hẳn là sẽ không lại tới tìm cô, ai biết hôm nay hắn không chỉ có đi học, lại còn nói muốn bắt đầu theo đuổi cô.
Đối với chuyện này Quý Lạc chỉ cảm thấy mệt tâm, hiện tại thời gian chỉ còn có mười bốn ngày, chưa nói đến hai nhiệm vụ cô chưa hoàn thành được một cái nào, không lâu lúc trước hệ thống còn biểu hiện hảo cảm của Tưởng Phi chỉ còn ba mươi, có thể là do lời đồn đi.
Cứ như vậy, cô sẽ càng khó làm cho Tưởng Phi thấy áy náy, vào thời điểm cô sắp phiền chết, người đi ở phía sau còn chưa chịu bỏ qua.
Lục Thất Niên yên lặng đi theo sau Quý Lạc, trên đường thỉnh thoảng có vài nữ sinh mặt đỏ tai hồng nhìn hắn, hắn ngay cả ánh mắt cũng không có cho nửa phần, ngược lại cũng giống như người phía trước, cũng là nửa cái ánh mắt cũng đều không có cho hắn.
Chẳng lẽ thật sự hắn không thể làm cho cô thích hắn? Tưởng tượng đến cái này, Lục Thất Niên đột nhiên nhớ tới nam nhân ngày đó, nam nhân đó hình như kêu là Tưởng Phi, tuy rằng Quý Lạc từng nói không có thích hắn ta, nhưng mà ánh mắt của Quý Lạc khi nhìn hắn ta rất ôn nhu.
Thậm chí cái loại ôn nhu này trước nay cô đều chưa bao giờ cho hắn. Giờ phút này, Lục Thất Niên đột nhiên cảm thấy nội tâm toan toan trướng trướng, có một thứ cảm xúc ở trong lòng chậm rãi lên men, hiện tại hắn còn chưa biết, thứ cảm xúc này gọi là đố kỵ.
"Tưởng Phi?"
Quý Lạc đang nghĩ ngợi nên làm như thế nào để lại lần nữa tiếp cận được Tưởng Phi đồng thời cũng thu hoạch được độ hảo cảm của hắn, đột nhiên nghe được có người kêu tên Tưởng Phi, trong lòng vui vẻ, cô liền quay đầu lại nhưng nhìn đến chính là khuôn mặt đang xụ của Lục Thất Niên, lúc này Quý Lạc mới phát hiện người kêu tên Tưởng Phi là hắn.
"Anh......" Hai chữ còn chưa nói ra khỏi miệng, Quý Lạc đã bị Lục Thất Niên che miệng lại, khớp xương tay rõ ràng mang theo một tia lạnh lẽo, thời điểm tiếp xúc đến trên mặt Quý Lạc không khỏi làm cô rùng mình.
"Em trước đừng nói chuyện."
Cũng không đợi Quý Lạc đáp lại, Lục Thất Niên liền gục đầu xuống, rồi trầm mặc.
Lúc này phụ cận cũng không có người đi lại, trong lúc nhất thời không khí trở nên vi diệu hẳn lên.
Thời điểm Lục Thất Niên ngẩng đầu lên, trong ánh mắt hắn mang theo tia nghiêm túc, Quý Lạc đã từng thấy qua bộ dáng ngạo kiều của hắn, cũng từng thấy qua bộ dáng thẹn thùng của hắn, thậm chí đến biểu tình bi thương của hắn cũng đã thấy qua, chính là cô chưa từng thấy qua hắn như vậy...... Nghiêm túc.
Quý Lạc đột nhiên nhớ tới một câu, nam nhân mà nghiêm túc thì đáng sợ nhất, bởi vì nếu nam nhân nghiêm túc chính là đã trả giá thiệt tình.
Lục Thất Niên cũng không có làm cái gì, chỉ hỏi một câu, một câu hắn đã từng hỏi qua, lần trước hắn chỉ là hoài nghi, còn lần này trong giọng nói lại có một tia ý vị nhận thua trong đó.
"Em...... Thích Tưởng Phi?"
Quý Lạc đang muốn lắc đầu phủ định, thì lúc này Nhị Linh đột nhiên nói 【 Lạc Lạc, Tưởng Phi đang ở phụ cận. 】
Một câu, liền ngăn trở đáp án Quý Lạc đang sắp buột miệng thốt ra, cô nhìn đôi mắt của Lục Thất Niên, đôi mắt vẫn đẹp như vậy, nhưng bên trong đã nổi lên một tầng sương mù, giống như chỉ cần Quý Lạc nói ra cái đáp án hắn không mong chờ kia thì hắn sẽ khóc.
Chính là......cô phải làm như vậy.
"Ừm, tôi thích Tưởng Phi."
Quý Lạc trả lời, ngữ khí mang theo tia kiên định, thanh âm cũng đề cao không ít, chính là vì muốn gián tiếp nói cho Tưởng Phi.
Vốn dĩ Tưởng Phi đang muốn đi tản bộ, không ngờ lại nhìn thấy Quý Lạc cùng nam nhân trên diễn đàn kia ở bên nhau, tức khắc hỏa khí trong lòng liền dâng lên, vốn dĩ chuẩn bị đổi phương hướng khác, nhưng mà ma xui quỷ khiến hắn bỗng dưng đi đến.
Cứ nghĩ rằng sẽ nhìn thấy hình ảnh tình chàng ý thiếp, không nghĩ tới thứ hắn thấy chính là Quý Lạc vì hắn mà đi cự tuyệt một nam nhân so với hắn càng ưu tú hơn.
Quả thật, hắn không thể không thừa nhận, nam nhân kia so với hắn ưu tú hơn, hơn nữa hắn cũng nhận ra rằng, người kia chính là tiểu thiếu gia của tập đoàn Lục thị, là người có một thân tập trung sủng ái cùng may mắn.
Mặc kệ Quý Lạc có biết thân phận của hắn hay không, nhưng là giờ phút này, Quý Lạc thổ lộ cùng cự tuyệt vẫn là làm cho Tưởng Phi thực vui vẻ.
【 Leng keng! Hảo cảm của Tưởng Phi tăng thêm 20, trước mắt độ hảo cảm là 70. 】
Quý Lạc thở dài một hơi nhẹ nhõm, cuối cùng cũng không uổng công cô chịu đựng ghê tởm mà đi thổ lộ trái lương tâm.
Cũng không biết Lục Thất Niên ăn nhầm cái gì, ngày hôm qua làm hắn tức giận bỏ về cô còn cho rằng lấy tính tình của Lục Thất Niên mà nói hẳn là sẽ không lại tới tìm cô, ai biết hôm nay hắn không chỉ có đi học, lại còn nói muốn bắt đầu theo đuổi cô.
Đối với chuyện này Quý Lạc chỉ cảm thấy mệt tâm, hiện tại thời gian chỉ còn có mười bốn ngày, chưa nói đến hai nhiệm vụ cô chưa hoàn thành được một cái nào, không lâu lúc trước hệ thống còn biểu hiện hảo cảm của Tưởng Phi chỉ còn ba mươi, có thể là do lời đồn đi.
Cứ như vậy, cô sẽ càng khó làm cho Tưởng Phi thấy áy náy, vào thời điểm cô sắp phiền chết, người đi ở phía sau còn chưa chịu bỏ qua.
Lục Thất Niên yên lặng đi theo sau Quý Lạc, trên đường thỉnh thoảng có vài nữ sinh mặt đỏ tai hồng nhìn hắn, hắn ngay cả ánh mắt cũng không có cho nửa phần, ngược lại cũng giống như người phía trước, cũng là nửa cái ánh mắt cũng đều không có cho hắn.
Chẳng lẽ thật sự hắn không thể làm cho cô thích hắn? Tưởng tượng đến cái này, Lục Thất Niên đột nhiên nhớ tới nam nhân ngày đó, nam nhân đó hình như kêu là Tưởng Phi, tuy rằng Quý Lạc từng nói không có thích hắn ta, nhưng mà ánh mắt của Quý Lạc khi nhìn hắn ta rất ôn nhu.
Thậm chí cái loại ôn nhu này trước nay cô đều chưa bao giờ cho hắn. Giờ phút này, Lục Thất Niên đột nhiên cảm thấy nội tâm toan toan trướng trướng, có một thứ cảm xúc ở trong lòng chậm rãi lên men, hiện tại hắn còn chưa biết, thứ cảm xúc này gọi là đố kỵ.
"Tưởng Phi?"
Quý Lạc đang nghĩ ngợi nên làm như thế nào để lại lần nữa tiếp cận được Tưởng Phi đồng thời cũng thu hoạch được độ hảo cảm của hắn, đột nhiên nghe được có người kêu tên Tưởng Phi, trong lòng vui vẻ, cô liền quay đầu lại nhưng nhìn đến chính là khuôn mặt đang xụ của Lục Thất Niên, lúc này Quý Lạc mới phát hiện người kêu tên Tưởng Phi là hắn.
"Anh......" Hai chữ còn chưa nói ra khỏi miệng, Quý Lạc đã bị Lục Thất Niên che miệng lại, khớp xương tay rõ ràng mang theo một tia lạnh lẽo, thời điểm tiếp xúc đến trên mặt Quý Lạc không khỏi làm cô rùng mình.
"Em trước đừng nói chuyện."
Cũng không đợi Quý Lạc đáp lại, Lục Thất Niên liền gục đầu xuống, rồi trầm mặc.
Lúc này phụ cận cũng không có người đi lại, trong lúc nhất thời không khí trở nên vi diệu hẳn lên.
Thời điểm Lục Thất Niên ngẩng đầu lên, trong ánh mắt hắn mang theo tia nghiêm túc, Quý Lạc đã từng thấy qua bộ dáng ngạo kiều của hắn, cũng từng thấy qua bộ dáng thẹn thùng của hắn, thậm chí đến biểu tình bi thương của hắn cũng đã thấy qua, chính là cô chưa từng thấy qua hắn như vậy...... Nghiêm túc.
Quý Lạc đột nhiên nhớ tới một câu, nam nhân mà nghiêm túc thì đáng sợ nhất, bởi vì nếu nam nhân nghiêm túc chính là đã trả giá thiệt tình.
Lục Thất Niên cũng không có làm cái gì, chỉ hỏi một câu, một câu hắn đã từng hỏi qua, lần trước hắn chỉ là hoài nghi, còn lần này trong giọng nói lại có một tia ý vị nhận thua trong đó.
"Em...... Thích Tưởng Phi?"
Quý Lạc đang muốn lắc đầu phủ định, thì lúc này Nhị Linh đột nhiên nói 【 Lạc Lạc, Tưởng Phi đang ở phụ cận. 】
Một câu, liền ngăn trở đáp án Quý Lạc đang sắp buột miệng thốt ra, cô nhìn đôi mắt của Lục Thất Niên, đôi mắt vẫn đẹp như vậy, nhưng bên trong đã nổi lên một tầng sương mù, giống như chỉ cần Quý Lạc nói ra cái đáp án hắn không mong chờ kia thì hắn sẽ khóc.
Chính là......cô phải làm như vậy.
"Ừm, tôi thích Tưởng Phi."
Quý Lạc trả lời, ngữ khí mang theo tia kiên định, thanh âm cũng đề cao không ít, chính là vì muốn gián tiếp nói cho Tưởng Phi.
Vốn dĩ Tưởng Phi đang muốn đi tản bộ, không ngờ lại nhìn thấy Quý Lạc cùng nam nhân trên diễn đàn kia ở bên nhau, tức khắc hỏa khí trong lòng liền dâng lên, vốn dĩ chuẩn bị đổi phương hướng khác, nhưng mà ma xui quỷ khiến hắn bỗng dưng đi đến.
Cứ nghĩ rằng sẽ nhìn thấy hình ảnh tình chàng ý thiếp, không nghĩ tới thứ hắn thấy chính là Quý Lạc vì hắn mà đi cự tuyệt một nam nhân so với hắn càng ưu tú hơn.
Quả thật, hắn không thể không thừa nhận, nam nhân kia so với hắn ưu tú hơn, hơn nữa hắn cũng nhận ra rằng, người kia chính là tiểu thiếu gia của tập đoàn Lục thị, là người có một thân tập trung sủng ái cùng may mắn.
Mặc kệ Quý Lạc có biết thân phận của hắn hay không, nhưng là giờ phút này, Quý Lạc thổ lộ cùng cự tuyệt vẫn là làm cho Tưởng Phi thực vui vẻ.
【 Leng keng! Hảo cảm của Tưởng Phi tăng thêm 20, trước mắt độ hảo cảm là 70. 】
Quý Lạc thở dài một hơi nhẹ nhõm, cuối cùng cũng không uổng công cô chịu đựng ghê tởm mà đi thổ lộ trái lương tâm.
Danh sách chương